Xuân Vũ chưa kịp hét lên đã bị một đôi môi chặn lại.
Hơi thở nóng bỏng của người đàn ông xâm chiếm toàn bộ khoang miệng, mang theo mùi rượu nồng nặc.
Đầu lưỡi ấm áp linh hoạt khuấy động, cuốn lấy đầu lưỡi Xuân Vũ, chậm rãi đảo quanh, thâm nhập vào sâu bên trong
“ô” Xuân Vũ cảm thấy mình sắp bị hút hồn, cả cơ thể như trôi lơ lửng, trong miệng đều cũng đều là mùi rượu của hắn.
Kiều hoa bên dưới bị ngón tay thọc ra rút vào liên tục, thịt mềm bị kéo phẳng, âm đế bên trong đã sưng đỏ.
Xuân Vũ cảm giác thực khó chịu, giơ hai chân muốn phản kháng.
Người đàn ông vẫn đè nặng trên người cô, hạ thân bị hắn lộng đến rối tinh rối mù, bộ ngực trắng sữa cũng bị vuốt ve đến biến dạng.
Không biết qua bao lâu, hắn mới cũng buông cô ra, ở bên tai cô thở dài “Vợ à, hôm em ướt quá!”
Xuân Vũ thở dốc, đồng thời cũng muốn kêu cứu. Nhưng chính vào lúc này, hai chân đột ngột bị tách ra, một vật nóng hổi cứng ngắc xông vào.
Đó là cái gì?
Đau quá!
“A, đừng…đừng tiến vào!” Xuân Vũ đau đớn hét lên.
Cô chỉ cảm thấy cái vật cứng nhắc kia giống như một cây gậy sắt, thọc mạnh vào bên trong cơ thể cô. Tấm màng mỏng bị phá vỡ, máu tươi trào ra. Cả người đau đớn như muốn chết đi vậy.
“Ô ô ô, đau quá…Buông tôi ra” Móng tay Xuân Vũ quơ loạn xạ, trên tay người đàn ông xuất hiện nhiều vết hằn đỏ.
Nhưng hắn lại thờ ơ, gắt gao nắm chặt eo Xuân Vũ, thô bạo hướng bên trong đâm vào.
Chưa bao giờ có cái gì tiến vào bên trong, nhục huyệt cực kỳ căng thẳng, vách thịt mềm bên trong nhục bích cắn chặt, vật to lớn cứng ngắc khó khăn cắm vào muốn chạm đến nơi sâu nhất.
“ô, a, cứu mạng…” Giọng nói đau đớn của Xuân Vũ dần chuyển sang nức nở, cổ tử ©υиɠ lại một lần nữa bị cắm mạnh vào, thân dưới run rẩy.
Lý Thước theo tần suất run rẩy của cô mà thọc vào rút ra, động tác nhịp nhàng chậm rãi khiến cho côn ŧᏂịŧ càng thâm nhập được vào sâu hơn.
Hắn từ từ rút ra đặt qυყ đầυ chạm ở cửa huyệt, lại thô bạo lao vào, cơ thể nhỏ bé của Xuân Vũ bị đỉnh đến đầu giường.
Xuân Vũ đau đớn, môi cũng dần trở nên trắng bệch, trên gương mặt đổ một tầng mồ hôi lạnh. Dưới ánh đèn mờ ảo, có thể nhìn được vẻ mặt của cô.
Điềm đạng đáng yêu như vậy, thật hận không thể thao chết cô mà.
Đàn ông say rượu thường không dễ bắn tinh, hơn nữa hành động cũng ngang tàng hơn.
Xuân Vũ thật vất vả mới bình tĩnh lại, lấy sức chống cự, hét to kêu cứu, lại bị Lý Thước mạnh bạo xoay người, đi vào từ phía sau, kéo tóc cô “Kêu, Kêu tiếp!”
“Tiểu dâʍ đãиɠ, em thật biết chơi nha!”
“Ô ô ô…không phải, anh thật sự…”Xuân Vũ bị hắn đè lên đầu gối, mắt đẫm lệ, hai chữ cưỡиɠ ɠiαи mãi không nói được thành lời.
Lý Thước lại bị hấp dẫn, đè chặt cơ thể Xuân Vũ, kề bên tai cô “Anh đang làm gì?”
“A?”
“Anh đang cắm huyệt em nha, đang thao em có biết hay chưa?” Lý Thước vừa nói vừa nắm lấy hai tay Xuân Vũ kéo lên trên, hạ thân hung hăng tiến vào.
Mỗi lần cắm vào đều sâu đến tận cửa tử ©υиɠ, qυყ đầυ giống như bị mắc kẹt ở bên trong. Còn lúc rút ra lại rất chậm rãi đảo quanh lớp thịt mềm bên trong.
Hạ thể Xuân Vũ bắt đầu tiết ra càng nhiều dâʍ ɖị©ɧ, Lý Thước ra vào cũng càng thuận lợi hơn. Trên cự vật thô tráng đều dính đầy vệt nước, hắn sướиɠ không chịu được, từ phía sau cắn lấy cổ Xuân Vũ, trong miệng thốt ra những lời thô tục “Dâʍ đãиɠ! Thật sự quá dâʍ đãиɠ mà!”
“Sướиɠ hay không? Hử? Có sướиɠ hay không?” Giọng hắn khàn khàn, hơi nóng phả người Xuân Vũ khiến cô trở nên cực kỳ mẫn cảm.
“Nhìn nước của em này, nước chảy thành sông rồi, tiểu dâʍ đãиɠ, mỗi lần thao em đều da^ʍ không chịu được!”
“chặt như vậy, muốn cắn chết anh có phải không? Hử…Có phải không…”
Hắn liên tục hỏi Xuân Vũ, chậm rãi lưu lại ấn ký trên cơ thể cô, xương quai xanh cũng bị nắm đến bầm tím.
Bộ ngực sữa nặng trĩu được nâng lên, hoàn toàn bị ép trên đầu giường, núʍ ѵú hồng phấn bị ma sát trên bực tường thô ráp, cọ xát đến sưng đỏ lên.
Xuân Vũ vừa đau cũng vừa sướиɠ, đầu óc một mảnh trống rỗng không đợi Lý Thước bắn ra đã ngất xỉu.