Thực Ra Tôi Cũng Dùng Hack

Chương 160: BẢO KIẾM SẮC BÉN

CHƯƠNG 160: BẢO KIẾM SẮC BÉN

"Trong ngoài không đồng nhất?" Âm cuối của Rex hơi cao lên, đó là dấu hiệu y muốn hắc hóa hoặc làm chuyện xấu, hiển nhiên y sẽ không vì vẻ lấy lòng của Cách Ngôn mà xem nhẹ cái câu có ý xấu giấu giữa muôn vàn lời ca ngợi này.

Cách Ngôn cắn đầu lưỡi mình một chút, sao tai anh thính như chó thế, câu sau của phú quý bất năng da^ʍ là gì ấy nhỉ, à uy vũ cần phải khuất*, "Anh nghe lầm rồi, tôi nói anh là trong ngoài như một mà, sự tàn nhẫn độc ác của anh quả thực giống vẻ bề ngoài anh thể hiện ra như đúc, anh không nhận ra sao?"

*Chỗ này câu gốc là "Phú quý bất năng da^ʍ, bần tiện bất năng di, uy vũ bất năng khuất" nhưng bạn Ngôn đã đổi theo hoàn cảnh là dưới quyền uy thì phải khuất phục nhé. =)))))))

Rex giơ tay lên muốn đánh ót cậu.

Mắt Cách Ngôn đã sớm để ý tay y, phát hiện y có động tĩnh, cậu nhanh chóng nâng tay lên ngăn lại, nhưng đau đớn trong tưởng tượng lại không rơi xuống, đầu cậu bị xoay lại, môi bị ngậm lấy.

Đầu lưỡi Rex bá đạo xông vào, câu lấy đầu lưỡi đang trốn tránh của cậu, dùng sức liếʍ mυ'ŧ, Cách Ngôn hoàn toàn không chống đỡ nổi, lập tức mềm mại ngã vào ngực y, nước bọt bị chèn ép giữa hai đầu lưỡi phát ra tiếng nước rất nhỏ, bị tiếng nổ mạnh cách đó không xa che giấu.

Lúc Rex buông ra thì Cách Ngôn đã mềm chân dựa vào ngực y.

"Lần sau còn dám nói ta trong ngoài không đồng nhất nữa không?" Ngón tay Rex vuốt ve đôi môi đã sưng đỏ của cậu, thanh âm trở nên khàn khàn vì hạ thân đã sưng trướng phía dưới.

Cách Ngôn cảm giác được lửa nóng dưới mông mình, đúng là chỗ nào lúc nào cũng có thể động dục được, cậu quyết đoán thừa nhận sai lầm, "Không dám."

"Nếu em phản kháng lại một chút thì tốt rồi." Rex cảm thấy đáng tiếc, còn ấn thân thể cậu vào người mình để cậu có thể cảm thụ càng rõ du͙© vọиɠ của y hung mãnh bao nhiêu.

Cách Ngôn vùng vẫy thoát khỏi người y, vẻ mặt tức giận, "Thật là ngại quá, làm anh thất vọng rồi, ha ha."

Rex phát ra một tiếng cười khẽ.

Thực ra lần này Cách Ngôn cũng may mắn, nếu không phải tình hình hiện tại đặc biệt, gần đó còn có người thì Rex khẳng định sẽ đè cậu ngay tại đây.

banhmidaudo.wordpress.com

Một lát sau du͙© vọиɠ của Rex mới hạ xuống, hơi thở ái muội quanh quẩn giữa hai người cũng đã biến mất.

Lúc này người Thần Điện Hắc Ám đột nhiên phát ra tiếng kêu kinh hỉ.

"Tìm được rồi!"

Những người ở gần đó nhanh chóng di chuyển về phía người nọ, không đến vài giây bọn chúng đã tụ tập ở một chỗ. Bởi vì bị người Thần Điện Hắc Ám bao vây nên Thần Điện Quang Minh không nhìn được rốt cuộc bọn chúng đã phát hiện thứ gì, chỉ có Cách Ngôn và Rex biết, nơi chúng phát hiện chính là nơi Gustav dẫn hai người đi vào thông đạo.

"Nơi này quả nhiên có cửa vào!" Người áo đen cầm đầu không lộ vẻ kinh hỉ rõ ràng giống những người khác, chỉ là đôi mắt càng thêm sáng ngời, sâu trong đó thậm chí còn hiện lên lòng tham không đáy, "Năm người lưu lại trông coi cửa vào, một khi có người tới gần, lập tức gϊếŧ."

"Nếu là người Thần Điện Quang Minh thì phải làm sao ạ?" Một người hỏi.

"Dẫn dắt chúng rời đi, đừng để bọn chúng tới gần nơi này là được." Người áo đen nói xong liền mang theo mười mấy tên còn lại tiến vào thông đạo ngầm.

Hai người canh giữ ở lối vào, ba người khác phân tán đến địa phương khác để phòng ngừa thật sự có người tới gần nếu không kịp phản ứng thì tình huống nơi này sẽ bị phát hiện.

Ước chừng năm phút sau, người Thần Điện Quang Minh bắt đầu hành động.

Bọn họ người nhiều, giải quyết năm người của Thần Điện Hắc Ám căn bản không phải vấn đề, nhưng vì để tránh bị hai tên canh giữ ở lối vào phát hiện rồi thông tri cho những người khác, người Thần Điện Quang Minh cũng chia làm mấy phần, vài người vây công một người, rất nhanh đã giải quyết xong năm tên kia.

"Nơi này thế mà lại có một cái thông đạo." Người Thần Điện Quang Minh tụ tập lại lập tức phát hiện lối vào bị nổ tung, một nửa đã bị cát đá đè mất, mỗi lần chỉ có thể vào một người.

"Đi xuống nhìn xem, người Thần Điện Hắc Ám hao hết tâm tư cũng muốn đi xuống, phía dưới rất có thể có thứ tốt." Giáo chủ Quentin nói với Micah, "Thánh Tử, chúng ta phải nhanh lên nếu không đồ phía dưới sẽ bị người Thần Điện Hắc Ám độc chiếm mất."

Micah không có dị nghị, bọn họ không lưu người ở bên ngoài giống Thần Điện Hắc Ám, một là bọn họ không biết phía dưới có thứ gì, hai là cổng trấn nhỏ đã được họ dặn đóng rồi, xác suất có người ngoài đi vào nơi này cũng không lớn.

Chờ bọn họ đều đi xuống Cách Ngôn và Rex mới hiện thân, hai người cũng đi xuống.

Tuy hai người đi sau Thần Điện Quang Minh và Thần Điện Hắc Ám nhưng bởi vì đã từng đi qua một lần, ít nhiều cũng nhớ rõ một ít lộ tuyến, nên cuối cùng lại biến thành hai người lại ném đám người kia ở phía sau.

Cách Ngôn đi đến một nửa thì quên đường, Rex lại như có bản đồ trong đầu, tới chỗ giao giữa các lối đi cũng không do dự chút nào, nửa giờ sau hai người lại đến gian mật thất kia.

"Tiếp theo làm gì đây?"

"Chờ."

Không bao lâu sau Gustav quả nhiên tới như Rex sở liệu.

Lúc Thần Điện Hắc Ám cho nổ núi ở bên ngoài cũng đã khiến tộc Người Lùn chú ý, biết lối vào sớm hay muộn cũng sẽ bị phát hiện, bởi vậy họ đều đã chuẩn bị sẵn sàng, nhưng thứ bọn họ không nghĩ tới chính là Thần Điện Quang Minh cũng xuất hiện, càng làm Gustav cảm thấy kinh ngạc là Rex và Cách Ngôn thế mà lại quay lại.

Việc này đã khiến tộc Người Lùn nảy sinh hoài nghi với hai người, cho rằng họ chưa từ bỏ ý định, thực ra trong lòng vẫn ham muốn đồ của tộc Người Lùn nên mới quay lại, nhưng Gustav vẫn tin tưởng họ nên lúc này mới ra gặp hai người.

"Sao các ngươi lại quay lại đây?" Gustav vừa thấy mặt liền hỏi ra nghi hoặc của mình, không vòng vèo như những người khác.

Cách Ngôn lập tức nói cho ông biết chuyện Thần Điện Quang Minh bảo trấn nhỏ đóng cổng lớn, sau đó phát hiện Thần Điện Hắc Ám đang cho nổ núi, hai người không yên tâm nên tránh phụ cận nhìn, phát hiện bọn chúng thật sự tìm được lối vào mới tiến vào, muốn giúp bọn họ.

Gustav có chút cảm động, thở dài: "Thực ra các ngươi không nên tới, một khi Thần Điện Hắc Ám và Thần Điện Quang Minh phát hiện Thế Giới Dưới Lòng Đất, bọn chúng nhất định sẽ không bỏ qua bất luận kẻ nào."

"Vậy thì cũng không thể trơ mắt chờ chết chứ, ta nghĩ có thể mượn ưu thế của thông đạo để đối phó bọn chúng, chúng ta cũng có thể hỗ trợ."

Gustav vừa muốn từ chối thì phía sau hai người đột nhiên xuất hiện một cánh cửa, cái cửa này chỉ có ông và tộc Người Lùn mới biết cách mở, không phải ông thì chỉ có thể là tộc Người Lùn. Gustav tức khắc kinh hỉ, tộc Người Lùn nguyện ý mở cửa thuyết minh bọn họ cũng đồng ý đề nghị của Cách Ngôn.

"Nếu đã như vậy thì làm phiền các ngươi, các ngươi đi cùng ta, làm như thế nào ta sẽ nói với các ngươi trên đường đi." Gustav định thần, chuẩn bị phản kích.

Người Thần Điện Hắc Ám tuy đã tìm được thông đạo vào, nhưng nơi này có rất nhiều thông đạo, còn có một ít cơ quan, bọn chúng muốn tìm được đường chính xác rất khó. Không bao lâu sau mười mấy người Thần Điện Hắc Ám vào đây đã bị phân tán một ít, Gustav rất quen thuộc nơi này, sau khi tránh đi đại đội Thần Điện Hắc Ám và Thần Điện Quang Minh, bọn họ đi đến nơi nhốt ba thành viên Thần Điện Hắc Ám vừa bị phân tán gần đó.

"Ba tên này ít nhất cũng có thực lực Đại Ma Pháp Sư, nếu không thể gϊếŧ chúng cùng một lúc, chỉ một tên đào tẩu thôi ta lo sẽ đυ.ng phải những người khác, làm bại lộ tình hình của chúng ta, các ngươi có chắc chắn không?" Gustav nhìn chằm chằm ba người đang đi qua đi lại kia.

"Hẳn là có." Cách Ngôn cẩn thận nói.

Gustav nghe vậy thì có chút dở khóc dở cười, nhưng ông vẫn rất tin tưởng Rex, thực lực người thanh niên này cao như thế nào ông cũng đã được chứng kiến, đối phó với hai gã Ma Đạo Sư hẳn là không có vấn đề quá lớn.

Cách Ngôn và Rex vòng ra phía sau ba người kia, lúc bọn chúng nhận ra phía sau có người Rex liền ra tay.

Bảo kiếm màu đen Gustav đưa vung lên bổ vào lưng một tên trong đó, ánh kiếm chia đối phương thành hai nửa, máu tươi vẩy ra nhiễm đỏ thông đạo trong nháy mắt.

Rõ ràng Rex còn chưa dùng đến một thành thực lực, thân thể người nọ lại giống như một khối đậu hũ chạm cái đã đứt, mũi kiếm sắc nhọn đến mức có thể chọc mù mắt những người khác.

Hình ảnh này khiến Cách Ngôn cực kỳ phấn khích, lúc tên thứ hai nhào tới, đầu tiên cậu dùng một viên đạn nước đánh đối đơ người rồi nhân cơ hội đó tới gần đối phương, khi đối phương có thể phản ứng lại thì cũng không kịp thi triển ma pháp thuật nữa, tên này hấp tấp dùng vũ khí chắn, 'keng' một tiếng, vũ khí bị chặt đứt, cả cánh tay của đối phương cũng bị kiếm Cách Ngôn chém rớt, người nọ phát ra một tiếng hét thảm thiết, sau đó lại bị Cách Ngôn bổ một kiếm, chết.

Lúc này Rex đã giải quyết xong người thứ ba đi tới, bảo kiếm sắc bén không dính một giọt máu tươi nào, một thân sát khí không phóng ra toàn bộ như trước kia mà được thu liễm cực tốt, hoàn toàn không nhìn ra y vừa mới chém hai người đàn ông trưởng thành thành hai nửa, bộ dạng máu chảy thành sông, người không biết có lẽ còn tưởng là ma quỷ bò ra từ nơi nào đó.

Một màn này không chỉ khiến Gustav chấn động mà còn có cả tộc Người Lùn vẫn luôn quan sát bọn họ.

wattpad.com/user/daudo0902

"Hai thanh kiếm này quá lợi hại, chẳng lẽ đây chính là uy lực của vũ khí tộc Người Lùn chế tạo trong lời đồn?" Cách Ngôn trở lại trước mặt Gustav, nhịn không được nhảy lên.

Gustav biết bọn họ sớm hay muộn cũng sẽ biết, không giấu giếm, "Không sai, cảm giác thế nào?"

"Đương nhiên là quá tốt, ta cảm giác thực lực của ta tăng lên không chỉ một bậc." Cách Ngôn yêu thích không buông sờ sờ bảo kiếm thuộc về mình.

"Vậy ngươi muốn có nhiều vũ khí như vậy hơn không?" Gustav do dự một chút, thử hỏi.

Cách Ngôn căn bản không nghĩ nhiều, trực tiếp lắc đầu, "Muốn nhiều vũ khí như vậy làm gì, thứ tốt quý tinh bất quý đa, ta chỉ cần một thanh kiếm tốt nhất là đủ rồi, anh nói xem có phải hay không? Rex."

Rex gật đầu, "Kiếm sĩ chân chính chỉ cần một thanh kiếm phụ trợ như vậy là đủ, người càng tham nhiều thì tâm càng không thuần, vĩnh viễn cũng không có khả năng trở thành Kiếm Thần, càng không thể dựng dục kiếm linh."

Không sai, chỉ có đối xử với kiếm như người mới có thể dựng dục kiếm linh.

Kiếm linh tương đương với một sinh mệnh thực sự rất khó dựng dục, nhưng lời này lại làm tộc Người Lùn xúc động. Tộc Người Lùn có thể chế tạo ra những thanh kiếm tốt nhất không phải do trời sinh, mà là do bọn họ có lòng yêu thương chân thành đối với việc rèn vũ khí, cho nên mới có thể truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác.

Mỗi thanh bảo kiếm đều như con của họ, không ai hy vọng con của mình bị đạp hư, bị người tham lam sử dụng, nếu có người có thể thành tâm đối đãi với bảo kiếm bọn họ chế tạo thì tộc Người Lùn sẽ không chút do dự đưa bảo kiếm cho người đó.

Đáng tiếc không ai tin tộc Người Lùn sẽ không chút do dự tặng bảo kiếm tuyệt thế mà mình chế tạo cho người khác, vì thế mới dẫn đến thảm họa cướp bóc giữa nhân loại và tộc Người Lùn, dần dà tộc Người Lùn không tin được nhân loại nữa, lời Rex nói làm vài vị trưởng lão tộc Người Lùn nhớ tới chuyện ngày xưa.

"Có lẽ chúng ta có thể tín nhiệm hai đứa nhỏ này." Hoff mềm lòng, kỳ thật trong lòng lão vẫn tin đồ đệ của mình.

Hai vị trưởng lão còn lại cũng khẽ gật đầu, tựa như tán đồng lời ông nói, sau đó mấy người đồng thời nhìn về phía đại trưởng lão Sullivanus.

Sullivanus không nói gì, đôi mắt lại nhìn về phía Rex và Cách Ngôn đang chuẩn bị tiến hành đợt đánh lén tiếp theo, trong mắt mang theo một tia thâm ý.

_Hết chương 160_