Bạch Nhiễm Nhiễm quả thật đã bị mê hoặc.
Cô nghĩ, cái tay gần trong gang tấc kia, đang quyến rũ cô một cách chói lọi, cưỡi lên liền có thể vui sướиɠ, vì cái gì cô không làm theo?
Cũng bởi vậy, Bạch Nhiễm Nhiễm đem hai mảnh âʍ ɦộ tách ra.
Cô nghiêng người dựa vào Đoạn Tắc Uyên, thuận theo mà ôm cổ anh, cưỡi lên bàn tay to kia, nhỏ giọng nói: “Tôi muốn……”
Bạch Nhiễm Nhiễm nghe thấy đỉnh đầu truyền đến một tiếng cười khẽ.
Điều ngày thường cô mong muốn mà không thể thành,thế mà đại minh tinh cứ như vậy ôm nửa người cô, dùng ngón tay khớp xương rõ ràng kia dọc theo bên ngoài tiểu huyệt tinh tế vuốt ve,nói với cô: “Này liền cho cô.”
“Ân ~ a!”
Thật thoải mái.
Bị người đàn ông sờ thật thoải mái, đặc biệt người người đàn ông này còn là nam thần yêu thích bấy lâu nay, còn chưa bị sờ vài cái, Bạch Nhiễm Nhiễm liền sướиɠ tới mức chảy nước, tiếng rêи ɾỉ cũng đứt quãng mà trút ra.
Đúng lúc này Đoạn Tắc Uyên sờ âm đế của cô, cố ý dọa: “Kêu lớn tiếng như vậy, không sợ bị phát hiện sao?”
“A ~ a…… Vậy, tôi sẽ nói nhỏ hơn một chút…… Ân, sờ nữa sờ nơi đó…… Cầu ngươi... anh trai……”
“Biết chính mình hiện tại giống cái gì không? Ân?” Ba ngón tay Đoạn Tắc Uyên khép lại, xoa cánh hoa,về sau liền chuyên chú kí©ɧ ŧɧí©ɧ âm đế, đem Bạch Nhiễm Nhiễm làm cho toàn thân run lên mới nói cho cô đáp án: “Giống con mèo cái phát tình, da^ʍ phụ cùng kỹ nữ cũng chưa dâʍ đãиɠ bằng cô.”
“Là con mèo cái…… Nhiễm Nhiễm là mèo cái của anh trai, a a a ~ thật thoải mái…còn muốn…”
“Thao!”
Trước mắt người phụ nữ ngây thơ lại mơ hồ, rõ ràng dễ dàng thẹn thùng, nhưng đối với du͙© vọиɠ lại như tờ giấy trắng. Đoạn Tắc Uyên đỏ mắt bị cô gọi, bỗng nhiên thô lỗ mà xoay người cô lại, làm phía sau lưng cô dựa vào chính mình,đối diện với chiếc gương.
“Hảo hảo nhìn tôi chơi cô như thế nào.” Đoạn Tắc Uyên thở gấp, một bàn tay đem áo sơmi Bạch Nhiễm Nhiễm kéo ra, áo ngực đẩy lên cao, chà đạp lên bầu ngực trắng nõn, một bàn tay dọc theo bụng nhỏ Bạch Nhiễm Nhiễm thăm dò đi xuống, lại lần nữa tiến vào hoa viên bí mật kia, dùng bàn tay dày rộng tra tấn cánh hoa non nớt mấy chục cái.
“A ~ a!”
“Nói, có phải sướиɠ muốn chết hay không?”
“Là…… Ô ô, thật thoải mái……” Như vậy lộng trong chốc lát, Bạch Nhiễm Nhiễm liền chịu không nổi, cô khóc lóc xin tha: “Muốn ra, muốn tới…… Ân ~ a! A!”
Còn không đến hai phút, Bạch Nhiễm Nhiễm đã bị đưa lên cao trào một lần.
Cảm giác này cùng với thời điểm tự an ủi thực không giống nhau,
được người đàn ông kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn, cũng thoải mái nhiều hơn, thế cho nên mới vừa thoải mái qua một lần, Bạch Nhiễm Nhiễm liền muốn lần thứ hai.
“Thật tao.”
Cũng may Đoạn Tắc Uyên cũng không tính toán dừng lại động tác, ngón tay anh còn ở trong tiểu bức của Bạch Nhiễm Nhiễm, tuy rằng động tác ôn nhu hơn, nhưng ngoài miệng vẫn thô bạo như cũ: “Tao huyệt thật sự chưa bị nam nhân nào cắm qua sao? Dâʍ đãиɠ như vậy, chạm vào một cái liền chảy ra nước, còn tưởng rằng bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ nam nhân bắn vào……”
Bạch Nhiễm Nhiễm bĩu môi nói: “Đương nhiên không phải, tôi nói chưa làm qua chính là chưa làm qua nha.”
“Đó chính là trời sinh dâʍ đãиɠ” Đoạn Tắc Uyên đem nửa ngón cái giữa lòng bàn tay chôn vào trong huyệt khẩu, nửa híp mắt than thở: “Nhiễm nhiễm, cô cũng thật thiếu thao.”
Huyệt khẩu mềm mại, sờ lên so với miếng đậu hũ còn mềm hơn, tuy rằng hôm nay không đem dươиɠ ѵậŧ thao đi vào, nhưng Đoạn Tắc Uyên vẫn là dùng ngón tay khám phá, làm chính mình vượt qua ham muốn.
Ngày đó Bạch Nhiễm Nhiễm cũng không nhớ rõ chính mình cao trào bao nhiêu lần.
Đoạn Tắc Uyên nói dùng tay làm cô sảng, liền thật sự chỉ dùng tay, nhưng cho dù như vậy, cô vẫn là cảm thấy thực cốt tiêu hồn, thời điểm từ toilet ra ngoài, Bạch Nhiễm Nhiễm thậm chí cảm thấy eo đau chân mỏi, ngay cả đứng cũng không vữbg.
“Cô nên rèn luyện.” Đoạn Tắc Uyên sờ lên eo cô,cười đầy ẩn ý rồi ngồi xuống bên cạnh cô.
Bạch Nhiễm Nhiễm dùng tấm thảm mỏng của tiếp viên hàng không đưa tới che lại chính mình, trên mặt hồng hồng, người cũng có chút choáng váng.
Cô vẫn là không nghĩ ra chính mình như thế nào cùng Đoạn Tắc Uyên làm chuyện như vậy.
Hết thảy đều quá trùng hợp.
Cô vì không kịp thời gian nên nhờ chồng của bạn thân tìm giúp máy bay tư nhân, kết quả vừa lên tới lại phát hiện Đoạn Tắc Uyên cũng đang ở trên máy bay, lòng cô tràn đầy vui mừng chạy tới xin ký tên, Đoạn Tắc Uyên lại hỏi cô, có muốn cùng anh đi toilet hay không?
Lại sau đó Bạch Nhiễm Nhiễm mơ màng hồ đồ mà liền đáp ứng rồi.
Nói là mơ màng hồ đồ, nhưng giống như nghĩ lại cũng có nguyên nhân.
Bạch Nhiễm Nhiễm năm nay 23 tuổi, chưa từng nói chuyện yêu đương, đã bị người nhà an bài đính hôn,đốu tượng kết hôn cô cũng không thích, vì sợ áp lực từ gia đình nên mới đáp ứng, mà vị hôn phu Triệu Gia Khải luôn miệng nói thích cô, nhưng vẫn lêu lổng với đủ loại nữ nhân.
Không lâu trước đây, Bạch Nhiễm Nhiễm còn nhận được ảnh Triệu Gia Khải cùng tình nhân,video làʍ t̠ìиɦ vô cùng kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
Đương nhiên cô đem những ảnh giường chiếu đó cho trưởng bối xem, trưởng bối lại dùng một bộ mặt ghê tởm nói: “Có người đàn ông nào mà không phong lưu? Gia Khải đã nói nó cùng với người phụ nữ kia đã sớm cắt đứt quan hệ, còn cùng chúng ta bảo đảm về sau sẽ đối với con toàn tâm toàn ý, con rốt cuộc còn có cái gì không hài lòng?”
Bạch Nhiễm Nhiễm nghe xong liền muốn cười.
Cô nghĩ, nếu đàn ông đều có thể phong lưu, kia vì cái gì mà cô không thể phóng túng?
Trước kia cô không phóng túng, chỉ là bởi vì không gặp được đối tượng thích hợp.
Nhưng trước mắt là thần tượng của cô- Đoạn Tắc Uyên, là nam thần mơ ước bấy lâu nay, lại đẹp trai phong độ, dươиɠ ѵậŧ còn rất lớn.
Chỉ là nhìn sườn mặt anh,tim Bạch Nhiễm Nhiễm liền đập nhanh, nghĩ đến hình ảnh sắc tình trong toilet, Bạch Nhiễm Nhiễm liền nhịn không được dục hỏa đốt người.
Cô muốn anh.
Cô muốn Đoạn Tắc Uyên.
Bạch Nhiễm Nhiễm còn nhớ rõ không lâu trước đây côn ŧᏂịŧ cắm ở giữa hai chân cô, vừa thô dài, lại còn nóng, chỉ là kích cỡ có chút lớn, nếu là thật sự cắm vào, không biết có bao nhiêu sướиɠ.
Nghĩ đến đây, Bạch Nhiễm Nhiễm thu hết dũng khí, ngồi dậy chọc chọc vào cánh tay rắn chắc của Đoạn Tắc Uyên.
“Này……”
Đoạn Tắc Uyên nâng mí mắt, nhàn nhạt mà nhìn qua, hỏi cô làm sao vậy?
Bạch Nhiễm Nhiễm nhìn thần sắc anh nháy mắt có chút nhụt chí.
Cô không rõ, rõ ràng người đàn ông này thời điểm thao lộng cô còn rất nhiệt tình, như thế nào hiện tại lại trở nên lãnh đạm như vậy?
“Có chuyện liền nói.” Đoạn Tắc Uyên vẫn là thực dứt khoát.
“Tôi chính là muốn hỏi…… Chờ máy bay hạ cánh có thể trao đổi phương thức liên lạc không……”
Bạch Nhiễm Nhiễm nghe thấy Đoạn Tắc Uyên lại cười.
Cô nhìn người đàn ông cúi người lại đây, biếng nhác nói: “Cô muốn làm sao a, Bạch tiểu thư?”
“Tôi……”
Lần này Đoạn Tắc Uyên không đợi cô trả lời, giọng nói khàn khàn: “Là muốn cho tôi phá thân tiểu huyệt ở dưới sao? Nhiễm Nhiễm, cô có phải hay không thèm dươиɠ ѵậŧ?”
————
Cầu châu châu a cầu châu châu!
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~