CHƯƠNG 65: NGƯỜI NHÀ JIMMY
Tin Rex cứu Aviva, còn tìm cả ma pháp sư trị liệu cho ả cũng bị người có tâm nói cho Stanley đang tiếp nhận huấn luyện ở gia tộc Sharp biết. Phản ứng đầu tiên của Stanley là không tin tưởng Rex có lòng tốt như vậy, nhưng sau khi nghe đối phương kể lại bài bản hẳn hoi hắn lại không thể xác định nữa.
Người nọ sợ hắn không tin nên nhắc đến cả chuyện của Tam hoàng tử, Thánh Tử và Đại giáo chủ mà vì quy tắc nên không ai dám lan truyền khắp nơi.
"Stanley, huynh trưởng cùng cha khác mẹ này của ngươi thật tốt. Thực ra y có thể thấy chết không cứu với mẫu thân ngươi, dù sao cũng sẽ không ai nói y không đúng, nhưng y không làm vậy."
Stanley lạnh lùng cười: "Vì sao ngươi biết y không phải không muốn, mà là không thể? Hiện tại ta đã không còn là ta trước kia, sau lưng ta giờ có gia tộc Sharp, y không dám đắc tội ta, tất nhiên sẽ đối tốt với mẫu thân ta."
Lúc này có một người trung niên tướng mạo thập phần uy nghiêm đi tới, lạnh nhạt nói: "Thiếu gia Stanley, ngươi vốn đã bắt đầu chậm hơn người khác rất nhiều, tư chất và thiên phú cũng không cao bằng người khác, sao ngươi lại không biết chủ động nói gia chủ gia tăng huấn luyện? Nếu ngươi cứ như vậy mà đi ra ngoài, sau này đừng nói với người khác ngươi là con cháu của gia tộc Sharp. Gia tộc Sharp tuyệt đối không có con cháu vừa ngu dốt vừa yếu ớt như vậy."
Người trung niên không chút khách khí châm chọc Stanley khiến hắn vô cùng nan kham. Cứ việc từ ngày đầu tiên đến đây hắn thường xuyên bị mắng thì hắn vẫn không thể thích ứng như cũ, nhưng lại không thể không thích ứng, bởi đây là cơ hội duy nhất để hắn có thể trở thành người trên vạn người.
Stanley cuối cùng xám xịt đi theo người trung niên.
Thanh niên vừa nói chuyện với Stanley thấy hắn biến mất thì "phi" một cái, thật sự coi mình là một thiếu gia à, nếu không phải thân phận của hắn bây giờ còn có chỗ hữu dụng với mình thì gã cũng khinh thường nịnh bợ một đứa con riêng.
banhmidaudo.wordpress.com
.......
Kỳ tuyển chọn Kỵ Sĩ Rồng vẫn tiếp tục, chỉ là không còn quan hệ gì với Cách Ngôn và Rex nữa rồi. Mấy ngày gần đây Rex phát hiện một chuyện khiến y có chút muốn nghiên cứu. Y phát hiện Cách Ngôn không để ý tới y.
Ngày đó sau khi trở về từ hội trường thi đấu, cậu liền trực tiếp vào phòng của mình, một bước cũng không ra, chỉ khi nào ăn cơm mới tự giác xuất hiện trên bàn cơm, nhưng cũng không nói với y câu nào. Chỉ là có đôi khi cậu sẽ nói chuyện với Ám Dạ, một người một thú coi y như không tồn tại vậy. Một buổi tối Cách Ngôn ôm quả trứng ma thú kia, vuốt vỏ trứng rồi lầm bầm lầu bầu.
"Trứng ơi trứng à, khi nào thì mày mới nở thế?"
"Trứng ơi trứng à, mỗi lần nhìn thấy mày tao lại nghĩ đến một quả trứng kho* to gấp mấy chục lần bình thường, tao còn chưa ăn quả trứng nào to như vậy đâu."
"Trứng ơi trứng à, thực ra trứng tráng ăn cũng ngon lắm."
"Trứng ơi trứng à, lòng đỏ của mày lớn tới cỡ nào thế?"
Trứng ma thú: "..." Ca ca, có tên tham ăn không biết xấu hổ muốn nhìn trộm cơ thể trần trụi của ta.
Rex đẩy cửa đi vào vẫn thấy cậu đang ôm quả trứng kia, một bên sờ, một bên lộ ra biểu tình thèm nhỏ dãi, "Quả trứng này hẳn là cần một khoảng thời gian ngắn nữa mới nở, nhưng nếu ngươi muốn nó nở sớm hơn một chút thì cũng có cách."
Cách Ngôn nhìn y một cái, xoay người đưa lưng về phía y, lỗ tai lại lặng lẽ dựng thẳng lên.
Rex nhợt nhạt câu khóe miệng lên: "Truyền ma pháp lực của ngươi vào quả trứng, trứng ma thú hấp thú sức mạnh ma pháp không chỉ nở nhanh hơn mà còn sinh ra hảo cảm với người truyền ma pháp lực cho mình."
"Quả trứng ma thú này đâu phải của tôi." Cách Ngôn rốt cuộc cũng mở miệng, dù sao cũng đã nhịn mấy ngày rồi.
"Ta không cần." Rex nói, tiện tay ném cho cậu một tấm thẻ.
Cách Ngôn nhặt tấm thẻ vàng trước mặt lên, đúng là tấm thẻ lần trước Rex cho cậu, sau này đã bị y thu lại, lãnh đạm hỏi: "Làm gì vậy?" Chẳng lẽ muốn bồi thường cho mình hả?
Rex đáp: "Trong này có một trăm vạn đồng vàng."
"Lần trước không phải chỉ có mấy vạn thôi sao?" Cách Ngôn kinh ngạc.
"Ngươi đã quên, trong tờ giấy kia của Jimmy cũng viết về kỳ tuyển chọn Kỵ Sĩ Rồng lần này, hắn liệt kê ra vài người trọng điểm, đều là những người thắng đến vòng cuối cùng. Ta tùy tiện cược mấy trận cho bọn họ."
Cách Ngôn ngẩn người, sau một lúc mới tìm được tờ giấy kia ở trên người. Đúng như Rex nói, bên trên quả thật có tên mấy người, có người còn được chú trọng đến mức vẽ thêm một vòng tròn. Kỳ quái chính là, trong đó không có tên của Isaac hay Andrew, ngược lại lại toàn tên mấy người vẫn chưa hiển sơn lộ thủy* trong những trận trước, "Mấy người này là ai, sao Jimmy lại chú trọng viết tên họ vậy?"
*Hiển sơn lộ thủy (显山露水): Thành ngữ Trung Quốc, ý nghĩa là ẩn dụ để bộc lộ tài năng, thể hiện bản thân.
"Bình dân." Rex nói.
"Vì sao hắn lại viết tên họ?" Cách Ngôn lại hỏi.
Rex thần sắc không chút thay đổi: "Đại khái là bởi vì bình dân thì càng dễ kết giao."
"Tôi phát hiện người này đúng là thiên tài, nếu không có chúng ta, kế hoạch của hắn có lẽ sẽ thành công đấy." Cách Ngôn nhún vai, đáng tiếc.
"Tiếp theo còn mấy trận đấu nữa, ngươi có thể đi đặt cược. Cuối cùng người có điểm cao nhất hẳn sẽ là Isaac, phần thắng của hắn rất lớn."
"Là trăm phần trăm ấy chứ, thế nên lãi thu được khẳng định rất thấp, không có ý nghĩa, tôi hết hứng rồi." Cách Ngôn quay về giường nằm, một bàn tay lặng lẽ thu lại tấm thẻ vàng kia.
Rex nhìn bàn tay đang liên tục làm chuyện mờ ám của cậu, nói: "Ngươi trở về đế đô cũng đã được một khoảng thời gian, bây giờ cũng nên về nhà xem một chút."
"À, tình huống nhà bọn họ thế nào?"
Rex nói tin tức mình nghe được cho cậu biết.
Gia tộc Jimmy không cẩu huyết như gia tộc Carol, thành viên cũng không nhiều. Bob - phụ thân hắn là một thương nhân, trong nhà còn có một muội muội thiên phú cao hơn hắn, là một ma võ giả hiếm có có thiên phú ma pháp song hệ. Người này từ nhỏ đã bộc lộ thiên phú cực kỳ xuất sắc của mình nên luôn được sủng ải, mặc kệ đúng sai, địa vị của cô ta ở nhà vĩnh viễn là thứ nhất. Kết quả tính cách bị nuôi thành tự phụ không coi ai ra gì, luôn cảm thấy lấy thân phận cùng thiên phú của mình chỉ có đại quý tộc mới có thể xứng với cô ta.
Dưới tình huống như vậy, Jimmy không quá xuất sắc tất nhiên sẽ luôn bị bỏ qua và trách móc nặng nề, thêm cả sự bất công của phụ mẫu mới tạo nên tính cách tối tăm, hận đời của Jimmy. Sau khi trọng sinh, khuyết điểm của loại tính cách lại càng thêm nghiêm trọng. Ỷ vào việc biết chuyện trong tương lai, đầu tiên hắn nghĩ cách leo lên người đám Carlos, trở thành tùy tùng chân chó của bọn họ, sau đó theo bọn họ ra ngoài rèn luyện, một lòng một dạ muốn đoạt đi cơ duyên thuộc về Rex.
Kết giao với với những tuyển thủ bình dân trong kỳ tuyển chọn Kỵ Sĩ Rồng là kế hoạch thứ hai của hắn. Còn chuyện ở Bụi Gai Cốc xuất hiện Long Tiên Quả đời này được truyền ra có liên quan đến Rex, hắn cũng không biết chuyện này.
"Theo lời anh nói, cha mẹ Jimmy và muội muội ngày thường căn bản mặc kệ sống chết của hắn, thế thì tôi còn trở về làm gì?" Nghe Rex nói xong, Cách Ngôn cảm thấy chuyện mình có trở về hay không có vẻ không có gì quan trọng.
Thứ nhất, cậu không muốn diễn một vở kịch tình thân lâm li bi đát với một đám người xa lạ. Thứ hai, vừa nghe liền biết người nhà kia có đức hạnh gì, chỉ sợ Jimmy có chết họ cũng không quan tâm. Vậy thì cậu cần gì phải trở về để bọn họ ghét bỏ chứ.
"Muội muội của Jimmy là Ophelia, năm nay mười chín tuổi. Ngày kia là sinh nhật cô ta, cô ta muốn tổ chức yến hội chúc mừng sinh nhật ở Tây Trai. Đến lúc đó sẽ mời vài người có thân phận và địa vị tham gia. Là ca ca, ngươi cũng phải cá mặt chúc phúc cho cô ta. Muội muội ngươi hẳn đã biết tin ngươi trở lại đế đô, nếu ngươi còn không xuất hiện, có khả năng phụ mẫu ngươi sẽ đi khắp nơi tìm ngươi."
"Không phải chỉ là con gái thương nhân tầng lớp trung cấp thôi à, cô ta lấy đâu ra mặt mũi lớn để mời mấy người có địa vị thế? Mà không phải lúc trước anh nói tin tức về chúng ta cũng không có truyền ra ngoài sao, làm sao cô ta biết được? Còn nữa, đừng nói 'muội muội ngươi muội muội ngươi' nữa được không, cô ta cũng không phải muội muội thật của tôi."
"Ngươi hiện tại là Jimmy, cô ta tự nhiên là muội muội ngươi. Muội muội ngươi là học sinh của Học Viện Đế Quốc Arthurlanca, đạo sư của cô ta Đại Ma Đạo Sư nổi danh của Học Viện Đế Quốc, cách Thánh Ma Đạo Sư chỉ còn một bước dài. Muội muội ngươi là đệ tử của gã tất nhiên thân phận địa vị sẽ nước lên thì thuyền lên, hơn nữa thiên phú của cô ta xác thật không tồi, hiện tại đã là một Kiếm Sĩ Cao Cấp thất giai. Mười chín tuổi đã có thực lực bậc này, trong đám nữ sinh của Học Viện Đế Quốc cũng được coi là xuất sắc, thậm chí cũng đủ nghiền áp phần lớn nam sinh. Bối cảnh và tư chất như thế, tất nhiên cũng có người nguyện ý cho cô ta mặt mũi."
"Em gái anh!"
Cách Ngôn cảm thấy vừa rồi lúc y nói câu 'Kiếm Sĩ Cao Cấp thất giai' kia rõ ràng có nhìn cậu một cái. Cậu thề với trời, kia tuyệt đối là khinh bỉ. Chỉ là em gái này đúng là rất lợi hại, có thể lấy thân phận con gái của thương nhân tầng lớp trung cấp trộn lẫn đến mức này, chắc chắn không thể khinh thường.
"Cô ta mời những ai vậy?"
"Đại quý tộc, đại thương nhân, ngay cả thành viên hoàng thất cũng có thể mời một hai người. Chẳng qua bọn họ có xuất hiện hay không còn phải xem tình hình. Người có hoàn cảnh không sai biệt lắm hẳn cũng sẽ mời. Còn bình dân, nghe nói cô ta có quan hệ không tệ với mấy bình dân có thiên phú và thực lực không bình thường."
"EQ cao như vậy sao..." Đưa ra một phép so sánh không quá thích hợp, đây quả thực chính là một đóa hoa giao tiếp* thuận lợi mọi bề.
*Raw: 交际花: đóa hoa giao tiếp; đĩ quý phái; đĩ sang; gái hồng lâu; gái đẹp chuyên tiếp khách thuê; gái chỉ thích ăn chơi (chỉ người phụ nữ có tài giao tiếp trong xã hội xưa, mang ý miệt khinh)
"Còn một việc."
"Chuyện gì?"
"Phụ mẫu và muội muội ngươi hẳn cũng biết đặc thù song hắc của ngươi. Ta đã hỏi thăm chuyện về Jimmy, hắn từ nhỏ đến lớn đều ở nhà Louisa, bọn họ không có khả năng không biết."
Cách Ngôn nhất thời lo lắng: "Bọn họ hẳn sẽ không nói ra ngoài đâu, nếu không trước kia đã sớm nói rồi."
"Điểm này ngươi yên tâm. Chuyện của ngươi mà bị truyền ra cũng sẽ ảnh hưởng đến bọn họ, nhất là phụ mẫu ngươi. Muội muội ngươi hiện tại ở Học Viện Đế Đô trộn lẫn đến phong sinh thủy khởi*, bọn họ chắc chắn sẽ không muốn chỉ vì chuyện của ngươi mà mang phiền toái đến cho muội muội ngươi."
*phong sinh thủy khởi (风生水起): tức là gió đi khắp nơi để mọi vật sinh ra , nước đến đâu thì mọi vật ở đó đâm chồi nảy lộc. Bên mình cũng có câu giống là: Thuận buồm xuôi gió.
"Nói như thể Jimmy không phải là con ruột của họ vậy." Cách Ngôn lẩm bẩm.
Lỗ tai và lông mi Rex khẽ động: "Cũng không phải chuyện không thể."
wattpad.com/user/daudo0902
Cách Ngôn ngạc nhiên.
Rex giải thích: "Muốn sinh được đời sau có đặc thù song hắc, yêu cầu trên người phụ mẫu cũng phải có đặc thù nhất định. Nhưng phụ mẫu Jimmy hiển nhiên không có. Nhưng cũng không thể loại trừ khả năng tổ tiên của gia tộc Louisa từng xuất hiện song hắc, loại gen này có thể tiềm tàng trong cơ thể phụ mẫu Jimmy, cuối cùng di truyền cho Jimmy."
Vấn đề này đối với Cách Ngôn mà nói hiện tại có ý nghĩa không lớn. Cậu vốn không thuộc gia tộc Louisa, bởi vậy bất luận là có hay không thì kết quả cũng như nhau. Nếu phải so sánh thì giờ cậu muốn biết yến hội vào ngày kia phải ứng phó như thế nào hơn.
Rex lấy danh nghĩa bằng hữu theo cậu trở về.
Nhà Jimmy ban đầu cũng cư trú cùng khu vực với gia tộc Carol. Sau này vì vợ chồng Louisa không muốn nữ nhi bị khinh thường nên cắn răng dọn tới khu mà hàng xóm đều là quý tộc. Khu vực này giá đất có thể nói là tấc đất tấc vàng, cơ hồ đào mất hơn phân nửa của cải của gia tộc Louisa. Cơ mà ít nhất vẻ ngoài so với trước thì mạnh hơn nhiều.
Ophelia trước kia không bao giờ dẫn bằng hữu về nhà, nhưng từ sau khi chuyển nhà cô ta lâu lâu sẽ mang vài bằng hữu bình dân hoặc có địa vị ngang hàng về nhà chơi.
*trứng kho: _Hết chương 65_