Vài Chuyện Sắc Tình

Phần 7.5. H

Mấy tháng nhẹ nhàng lướt qua, Tống Mục Nhiên thi đại học phát huy thật tốt, cùng Phó Viễn thi cùng một trường, hai người không định ở KTX mà cùng nhau thuê phòng ở bên ngoài.

Hai người ban ngày đi học, buổi tối liền dính ở bên nhau, ở trên giường phiên vân phúc vũ, không bao giờ sợ phụ huynh nghe thấy, còn có thể tùy ý buông thả bản thân.

"Anh.. quá sâu.. a..a"

Dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông trẻ tuổi từ phía sau cắm vào huyệt nhỏ, Tống Mục Nhiên nắm chặt ga giường, thân thể trắng nõn bị đâm đến đưa đẩy trước sau.

Giường nệm mới mua phát ra tiếng kẽo kẹt kẽo kẹt, Phó Viễn nắm eo Tống Mục Nhiên, tinh hoàn bị chặn ở miệng huyệt , dươиɠ ѵậŧ to như cổ tay giống như gắn động cơ mà tăng tốc đưa đẩy.

"Quá nhanh..Ha a... Ông xã.. chậm, chậm một chút.."

Tuyến tiền liệt không ngừng bị va chạm, dươиɠ ѵậŧ phía trước của Tống Mục Nhiên vung vẩy trong không khí, không ngừng chảy ra dâʍ ɖị©ɧ trong suốt, khát cầu muốn bắn ra ngày càng mãnh liệt.

"Muốn bắn... A, ca ca... làm chết em..hưʍ.. em bắn.." Tống Mục Nhiên thân thể khẽ run hai cái, mã nhãn không có bất kỳ đυ.ng chạm gì phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ ấm nóng, ga trải giường bị bắn thành một mớ hỗn độn.

Phó Viễn cúi xuống hôn hôn xương bả vai của cậu, môi mấp mấy lẩm bẩm một câu "Thật dâʍ đãиɠ!"

Chỗ giao hợp của hai người không ngừng chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠, cọ xát qua dươиɠ ѵậŧ của nam nhân, xung quanh là nhiệt độ ấm áp, kɧoáı ©ảʍ từng lớp từng lớp chồng lên, dâʍ ɖị©ɧ chảy ra càng nhiều.

Phó Viễn đưa đẩy mấy trăm cái, lại rút dươиɠ ѵậŧ ra đem Tống Mục Nhiên lật lại, nâng lên một chân hắn tiếp tục đâm côn ŧᏂịŧ vào cúc huyệt tiếp tục vận động.

Tống Mục Nhiên nhìn chằm chằm Phó Viễn đang cày cấy trên người cậu, nhìn tới cơ bắp căng chặt trên người hắn, chậm rãi nuốt một ngụm nước miếng, càng xem càng nghiện, không thể nào dời mắt đi được.

"Ưʍ.. thật sướиɠ... thích quá, thích chết mất.. ca ca."

Đôi mắt Phó Viễn bị tìиɧ ɖu͙© nhiễm đỏ, nhìn chòng chọc vào Tống Mục Nhiên

" Có thích ca ca không? Hửm?"

"Thích, thích anh... làm em... mau lên.. A.."

" Hiện tại em với anh là quan hệ gì? Nói?"

Tống Mục Nhiên bị cᏂị©Ꮒ đến thất thần, nhưng vẫn ngoan ngoãn đáp :" Là bà xã của anh.. Cùng anh kết hôn.. Ưm a.."

Trên mặt Phó Viễn lộ ra ý cười, giống như gió xuân ấm áp, Tống Mục Nhiên nhìn tới ngây người, tới khi nước miếng chảy rat từ khóe môi mới lấy lại tinh thần, mặt đỏ bừng lấy gối che lại mặt.

Thanh âm vận động trên giường vẫn luôn tiếp diễn, mãi cho đến khi hoàng hôn cũng không biến mất.

Côn ŧᏂịŧ thô to chỉ cần đυ.ng tới nộn huyệt của thiếu niên, liền hông thể tự thoát ra được, vẫn luôn muốn làm đến khi thiếu niên không còn sức lực mới chịu dừng lại.

Tống Mục Nhiên bị nam nhân bắn vào một đợt tϊиɧ ɖϊ©h͙, hắn ôm lấy hai chân mình tách ra, ý hùa động tác của nam nhân, tiếng rêи ɾỉ cũng trở nên khàn khàn.

Tuy tình yêu của họ bị thế nhân coi thường, hai người đều là ăn một lần đến nghiện, bất kể là ở mặt tình cảm hay ở trên giường, đều là mười phần hòa hợp, bọn họ chính là một đôi do trời đất tạo nên, bọn họ yêu thương đối phương, trong lòng cũng chỉ có đối phương.

"Nhiên nhi, anh yêu em..." Phó Viễn cuối cùng đem côn ŧᏂịŧ đâm vào thật sâu, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong bị đẩy ra tới bên ngoài.

Tống Mục Nhiên sung sướиɠ híp mắt, giơ tay ôm lấy cổ của người kia, ngẩng đầu tìm tới môi mỏng của Phó Viễn mà quấn quýt.

Giọng nói dễ nghe của thiếu niên, ngọt nị mà mê người truyền vào tai Phó Viễn "Em cũng yêu anh, Phó Viễn."

++++++++++++

Phần cuối nên không set VIP, tặng cho mí bồ vì đã theo dõi truyện lâu như thế, mong mí bồ sẽ ủng hộ những truyện khác của tui nữa. Hết cái series mà tưởng chia tay với người iu á :((((. Chúc mấy bồ đọc truyện vui vẻ nhé. Pai pai!