Nhan Ngọc mặt ngoài gió êm sóng lặng, đối đãi Mạnh Tân Lương giống như các bạn học khác bình thản lãnh đạm, làm người khác nửa điểm cũng nhìn không ra tâm tư của cô, chỉ là sâu trong nội tâm đã không ngừng tính toán, tìm kiếm cơ hội.
Có một lần cùng Trần Ngọc Văn và Mạnh Tân Lương còn có những bạn học khác cùng nhau đi ra ngoài dạo phố, Nhan Ngọc làm bộ trẹo chân, đi đường không được.
Xe taxi lại không thể tiến vào trong cổng trường, Mạnh Tân Lương quả nhiên thập phần thân sĩ chủ động cõng Nhan Ngọc lên lưng mình, một đường cõng cô từ cổng trường đi đến ký túc xá nữ.
Anh thể lực cũng rất tốt, Nhan Ngọc nhìn thon thả thật nhưng dù sao cũng thuộc dạng ngực to chân dài, Mạnh Tân Lương lại cõng cô bước đi như bay, lại không hề có chút thở dốc.
Nhan Ngọc đã chuẩn bị đầy đủ cơ hội tốt lần này -- ở trên đường, Trần Ngọc Văn "trùng hợp" bị một học muội gọi đi vì công việc của hội học sinh.
Nhan Ngọc rốt cuộc cũng có thể cùng Mạnh Tân Lương ở một chỗ.
Ở lúc không có người đi qua, Nhan Ngọc cố ý lén đem dây buộc ngực của mình kéo xưởng, cô ngửi hương vị ở cổ Mạnh Tân Lương, cái mũi gian cọ qua khiến Mạnh Tân Lương trong lòng dâng lên ngứa ngáy, đầṳ ѵú cách vật liệu may mắc đỉnh ngay Mạnh Tân Lương sống lưng, dần dần chính cô liền động dục làm đầu núʍ ѵú kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhô lên, theo mỗi một bước đi trên đường không ngừng cọ xát vào tấm lưng kiên cố rộng lớn của Mạnh Tân Lương.
Chờ đến khi đi đến cửa ký túc xá, thời điểm Mạnh Tân Lương thả cô xuống đất, cô nhìn thấy Mạnh Tân Lương vì mình mà hầu kết lăn lộn, biểu tình có chút không giống bình thường.
Nơi ở của Nhan Ngọc và Trần Ngọc Văn chính là ký túc xá của trường học xa hoa, nên ba phòng gộp lại không khác gì một cái đại sảnh, có buồng vệ sinh độc lập riêng biệt.
Biết một người bạn khác cùng phòng không có ở, Nhan Ngọc liền tự nhiên mời Mạnh Tân Lương vào phòng, muốn mời anh uống chút trà để thay cho lời cảm ơn.
Mạnh Tân Lương lạnh nhạt cự tuyệt, nói bụng của anh có chút không thoải mái, có thể dùng WC một chút hay không.
Nhan Ngọc tự nhiên đáp ứng, Mạnh Tân Lương tiến vào MC, cô vội lén lút đi theo vào, lỗ tai dán lên cánh cửa WC.
Kinh hỉ chính là, cô nghe được âm thanh trầm thấp cùng với tiếng da thịt cọ xát rất nhỏ - thì ra Mạnh Tân Lương đang tuột quần xuống mà loát.
Thật sự gấp như vậy sao, thật sự quá áp lực đến nỗi chờ không kịp mà muốn ở ngay WC trong ký túc xá của các cô giải quyết.
Nhan Ngọc trong lòng nở hoa tức khắc, không nghĩ tới ngày thường Mạnh Tân Lương nhìn cấm dục lãnh đảm, kỳ thật lại là thân thể hết sức mẫn cảm, liền nhịn không được khi bị cô gợi lên tính dục.
Đương nhiên, cũng phải nói đến lợi ích của việc cô hạ dược, trong khi đi dạo phố với Nhan Ngọc ngày hôm nay, khi đồ uống của anh được gọi lên cô liền nhanh tay mà giở tí thủ đoạn. Nhưng vì sợ bị phát hiện, nên Nhan Ngọc chỉ cho một chút, cũng không biết dược công hiệu lớn đến vậy.
Tóm lại, cô có thể triển khai bước tiếp theo trong kế hoạch.
Cô lặng lẽ rời đi WC đến phòng ngủ của chính mình, cởϊ qυầи, bàn tay tiến vào trong âʍ ɦộ sớm đã ướt đẫm, tưởng tượng đến bộ dáng của Mạnh Tân Lương, bắt đầu tự an ủi.
Một bên tự an ủi, một bên lại rêи ɾỉ nỉ non: "A ... ân ... a"
Nhan Ngọc biết, phòng ngủ của mình cùng với WC chỉ cách một bức tường. Hơn nữa, tường ở đây cách âm dĩ nhiên không tốt, đây là thiên thời địa lợi.
Mạnh Tân Lương ở cách vách, một chút thanh âm cũng không có, hoá ra là đang nín thở mà lắng nghe thanh âm cô tự an ủi.
Nhan Ngọc cố ý không khoá cửa phòng ngủ của mình mà chỉ khép hờ lại, tay cô ở nộn huyệt phụt phụt mà thọc vào rút ra, càng lúc tiếng kêu dâʍ đãиɠ càng lớn, thâm chí trong đầu lại tưởng tượng đến cảnh Mạnh Tân Lương đĩnh đại dươиɠ ѵậŧ tới thao chính mình, một bên da^ʍ ngôn loạn ngữ phát ra tới miệng: "Ân...a...a...muốn...tiểu tao bức rất ngứa...muốn được đại dươиɠ ѵậŧ...muốn được đại dươиɠ ѵậŧ thao...a...a...muốn được đại dươиɠ ѵậŧ tới thao em...a"
Thanh âm ngọt ngào lại mang đậm sức mị hoặc như đường cát, quang quẩn ở phòng ngủ.
Nhan Ngọc không biết có phải Mạnh Tân Lương đang nghe cô dâʍ đãиɠ rêи ɾỉ hay không, một bên yên lặng loát cự vật cứng ngắt, cũng không biết anh làm cách nào nhịn xuống để không phát ra âm thanh, cô chỉ hy vọng giây tiếp theo Mạnh Tân Lương lập tức đẩy cửa phòng ngủ của mình ra, vọt vào giường thao chính mình.
Nhưng mà, thẳng đến khi cô tự an ủi đến cao trào, lẳиɠ ɭơ kêu đến khàn cả giọng, Mạnh Tân Lương vẫn như cũ không có một tia động tĩnh, cô quả thực hoài nghi trong WC là người đàn ông mạnh mẽ kia ngạnh đến chết sững rồi chứ.
Sau một lát, cô rốt cuộc cũng nghe được Mạnh Tân Lương từ trong WC đi ra, cũng đã khôi phúc bộ dáng nam thần cấm dục, khuôn mặt tuấn tú lạnh như băng sương, tựa như vừa rồi anh chỉ thật sự là đi WC, mà không phải ở cách cửa WC loát côn ŧᏂịŧ, hơn nữa cũng không nghe được bán tốt của bạn gái dâʍ đãиɠ rêи ɾỉ.
Nhan Ngọc lần đầu tiên nếm thử mùi vị câu dẫn Mạnh Tân Lương, không có một lần là xong, từ đó về sau, Mạnh Tân Lương đối với Nhan Ngọc càng thêm xa cách, tỏ ra khách khí, rõ ràng là cố tính cùng cô duy trì khoảng cách.
Nhưng Nhan Ngọc nào chịu từ bỏ.
Rốt cuộc, một cái kì nghỉ dài hạn tới, Trần Ngọc Văn đề nghị đi đến nhà ngoại Nhan Ngọc ở ngoại ô, đây cũng là lúc dân trong nông thôn nghỉ ngơi sau một mùa vụ.
Sáu bảy bạn học, cùng nhau tiến đến về nông thôn, cảm thụ sinh hoạt gần gũi với thiên nhiên.
Nhan Ngọc biết, cô cần thiết nắm chắc lấy thời cơ lần này.