Thực Ra Tôi Cũng Dùng Hack

Chương 137: TRẢ THÙ

CHƯƠNG 137: TRẢ THÙ

Isaac báo chân tướng họ điều tra được cho Cách Ngôn và Rex, tuy trước mắt chỉ là hoài nghi nhưng trong lòng bọn họ cơ bản đã xác định chuyện này có liên quan đến Joseph.

Joseph ngạo mạn tự đại lại hay ghen ghét, động cơ gây án của ông ta cũng không khó đoán. Trước khi Thuần Thú Sư Thần Cấp xuất hiện thì ông ta tự phong mình là Thuần Thú Sư Thánh Cấp lợi hại nhất đại lục Azeroth, sau khi Theodore thành công đột phá, cho dù Theodore cũng là người đế quốc Kayla nhưng bởi vì vẫn đè lên đầu ông ta nên vẫn bị ông ta nhắm vào.

Sau đó Cách Ngôn xuất hiện, thân phận Thuần Thú Sư Thần Cấp trẻ tuổi của cậu làm Joseph càng thêm hụt hẫng, thêm việc bị Cách Ngôn cự tuyệt, với người lòng dạ hẹp hòi như ông ta thì chuyện ghi hận Cách Ngôn cũng không có gì bất ngờ.

Vì sắp phải rời khỏi thành Besso cùng vương thất Kayla, Joseph lo lắng sau này sẽ không còn cơ hội nên mới liên hệ với bên cũng muốn diệt trừ Cách Ngôn - thương hội Trân Châu Đen, hai bên đạt thành quan hệ hợp tác, bởi vậy chuyện ngày đó mới xảy ra.

banhmidaudo.wordpress.com

"Joseph là Thuần Thú Sư Thánh Cấp được vương thất Kayla coi trọng nhất, nếu ông ta xảy ra chuyện ở thành Besso thì vương thất Kayla nhất định sẽ không bỏ qua. Các ngươi là người đế quốc Arthurlanca, đến lúc đó có khả năng còn sẽ bị nâng lên thành chuyện lớn giữa hai nước." Isaac nói xong thì nhăn mày lại, ánh mắt nhìn về phía Cách Ngôn và Rex mang theo một tia xin lỗi.

Cách Ngôn không để ý, nghe được lời hắn nói thì cúi đầu, vuốt cằm suy tư: "Nói như vậy chỉ cần ông ta xảy ra chuyện không phải ở thành Besso thì sẽ không có vấn đề gì đúng không?"

Isaac lập tức minh bạch ý tứ của cậu, trong mắt hiện lên một tia bất ngờ, "Đúng là đạo lý này. Dù vương thất Kayla có ngang ngược đến đâu thì cũng không có khả năng đắc tội một Thuần Thú Sư Thần Cấp nếu không có chứng cứ."

"Như vậy thì dễ rồi, chỉ sợ ông ta không dám rời khỏi thành Besso thôi." Trên mặt Cách Ngôn nhanh chóng hiện lên vẻ tàn nhẫn, lão hổ không gầm lại tưởng ta là mèo bệnh.

"Cần ta phái người hỗ trợ không?" Isaac hỏi.

"Không cần."

"Không cần."

Thanh âm của Rex và Cách Ngôn đồng thời vang lên, hai người liếc nhau, Cách Ngôn bật cười, quay đầu nói với Isaac: "Ta đã nghĩ ra biện pháp đối phó bọn chúng, nhưng mà có chuyện này cần ngươi hỗ trợ."

Isaac thấy bộ dáng ăn ý của họ, trong lòng cảm thấy kỳ quái nhưng không biểu hiện ra ngoài, hắn hỏi: "Ngươi cứ việc nói. Ta cũng có một phần trách nhiệm trong chuyện này."

"Cũng không có gì, ngươi chỉ cần giúp chúng ta giám thị nhất cử nhất động của Joseph, lúc ông ta rời đi thì báo một tiếng cho chúng ta biết là được." Cách Ngôn tràn đầy tin tưởng.

"Được." Isaac đồng ý.

Chờ hắn rời đi, Rex liền hỏi: "Ngươi muốn dùng tinh thần lực đối phó với Joseph?"

"Đó đúng là những gì tôi nghĩ." Cách Ngôn rất muốn nói một câu "Người hiểu tôi, trừ Rex ra thì không còn ai cả", đúng là cậu định làm thế. Bên người Joseph có quá nhiều cường giả, cứng đối cứng với chúng sẽ không có phần thắng, nhưng tinh thần lực thì không giống. Tinh thần lực của cậu trời sinh cao hơn những thuần thú sư khác rất nhiều, sau khi đột phá thành Thuần Thú Sư Thần Cấp thì Thuần Thú Sư Thánh Cấp như Joseph càng không thể so được, cho dù không thể làm Joseph bị thương nặng cậu cũng muốn để ông ta nếm thử hậu quả khi đắc tội Thuần Thú Sư Thần Cấp.

"Biện pháp này quả thực có khả năng." Rex nheo lại mắt bắt đầu tự hỏi một vài vấn đề.

Bên kia, Joseph biết kế hoạch đã thất bại thì nổi trận lôi đình, kẻ chủ mưu đúng là ông ta, vốn tưởng lần này có thể thành công, không ngờ vẫn là thất bại, cũng vì thế mà bọn chúng tổn thất không ít thủ hạ đắc lực, đặc biệt là lực lượng kiên trung. Vì bảo vệ Joseph vương thất Kayla đã cố ý phái một vị Đại Kiếm Sư đến, cường giả duy nhất còn sót lại trong đội ngũ cũng chỉ còn hắn. Joseph là thuần thú sư, mấy năm thành danh này đều lấy thuần hóa ma thú làm chủ, bảo ông ta chiến đấu là chuyện không có khả năng.

"Joseph đại nhân, chúng ta cần phải rời khỏi thành Besso." Đại Kiếm Sư Judge sắc mặt ngưng trọng. Ngay từ đầu hắn đã không tán đồng kế hoạch này rồi, thành Besso không phải địa bàn của chúng, đối phương còn là Thuần Thú Sư Thần Cấp, một khi đối phương biết hung thủ chân chính là bọn chúng thì tình hình sẽ trở nên bất lợi. Mặc dù Joseph đã nói có thương hội Trân Châu Đen làm người chịu tội thay, nhưng hắn không cho rằng phụ tử Mondo là kẻ ngốc, có thể phát triển thương hội Monroe thành thương hội lớn nhất đại lục Azeroth, chỉ cần nghĩ cũng biết. Nhiệm vụ của hắn chỉ là bảo vệ Joseph, hắn không muốn phát sinh thêm nhiều chuyện khác.

"Vậy đi thôi." Joseph phẫn nộ, nổi giận đùng đùng đi ra ngoài. Chỉ là một cái thương hội Monroe, đường đường là Đại Kiếm Sư vậy mà lại sợ đầu sợ đuôi như thế.

Judge cũng không biết suy nghĩ trong lòng ông ta, nếu biết, chỉ sợ sẽ tức giận đến đỏ mặt tía tai. Hắn thở dài nhẹ nhõm một hơi, đi ra ngoài phân phó mọi người tự mình thu thập hành lý, chuẩn bị lên đường hồi đế đô.

Bên này khua chiêng gõ trống, thương hội Monroe bên kia đã thu được tin bọn chúng chuẩn bị rời khỏi thành Besso, lập tức phái người thông tri cho Rex và Cách Ngôn, lại hỏi có cần hỗ trợ hay không thêm lần nữa, nhưng vẫn nhận được đáp án phủ định như cũ.

Joseph muốn rời khỏi thành Besso thì cần phải đi qua cổng bắc, tuy đã chết mất mười mấy người nhưng đội ngũ vẫn mênh mông cuồn cuộn như trước, rất dễ nhìn thấy trong đám đông, một phần là vì bọn chúng đi quan đạo.

Một ngày sau, đội ngũ đi qua một thị trấn, Joseph muốn nghỉ ngơi nên đoàn người tiến vào trấn. Đến lữ điếm lớn nhất trong trấn, đệ tử Joseph - Gabriel đi tới trước quầy, trực tiếp ném một túi đồng vàng lên bàn, "Lão bản, cho chúng ta mười gian phòng thượng đẳng."

Lão bản lữ điếm nhìn nhìn đồng vàng trên bàn, không có nửa phần động tâm, ngược lại ngượng ngùng nói: "Vị khách nhân này, thật sự rất xin lỗi, lữ điếm chúng ta vừa bị người bao hết, không có phòng cho các ngươi, nếu không các ngươi đi lữ điếm khác thử xem."

"Có người bao hết lữ điếm của ngươi?" Gabriel nhăn mày, lại nói: "Hắn ra bao nhiêu, ta ra gấp đôi bấy nhiêu."

"Cái này chỉ sợ không được." Lão bản lữ điếm khó xử nhìn gã.

Joseph chờ đến mất kiên nhẫn nên đi vào khiển trách: "Sao ngươi lại chậm như vậy, có chút việc mà làm cũng không xong."

"Lão sư, có người bao hết lữ điếm này trước chúng ta rồi." Gabriel ủy khuất.

Sắc mặt Joseph trầm xuống, nhìn về phía lão bản lữ điếm, "Ta ra gấp ba."

Không hổ là thầy trò, tác phong hành sự giống nhau như đúc, chỉ là Joseph so với đệ tử của mình thì càng thêm kiêu ngạo.

Lão bản lữ điếm tuy động tâm nhưng đã mở cửa làm ăn thì phải chú trọng chữ tín, hơn nữa mọi việc cũng phải có nguyên tắc đến trước đến sau, cho dù những người này thoạt nhìn có thân phận không bình thường, nhưng hai người bao hết lữ điếm kia cũng không giống người thường. Lão bản do dự một chút vẫn cự tuyệt.

Sắc mặt Joseph ngày càng khó coi, ông ta vốn là người không dễ nhường nhịn, dưới cơn giận dữ ông ta đẩy lão bản lữ điếm ra, đúng lúc này có hai người đi xuống từ cầu thang gỗ.

Hai người mặc áo choàng đen bao phủ toàn thân, không thấy rõ mặt, ngay cả Judge cũng không cảm nhận được thực lực trên người bọn họ, nhưng nếu lữ điếm đã bị bao hết thì hẳn là là do hai người kia làm, lời lão bản lữ điếm nói đã chứng thực cho suy đoán của chúng.

"Bọn họ chính là người đã bao hết lữ điếm."

Người áo đen có vóc dáng nhỏ hơn quay về phía họ, đôi mắt dưới áo choàng nhìn lão bản lữ điếm, phát ra thanh âm hơi khàn khàn, "Không phải chúng ta đã bao hết lữ điếm này rồi à, sao vẫn còn người ngoài đến ở?"

"Hai vị khách nhân, ta nói rồi nhưng bọn họ không chịu đi." Lão bản lữ điếm nói xong thì trốn vào một góc.

wattpad.com/user/daudo0902

"Ngươi ra bao nhiêu đồng vàng bao hết lữ điếm này, chúng ta sẽ ra gấp ba." Gabriel vì lấy lòng lão sư, lập tức giành tiến lên trước, biểu tình cũng ngạo mạn khó ưa y như lão sư của mình.

Người áo đen nhỏ kia đang ngồi ở đại đường với đồng bạn, nhìn thần sắc ngạo mạn của Gabriel, dưới áo choàng phát ra một tiếng cười nhạo, cũng ném một túi đồng vàng lên bàn, "Lão tử ra gấp năm lần, cầm rồi nhanh chân cút đi."

Lời kia vừa thốt ra, Gabriel thoáng chốc đỏ bừng mặt, "Ngươi, ngươi dám vũ nhục chúng ta như vậy. Ngươi biết chúng ta là ai không?"

"Thì ra ngươi cũng biết loại hành vi này là vũ nhục người khác. Còn việc các ngươi là ai, không biết, cũng không có hứng thú biết." Người áo đen đeo mặt nạ đối diện với chúng, phảng phất như có thể nhìn thấy khuôn mặt trào phúng dưới lớp mặt nạ kia.

"Lão sư..." Gabriel cứu trợ nhìn về phía Joseph.

"Thứ vô liêm sỉ." Đôi mắt nhìn chằm chằm người áo đen của Joseph toát ra lửa giận. Từ khi đến thành Besso không có chuyện gì làm ông ta hài lòng, bây giờ cả một người qua đường cũng có thể cưỡi lên đầu ông ta, lửa giận đọng lại ở thành Besso bộc phát, theo lời ông ta nói, một cỗ tinh thần lực mạnh mẽ như mãnh hổ lao về phía hai người áo đen, trong không trung phảng phất truyền đến tiếng mãnh hổ rít gào.

Người áo đen hừ lạnh một tiếng, lúc cỗ tinh thần lực kia sắp làm họ bị thương thì một cỗ tinh thần lực mạnh hơn như thể nổi giận vì tôn nghiêm bị kɧıêυ ҡɧí©ɧ mãnh liệt tràn ra như sóng thần, nó không gặp chút ngăn trở nào đánh thẳng vào tinh thần lực của Joseph, sức mạnh cứng rắn nghiền nát triệt tiêu cỗ tinh thần lực dám kɧıêυ ҡɧí©ɧ kia.

Joseph phía đối diện thoáng chốc biến sắc, mặt mũi ông ta trắng bệch phun ra một búng máu, thân thể lảo đảo lui lại hai bước, được Judge ở phía sau đỡ lấy, ông ta khϊếp sợ nhìn chằm chằm người áo đen, "Sao có thể?"

"Lão sư." Gabriel khẩn trương đi đến bên cạnh Joseph, trong mắt là sự kinh hãi không thể che giấu giống mọi người. Tuy lão sư không phải Thuần Thú Sư Thần Cấp nhưng cũng là Thuần Thú Sư Thánh Cấp xuất sắc nhất, sau lưng lại có tài nguyên không hạn chế do vương thất Kayla cung cấp, tinh thần lực mạnh hơn các Thuần Thú Sư Thánh Cấp khác không ít, thế mà lão sư lại bị một người xa lạ ở một thị trấn nhỏ đánh bại, còn là trên phương diện tinh thần lực.

Cái này không thể nghi ngờ chính là đả kích thật lớn đối với Joseph, làm ông ta kinh hãi đồng thời cũng sinh ra một tia nghi hoặc với bản thân. Vì sao một người xa lạ tùy tiện chạy ra trên đường cũng có tinh thần lực mạnh hơn ông ta, chẳng lẽ nguyên nhân là do ông ta? Tâm cảnh xuất hiện một cái khe, nếu Joseph không vượt qua được cửa ải khó khăn này thì ngày sau muốn đột phá Thuần Thú Sư Thần Cấp lại càng khó.

"Sao lại không có khả năng, đại lục Azeroth rộng lớn như thế, các ngươi không gặp được không có nghĩa là không có, nếu còn có lần sau lão tử sẽ không hạ thủ lưu tình nữa đâu. Cút đi." Ánh mắt lạnh như băng của người áo đen đảo qua bọn chúng, thanh âm này mới là kiêu ngạo chân chính.

Người có thực lực thấp kém đều rụt cổ lại.

Cổ Joseph to gấp đôi mọi người, chưa có ai, chưa có ai dám vũ nhục ông ta như vậy, dù biết người này có tinh thần lực cao hơn mình nhưng ông ta vẫn tức giận, biểu tình dữ tợn mà rống lên: "Judge, gϊếŧ bọn chúng cho ta."

Judge do dự một chút, cuối cùng hóa nó thành một tiếng than nhẹ trong lòng, nhưng hắn còn chưa động thủ người áo đen đã ra tay trước.

_Hết chương 137_