Thực Ra Tôi Cũng Dùng Hack

Chương 11: BÍ MẬT CỦA JIMMY

CHƯƠNG 11: BÍ MẬT CỦA JIMMY

Đồng tử Cách Ngôn bởi vì lời Rex nói mà mở to một chút, còn tưởng mình lộ sơ hở ở đâu nên mới bị phát hiện, lại không biết xuất phát từ cẩn thận nên Rex muốn hỏi một chút mà thôi. Phản ứng của cậu ngược lại nói lên rằng có vấn đề, biến hóa rất nhỏ này cũng không tránh được đôi mắt của Rex, Cách Ngôn bị y bóp cổ, sau lưng đập mạnh vào cửa tạo nên một tiếng vang lớn.

"Ngươi gạt ta." Rex mặt vô biểu tình mà trần thuật, thanh âm không phập phồng lại lộ ra một cỗ hơi thở nguy hiểm.

"Tôi muốn yêu cầu năm phút đồng hồ để khiếu nại." Cách Ngôn hô đau một tiếng, sau lưng là một trận nóng rát. Nhận thấy năm ngón tay trên cổ đang chậm rãi siết lại, mắt sắc thoáng nhìn thấy tay kia của Rex đang nâng lên, dường như giây tiếp theo sẽ cắm vào bụng cậu mang theo một đống ruột. Cậu sợ tới lập tức thẳng thắn, sợ chậm chút thì sẽ gặp kết cục như những người khác.

Rex bình tĩnh nhìn cậu, đôi mắt màu lam dường như kết thành băng, phảng phất như có thể nhìn thấy một thế giới trời băng đất tuyết.

Cách Ngôn run lập cập, da gà giống như lửa cháy trên đồng cỏ mà lan ra toàn thân, cậu quyết định nói ngắn gọn: "Tôi không phải cố ý giấu diếm, nhưng tôi thật sự không phải là Jimmy. Chuyện này tôi cũng không biết vì nguyên nhân gì nhưng sau khi chết linh hồn tôi vẫn luôn đi theo người tên Jimmy kia, theo sau mấy ngày thì biết được một ít bí mật của hắn."

Lúc ấy cậu còn cảm thấy kỳ quái linh hồn mình vì sao lại đi theo Jimmy, đến khi chiếm được thân thể Jimmy cậu mới biết thì ra đây là thân thể dự định sẵn cho cậu, kết cục của Jimmy vì cậu đến mà cũng có thể dự báo trước.

"Bí mật gì?" Rex vẫn không buông cậu ra, biểu tình lạnh nhạt trước sau như một, hoàn toàn không nhìn ra y đang nghĩ gì.

Cách Ngôn đành phải nói tiếp: "Bẫy rập mà bọn chúng tạo ra để hại anh là do Jimmy châm ngòi. Hắn giống như rất kiêng kị anh, trong mấy ngày này hắn luôn lải nhải nhắc mãi một chuyện." Nói đến đây sắc mặt Cách Ngôn phức tạp mà nhìn Rex, ánh mắt nói không rõ là cảm giác gì.

"Nhắc mãi cái gì?"

"Hắn luôn nói chỉ cần anh chết, những thứ kia đều là của hắn. Còn cái gì mà chỉ cần anh không thể phát triển, xem lần này anh trốn như thế nào. Cái gì mà vận mệnh chi tử (đứa con của số mệnh), hắn không tin hiện tại anh không có gì làm cơ sở mà vẫn có thể tránh thoát, linh tinh rất nhiều. Cho nên tôi hoài nghi hắn là trọng sinh trở về, hắn biết tương lai anh sẽ trở nên rất lợi hại, muốn trước khi anh trưởng thành thì gϊếŧ anh, cướp đi những thứ thuộc về anh trong tương lai."

Cùng là người nhưng mệnh lại khác nhau lớn đến thái quá. Nếu Rex thật sự là đứa con của số mệnh, cũng khó trách Jimmy sẽ ghen ghét đến phát cuồng. Vận mệnh chi tử tuyệt đối là một thứ tốt, nói lên rằng người này được thượng đế chiếu cố, dù cho con đường phát triển có gập ghềnh thế nào cuối cùng sẽ gặp dữ hóa lành, hơn nữa nhờ có các loại cơ duyên mà trở nên ngày càng cường đại. Đây là thứ có sức dụ hoặc đủ để con người đánh mất lý trí cùng nhân tính.

Cách Ngôn có thể lý giải suy nghĩ của Jimmy nhưng cũng cảm thấy suy nghĩ đó quá kỳ lạ. Nếu Rex thật sự là đứa con của số mệnh thì dù cho hiện tại y còn chưa cường đại thì thượng đế vẫn sẽ chiếu cố y, sao có thể để y chết chỉ vì một chút bẫy rập. Hơn nữa kết cục của bọn chúng cũng chính là đáp án, Jimmy trước khi chết nói không có khả năng, chắc ý là vận mệnh của Rex vì hắn trọng sinh mà xảy ra thay đổi, hay còn gọi là hiệu ứng cánh bướm đi.

"Ngay từ đầu tôi cũng không tin, nhưng nghĩ đến việc chính mình chết rồi mà còn có ý thức thế này, vậy thì tình huống của Jimmy hẳn là cũng có khả năng." Cách Ngôn rốt cuộc cũng thấy được một tia dao động nhỏ đến có thể xem nhẹ trong mắt Rex. Nhưng cậu còn chưa dám thả lỏng, nếu Rex không tin cậu thì làm sao bây giờ, mạng nhỏ của cậu vẫn có thể bị y lấy đi bất cứ lúc nào.

Cậu không biết Rex đáng nghĩ đến một sự kiện khác. Vận mệnh của y bởi vì Jimmy trọng sinh mà thay đổi, chuyện này có lẽ là sự thật.

"Anh có thể tin tôi không?" Ánh mắt Cách Ngôn chờ mong mà nhìn y.

Mi tâm đang nhăn lại của Rex giảm bớt, tay cũng buông lỏng.

Cách Ngôn ngồi trên mặt đất, lòng còn sợ hãi mà sờ cổ, trên đó khẳng định lưu lại dấu năm ngón tay, cậu cảm thấy vẫn nên làm đến nơi đến chốn mới là tốt nhất.

"Bọn chúng là thành viên của Đoàn dong binh Hắc Lang."

"Hả?" Cách Ngôn phản ứng chậm một nhịp. Khi nói ra những lời này biểu tình của Rex hơi đổi. "Nhìn thế nào cũng không thấy giống. Bọn chúng không phải con cháu trai quý tộc sao? Đoàn dong binh Hắc Lang không phải là một đám người liều mạng hả?"

"Hắc Lang cũng không phải đoàn dong binh bình thường. Ban đầu là do một tên quý tộc muốn giúp tiểu bối trong gia tộc được rèn luyện tốt hơn nên thành lập. Sau đó lại thông qua việc làm nhiệm vụ để thành đoàn dong binh cấp A." Độ cong nơi khóe miệng Rex biến thành cười lạnh.

Cách Ngôn đã hiểu, giống sự khác biệt thương nhân bình thường và thương nhân quý tộc vậy. Vài vị đại thiếu gia như Carlos ở Đoàn dong binh Hắc Lang địa vị tương đương với Thái tử, Thái tử mất tích không thể như thành viên lính đánh thuê bình thường được, bọn chúng khẳng định phải đi tìm. Một khi tin tức đám người kia đã chết bị truyền đi tuyệt đối sẽ gây nên sóng to gió lớn, mà cậu với Rex lại còn sống tốt thì chắc chắn sẽ bị hoài nghi. May mắn bọn họ đã tránh đi, cậu có áo choàng thì không sao nhưng Rex thì phiền rồi, chỉ khuôn mặt y cũng đã đủ bắt mắt.

_Hết chương 11_