Vai Ác Cố Chấp Luôn Dính Tôi

Quyển 1: Chương 17: Học bá bị vũ hãm và thiện lương lớp trưởng

Bốn phía đều yên tĩnh không có chút âm thanh, Cố Bạch phảng phất nghe được tiếng tim đập đinh tai nhức óc của chính mình.

“Bùm, bùm, bùm”.

Trong nháy mắt kia máu toàn thân phảng phất chảy ngược, đem toàn bộ lý trí của hắn thiêu rụi.

Hắn đây là đang mơ sao?

Nhưng xúc cảm tương dán mềm mại trên môi chân thật làm hắn trầm luân, đôi môi thiếu nữ mềm mại lại ngọt ngào khiến chân hắn nhũn ra, ngón chân cũng hơi hơi cuộn lại, xúc cảm chân thực khiến hắn rùng mình truyền đến đầu ngón tay. Cố Bạch hơi hơi đỡ lấy vai Trình Kim Kim gia tăng nụ hôn.

Cố Bạch hôn ôn nhu lại triền miên, mang theo tình cảm chôn sâu tận đáy lòng.

Lá thu rơi xuống mang theo mùi hoa mờ mịt như mưa mùa thu.

Nơi xa có mấy người đi ngang qua đường đều nhịn không được cảm thán:

- “Người trẻ tuổi bây giờ a.”

Trình Kim Kim lúc này mới hồi phục tinh thần, nhẹ nhàng đẩy đẩy Cố Bạch.

Gió thu hơi lạnh xẹt qua khuôn mặt hai người làm hai người đang đứng đối mặt nhau đều nhịn không được mặt đỏ rần.

Trình Kim Kim áp xuống ngượng ngùng trong lòng, chủ động nắm góc áo Cố Bạch ủy khuất làm nũng:

- “Anh đừng lại miên man suy nghĩ.”

Cố Bạch mím môi, ngón tay hơi hơi cuộn lại, hắn biết hắn là một người lòng dạ hẹp hòi dễ để tâm chuyện vụn vặt, hắn đáng lẽ nên tin tưởng cô, cũng nên tự tin với chính mình hơn.

Nhưng cô tốt như vậy, tốt đến mức làm đầu quả tim hắn phát run. Thế giới của hắn âm u u lãnh, chỉ có cô là ánh sáng duy nhất, nhưng cô cũng có thể sẽ trở thành ánh sáng của người khác a.

- “Thực xin lỗi.”

Cố Bạch rầu rĩ nói:

- “Anh không nên không tin em.”

Trình Kim Kim cười cười, nụ cười mang theo ôn nhu cùng bao dung, cô nắm lấy tay Cố Bạch, nhón chân tiến sát lại bên tai hắn dùng âm thanh nhỏ nhẹ nói:

- “Anh biết không.”

Âm thanh thiếu nữ mềm nhẹ dễ nghe mang theo hơi ấm truyền đến vành tai Cố Bạch làm hắn mặt đỏ tim đập, hắn hơi nghiêng đầu hỏi:

- “Biết cái gì?”

Trình Kim Kim nhìn đôi mắt thâm thúy u lạnh của người đối diện nhẹ giọng nói:

- “Em chỉ thích một người là anh.”

Một khắc kia, trái tim Cố Bạch dường như tạc nứt bởi tiếng tim đập, máu toàn thân sôi trào, toàn bộ thế giới dường như trở thành hư vô, chỉ có tiếng thiếu nữ nhẹ giọng nói:

- “Em chỉ thích anh.”

Cố Bạch ngốc ngốc đứng tại chỗ, thậm chí không biết đáp lại như thế nào, nội tâm mừng như điên tựa như sóng biển cuồn cuộn mà tràn đầy, một khắc kia ngay cả cách nói chuyện như nào hắn cũng đã quên.

Trình Kim Kim nhìn hắn khẽ nhếch môi mỏng, đôi mắt phóng đại, hơi thở trở nên dồn dập, rất giống một chú đại cẩu ngây ngốc.

Sao lại có thể đáng yêu như vậy a?

Tiểu ác ma trong lòng Trình Kim Kim lại lặng lẽ quấy phá, cô nhìn bốn phía thấy dối diện trên đường có mấy người đang qua đường chậm rì rì, liền dứt khoát kéo Cố Bạch đang ngốc lăng tiến vào hẻm nhỏ.

Hẻm nhỏ sâu thẳm tối tăm không có ánh sáng mặt trời, cô dắt Cố Bạch qua vũng nước một đường chạy vào bên trong hẻm nhỏ.

Đây là một hẻm chết, cuối hẻm là tường xi măng thật dày.

Cố Bạch còn đang trong trạng thái ngốc lăng đã bị Trình Kim Kim đè sát vào tường.

Trình Kim Kim kiễng chân, nâng mặt Cố Bạch lên không màng tất cả hôn lên môi hắn.

Hô hấp giao triền, bất tri bất giác vị trí của hai người đã thay đổi. Trình Kim Kim bị Cố Bạch gắt gao ôm vào trong lòng ngực, thừa nhận hôn sâu che trời lấp đất.

Cố Bạch hôn không còn ôn nhu mà trở nên cường ngạnh, lộ ra chiếm hữu dục nồng đậm cùng cố chấp.

Bốn phía tích liêu không người, yên tĩnh đến mức hai người chỉ nghe được hơi thở lẫn nhau cùng tiếng tim đập đinh tai nhức óc.

Hồi lâu sau Cố Bạch mới hơi hơi thả lỏng cánh tay, kết thúc nụ hôn sâu này.

Hắn cúi đầu nhìn thiếu nữ trong l*иg ngực mặt mang theo mây đỏ như đóa hoa nở rộ, đôi mắt hạnh phiếm nước diễm lệ. Hầu kết hắn giật giật, cuối cùng vẫn là khắc chế vươn tay sửa lại đầu tóc thiếu nữ hơi loạn.

Trình Kim Kim theo động tác của hắn hơi hơi cúi đầu, hẻm nhỏ im ắng, cô cảm thấy chính mình cần nói gì đó. Cho nên cô suy tư một lát mới mở miệng nói:

- “Cố Bạch, anh làm bài tập chưa?”

*****

Hai người ở hẻm nhỏ hôn sâu đến trời đất đều tối bước tiếp theo thế nhưng là đến thư viện.

- “A, a, a, Cố Bạch anh cho em mượn bài thi toán học chép đi.”

Trình Kim Kim một bên kêu rên một bên đáng thương hề hề mà làm nũng thiếu niên ngồi nghiêm chỉnh trước mặt.

- “Không được, lần trước em làm toán học được bao nhiêu điểm.”

Cố Bạch bất đắc dĩ nhìn cô, ngữ khí mang theo ôn nhu:

- “Ngoan, tự mình làm, không biết chỗ nào hỏi anh.”

Nói xong hắn liền mở notebook làm bài tập.

Trình Kim Kim mếu máo, ý đồ giãy giụa, cô kéo kéo tay áo Cố Bạch, làm nũng nói:

- “Cố Bạch, Tiểu Bạch, Bạch Bạch, anh là người tốt nhất thế giới, toán học quá khó a, quốc khánh em còn muốn ra ngoài chơi, khẳng định sẽ không làm bài tập.”

Giọng cô vừa ngọt vừa kiều mềm làm Cố Bạch suýt chút nữa từ bỏ chống cự.

Nhưng hắn nhớ tới Trình Kim Kim bởi vì làm bài thi toán không tốt bị lão sư mắng bộ dáng ủ rũ cụp đuôi đáng thương liền ngạnh lên cứng rắn nói:

- “Không được, em không biết làm chỗ nào hỏi anh, nếu là không biết làm hết anh liền giảng từ đề đầu tiên.”

- “Được rồi.”

Trình Kim Kim từ bỏ chống cự, ngoan ngoãn cầm bút viết. Cô hiện tại có thể khảo bài thi cùng trình độ nguyên chủ không sai biệt lắm, ở mức trung trung nhưng trong lĩnh vực toán học trình độ của cô kém nguyên chủ rất nhiều.

Cho nên lần khảo thí trước cô không chút nào ngoài ý muốn thi rớt toán học.

Kỳ thật Trình Kim Kim cũng nghỉ chăm chỉ học tập thật tốt, nhưng đây chỉ là thế giới nhiệm vụ, thành tích tốt hay xấu đều sẽ không có ảnh hưởng gì tới cô.

Nhưng Cố Bạch là vì tốt cho cô, rốt cuộc lần trước cô bị lão sư mắng, hắn liền thật cẩn thận an ủi cô cả một buổi trưa, dù cho cô vẫn luôn nói mình không sao, nhưng giống như cô càng nói vậy hắn càng cảm thấy cô đang tỏ vẻ kiên cường.

Trình Kim Kim thở dài, nhận mệnh nhấc bút bắt đầu giải đề thi toán rậm rạp, tâm tình nặng nề mà viết.

Mấy tiếng liền qua đi thật nhanh. Cố Bạch buông bút nhìn thiếu nữ còn đang ngoan ngoãn làm bài, đem notebook khép lại, đưa cho cô.

- “Đây là cái gì?”

Trình Kim Kim tò mò mở ra, bên trong đều là bút kí toán học. Từ đầu học kỳ cho tới hiện tại, bao gồm công thức quan trọng cùng tri thức dễ dàng ghi nhớ, ví dụ mẫu.

- “Cho em.”

Cố Bạch dừng một chút, thấm thía nói:

- “Về nhà xem đi, bên trong đều dễ hiểu, khảo thí lần sau hẳn là có thể đạt 110.”

Trình Kim Kim biết Cố Bạch không có thói quen làm bút kí, hoặc sẽ làm nhưng không có tỉ mỉ như vậy.

Hắn vốn thông minh, toán lý hóa mấy môn này cơ bản không khó với hắn, xem sách liền hiểu. Trong lòng Trình Kim Kim đau xót, cô thấp đầu nói nhỏ:

- “Bút ký này là làm riêng cho em sao?”

Cố Bạch nghe được thanh âm của cô có vài phần suy sút, hắn lặng lẽ nhìn cô nói:

- “Đây là anh tùy tiện làm a, làm cái này cũng thuận tiện giúp anh hệ thống lại kiến thức một chút, không làm mất bao nhiêu thời gian cả.”

Mới là lạ! Trình Kim Kim nghĩ thầm trong lòng, quyển bút ký dày như vậy mỗi chữ đều là tâm huyết a, thời gian của hắn vốn đã ít, ngày thường trừ bỏ học chính là làm thêm, muốn bỏ ra thời gian làm quyển bút ký này không biết có bao nhiêu khó khăn.

Trên thực tế, Cố Bạch vì làm quyển bút ký này đúng là không dễ dàng, bởi vì sau khi làm thêm mỗi buổi tối đã không còn thời gian, hắn chỉ có thể dậy sớm 5 giờ tiêu tốn tiếng rưỡi làm bút ký, sau đó lại mang theo đầu óc mệt mỏi trực tiếp đến trường học đi học.

Nhưng hắn cam tâm tình nguyện vì Trình Kim Kim hao tổn tâm tư, mất nhiều thời gian hơn nữa cũng sẽ vui vẻ chịu đựng.

Cố Bạch sờ sờ đầu cô, thấy cô áy náy khó yên nhịn không được nói dối:

- “Thật sự không mất bao nhiêu thời gian, em không cần áy náy như vậy.”

Trình Kim Kim rầu rĩ “Ừm” một tiếng sau đó lại nhịn không được lời thề sắt son bảo đảm:

- “Em sẽ chăm chỉ học tập, em hứa.”

Cố Bạch nhìn khuôn mặt thiếu nữ đỏ ửng, một bộ dáng nghiêm túc, nhịn không được cười nói:

- “Được, anh tin tưởng em.”

Hắn dừng một chút lại cổ vũ nói:

- “Kim Kim nhà chúng ta thông minh như vậy, tùy tiện cũng có thể đạt được vị trí thứ nhất.”

- “Em mới không cần đứng nhất, em muốn đứng thứ hai.”

Cô nói thanh âm ẩn giấu:

- “Trong lòng em đứng nhất vĩnh viễn là anh a.”

Trong thư viện mang theo hương thơm giấy mực cùng âm thanh sột soạt lật sách.

Âm thanh Trình Kim Kim lại ép thấp chỉ có hai người mới có thể nghe được nhưng câu nói nhỏ kia lại xuyên thẳng tới đáy lòng Cố Bạch.

Nguyên lai ở trong lòng cô hắn tốt như vậy.

Cố Bạch nhịn không được mỉm cười, nụ cười mang theo sự sung sướиɠ cùng nhẹ nhàng.

Khuôn mặt Cố Bạch thanh tuấn, cười rộ lên đôi mắt sáng long lanh, lông mày nhu nhu gợn sóng càng trở nên đẹp mắt.

Trình Kim Kim nhịn không được khen nói:

- “Anh cười rộ lên thật là đẹp mắt a, về sau anh nên cười nhiều hơn a.”

Cố Bạch rũ mắt hỏi:

- “Đẹp mắt hơn Lục Chu sao?”

- “Phụt.”

Trình Kim Kim phụt cười, ý thức được chính mình đang ở thư viện liền lập tức che kín miệng lại.

Người này đúng là lòng dạ hẹp hòi! Vậy mà còn nhớ rõ sự kiện của Lục Chu, cô vất vả áp xuống ý cười, nói trả lời:

- “Soái hơn nhiều a.”

Trình Kim Kim vẻ mặt nghiêm chỉnh nói:

- “Cậu ta vô pháp so với anh a.”

Cố Bạch càng cười vui hơn nữa.

Trong thư viện hai người không tiếng động nhìn nhau cười.

*****

Kỳ nghỉ quốc khánh có bảy ngày nghỉ, chủ quán trà sữa cho Cố Bạch nghỉ ba ngày còn tặng hắn hai vé vào cửa của công viên trò chơi.

Một vé là Cố Bạch cầm, một vé hắn đưa cho Trình Kim Kim.

Hai ngày nghỉ cuối cùng của Quốc khánh Cố Bạch đều bận.

Vậy nên hôm nay hai người liền hẹn trước, Cố Bạch ở cửa công viên trò chơi lẳng lặng chờ đợi.

Công viên trò chơi đã sớm có rất nhiều người. Quốc khánh được nghỉ dài hạn, công viên vốn náo nhiệt giờ lại càng thêm náo nhiệt.

Trình Kim Kim vốn không nghĩ đi nhưng đang trong kỳ yêu đương, nữ sinh đều nghĩ muốn dính lấy bạn trai.

Thời gian ước định là 10 giờ, Trình Kim Kim 9h45 tới nơi liền nhìn thấy thân ảnh đĩnh bạt của Cố Bạch ở phía xa.

Công viên đã ồn ào từ sáng sớm, tiếng người náo nhiệt, bốn phía tràn ngập tiếng rao hàng của người bán hàng, còn có tiếng tiểu hài tử khóc cùng tiếng răn dạy của người lớn.

Xung quanh một mảnh hỗn loạn, Cố Bạch nhìn thấy thiếu nữ mặc áo lông màu trắng gạo đang ở phía xa như tiểu đạn pháo xông tới lọt vào trong lòng ngực hắn.

Hắn theo bản năng ôm vòng lấy thiếu nữ vào lòng.

- “Cố Bạch, Trình Kim Kim, hai em như thế nào lại ở đây?”

Thanh âm kia ở hoàn cảnh ồn ào không rõ lại khiến Trình Kim Kim cùng Cố Bạch đồng thời cương cứng tại chỗ.