Người Yêu Cũ Là Tên Cầm Thú

Chương 55

“Ể… anh… anh lưu manh…”

Tay cô run rẩy mà bị cưỡng ép xoa nắn vật cứng nóng.

Nó có kích thước thật to, càng nhìn càng thấy khϊếp sợ.

Hai tay của Hàn Cao Lãng banh rộng chân cô ra để lộ cảnh ngày xuân phát phới, đoá hoa hồng hào nở rộ ngây trước mắt.

Chu Tử Hạ xấu hổ, mặt đỏ bừng.

Dù đã trải qua bao lần kí©ɧ ŧìиɧ nhưng đối mặt với thực tại, trái tim của cô vẫn đập loạn nhịp, tựa hồ như Tiểu Thỏ Tử không ngoan ngoãn nghe theo mệnh lệnh, cử bang bang lộng hành trong l*иg ngực.

Đôi chân ngọc khép lại nhưng cả cơ thể cường tráng của người đàn ông lại chen vào, khiến đôi chân thon dài không thể che đi cảnh xuân.

Chu Tử Hạ biết rõ ý đồ của đối phương, cô run rẩy mở miệng đàm phán: “Chúng ta có thể dừng lại được không?”

Người đàn ông không nói gì, dùng khuỷu tay nâng cao hai chân cô lên, đặt vật nam tính vào đoá hoa mẫn cảm.

Chu Tử Hạ gồng mình, tay luống cuốn mà chặn trước bụng anh.

“Hàn Cao Lãng, xin anh hãy tha cho em, thật sự nó quá to…”

Một tay Hàn Cao Lãng giữ một bên eo tay còn lại nắm lấy bàn tay trắng nõn của cô đưa lên miệng, đặt một nụ hôn nhẹ nhàng trên mu bàn tay.

“Ngoan, hãy nhắm mắt mà hưởng thụ, tôi sẽ nới lỏng từ từ.”

Chu Tử Hạ thầm chửi trong lòng, chỉ có những kẻ si tình mới nghe lời anh mà nhắm mắt lại.

“Nhưng mà… nơi đó của em… vẫn còn đau…”

Quả thật đến giờ phút này nơi huyền bí vẫn truyền đến con đau, nếu như vật to lớn kia mà xâm phạm vào khéo có khi toang của cuộc đời cô.

“Ngoan, sẽ không sao! Chỉ đau một tí, quen dần sẽ hết đau!”

Tư thể chuẩn bị đã đầu vào đấy, chỉ cần Hàn Cao Lãng động thân thì ngay tức khắc sẽ lôi kéo cô vào cuộc kí©ɧ ŧìиɧ.

Một tay hắn anh giữ lấy một bên eo của cô, tay còn lại đưa vật nam tính kích thước to dài, nổi gân xanh xâm nhập vào hang động trơn ướt.

“Á… a… ha…”

Nơi thần bí bị tấn công bất ngờ, Chu Tử Hạ khổ sở mà hét lớn, cánh tay mảnh khảnh ôm chặt lấy cơ thể tráng kiện của người đàn ông, từng đầu ngón tay cấu chặt lấy tấm lưng rộng, tạo ra một đường vệt dài đã rỉ máu.

Một dòng dịch thuỷ tưới lên đầu vật nam tính, đoá hoa mẫn cảm lại một lần nữa trơn ướt, thuận tiện cho vật thể lạ xâm nhập vào sâu bên trong, khai phá những thứ tinh hoa vùi trong từng lớp mị thịt ấy.

Hàn Cao Lãng thoái lui ra khỏi bên trong tạo ra một không gian trống rỗng, nhưng ngay sau đó anh lại xạ thân mình xuống khiến cho vật cứng một lần nữa chạm vào điểm G mẫn cảm, vòng eo tinh tráng bắt đầu chuyển động, tạo nên sự ma sát vô cùng lạ lẫm.

“Á… đau… đừng… đừng… mạnh quá… á…”

A, người đàn ông này thật thô lỗ, từng động tác ra vào mạnh bạo vô cùng, mỗi cũ thúc đều chạm đến đáy huyệt, khiến kɧoáı ©ảʍ trong cơ thể cô ngày một dâng trào.

“Ưm… Cao Lãng… nhẹ… nhẹ thôi…”

Nhìn vẻ mặt dâʍ đãиɠ của cô nàng, Hàn Cao Lãng không nhẫn nại thêm giây phút nào, cứ hung hăng ra vào hang động nhỏ trơn ướt, có sức hút mê đắm lòng người. Anh cúi xuống hôn lên miệng nhỏ nên non, đầu lưỡi vặn hết tần suất khuấy đảo trong khoang miệng, thưởng thức hương vị ngọt ngào của nữ giới còn vương vấn trên đầu lưỡi.

Vừa ngẫu nhiên đôi môi anh đào căng mọng, ở dưới thân không hề quên nhiệm vụ của mình, tần suất ra vào nơi nhạy cảm nhất của người con gái ngày càng tăng, khiến cho nhiệt độ trong cơ thể của cô tăng theo sự ma sát mãnh liệt.

Nóng quá… một hoả lực như đang thiếu đốt, rực cháy mãnh liệt trong cơ thể cô vậy.

Mỗi khi vật cứng đâm sâu vào trong rồi rút ra lại là một lần tạo ra âm thanh ướŧ áŧ giữa nơi giao thoa. Cơn đau nhức dưới hạ thể cứ bủa vây lấy thần trí của cô, rồi từ từ bị lấn át, thay thế bằng một cảm giác ham muốn cực độ.

“Ể… anh… anh lưu manh…”

Tay cô run rẩy mà bị cưỡng ép xoa nắn vật cứng nóng.

Nó có kích thước thật to, càng nhìn càng thấy khϊếp sợ.

Hai tay của Hàn Cao Lãng banh rộng chân cô ra để lộ cảnh ngày xuân phát phới, đoá hoa hồng hào nở rộ ngây trước mắt.

Chu Tử Hạ xấu hổ, mặt đỏ bừng.

Dù đã trải qua bao lần kí©ɧ ŧìиɧ nhưng đối mặt với thực tại, trái tim của cô vẫn đập loạn nhịp, tựa hồ như Tiểu Thỏ Tử không ngoan ngoãn nghe theo mệnh lệnh, cử bang bang lộng hành trong l*иg ngực.

Đôi chân ngọc khép lại nhưng cả cơ thể cường tráng của người đàn ông lại chen vào, khiến đôi chân thon dài không thể che đi cảnh xuân.

Chu Tử Hạ biết rõ ý đồ của đối phương, cô run rẩy mở miệng đàm phán: “Chúng ta có thể dừng lại được không?”

Người đàn ông không nói gì, dùng khuỷu tay nâng cao hai chân cô lên, đặt vật nam tính vào đoá hoa mẫn cảm.

Chu Tử Hạ gồng mình, tay luống cuốn mà chặn trước bụng anh.

“Hàn Cao Lãng, xin anh hãy tha cho em, thật sự nó quá to…”

Một tay Hàn Cao Lãng giữ một bên eo tay còn lại nắm lấy bàn tay trắng nõn của cô đưa lên miệng, đặt một nụ hôn nhẹ nhàng trên mu bàn tay.

“Ngoan, hãy nhắm mắt mà hưởng thụ, tôi sẽ nới lỏng từ từ.”

Chu Tử Hạ thầm chửi trong lòng, chỉ có những kẻ si tình mới nghe lời anh mà nhắm mắt lại.

“Nhưng mà… nơi đó của em… vẫn còn đau…”

Quả thật đến giờ phút này nơi huyền bí vẫn truyền đến con đau, nếu như vật to lớn kia mà xâm phạm vào khéo có khi toang của cuộc đời cô.

“Ngoan, sẽ không sao! Chỉ đau một tí, quen dần sẽ hết đau!”

Tư thể chuẩn bị đã đầu vào đấy, chỉ cần Hàn Cao Lãng động thân thì ngay tức khắc sẽ lôi kéo cô vào cuộc kí©ɧ ŧìиɧ.

Một tay hắn anh giữ lấy một bên eo của cô, tay còn lại đưa vật nam tính kích thước to dài, nổi gân xanh xâm nhập vào hang động trơn ướt.

“Á… a… ha…”

Nơi thần bí bị tấn công bất ngờ, Chu Tử Hạ khổ sở mà hét lớn, cánh tay mảnh khảnh ôm chặt lấy cơ thể tráng kiện của người đàn ông, từng đầu ngón tay cấu chặt lấy tấm lưng rộng, tạo ra một đường vệt dài đã rỉ máu.

Một dòng dịch thuỷ tưới lên đầu vật nam tính, đoá hoa mẫn cảm lại một lần nữa trơn ướt, thuận tiện cho vật thể lạ xâm nhập vào sâu bên trong, khai phá những thứ tinh hoa vùi trong từng lớp mị thịt ấy.

Hàn Cao Lãng thoái lui ra khỏi bên trong tạo ra một không gian trống rỗng, nhưng ngay sau đó anh lại xạ thân mình xuống khiến cho vật cứng một lần nữa chạm vào điểm G mẫn cảm, vòng eo tinh tráng bắt đầu chuyển động, tạo nên sự ma sát vô cùng lạ lẫm.

“Á… đau… đừng… đừng… mạnh quá… á…”

A, người đàn ông này thật thô lỗ, từng động tác ra vào mạnh bạo vô cùng, mỗi cũ thúc đều chạm đến đáy huyệt, khiến kɧoáı ©ảʍ trong cơ thể cô ngày một dâng trào.

“Ưm… Cao Lãng… nhẹ… nhẹ thôi…”

Nhìn vẻ mặt dâʍ đãиɠ của cô nàng, Hàn Cao Lãng không nhẫn nại thêm giây phút nào, cứ hung hăng ra vào hang động nhỏ trơn ướt, có sức hút mê đắm lòng người. Anh cúi xuống hôn lên miệng nhỏ nên non, đầu lưỡi vặn hết tần suất khuấy đảo trong khoang miệng, thưởng thức hương vị ngọt ngào của nữ giới còn vương vấn trên đầu lưỡi.

Vừa ngẫu nhiên đôi môi anh đào căng mọng, ở dưới thân không hề quên nhiệm vụ của mình, tần suất ra vào nơi nhạy cảm nhất của người con gái ngày càng tăng, khiến cho nhiệt độ trong cơ thể của cô tăng theo sự ma sát mãnh liệt.

Nóng quá… một hoả lực như đang thiếu đốt, rực cháy mãnh liệt trong cơ thể cô vậy.

Mỗi khi vật cứng đâm sâu vào trong rồi rút ra lại là một lần tạo ra âm thanh ướŧ áŧ giữa nơi giao thoa. Cơn đau nhức dưới hạ thể cứ bủa vây lấy thần trí của cô, rồi từ từ bị lấn át, thay thế bằng một cảm giác ham muốn cực độ.