Chương Y Dao bước vào căn hộ liền cảm thấy có gì đó không đúng, nét mặt dịu dàng của cô ấy có chút thay đổi, cô ấy bước lên hai bước, đặt túi xuống, đứng bên cạnh Hạ Song Song và nói: "Sao vậy?"
Hạ Song Song nhìn thấy cô liền miễn cưỡng cười cười: "Không có gì, Dao Dao."
Chương Y Dao nghiêng đầu nhìn Lục Như Vân, thấy vẻ mặt ảm đạm của cô, Hạ Song Song mặt đỏ bừng, hai người một đứng một ngồi còn đang ở thế giằng co.
"Cãi nhau à?"
Chương Y Dao nắm lấy cánh tay của Hạ Song Song: "Được rồi, cậu cùng Như Vân tức giận làm gì chứ, chẳng lẽ cậu còn không biết cậu ấy ăn nói vụng về sao."
Hạ Song Song vẫn lạnh mặt: "Mình không giận cậu ta."
Chương Y Dao đem túi xách trên vai bỏ qua một bên, kéo nàng ngồi trên sô pha, cười tủm tỉm nói: "Cậu còn muốn lừa mình."
"Được rồi, chuyện là như thế nào."
Hạ Song Song được trấn an cũng tiêu tán mấy phần lửa giận, nhưng vẫn lạnh mặt, giọng điệu cứng rắn: "Cậu ta còn có thể làm gì nữa, hiện tại cậu ta không cần mấy người bạn như tụi mình nữa, cứ để cậu ta tùy tiện nghi ngờ đi."
Lục Như Vân nghe rồi ngước mắt, sắc mặt vẫn căng thẳng như cũ: "Song Song, mình không phải hoài nghi vô căn cứ."
Hạ Song Song vừa nghe cô nói đã bùng nổ: "Không nghi ngờ vô căn cứ? Vậy thì cậu chắc chắn việc đó do mình làm? "
Lục Như Vân: "Song Song!"
Chương Y Dao thấy hai người lại muốn cãi nhau, vội vàng mở miệng: "Được rồi, được rồi, có chuyện gì từ từ nói, hai người cãi nhau thì có thể giải quyết vấn đề sao?"
"Như Vân, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?"
Lục Như Vân giương mắt nhìn Hạ Song Song, mím môi, đưa máy tính bảng cho Chương Y Dao.
Cả căn hộ rơi vào im lặng, chỉ có máy tính phát ra âm thanh yếu ớt, Chương Y Dao xem video ba bốn lần mới cau mày nói: "Đây là video của cậu và Tần Trăn Trăn ngày hôm đó?"
Lục Như Vân ậm ừ.
Chương Y Dao cau mày khó hiểu: "Liên quan gì đến Song Song?"
Lục Như Vân liếc nhìn Hạ Song Song: "Đây là đoạn video tung tin thất thiệt trên mạng sáng nay."
Lông mày của Chương Y Dao càng nhíu chặt hơn, cô lại xem đoạn video thêm hai lần, nói: "Cậu nghi ngờ là do Song Song tung ra ngoài?
Lục Như Vân mím môi không nói gì, Hạ Song Song vành mắt đỏ bừng, hai tròng mắt ngấn nước, nghiến răng nghiến lợi: "Không cần nghi ngờ nữa, là mình làm!"
"Nói nhăng nói cuội gì đó!"
Chương Y Dao cất cao giọng, thu lại nụ cười, tầm mắt quét về phía Lục Như Vân: "Cậu chỉ vì cái này mà hoài nghi Song Song? Như Vân, Song Song cùng chúng ta quen biết nhiều năm như vậy, cậu ấy là người thế nào chẳng lẽ cậu còn không biết? Cậu ấy có thể làm ra chuyện như vậy sao?"
"Lại nói ngày hôm đó ở trong khách sạn có nhiều người như vậy, có khi là bị paparazi chụp được..."
Giọng nói trong trẻo của Lục Như Vân vang lên, cắt ngang lời cô: "Không phải do paparazi chụp."
Đoạn cut kia chính là cut từ video của khách sạn ngày hôm đó, nếu không phải đã được chuyên gia xác minh thì không đời nào cô lại hỏi Hạ Song Song như thế.
Cô tin tưởng nhân phẩm của nàng, nhưng cô cũng biết Hạ Song Song ghét Tần Trăn Trăn đến mức nào, cho nên nếu vì nóng vội mà dùng sai phương pháp, không phải là cô không hiểu được.
Nhưng cô không thích bị giấu giếm.
Hạ Song Song thấy cô nhất quyết cho rằng mình làm, nghiến răng nghiến lợi nói: "Được, mình thừa nhận là mình làm, được chưa? Có cần đưa đơn xin nghỉ việc luôn không? Hay là tìm người đại diện khác cho cậu? Dù sao thì mình cũng không hoàn thành công việc."
Nàng đứng dậy chuẩn bị rời đi, túi xách cũng quên cầm, Chương Y Dao theo đó đứng lên quát lớn: "Đủ rồi."
"Mấy người nháo đủ chưa?"
"Vì người ngoài như vậy mà cãi nhau, có giống mấy người lúc bình thường không?"
Cô nói đến hai chữ người ngoài, nhả chữ rõ ràng, có hơi gay gắt.
Hạ Song Song cười nhạo: "Người ngoài? Bây giờ cô ta không phải là người ngoài, bây giờ cô ta là bà Lục."
Lục Như Vân mím môi, quai hàm căng chặt, cả khuôn mặt lạnh như băng, lúc mở miệng tỏa ra vô số khí lạnh: "Hạ Song Song!"
Hạ Song Song thấy cô phản ứng lại, khóe miệng giật giật.
Chương Y Dao thấy vậy đứng ở giữa hai người: "Được rồi, đừng cãi nhau nữa, Song Song, cậu đừng nói nữa. Như Vân, cả cậu cũng vậy, cậu chắc chắn rằng Song Song làm việc đó sao? Hôm đó các cậu đi lấy đoạn video đó, có xác định được bảo an ở đó không có bản sao lưu hay không?"
"Kể cả là Song Song làm thì thế nào? Cậu bị Tần Trăn Trăn liên lụy lâu như vậy, không thể đánh trả sao?"
"Cậu ấy làm cũng là vì cậu?"
Chóp mũi Hạ Song Song có chút chua xót, thanh âm khàn khàn: "Dao Dao."
Chương Y Dao vỗ vỗ lưng nàng: "Được rồi, cứ coi như mình thay Như Vân nhận lỗi, đừng tức giận."
Hạ Song Song nghe vậy, tâm tình cũng buông lỏng một chút: "Không phải lỗi của cậu."
Thanh âm Chương Y Dao lanh lảnh: "Tại sao lại không phải? Chuyện này về lý về tình đều là Như Vân sai! Chưa nói là không có chứng cứ đã buộc tội cậu, cho dù là cậu làm cũng là vì tốt cho cậu ấy, cậu ấy còn không có lương tâm mà cãi nhau với cậu, đừng nói đến cậu, kể cả mình cũng thấy tâm ý nguội lạnh!"
"Như Vân cậu nói có đúng hay không!"
Lục Như Vân sắc mặt căng chặt, trước sau không lên tiếng.
Vẻ mặt Hạ Song Song ảm đạm: "Được rồi, mình không sao, vừa rồi là mình kích động, đáng lẽ không nên cãi nhau với cậu ấy."
Hai ngày qua nàng bị quấy rầy bởi chuyện trong nhà, Lục Như Vân chỉ hỏi một câu liền thôi, nàng biết cô không phải là cố ý nhưng lại dùng thái độ ác liệt đối mặt với cô.
Chương Y Dao nghe được lời này cũng thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì tốt, có chuyện gì từ từ nói, cãi nhau cũng không ra được kết quả gì lại còn để cho người khác chê cười."
Cô nói xong lại nhìn Lục Như Vân, hờn dỗi: "Còn cậu nữa, nói chuyện lúc nào cũng thẳng thắn như thế, rõ ràng biết Song Song tính tình nóng nảy, nói bao nhiêu lần cậu đều không nhớ! Bây giờ đã biết sai chưa? "
Lời của Chương Y Dao mang theo mấy phần chỉ trích, ngữ khí lại thân mật vô cùng, khi nhìn về phía Lục Như Vân từng tia ôn nhu cất lại trong đáy mắt.
Lục Như Vân cũng thu lại mấy phần lạnh nhạt trên mặt, thanh âm cũng dịu xuống: "Đã biết."
Chương Y Dao: "Cứ vậy đi, về nguồn gốc của video kia để mình cùng Thu Hàn hỗ trợ tìm xem."
Lục Như Vân lắc đầu: "Đừng làm phiền Thu Hàn."
Thực ra, trước khi đưa video hoàn chỉnh cho Tần Trăn Trăn, đoạn cut kia cô cũng đã cho người điều tra, đoạn cut kia được đăng bằng địa chỉ IP của một công ty nước ngoài, mà công ty kia thuộc quyền sở hữu của nhà Hạ Song Song.
Đây là một lý do khác khiến cô nghĩ đó là Song Song.
Nhưng bây giờ...
Lục Như Vân nhìn đôi mắt đỏ hoe của Hạ Song Song, nghĩ đến lời nói của Chương Y Dao lại mở miệng: "Cứ để vậy đi, không cần tra nữa."
Hạ Song Song phức tạp nhìn về phía Lục Như Vân.
Chương Y Dao lôi kéo nàng ngồi xuống: "Được rồi, nếu không điều tra thì đừng suy nghĩ lung tung nữa, nói chuyện vui vẻ đi, Như Vân, tiếp theo cậu không có lịch trình gì phải không?"
Lục Như Vân hơi giật mình: "Ừ, có chuyện gì sao?"
Chương Y Dao khẽ cười: "Mình cũng không có việc gì, là Thu Hàn, cậu ấy đang muốn đầu tư một bộ phim nhưng vẫn chưa định được nữ chính, muốn hỏi cậu một chút xem có muốn đóng hay không."
Cô nháy mắt: "Đã thỏa thuận trước, thù lao không cao lắm, là do mình đích thân lấy! "
Giọng điệu đùa giỡn của cô khiến vẻ mặt Lục Như Vân thoáng buông lỏng, gật đầu: "Cậu để Thu Hàn liên hệ với Song Song là được."
Chương Y Dao quay đầu: "Song Song."
"Nhưng Song Song vẫn còn tức giận." cô vừa nói vừa vươn mười ngón tay ra, hướng về Hạ Song Song: "Để mình giúp cậu vui vẻ một chút!"
Hạ Song Song vội vàng cúi người lùi lại, Chương Y Dao từng bước ép sát, một lúc sau trong căn hộ đã tràn ngập tiếng thở hổn hển xin tha, Lục Như Vân nhìn vào ghế sô pha giữa hai người đang cười đùa, lạnh nhạt trên mặt cũng rút đi hơn nửa thay vào đó là mấy tầng ôn nhu.
- ----------------------------------
9 giờ tối chính là giờ cao điểm trên mạng xã hội, kể cả người đang ăn cơm cũng không quên nghịch điện thoại di động, Weibo sau khi bị tê liệt cả buổi chiều thì dần dần khôi phục bình thường nhưng sự chú ý của cư dân mạng vẫn đặt trên người của Tần Trăn Trăn cùng Lục Như Vân.
Sự chú ý không chỉ dừng lại ở cuộc hôn nhân của hai người mà còn lây lan sang mấy vấn đề khác.
Nàng là người trước tiên bị mang lên đánh, vẫn trụ vững top 1 hot search, hơn nữa dưới sự dẫn dắt của mấy tài khoản lớn, chủ đề này dường như làm lu mờ cuộc hôn nhân của họ. Mấy lời trên mạng về Tần Trăn Trăn toàn là tiếng mắng chửi, đủ các thể loại lời lẽ khó nghe, trong một khoảng thời gian, ngoài những người hâm mộ của Tần Trăn Trăn thì không có người qua đường nào muốn giúp đỡ nói đôi câu.
Còn fan của Tần Trăn Trăn cũng không dám tranh luận thêm về chuyện đánh người, dù sao đoạn video kia là thật, cho nên chiều hướng dư luận trên mạng nghiêng hẳn về một phía.
Mạnh Hân luôn luôn chú ý đến nhất cử nhất động trên mạng, thấy chiều hướng như vậy cô vội gọi điện cho Tần Trăn Trăn, dò hỏi: "Khi nào em tung video kia?"
Tần Trăn Trăn xem lại video đã chỉnh sửa hoàn hảo, mím môi: "Bây giờ đi."
Mạnh Hân: "Có cần chị giúp một tay không?"
Tần Trân Trân từ chối: "Không, em sẽ tự làm."
Càng huống hồ, nàng cũng cần đánh tiếng với Lục Như Vân.
Sau khi cúp điện thoại, nàng lại xem video hai lần, sau khi xác nhận không có gì sai sót mới gửi một tin nhắn cho Lục Như Vân: Bây giờ tôi sẽ đăng video.
Vài phút sau, tin nhắn được gửi đi vẫn không có phản hồi, Tần Trăn Trăn ngạc nhiên nhìn đồng hồ, mới 9h30, cô sẽ không ngủ đúng không?
Sau đó nàng nghĩ đến Lục Như Vân thuộc kiểu người rất nhàm chán.
Có thể có khả năng này.
Tần Trăn Trăn suy nghĩ một chút vẫn quyết định gọi điện thoại nhưng không có ai trả lời.
Lục Như Vân đặt điện thoại lên bàn trà, lần lượt nghe xong mấy bản nhạc, một lúc sau, âm nhạc dừng lại, cô cầm lên xem qua, trên màn hình là tin nhắn mà Tần Trân Trân vừa mới gửi đến.
- - Bây giờ tôi sẽ đăng video.
Cô siết chặt điện thoại không rõ lý do, ngón tay hơi đau.
Sau vài phút, chuông điện thoại lại vang lên, cô liếc nhìn cái tên, là Hạ Song Song gọi đến.
Không cần nghĩ cũng biết, hẳn là bởi vì Tần Trăn Trăn đăng đoạn video lên.
Lục Như Vân kìm nén ý muốn ném điện thoại ra ngoài, trả lời điện thoại: "Alo."
Hạ Song Song ở đầu dây bên kia thái độ như thường, xem ra chuyện cãi nhau hồi chiều không có ảnh hưởng gì đến nàng, nàng hỏi.: "Như Vân, cậu xem video trên mạng chưa?"
Lòng bàn tay Lục Như Vân bất giác đổ mồ hôi, tim co thắt lại, giọng nói không yên: "Vẫn chưa."
Giọng của anh Hạ Song Song hiện tại có chút hoảng hốt, cô hét lên: "Như Vân."
Lục Như Vân ừ một tiếng, Hạ Song Song nói tiếp: "Cậu nói xem đầu Tần Trăn Trăn có phải có vấn đề không?"
Lục Cẩn Niên sửng sốt: "Cái gì?"
Sau đó cô cúp điện thoại, lên Weibo nhìn thấy của thông báo ID của mình được tag, cô nhấp vào xem liền thấy được Weibo của Tần Trăn Trăn.
@Trăn Tâm Trăn Ý: Chính thức bác bỏ tin đồn! Vốn dĩ tôi ngại tung video này ra vì lý do cá nhân, nhưng hiện tại có người đã cố tình cắt ghép một phần video để bôi nhọ nên tôi sẽ tung ra toàn bộ video dưới sự đồng ý của vợ tôi @Lục Như Vân.
Lục Như Vân click vào video, video này cùng cái trước đó được tung ra giống hệt nhau, video được cắt dừng lại ở cảnh Tần Trăn Trăn giơ tay lên, còn trong video hoàn chỉnh, Tần Trăn Trăn thân thể lảo đảo giơ tay kéo lấy lễ phục của cô, một mảng da thịt trước ngực liền lộ ra.
Mà trong đoạn video này, Tần Trăn Trăn đã sử dụng hình ảnh chó Pug nhỏ để che ngực của cô không để bị lộ ra ngoài, khoảnh khắc Tần Trăn Trăn nhào tới, vừa vặn hôn vào vị trí con chó Pug, sau đó —— cúi đầu nôn mửa.
—— Đây mới là video đầy đủ! Mấy antifan bôi nhọ đâu? Mau ra chịu đánh!
—— Chính thức bác bỏ tin đồn! Nữ thần Trăn Trăn của ta không đánh ai cả!
—— Mấy ngườ không thấy lạ sao? Đã lâu như vậy mới bác bỏ tin đồn mà không đánh ai sao?
—— Lạ cái gì mà lạ, ngươi không nhìn thấy một phần ngực của Lục Như Vân bị che đi trong video sao? Loại lễ phục này một khi bị kéo đi sẽ rơi xuống, nữ thần Trăn Trăn cẩn thận như vậy, dùng hình con chó che chỗ đó lại, chết tiệt quá có tâm rồi!!!
—— Nữ thần, ta muốn sinh khỉ con cho người!
—— Tôi tự nhiên lại cảm thấy có chút đáng yêu, xong đời rồi.
—— Tôi cũng xong đời rồi, thật sự cảm thấy trên màn hình đều là phấn hồng bay bay!
—— Nga, không mắc cười sao???
Lục Như Vân xem xong video hoàn chỉnh cũng không nhịn được cười, cô rũ mắt nhìn xuống màn hình, suy nghĩ một hồi, ngón tay đặt vào biểu tượng chuyển tiếp: Về sau uống say thì cùng chó con chơi hôn hôn đi [@Trăn Tâm Trăn Ý: Chính thức bác bỏ tin đồn! Vốn dĩ tôi ngại tung video này ra vì lý do cá nhân, nhưng hiện tại một số người đã cố tình cắt ghép một phần video để bôi nhọ nên tôi đã tung ra toàn bộ video với sự đồng ý của vợ tôi @Lục Như Vân]
Vài phút sau khi chuyển tiếp, Weibo vừa mới sóng yên biển lặng lại lần nữa bùng nổ!
- ----------------------------------
Tác giả có chuyện muốn nói:
[Vở kịch nhỏ không liên quan đến chính văn]:
Một ngày kia Tần Trăn Trăn say rượu không muốn về nhà, liền lang thang ở cửa.
Lục Như Vân vừa mở cửa hỏi nàng đang làm gì, nàng ủy khuất nói: Không phải chị nói sau này nếu uống say sẽ phải cùng chó con chơi trò hôn hôn sao?
Lục Như Vân nhìn nàng chằm chằm rồi cười, nửa ngày sau mới mở miệng: "Gâu!"