[Alltake] Comeback

Chương 103

Author: ThatNghiep

Donate at Momo 0909340378

Mikey chở Takemichi về nhà cậu, rõ là đã nói tạm biệt nhau mà hắn vẫn ngồi trên xe đậu ở trước cổng nhà chờ đợi.

Y hệt cậu đưa Hina về nhà, Takemichi cảm giác Mikey như bạn trai phải nhìn bạn gái là cậu vào nhà rồi mới chịu an tâm rời đi. Cảm giác ánh mắt nóng cháy của người kia ở sau lưng không rời, Takemichi bối rối, lén lút đứng trước cửa nhà gõ nhẹ đầu mình một cái, thầm mắng cậu đúng là liên tưởng nhiều chuyện kì quặc.

Takemichi lần mò túi áo, sờ vào cái túi trống không, tim cậu hụt một nhịp, hoang mang mò mãi mà chẳng tìm thấy chìa khoá nhà ở đâu.

Mikey nhìn mãi vào bóng lưng kia mà đầu hắn muốn phát điên lên giữa một đống đấu tranh tư tưởng. Hắn thật sự muốn nhảy vào nhà người kia, đè đối phương lên giường làm nhiều chuyện mà hắn tưởng tượng mỗi đêm.

Từng không ít lần mở lời muốn ngủ tại nhà đối phương, mà người này kiên quyết từ chối tất cả mọi người, bao gồm cả Mikey. Ngoại trừ Mitsuya có duy nhất một lần, trong Touman chẳng một ai được người kia cho phép ngủ cùng.

Mikey nhanh nhạy nhận ra người kia cứ mò khắp áo mà mãi không mở cửa, đầu nảy ra một ý nghĩ, tim hắn đột nhiên đập nhanh như ngựa phi, máu nóng điên cuồng chảy khắp người, lập tức bước xuống xe đi nhanh đến.

"Sao không mở cửa? Mất chìa khoá nhà rồi?"

Bên tai có hơi thở nóng rực phả vào, giọng nói trầm thấp làm vành tai Takemichi tức khắc đỏ bừng. Cậu gượng người, gương mặt kia áp sát vào bên má mà cậu phải giả vờ không nhận ra, lắp bắp:

"Ừ-Ừm... T-Tao không thấy chìa khoá... H-Hình như rớt mất lúc đánh Taiju hay sao ấy..."

Mikey ồ một tiếng, có trời mới biết vẻ ngoài hắn bình thản nhưng bên trong đã như núi lửa phun trào, cả người rần rần muốn điên lên.

"Mitsuya là người duy nhất giữ chìa khoá dự phòng đúng không? Vậy thì phiền rồi, giờ này chắc đã về nhà với hai đứa em gái, đến làm phiền cũng không hay lắm..."

Nghe Mikey nói một tràng, Takemichi mơ hồ thấy có gì đó không đúng với tính cách của tên này lắm. Nhưng Takemichi cũng ngại làm phiền Mitsuya, trong lúc cậu bối rối nghĩ cách thì Mikey đã nắm lấy tay cậu dắt ra xe hắn:

"Dù sao cũng hơn hai giờ sáng rồi, mày qua nhà tao ngủ tạm đi."

Takemichi ngồi sau chẳng rõ biểu cảm của người phía trước, không hiểu sao nghe giọng nói nhẹ nhàng trầm thấp kia có cảm giác như mấy ông chú dụ dỗ bắt cóc trẻ con. Trước khi cậu kịp nghĩ gì, chiếc CB250T đã chạy với tốc độ kinh hồn làm Takemichi sợ hãi ôm chặt lấy người đằng trước.

...

Takemichi mặc áo ngủ của Mikey, từ phòng tắm ở nhà sau chậm chạp đi ra, đứng trước cửa phòng của Mikey mà trong đầu rối một trận. Tên này bảo nửa đêm vào nhà chính sẽ làm đánh thức ông nội và Emma, lại bảo giường hắn đủ rộng cho cả hai cùng ngủ, Takemichi dù không muốn cũng đành nghe theo.

Cậu thừa nhận... Cậu có chút sợ...

Trên áo ngủ tràn ngập mùi hương của Mikey làm đầu cậu ong ong.

Takemichi hít một hơi thật sâu rồi nhẹ nhàng mở cửa bước vào. Bên trong không bật đèn, ánh trăng sáng chiếu qua cửa sổ nhỏ làm căn phòng nửa sáng nửa tối mờ ảo. Takemichi nuốt nước bọt, mắng bản thân nghĩ nhiều quá mức.

Cùng là con trai cả, không có chuyện gì được.

Tuy cả đám hay làm trò biếи ŧɦái sờ mó lung tung với cậu... nhưng chắc chỉ là đùa giỡn giữa bạn bè thôi nhỉ?

Cậu nhẹ nhàng đóng cửa, chậm chạp đi vào bên trong. Thấy tên tổng trưởng Touman kia đã nằm sát góc giường an ổn ngủ, Takemichi mới âm thầm thở phào một hơi.

May mà ngủ rồi, nếu không cậu không biết đối diện làm sao.

Gần giường có một chiếc cửa sổ nhỏ, ánh trăng sáng nhẹ chiếu vào người nằm trên giường, mái tóc vàng rối bù, gương mặt đẹp trai lúc ngủ có vẻ trẻ con hơn lúc tỉnh, trong tay cầm một chiếc khăn cũ mèm.

Takemichi mím môi nhịn cười, cẩn thận nằm xuống bên cạnh rồi đắp chung chăn, khắp nơi đều là mùi cơ thể quen thuộc của người kia.

Quan sát ở gần thì càng thấy mặt tên ngốc này đẹp thật. Mũi cao, lông mi thì dài, Takemichi vô thức đưa tay chạm nhẹ lên mắt người kia.

Bị giật mình với hành động của bản thân, Takemichi bối bối rụt tay lại. Đối phương hình như đã ngủ say hay sao mà chẳng phản ứng gì, tim Takemichi đập càng lúc càng nhanh, tiếp tục đưa tay lên lại. Vì vụиɠ ŧяộʍ vuốt mặt người kia mà cả người cậu đều căng thẳng.

Mắt, mũi, môi, má, cằm, tai, trán, Takemichi đều sờ một lượt không bỏ qua chỗ nào. Cái cảm giác thực chất ở đầu ngón tay khiến Takemichi vừa hoang mang vừa vui mừng. Cho dù có chạm vào bao nhiêu lần đi chăng nữa thì đối với cậu, chẳng bao giờ là đủ.

Takemichi vẫn luôn sợ hãi cái cảm giác bàn tay của cậu vụt qua không khí khi ấy.

Cậu đưa tay vuốt nhẹ mái tóc vàng kia, những sợi tóc mềm mại quấn quanh ngón tay khiến Takemichi càng thêm luyến tiếc.

Cậu thật sự, thật sự... không nỡ rời xa người này...

Làm sao... cậu có thể...

Takemichi nhích người gần hơn một chút, cảm nhận hơi ấm và tiếng hít thở nhè nhẹ kia, nhẹ giọng gọi tên đối phương:

"Manjirou..."

Giữa không gian yên tĩnh chỉ có giọng nói nhỏ xíu của cậu, Takemichi mím môi, đáy lòng càng thêm nặng nề. Cậu đưa tay vòng qua eo người kia ôm lấy, áp nửa mặt vào ngực đối phương, lắng nghe tiếng tim đập rõ ràng trong l*иg ngực khiến cậu an tâm.

Cả ngày chìm đắm trong đống cảm xúc hỗn loạn, lại thêm căng thẳng chuyện ở nhà thờ lúc nãy, cơ thể lẫn tinh thần Takemichi rệu rã, chỉ một lúc ngắn ngủi đã chìm sâu vào giấc ngủ.

Mà cái người Takemichi tưởng đã ngủ say khi vừa nghe tiếng thở đều đặn của cậu liền mở mắt, đôi mắt đen láy sáng rực như mắt mèo trong đêm, hoàn toàn không có chút mơ ngủ nào.

Hắn cúi đầu, người bên dưới ôm chặt lấy người hắn, trên người mặc đồ ngủ đôi mà hắn cố ý đưa, trái tim Mikey đập nhanh như điên.

Mikey biết người này vừa dễ ngại ngùng vừa dễ sợ hãi, vồ vập tấn công chỉ khiến đối phương bỏ chạy. Hắn giả vờ ngủ trước, định chờ đợi người kia ngủ mới hành động, căn bản không ngờ được một màn kia, suýt nữa đã hưng phấn đến độ bật dậy rồi đè đối phương xuống dưới thân.

Có trời mới biết hắn phải kiềm chế cỡ nào mới có thể giả vờ ngủ say hoàn hảo thế kia.

Nhất là lúc người kia gọi tên hắn nhỏ xíu như tiếng mèo con kia, tim Mikey muốn vọt lên đến họng.

Mikey biết tình cảm hắn dành cho người này là bất thường. Không phải là bạn bè giữa con trai với nhau, hắn chưa từng trải nghiệm yêu đương với ai, thế nhưng Mikey chắc chắn bản thân lúc này đã yêu một người... mà còn là một người con trai.

Có bệnh hoạn hay không khi một người con trai lại dành tình cảm này với một người con trai khác?

Mikey không sợ ánh mắt của người khác, nhưng hắn không thể chịu nổi nếu người này sợ hãi tránh xa hắn. Đối phương vừa chia tay bạn gái, dù bản thân muốn nói ra toàn bộ tình cảm, Mikey cũng không dám tấn công ngay tức khắc được.

Hắn biết, muốn có được người này phải kiên nhẫn, chậm rãi mà giữ chặt tâm tư của người này, khiến người này cam tâm tình nguyện bị hắn trói buộc.

Người này thương hắn, thế nhưng tình cảm đó trong sáng và ấm áp chứ không không bẩn thỉu và đen tối như hắn. Vậy mà Mikey thật sự ích kỷ và điên cuồng đến mức muốn kéo đối phương cùng đắm chìm trong du͙© vọиɠ này của hắn.

Sợ đối phương chưa thật sự ngủ say, Mikey nằm im chờ thêm một lúc lâu, cả người rần rần như có điện chạy qua mà không cử động dù chỉ một chút. Hắn thậm chí chẳng ngờ có một ngày bản thân đủ kiên nhẫn để đè ép bản năng, từ từ chờ đợi thời cơ để đớp gọn con mồi thế này.

Qua một lúc, Mikey nhẹ nhàng đưa tay vuốt nhẹ lưng đối phương, người kia ngủ say không chút phản ứng, tim hắn bắt đầu đập càng lúc càng nhanh. Ngón tay hắn chậm rãi luồn dưới áo chạm vào da thịt ấm áp của người kia.

Làn da mềm mại cùng sóng lưng thẳng tắp dù sờ bao nhiêu lần vẫn không đủ, Mikey chậm rãi gỡ cánh tay người kia khỏi eo hắn. Bàn tay hư hỏng luồn tay ra phía trước vuốt ve, từ cái bụng phẳng lì đến vết sẹo do dao đâm, sau đó di chuyển lên phía trên chạm vào đầṳ ѵú nhỏ xíu kia.

Hơi thở Mikey càng lúc càng nhanh, phần thịt nhỏ mềm mại trên đầu ngực kia khiến cổ họng hắn nóng cháy khô khốc. Vuốt ve rồi nhéo nhẹ, ấn vào rồi lại dùng hai ngón tay kéo ra, hai tay Mikey ở trên hai đầṳ ѵú đối phương sờ loạn một trận.

Thế nhưng toàn bộ không khiến hắn đủ thoả mãn, trong đầu có tiếng nói điên cuồng thúc giục hắn làm càng thêm nhiều chuyện xấu xa.

Quan sát người kia vẫn nhắm mắt ngủ say, Mikey dùng lực một chút liền đẩy cả người đối phương lên, ngây ngẩn nhìn gương mặt say ngủ tựa trên gối ở ngay tầm mắt.

Hắn dùng ngón cái vuốt nhẹ đôi môi màu hồng nhạt hơi hé mở kia. Hơn cả du͙© vọиɠ xá© ŧᏂịŧ, Mikey ham muốn tình yêu thương của người này. Giá mà đôi môi này nói yêu hắn, giá mà đôi môi này mãi gọi tên hắn, giá mà đôi môi này tự nguyện hôn lên môi hắn.

"Takemitchy..."

Đầu Mikey càng lúc càng nóng, hình như nóng đến hỏng nên hắn chẳng thể nghĩ được gì nữa, rướn cổ đặt một nụ hôn nhẹ lên đôi môi hồng nhạt kia. Một cái hôn nhẹ vụиɠ ŧяộʍ cũng đủ làm tim hắn muốn nổ tung.

Nhưng mà vẫn không đủ.

Mikey tham lam muốn nhiều hơn, hắn lại hôn thêm lần nữa. Giữ chặt cái gáy nhỏ, hắn đưa lưỡi vào khoang miệng nóng ấm ẩm ướt kia, nhẹ nhàng đảo quanh một vòng rồi quấn lấy chiếc lưỡi nhỏ bên trong.

Ngọt...

Còn hơn cả vị ngọt nhân đậu đỏ của Taiyaki, Mikey cảm thấy bên trong miệng người này chính là thiên đường. Takemichi "ưm" một tiếng, hít thở càng lúc càng khó khăn, bên má dần ửng hồng. Cái lưỡi nhỏ bị xâm phạm mà cố ý chống trả, ngược lại chẳng đẩy được kẻ thù mà còn kí©ɧ ŧɧí©ɧ kẻ thù quấn lấy mạnh hơn, càn quấy cả khoang miệng của cậu.

Mikey không ngừng mυ'ŧ lấy nước bọt của đối phương, môi lưỡi giao nhau triền miên. Hắn cũng chẳng biết hôn thế nào mới đúng, chỉ biết theo bản năng muốn nuốt lấy toàn bộ vị ngọt kia rồi gặm cắn cánh môi mềm mại của đối phương.

Takemichi bị quấy đến nhíu cả mày, muốn lui về sau thì gáy bị giữ chặt, cuối cùng đành yếu ớt buông xuôi, ưm a từng tiếng cố hít thở.

"Ưʍ... Đừn-... Ưm ư..."

Mikey bị tiếng rên nho nhỏ kia kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến ong ong cả đầu, thấy người kia sắp hết dưỡng khí mà khó chịu như muốn tỉnh, hắn vội buông tha cho đôi môi kia, nước bọt đôi bên còn dính liền thành sợi chỉ.

Takemichi vừa được thả liền cố gắng hít thở, l*иg ngực phập phồng lên xuống không ngừng, mái tóc vàng rối bù dính hai bên vành tai đỏ bừng.

Mikey chờ một lúc cho người kia dịu xuống tiếp tục ngủ, hắn lưu luyến liếʍ nước bọt đọng trên cánh môi hồng kia. Đầu nóng đến hỏng, hắn đưa tay luồn dưới áo sờ đến hai điểm nổi lên trước ngực của đối phương vừa liếʍ mυ'ŧ đôi môi kia thêm một lượt nữa.

Không đủ... Vẫn không đủ...

Trong đầu có tiếng nói vang vọng, du͙© vọиɠ càng lúc càng nhiều, gặm cắn toàn bộ lí trí của hắn. Mikey cẩn thận kéo áo đối phương lên. Dưới ánh trăng, hai điểm hồng nổi bật trên làn da trắng mềm, vì bị ngắt nhéo mà hơi sưng lên.

Mikey liếʍ môi, hai mắt dần mất đi tiêu cự, áp mặt lên ngực người kia mà liếʍ mυ'ŧ điểm sưng đỏ bên dưới, ngón tay nhéo nhẹ đầṳ ѵú còn lại.

Giống như được nếm mĩ vị trần đời, Mikey không cách nào dừng lại được, đầu lưỡi liếʍ mạnh phần thịt nhỏ kia, dùng răng cắn nhẹ, người kia đột nhiên "ưm" một tiếng nhỏ xíu rồi ưỡn ngực ra trước làm Mikey giật mình vội ngẩng đầu.

Vì lén lút làm việc xấu mà sợ bị phát hiện, tim hắn đập thình thịch đến ong cả tai. Mắt thấy người kia chỉ hơi nhíu mày chứ không tỉnh, Mikey cúi đầu, chuyển sang đầṳ ѵú còn lại tiếp tục liếʍ nhẹ, tay đưa ra sau vuốt ve tấm lưng gầy kia dỗ cho đối phương ngủ tiếp.

Một hồi sau cái tay của hắn đã không chịu nổi mà bắt đầu trườn xuống dưới dọc theo sóng lưng, chậm chạp luồn dưới đai quần rộng rãi mà sờ nắn cái mông mềm.

Ở lễ hội trường hắn từng cố ý sờ mó một chút, thế nhưng vẫn cách một lớp vải dày, cảm xúc không bằng một phần ngàn hiện tại.

Bàn tay bóp mạnh cánh mông đối phương, cả người Mikey sướиɠ rần. Phần giữa hai chân hắn đã cương cứng, Mike nuốt nước bọt, áp mặt vào hõm cổ trắng mềm kia mà mυ'ŧ nhẹ, hít lấy hương thơm hắn ngày đêm nhung nhớ.

Sau mông Takemichi bị nhéo đau, cổ bị tóc mềm quệt qua nhột đến ưm a mấy tiếng, khó chịu đưa tay gãi cổ rồi xoay người nằm thẳng trở lại.

Mikey ngơ ngác, sau đó chậm chạp ngồi dậy, quỳ gối trên giường nhìn người bên dưới. Ánh sáng nhàn nhạt chiếu vào hai đầṳ ѵú còn đọng nước bọt của hắn, phần thịt mềm sưng đỏ óng ánh nước làm cổ họng hắn nóng cháy.

Mái tóc vàng ngắn rối bù, gương mặt say ngủ không chút phòng bị, áo ngủ bị kéo lên đến tận cổ, hai điểm đỏ rực sưng lên giữa ngực, phần bụng phẳng lì, quần bên dưới xộc xệch xuống dưới lộ rõ hai mảnh xương chậu. Mikey ngắm đến ngây người, cảm thấy đây chính là hình ảnh đẹp nhất trần đời.

Hắn nhẹ nhàng đưa tay vuốt lấy hai mảnh xương chậu nổi lên kia, trong đầu đã quay cuồng đến phát điên. Mikey vừa muốn người kia tỉnh dậy để cản lại con thú trong người hắn, vừa muốn đối phương ngủ say mãi để hắn tiếp tục vụиɠ ŧяộʍ chuyện xấu này.

Tần ngần mấy phút đấu tranh tư tưởng, cuối cùng thiên thần bị đánh bại, ác quỷ đã lên ngôi. Không chỉ quần dài mà cả qυầи ɭóŧ, Mikey kéo xuống toàn bộ rồi lột cả ra, nghệt mặt ngắm nhìn đôi chân thon dài thẳng tắp lẫn bộ phận giữa đôi chân đó.

Hắn nuốt nước bọt, ngón tay sờ nhẹ phần đùi trắng mềm kia, chậm chạp lại cẩn thận như đang sờ một món đồ sứ quý giá. Người này có ít lông trên cơ thể như con gái vậy, chân chỉ có lông tơ, ngay cả lông chỗ đó cũng ít.

Dươиɠ ѵậŧ của hắn đã trướng đến đau, Mikey bối rối đưa tay ôm mặt rồi hít một hơi thật sâu cố giữ bình tĩnh.

Hé mấy ngón tay để lọt đôi mắt, con ngươi đen láy của Mikey không thể dời khỏi cặp đùi trắng mềm cùng bộ phận nhỏ ở giữa vùng tam giác kia, tim muốn nổ khỏi l*иg ngực.

Hắn vụиɠ ŧяộʍ nắm lấy cổ chân nhỏ kia nhấc lên cao ngang mặt, đưa lưỡi liếʍ nhẹ mắt cá chân nhỏ, từ từ cúi người hôn nhẹ xuống dưới bắp chân.

Gác chân đối phương lên vai, Mikey cúi thấp người áp mặt vào trong đùi, tham lam hít lấy mùi hương rồi liếʍ lên làn da trơn láng mềm mại kia, tay còn lại kéo quần xuống một đoạn rồi nắm lấy dươиɠ ѵậŧ cương cứng của bản thân vuốt lên vuốt xuống, sướиɠ đến nỗi cả người run lên.

Cả mặt hắn đỏ bừng, trong căn phòng ngủ giữa đêm khuya yên tĩnh, tiếng thở dốc nặng nề của hắn như phóng đại lên mấy lần. Mikey bị chính tiếng thở dốc đầy du͙© vọиɠ của hắn làm cho vừa sợ hãi lại vừa kí©ɧ ŧɧí©ɧ muốn điên lên.

Cắn nhẹ phần thịt trắng mềm ở mặt trong đùi đối phương, hai mắt Mikey bỗng tập trung vào dươиɠ ѵậŧ nhỏ kia.

Lôиɠ ʍυ màu đen vừa mềm vừa ít, dươиɠ ѵậŧ người này nhỏ hơn hắn nhiều, y như đầṳ ѵú đều có màu hồng nhạt. Tiếng thở dốc của Mikey càng lúc càng lớn, tốc độ dưới tay cũng nhanh hơn không ít.

Hắn muốn chạm vào nó, hắn... muốn liếʍ nó.

Trong đầu vừa nảy ra, Mikey bị chính suy nghĩ của bản thân doạ sợ. Mấp máy môi, hắn nuốt nước bọt, thả cái chân thẳng tắp đang gác trên vai xuống giường trở lại, đầu ngón tay run run chạm lên dươиɠ ѵậŧ hồng nhạt còn yên ổn nằm trên cái đùi trắng mềm kia.

Tưởng tượng làm với thằng con trai khác là Mikey không thể chịu nổi, vậy mà với người này hắn chỉ hận không thể mυ'ŧ liếʍ vật nhỏ kia, khiến đối phương rêи ɾỉ ưỡn người rồi dạng chân vì sung sướиɠ.

Nhưng ít nhất hiện tại Mikey vẫn giữ được lý trí, hắn biết không thể để người kia tỉnh dậy vào lúc này, việc kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến cương rồi bắn tinh cùng hắn là chuyện không thể.

Mikey cắn mạnh môi, biết là không được nhưng vẫn không thể kiềm chế đưa tay nắm lấy dươиɠ ѵậŧ nhỏ kia sờ một chút. Cảm giác mềm mềm ở đầu ngón tay làm máu nóng dồn hết lên đầu, sau đó là xuống dươиɠ ѵậŧ cương cứng của hắn.

Vuốt dươиɠ ѵậŧ bản thân càng lúc càng