Vài Chuyện Sắc Tình

Phần 4:4.9

Dọn đến biệt thự được 2 tuần, sợ rằng mình sẽ tinh tẫn nhân vong, Lục Bùi quyết định tạm rời xa Tiểu Dã con cẩu lớn này một thời gian, một mình đến thành phố khác du lịch.

"Không được", Lục Dã ôm ca ca không buông, "Mang em đi cùng".

Lục Bùi tức đến dậm chân,"Anh không đồng ý, cứ túng dục như thế sẽ hỏng thận mất!"

"Anh không đi học sao? Đã xin nghỉ với chủ nhiệm chưa?Thầy đồng ý sao?" Lục Dã nghĩ mình thực hung buông lời hung ác, "Em mặc kệ, anh cứ trực tiếp bỏ em em sẽ lên trường tố cáo anh."

"Vô lại!"

"Anh, mang em đi cùng đi." Lục Dã một thân cao m90, từ sau lưng ôm Lục Bùi mà làm nũng.

Lục Bùi thở dài, từ lúc hai người phát sinhh quan hệ, Lục Dã giống như thay thành người khác.

Ở dưới giường là chó con, lên giường liền biến thành chó săn.

Ở bên ngoài là keo dính người, trong trường học lại là lu dấm lớn.

Hơn nữa hằng ngày đều là 3 sự kiện, thân một cái, ôm một cái, dẩu mông lên thao 1 cái.

Làm ơn! Gần đây hắn thực sự thận hư.

"Tiểu Dã, chúng ta phải có không gian riêng a". Lục Bùi bất đắc dĩ xoay người nhìn về Lục Dã, trong ánh mắt đều là "Tiểu Dã, cầu buông tha".

Lục Dã có điểm chột dạ, gần đây hắn đúng là có chút không biết tiết chế.

"Anh cũng không phải một sống một chết đi thành phố L. Tiểu Dã, chúng ta thương lượng một chút?" Lục Bùi đôi mắt sáng lấp lánh.

Lục Dã ừ một tiếng, "Thương lượng chuyện gì?"

"Một tuần một lần."

Lục Dã không chút nghĩ ngợi cự tuyệt, "Không được, em nghẹn hỏng mất, ca, anh nhẫn tâm vậy sao?"

Lục Bùi rầm rì rúc ở trong l*иg ngực Lục Dã mà làm nũng, cánh tay ôm eo Lục Dã, ngửa đầu lên nhìn hắn, "Em nghẹn 18 năm cũng có sao đâu?"

Có câu nói như thế nào nhỉ, " Nếu chưa gặp qua ánh dương, ta vẫn có thể chịu được bóng tối".

Lý là như thế, Lục Dã khai trai xong trở về ăn chay liền không thể tiếp thu.

Lục Bùi thấy hắn không đáp ứng, nhường nhịn mà lùi một bước, "2 lần 1 tuần thì thế nào?"

"Anh, em mua dược bổ thận cho anhh nhé?"Lục Dã đột nhiên nói.

Tuy chính mình là thụ, nhưng Lục Bùi vẫn cảm thấy tôn nghiêm đàn ông của mình bị kɧıêυ ҡɧí©ɧ, hắn phi thường hung ác mà trừng Lục Dã, "Anh không cần, anh rất tốt".

Lục Dã nở nụ cười, hai tay nâng mông Lục Bùi đem hắn ném lên giường, quần áo vận động trên người vốn rất lớn, bị Lục Dã ném như vậy, quần áo trực tiếp bị xốc lên đến ngực, lộ ra thịt bụng trắng nõn tinh tế, còn có dấu hôn ở bên sườn eo, nhìn thập phần mê người.

Lục Dã nhào qua, đem Lục Bùi đè ở dưới thân, ngữ khí trầm thấp ái muội, “Ca ca, vì cái gì anh luôn dụ hoặc em.”.

“Anh không có , em đừng nói bừa!” Lục Bùi phủ nhận .

“Tới một phát?”.

.

Lục Bùi đẩy đẩy Lục Dã, “Không cần”.

Lục Dã nhẹ vỗ về vành tai Lục Bùi , dùng đầu ngón tay ở mặt trên gãi gãi, “Còn không có thử qua mặt sau đâu, thử xem được không?”

“Em nói chúng ta như vậy là bình thường sao?” Lục Bùi mấy ngày nay cũng coi như là bù lại rất nhiều tri thức, phía trước cha mẹ bởi vì hắn người song tính liền không dạy qua hắn giáo duucj giới tính, G quốc tính giáo dục cũng vẫn chưa hệ thống phổ cập, Lục Bùi bình thường cũng không cùng bên người các bằng hữu thảo luận này đó, làm cho hắn 18 tuổi đối với mấy thứ này vẫn là ngây thơ mờ mịt.

Nếu không phải Lục Dã cùng hắn xảy ra chuyện kia, mấy năm nay Lục Bùi sợ là sẽ vẫn luôn ngây thơ đi xuống.

Nhưng theo trên mạng nói, huynh đệ không thể làʍ t̠ìиɦ lữ, cũng không thể lên giường, đó là lσạи ɭυâи. Lσạи ɭυâи là không đúng.

Nhưng hắn thực thích Lục Dã, kia cũng không đúng sao?.

"Anh nghĩ cái gì đó ca ca?” Lục Dã đè ở hắn trên môi thật mạnh hôn một ngụm, “Lễ pháp đều là người định, chúng ta lại không thể sinh hài tử, có bình thường hay không thì có sao.”.

“Chính là, nếu ba mẹ đã biết. Có thể hay không cảm thấy không tốt?”.

Lục Dã thật đúng là không nghĩ tới vấn đề này, nhất thời cũng không biết nên như thế nào đối ca ca trả lời.

Lục Bùi cũng không biết vì cái gì mình sẽ ở ngay lúc này nghĩ đến vấn đề này, trong phòng bầu không khí nồng nhiệt tình ái giống như bởi vì những lời này mà ngưng đọng .

Sau một lúc lâu.

Lục Dã gắt gao ôm ca ca, “Nghĩ nhiều như vâth làm cái gì, ba mẹ sẽ là cái loại này theo lẽ thường người sao? Xe đến trước núi ắt có đường, mặc kệ như thế nào, ca ca chỉ cần đi theo em liền hảo.”.

"Nhưng..nhưng là.."

Lục Dã nắm hắn miệng, “Không có nhưng là, tới, cởϊ qυầи áo.”.

“??”Lục Bùi quả thực không thể tin được nhìn Lục Dã, “Tiểu Dã, em cảm xúc điều tiết đều nhanh như thế sao?”.

“Em chỉ là cảm thấy ca ca khe huyệt đối với em càng có lực hấp dẫn.”.

“Lại nói lời cợt nhả.” Lục Bùi lẩm bẩm lầm bầm cởϊ qυầи áo, “Tiểu Dã em thay đổi.”.

Lục Dã ở tủ đầu giường lấy ra tới gel bôi trơn, tay đâm vào trong cười với ca ca, “Thay đổi như thế nào ?”.

“Em phía trước thực man, biết anh sợ bóng tối còn mỗi ngày đều ở phòng ngủ bật đèn ngủ.” Lục Bùi quỳ gối trên giường số ngón tay, “Còn sẽ múc cơm cho anh, còn sẽ dỗ anh hết giận, còn sẽ giúp anh cầm hành lý. Còn sẽ đem chính mình tiền tiêu vặt giao cho anh. Còn sẽ mua quà cho anh. Còn có thật nhiều thật nhiều..”.

“Này không phải là chuyện đương nhiên sao,” Lục Dã nghĩ nghĩ, “Em đây hiện tại không man sao?”.

“Em hiện tại chỉ biết dục cầu bất mãn!”.

Lục Dã nhìn trong tay nhuận hoạt tề lâm vào trầm tư, sau một lúc lâu, hắn gật gật đầu, “Anh nói đúng, nhưng là ca ca ngươi không cảm thấy ở trên giường biểu diễn phong thái nam nhân mới càng man? Ca ca ngươi như vậy là sẽ bị thao a.”.

“Ban đầu không làm vậy em cũng man mà?”.

Lục Dã lắc đầu, “Không giống nhau, anh như vậy sẽ kích khởi du͙© vọиɠ. của em”.

.

Lục Bùi tò mò, “ du͙© vọиɠ gì?”.

.

“Đem anh thao khóc du͙© vọиɠ.”.