Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du

Chương 33: Chương 33: Ꮆiết chóc.

Khi đoàn người Hoàng Long đi vào trung tâm thôn nhỏ, liền thấy được một bức tranh cực kỳ bi thảm.

Nơi chính giữa sân, vài gã nam nhân toàn thân xích͙ ɭõa ghé vào trên người mấy nữ nhân bị cởi sạch sẽ, chung quanh lố nhố những tên dong binh vừa uống rượu vừa cười rộ lên.

Một đám tráng hán trẻ tuổi trong thôn tựa hồ muốn liều mạng xông đến cứu, lại bị dong binh đứng ở bên cạnh ngăn cản, ấu đả, chân đá, miệng nhổ, cười nhạo, hỗn tạp cùng một chỗ.

Mà ở chỗ khác, một đám thôn dân hoảng sợ nao núng đang bị mấy chục tên dong binh từng bước từng bước gϊếŧ chóc .

Cơ hồ nháy mắt, tất cả mọi người sôi trào giận dữ, hai mắt che kín tơ máu, toàn thân sát khí, nhịn không được muốn đem toàn bộ đám dong binh gϊếŧ chết rồi tái gϊếŧ.

Thân là Thánh Vực Ma Pháp Sư, Bác Cách cũng không kiềm chế được tức giận.

"Gϊếŧ hết bọn chúng, một tên cũng không lưu." Hoàng Long lạnh lùng nói.

"Khoan, lưu lại tên thủ lĩnh kia." Hoàng Long chỉ tay vào gã thủ lĩnh đứng ở giữa dong binh đoàn.

"Dạ, Thiếu chủ."

"Dạ, nhị thiếu gia."

Mười Thú Nhân nô ɭệ còn có hai mấy hộ vệ Hoàng gia cao giọng xác nhận, thanh âm chấn thiên, rồi phi thân lên, gϊếŧ tới.

Lúc này, gần trăm dong binh đang chìm đắm trong kɧoáı ©ảʍ tàn nhẫn và gϊếŧ chóc cũng phát hiện đoàn người Hoàng Long ở xa xa, không khỏi ngẩn ra, nhìn thấy bọn họ đằng đằng sát khí xông lại đây, cũng nháy mắt phản ứng rút vũ khí nghênh chiến.

Có điều, bọn dong binh này làm sao là đối thủ của hộ vệ Hoàng gia?

Những hộ vệ này là do Hoàng Hùng và Triệu Dong đích thân lựa chọn hộ tống con trai , tu vi không yếu, đều trên lục cấp.

Còn những nô ɭệ Thú Nhân, trải qua dùng mấy tháng dùng đan dược của Hoàng Long cùng với tu luyện Huyền Vũ Quyết, nguyên bản thực lực chỉ tam, tứ cấp đều tăng tới lục cấp, thậm chí Nạp Đặc đạt tới thất cấp.

So sánh xuống dưới, phần lớn đám dong binh chỉ có thực lực tứ, ngũ cấp cao nhất là lục cấp, ở trước mặt mọi người, không chịu nổi một kích, đồng loạt bị gϊếŧ .

Gϊếŧ! gϊếŧ!

Bởi vì tình cảnh cực kỳ bi thảm vừa rồi đã thật sâu kí©ɧ ŧɧí©ɧ mọi người, cho nên tất cả ra tay không chút lưu tình.

Tay vung, kiếm chém, gặp một tên gϊếŧ một tên, trong lòng cũng xông lên kɧoáı ©ảʍ.

Mà vài gã dong binh đang nằm trên người nữ nhân hiển nhiên không ngờ nửa chừng hiện ra một đám người, trên mặt lộ vẻ kinh hoảng, đang muốn đứng dậy, đột nhiên liền bị Thú Nhân Nạp Đặc một quyền lại một quyền đánh bay, tiếp theo, Nạp Đặc giơ hai chân về phía mấy tên chưa kịp che lấp hạ thể hung hăng dẫm xuống.

Những tiếng kêu gào thảm thiết vang lên liên tục, không được bao lâu, liền ngừng lại, mà tên thủ lĩnh cũng bị mọi người bắt lại đây.

Đứng trước mặt Hoàng Long, thủ lĩnh dong binh đoàn trên mặt hiện lên hoảng sợ nhưng ngoài miệng lại kiêu ngạo la lên: "Tiểu tử, các ngươi biết chúng ta là ai chăng? Dám gϊếŧ người của Tàn Lang Dong Binh Đoàn chúng ta, chán sống rồi à? người của Tàn Lang Dong Binh Đoàn sẽ không tha cho các ngươi , nếu thức thời thì mau thả ta ra."

Tàn Lang Dong Binh Đoàn! Không ít hộ vệ Hoàng gia hiển nhiên nghe nói qua Tàn Lang Dong Binh Đoàn này, trên mặt hơi hơi biến sắc.

Bất quá, Hoàng Long lại lạnh lùng quét mắt tên thủ lĩnh kia một cái, ngầm bảo Nạp Đặc ở bên cạnh một chút, Nạp Đặc hiểu ý, một cước hung hăng đá tới, gã thủ lĩnh bị văng thật xa, kêu thảm một tiếng, đầu rơi máu chảy, nguyên bản trên bộ mặt kiêu ngạo vì lấm vết máu và bụi đất trở nên có chút dữ tợn.

"Tàn Lang Dong Binh Đoàn?" Hoàng Long nói với Nạp Đặc:"Đem hắn mang theo." Sau đó lại lệnh hộ vệ Lăng Chí cho thôn dân một ít kim tệ, trong tiếng quỳ lạy khấu tạ của thôn dân, đoàn người ly khai.

Thôn dân nơi đây không thể tiếp tục sinh sống ở địa phương này, có kim tệ của Hoàng Long ban cho, đến lúc đó chuyển nhà cũng có thể sống yên ổn.

Về phần tạm thời không gϊếŧ tên thủ lĩnh kia là do Hoàng Long không tiện ở trước mặt hộ vệ Hoàng gia thi triển sưu hồn thuật.

Có điều, hộ vệ Hoàng gia chứng kiến vẻ mặt bình tĩnh của nhị thiếu gia Hoàng Long âm thầm cảm thấy kỳ quái, hài tử nhìn thấy loại trường hợp khủng bố thế này hẳn đã sớm hoảng sợ tới mức kêu khóc .

Sau khi rời đi, tại nhà trọ dừng chân nghỉ ngơi trong đêm, Hoàng Long đem gã thủ lĩnh dong binh đoàn ra thi triển sưu hồn thuật, chiếm được tin tức xong, liền tùy tay tiêu diệt hắn.

Thông qua trí nhớ của hắn, Hoàng Long biết được Tàn Lang Dong Binh Đoàn ở Lục Thông Vương Quốc và một ít tiểu quốc lân cận rất có thanh danh, quân số gần hai ngàn người, Đoàn trưởng Nhược Sâm là bát cấp Chiến Sĩ đỉnh phong.

Bất quá, thanh danh của Tàn Lang Dong Binh Đoàn này rất không tốt, thường xuyên ở biên cảnh một ít tiểu quốc làm loại chuyện đốt nhà cướp của gϊếŧ người, cướp bóc thôn nào đều không lưu người sống, chung quanh một ít quốc gia cũng từng yết bảng kêu gọi diệt trừ, nhưng Tàn Lang Dong Binh Đoàn hành sự sạch sẽ, không lưu lại đầu mối gì, cho nên vẫn không có cách nào trừ khử tận gốc.

"Tàn Lang Dong Binh Đoàn? Hồng Phong Sơn Cốc." Hoàng Long khóe miệng giơ lên.

Trong một khu rừng bí mật cách đây vài trăm dặm, phía bắc có một nơi gọi là Hồng Phong Sơn Cốc, nơi đó chính là địa bàn cư trú hiện tại của Tàn Lang Dong Binh Đoàn.

Nếu đã biết đối phương bây giờ ở đâu, vậy thì rất tiện lợi.

Hoàng Long lập tức mang theo hai ma thú Bì Nhĩ, Ân Đệ cộng thêm Bác Cách thừa dịp bóng đêm lặng lẽ rời đi, nửa giờ sau, liền tới Hồng Phong Sơn Cốc.

Hồng Phong Sơn Cốc, trên mặt đất rậm rạp cây phong, dưới bóng đêm tản ra oánh quang màu đỏ nhạt, từ không trung nhìn xuống, toàn bộ Hồng Phong Sơn Cốc cảnh sắc thật mê người.

Bất luận kẻ nào cũng không thể ngờ nơi cảnh sắc tuyệt vời thế này lại cất giấu một thứ xú danh rõ ràng, hai tay dính đầy máu tươi như Tàn Lang Dong Binh Đoàn.

"Chúng ta đi xuống." Hoàng Long trầm giọng nói.

Đêm nay, cảnh sắc Hồng Phong Sơn Cốc nhất định không hề mê người.

Mà trong một trấn nhỏ cách nơi dừng chân của đám người Hoàng Long mấy trăm dặm, Đỗ Đông Nam cao hứng cười to: "Không nghĩ tới tiểu tử Hoàng gia kia dám ỷ vào một đám hộ vệ gϊếŧ người của Tàn Lang Dong Binh Đoàn."

"Thật sự là trời cũng giúp ta, xem ra lần này không cần chúng ta động thủ, Tàn Lang Dong Binh Đoàn cũng sẽ đưa hắn xuống địa ngục ."

Đây quả thật là vui mừng ngoài ý muốn.

Vốn hắn định đêm nay động thủ , hiện tại xem ra không cần thiết.

Bên cạnh, một hộ vệ của Hi Nhĩ gia tộc hỏi: "Đông Nam, kế tiếp chúng ta phải làm gì?"

Hộ vệ dám gọi thẳng tên Đỗ Đông Nam chính là một trong hai cửu cấp cường giả lần này góp mặt, cửu cấp cường giả trong một gia tộc như Hi Nhĩ có địa vị rất cao, tương đương với địa vị của Thánh Vực cường giả ở Lục Thông vương quốc.

" Kế tiếp, chúng ta chỉ cần chờ xem kịch vui là được, ta muốn tận mắt nhìn thấy Tàn Lang Dong Binh Đoàn đem tiểu tử Hoàng gia kia gϊếŧ chết." Trên gương mặt béo tốt của Đỗ Đông Nam tràn đầy ý cười.

"Nhị gia, Tàn Lang Dong Binh Đoàn thật sự có thể gϊếŧ được đám người Hoàng gia?" Một bát cấp hộ vệ cẩn thận hỏi.

Dù sao đoàn người Hoàng Long có lực lượng không kém.

Đỗ Đông Nam hắc hắc cười lạnh: "Các tiểu quốc chung quanh mấy năm rồi mà vẫn không thể diệt trừ được Tàn Lang Dong Binh Đoàn, bọn họ tự nhiên là có thực lực , gần hai ngàn người, hơn một trăm đoàn viên thực lực thất cấp, cũng có gần mười cường giả bát cấp, thực lực tuy không bằng Hi Nhĩ gia tộc chúng ta, nhưng cũng không kém quá xa, đủ để gϊếŧ chết tiểu tử Hoàng gia."

"Trừ phi…" Đỗ Đông Nam dài giọng nói.

"Nhị gia, trừ phi cái gì?" Hộ vệ kia nghi hoặc hỏi.

"Trừ phi, tiểu tử kia có Thánh Vực cường giả bảo hộ, bất quá, điều này có thể xảy ra hay sao?" Đỗ Đông Nam nói xong, cười ầm lên, mà chung quanh chúng hộ vệ sau khi ngẩn ra, cũng đều cười lên ha hả.