- "Được rồi, được rồi, cậu mau đi, lại không đi liền đến muộn.”
Trình Kim Kim thúc giục nói.
Cố Bạch vừa mới đi phòng y tế, phỏng chừng rất nhanh liền trở về, cô về phòng học, vừa lúc hai người trong lớp, liền tính bị hoài nghi cũng có cô.
Nhưng sự tình đâu có dễ dàng như vậy, tới gần tan tiết còn 20 phút, Chu Hân hoang mang rối loạn chạy về phòng học, lôi kéo cô ra ngoài.
- “Hân hân, tớ đau bụng thật sự, không đi được a.”
Trình Kim Kim ôm bụng, ăn vạ không đi.
- “Vừa mới chủ nhiệm giáo dục đột nhiên tới kiểm tra, phát hiện thiếu một người, tớ nói cậu không thoải mái xin nghỉ, nhưng chủ nhiệm giáo dục nói không thoải mái cũng không thể ở phòng học, có thể ở bên cạnh xem các bạn tập.”
Chu Hân lôi kéo cô nói:
- “Kim Kim chúng ta nhanh lên a, chủ nhiệm nói nếu mười phút sau cậu không đến, liền tính cậu trốn học.”
Trình Kim Kim luống cuống, nếu là hiện tại cô đi, Cố Bạch lại trở lại lớp học, vậy liền chỉ có một mình hắn, đến lúc đó hắn hết đường chối cãi.
Cô cau mày, giả bộ rất đau đứng dậy không nổi nói:
- “Hân Hân, tớ thật sự không được, bị tính trốn học liền trốn học đi.”
Chu Hân nhìn cô đau đến dạng này, cũng không đành lòng, cẩn thận đỡ cô nói:
- “Nếu không, tớ đi xin cho cậu, nói cậu thật sự đau đi không nổi.”
- “Ừm.”
Trình Kim Kim cúi đầu, thanh âm mỏng manh thật sự, dường như đau đến không sức lực.
Chu Hân đi không lâu, Cố Bạch liền trở lại, hắn thoạt nhìn không bị gì, gật đầu với cô, liền ghé vào bàn ngủ.
Lại chống đỡ một chút liền tan học, như vậy nhiệm vụ hoàn thành hơn phân nửa. Trình Kim Kim âm thầm nghĩ.
Nhưng cô vạn phần không nghĩ đến, Chu Hân lại trở về, lần này còn mang theo thầy thể dục. Hai người không nói hai lời liền mang cô đi phòng y tế, Trình Kim Kim không ngừng cự tuyệt:
- “Không cần, không cần, em ở phòng học nghỉ ngơi liền tốt.”
Thầy thể dục một chút cũng không bị lay chuyển:
- “Không được, vừa mới Chu Hân nói em bị nghiêm trọng như vậy, nhất định phải đi phòng y tế xem, bằng không xảy ra chuyện gì, thầy liền không đảm đương nổi.”
Thầy thể dục là tráng hán cao một mét tám, cánh tay cứng như thép ghim chặt cô không thể động đậy. Cô giống như búp bê bị ôm tới phòng y tế.
Giáo viên y tế dò hỏi một chút bệnh trạng, Trình Kim Kim diễn tả như bị cảm nắng, lại kể buổi sáng bị phạt đứng.
- “Hầy, việc nhỏ, em ấy thân thể yếu đuối, hẳn là bị phạt cảm nắng, tôi kê một chút thuốc, nghỉ ngơi thật tốt một hồi liền không có việc gì.”
Thầy thể dục đứng bên cạnh nghe vậy nhẹ nhàng thở ra, nếu học sinh này xảy ra chuyện gì, chính mình phải phụ trách chịu trách nhiệm, cho nên nghe Trình Kim Kim bị nghiêm trọng như vậy liền vội vàng đến xem cô.
- “Không sao liền tốt rồi, vậy em nghỉ ngơi đi, Chu Hân em ở lại với bạn, thầy đi trước nhé.”
Trình Kim Kim ước gì thầy đi nhanh lên, vội vàng đồng ý nói:
- “Vâng ạ, em cảm ơn thầy.”
Thầy thể dục vỗ vỗ vai cô, vội vã rời đi. Khi thầy thể dục đi rồi, Trình Kim Kim vội vàng thúc giục giáo y, cô có lẽ còn cơ hội trở lại phòng học, hiện tại lập tức trở về còn kịp.
Nhưng khi cô vội vàng cần túi thuốc trở lại phòng học, bên trong đã xảy ra chuyện.
Có lẽ nhiệm vụ ngăn cản Cố Bạch bị vu oan phải thất bại.
Lúc này đã tan trường, trong phòng học lại yên lặng so với hành lang ồn ào. Các bạn học đều an tĩnh ngồi tại vị trí của mình, chủ nhiệm lớp đứng trên bục giảng, biểu tình ngưng trọng.
Trình Kim Kim biết, bản thân đã tới muộn rồi, cô cùng Chu Hân xin vào lớp, chủ nhiệm lớp liền cho hai người trở về chỗ ngồi.
- “Trong lớp xảy ra sự việc vô cùng nghiêm trọng.”
Chủ nhiệm lớp đã hơn bốn mươi tuổi, là một nam trung niên đầu hói, tuy rằng là giáo viên dạy toán, lại không nghiêm khắc như những thầy giáo khác, luôn hòa đồng cùng học sinh của mình.
Nhưng giờ phút này khuôn mặt luôn chứa đựng ý cười lại một mảnh lạnh băng, chủ nhiệm đỡ mắt kính, nói:
- “Dư Chiêu, em đem thời gian mất tiền nói cụ thể một chút.”
Dư Chiêu ngồi bên cạnh Trình Kim Kim đột nhiên đứng lên, tức giận nói:
- “Em ở trước thời gian đi học thể dục kiểm tra tiền vẫn còn, sau khi học về xong liền bị mất.”
- “Đại khái bao nhiêu tiền?”
Chủ nhiệm lớp tiếp tục hỏi.
- “Một ngàn, là tiền để em mua sách ngữ văn luyện tập, một người ba mươi đồng.”
Những lời này như nước lạnh đổ vào chảo dầu, lớp học nguyên bản an tĩnh liền trở nên xì xào.
- “Ngọa tào, thế nhưng là tiền mua sách luyện tập, tao còn cho rằng đây là tiền của riêng Dư Chiêu.”
- “Chúng ta đây không phải lại muốn thu lại đi.”
- “Là ai thiếu đạo đức như vậy, tìm được nhất định cho hắn đẹp mặt.”
Trình Kim Kim không nghĩ tới tiền bị trộm lại là tiền cả lớp đóng mua sách luyện tập, hệ thống chỉ nói tiền, cũng không nói tỉ mỉ là tiền gì.
Nói như vậy, tiền này là tiền của cả lớp. Cố Bạch bị hoài nghi, liền chịu bị cả lớp cô lập, cũng là vì nguyên nhân này.
- “Được rồi, cả lớp trật tự.”
Chủ nhiệm lớp vốn dĩ đã thấy phiền, âm thanh ồn ào nhốn nháo làm hắn mất đi nhẫn nại, liền quát to.
Lớp học khôi phục yên tĩnh. Chủ nhiệm lớp lại tiếp tục nói:
- “Giờ thể dục có ai trong lớp không?”
- “Thầy ơi, có lớp trưởng xin nghỉ, đúng rồi còn có Cố Bạch.”
Chu Hân liền giải thích nói:
- “Em thưa thầy, lớp trưởng bởi vì đau bụng, sau đó em cùng thầy thể dục đã đưa bạn ấy đến phòng y tế, nếu thầy không tin có thể hỏi lại thầy thể dục.”
Không có ai giải thích thay Cố Bạch, hắn đành tự giải thích:
- “Em vì bị đau đầu liền xin nghỉ tiết thể dục, trở về lớp liền ghé vào bàn ngủ.”
Trình Kim Kim cùng Cố Bạch, một người là học sinh giỏi, là học sinh đứng nhất toàn trường, một người là lớp trưởng, nhân phẩm tốt nhân duyên tốt. Chủ nhiệm lớp đều không tin, hai người bọn họ sẽ ăn trộm.
Nhưng hiện giờ chỉ có hai người có hiềm nghi, chủ nhiệm lớp không thể không có thái độ hoài nghi hỏi:
- “Cố Bạch, em nói sau khi về lớp đều luôn ngủ, là ngủ đến tận lúc tan học sao?”
- “Đúng ạ, chuông tan học vang lên, em mới tỉnh.”
Dư Chiêu xen mồm nói:
- “Ai có thể làm chứng?”
Trình Kim Kim vội nói không ngừng:
- “Mình làm chứng, lúc ấy mình cũng ở phòng học, Cố Bạch trở về lúc sau liền ghé lên bàn ngủ.”
- “Thời gian đó cậu còn chưa tới phòng y tế, liền không có người làm chứng.”
Dư Chiêu tiếp tục thêm mắm dặm muối.
- “Cho nên có khả năng là Cố Bạch lấy.”
- “Tôi nói, tôi không có.”
Cố Bạch mở miệng nói, hắn thường ngày ăn nói không được thạo, cũng không biết nên biện giải như thế nào, chỉ có thể cường điệu lại lần nữa:
- “Tôi thật sự không trộm.”
Nhưng xác thực không có ai làm chứng được cho Cố Bạch, trong thời gian Trình Kim Kim rời đi, không ai biết hắn làm gì.
Tình huống nhất thời lâm vào bế tắc, Trình Kim Kim tâm ngày càng trầm, còn tiếp tục như vậy, sự tình lại muốn tái diễn, mọi người lại sẽ hoài nghi Cố Bạch.
Chủ nhiệm lớp tựa hồ cũng biết, lại không có hỏi tiếp, chỉ nói:
- “Được rồi, chuyện này không có chứng cứ chân thực, tôi không cho phép bất kì ai nghi ngờ hoài nghi người khác.”
- “Nhưng mà thầy ơi, chuyện này rõ ràng là...”
Dư Chiêu vội vàng mở miệng nói giọng thập phần bất mãn.