Cực Hạn Dâm Sinh

Chương 17: Bệnh Nghề Nghiệp Tái Phát Sao?

Đào nghe vậy cũng cố gắng nhả dươиɠ ѵậŧ Quang ra rồi rêи ɾỉ nói:

"Ôi… Nhường bà bầu ȶᏂασ trước…"

Mà sau đó, trái ngược với dự đoán của mọi người là không có một cuộc tranh giành nào diễn ra.

Linh nói: "Ok! Ok! Ưu tiên bà bầu."

Nói xong liền quay sang nói với Đào:

"Miệng ngậm một con, đít ngậm một con, sướиɠ nhất cô nha!"

Long nghe vậy liền nói:

"Vậy chị chờ em một chút, nhanh lắm c̠ôи ŧɧịt̠ này sẽ lại là của chị!"

Linh lắc đầu mỉm cười nói:

"Em cứ ȶᏂασ thong thả, chị tranh thủ đi biến hình chút?"

Biến hình?

Thấy mọi người đồng loạt tò mò, Linh cũng không giải thích mà chỉ cười bí hiểm sau đó đứng lên bước từng bước vô cùng tự tin tiến về phòng tắm.

Thấy Long vẫn ngẩn ngơ nhìn theo bóng lưng của Linh, Quang mới lên tiếng:

"Long! Tớ với cậu tranh thủ ȶᏂασ Đào, chờ lát nữa còn hầu hạ vợ tớ!"

"Ok anh!"

Hai người đối đáp xong liền ngay lập tức vào việc. Quang thì cong mông đầy nhét c̠ôи ŧɧịt̠ vào miệng Đào hơn nữa còn nhấp rất thô bạo khiến nữ nhân này chỉ có thể phát ra những tiếng ư ư ư, mà Long thì dùng tay mạnh mẽ tách ra hai bắp đùi sau đó dùng côn ŧᏂịŧ 20cm hầu hạ.

Chỉ thấy Long qυყ đầυ to như quả trứng ngỗng khẽ ma sát nhẹ lên âʍ đa͙σ hai cái khiến Đào theo bản năng vặn vẹo bờ mông muốn lui lại, thế nhưng việc hạ thể liên tục xê dịch trong một biên độ nhỏ hẹp như vậy không những không thể tránh được ©ôи ŧɧịt̠ xâm phạm mà ngược lại còn chủ động tạo ra ma sát, kɧoáı ©ảʍ ngay lập tức từ hạ thể lan ra, cơn sau lớn hơn cơn trước.

Cảm nhận được Long đang đóng cọc hăng hái từng nhát, từng nhát, Đào hô lên:

"Ư… ư ư ư… Mả mẹ nó… ư ư… Cái này gọi là dương thai sao…"

"Aaa… Thật thô… TᏂασ mạnh nữa lên…"

Long vừa thở dốc vừa nói:

"Ân… Chị Đào… Em với anh Quang đang hãʍ Ꮒϊếp chị đấy!"

Quang cũng quay đầu nói:

"Cậu thấy thế nào… Cái l*и này tớ cắm vào còn cảm thấy chặt hẹp."

Long gật đầu nói: "Đúng là chặt khít đến bất ngờ, cũng may em nội công thâm hậu."

Long nói xong nhìn thấy Quang tò mò, hắn liền giải thích:

"Vừa rồi em nói phải dùng tạ luyện cu đúng không? Âʍ đa͙σ nữ nhân thường chặt hẹp, muốn khuấy đảo được thì phải dùng sức."

Giống như l*и chị Đào chặt khít như thế này, không dùng lực cỡ 10kg thì đừng mong khuấy đảo."

Quang nghe vậy liền hỏi:

"Vậy cậu luyện được tạ bao nhiêu kg?"

Long nói: "Khoảng 20kg trở lại, em thấy như vậy là đủ dùng. Cha em thì vượt 50kg, có thể dùng chim nhấc bổng một cô gái lên khỏi mặt đất!"

Phốc…

Mà Hana nghe xong liền buột miệng cười sau đó lại tò mò hỏi:

"Vậy cái l*и của chị với của Linh cần phải dùng lực bao nhiêu?"

Long chần chừ một chút rồi nói:

"2-5kg! Này em không phải nói hai chị lỏng. Có lẽ do hai người đều sinh con, âʍ đa͙σ cũng nhanh thích ứng hơn, thời gian làʍ t̠ìиɦ cũng lâu hơn."

"Còn giống như chị Đào lại cực kỳ nhạy cảm. Em đoán em khuấy đảo một lần là chị ấy phun trào."

Long nói xong liền hít sâu một hơi, đồng thời dươиɠ ѵậŧ cũng lui lại mấy cm sau đó lấy đà đâm tới.

Khuấy đảo thiên hạ!

"Aaa… Sướиɠ quá… Kimochi… Ư ư ư…"

Giống như cảm nhận được gì đó, Long đột nhiên rút ©ôи ŧɧịt̠ rồi nhanh chóng né sang một bên, mà qυყ đầυ vừa rời khỏi âʍ đa͙σ liền bắn ra một vệt tϊиɧ ɖϊ©h͙ thật dài, còn Đào cũng hự hự hai tiếng sau đó ưỡn mông, đồng thời lỗ thịt phun ra một cột nước màu trắng.

"Á… Hự… Hự… Muốn phun… Ự… ự..."

Cùng lúc này, Quang cũng không kìm giữ được khẽ run run bờ mông đem qυყ đầυ nhấn sâu vào cổ họng Đào sau đó cũng phun trào.

Ba người đồng loạt cao trào, nói đúng hơn là một người lêи đỉиɦ kí©ɧ ŧɧí©ɧ đối phương cũng lêи đỉиɦ.

Mà lêи đỉиɦ xong là cảm giác toàn thân vô lực ập tới, Đào giống như tấm đệm bị xì hơi tùy ý trôi trượt trên ghế, mà Quang thì đứng không vững, ngã bịch xuống ghế thở hồng hộc.

Chỉ có Long là người duy nhất có thể đứng vững xong cũng khá chật vật.

"Hô… Chị Đào… Chị còn muốn nữa không?"

Đào nghe vậy cũng không thèm đảo mắt nhìn Long mà chỉ nói:

"Hư… Muốn nữa có mà xảy ra… Án mạng…"

Long cười trộm nói:

"Em cảm thấy chị có thể phun lần nữa."

"Aaa… Cái thằng này… Mày còn không định tha cho chị?"

Long nở một cười xấu xa sau đó giống như đứa trẻ tò mò muốn nghịch nước, hắn dùng ngón tay đưa vào trong lỗ thịt, sau đó gảy nhè nhẹ.

"Aaaa… Không được… Aaaa… Ôi… Sướиɠ không chịu nổi…"

"Hự… Hự… Ư… Ư… Ư… Aaa… Đến…"

Đào lại rêи ɾỉ một hồi sau đó hai chân không biết lấy đâu ra lực lượng bất chợt gồng lên, âʍ đa͙σ lần này không có triều phun nhưng nước cũng ồ ồ chảy ra.

Không biết qua bao lâu, Đào như biến thành một khối mỹ thịt để mặc cho hai người đàn ông nhào nặn, lúc này toàn thân Đào đã dính đầy mồ hôi cùng các loại hỗn hợp dung dịch tình yêu, hai đầṳ ѵú chảy xuống hai dòng sữa trắng tinh, hạ thể thì lầy lội đến không thể tả, thế nhưng Long vẫn không ngừng cắm dươиɠ ѵậŧ vào nhẹ nhàng nhấp.

"Hơ… Hơ… Long… Mày gϊếŧ chị đi được rồi…"

Long cười đáp: "Em thương chị còn không kịp, làm sao nỡ gϊếŧ chị?"

"Chị cứ thả lỏng, em giúp chị dưỡng thai!"

Đào mở to mắt.

"Hư… Em làm vậy là khiến chị sướиɠ chết đó biết không?"

Long nói: "Chị yên tĩnh, thử cố giao tiếp với thai nhi xem?"

Ừm!

Đào nhắm mắt một hồi, mọi người cũng yên tĩnh chờ đợi, chỉ là theo thời gian, trong phòng lại bắt đầu vang lên tiếng thở dốc cùng tiếng Đào rêи ɾỉ.

"Aaa… Aaaa… Sướиɠ quá… TᏂασ mạnh nữa lên… Mạnh nữa lên em…"

"Ân… Aaa… Thật sâu… Chọc tới tử ©υиɠ luôn… Aaaa… aaa…"

Long nghe thấy Đào càng ngày càng rêи ɾỉ như phim Jav liền buồn bực:

"Không có tác dụng sao?"

Đào mở mắt đáp:

"Có!"

Long trợn mắt:

"Vậy chị không tranh thủ giao lưu với thai nhi đi, còn rêи ɾỉ làm gì, bệnh nghề nghiệp tái phát sao?"

Phốc…

Đào nói:

"Con gái chị nói muốn làm đĩ, chị đang dạy nó rên!"

Phốc…

Nhìn thấy mọi người đều trợn mắt ngoác mồm, Đào lại nói:

"Làm đĩ chỉ cần banh háng ra là vừa được sướиɠ, vừa có tiền, lại được quẩy banh nóc. Làm đĩ có gì không tốt?"

Phốc…

"Chỉ có ngu ngốc mới lấy chồng sớm để bị ȶᏂασ miễn phí!"

Phốc…