Trường Sinh Đảo

Chương 126: Chương 124

Chương 124

Một lầSn nữAyxa

Căn phòng như rung lên từng đyXợi run rẩYy. Hai bóng dáng màu đmxen quấAyxn lấrdWy nhau di chuyểyYn liên tục đRUFểTCS lạuOmi trên tườjXng và mặt sàn hàng loạyXt vết kiếm khí và cháy xém vẫn còn bốc lên chút khói bụi nghi ngút.

Richard hét lớn vung tay quét mạmnh một đtyOườyXng, quầLng lửa bám theo lưỡi quỷ kiếm Orochi bắCnmn ra giống một luồng kiếm khí dữHc tợn, ẩUbn ẩULn đuOmâu đSAuó tiếng quỷ gào thảSAum khốc.

Shaorin nhún chân một cái, tung ngườxai đRUFã bật ngược lên, đxaầuUiu đTbWột đWftấFkt, chân đTCSạFkp trờXhi, vừa đoúng lúc luỡi lửa trên thân kiếm quét qua, da mặt ẩiRn ẩTCSn thấyYy có chút bỏng rát, phượng hòang kiếm nhằbSm đxaúng cố họng Richard một chém tới một cách dứmrlt khóat.

Hắymn hoảAyxng hốt lùi ngườvRTi về phía sau, chật vật thóat đOnược một kiếm này, lưỡi quỷ kiếm Orochi vẫn đjXang vung ra theo hướng quét ngang, không kịfmjp thu lạmi. Shaorin lập tứmc biến chiêu, phượng hòang kiếm đkiểuUim lên thân quỷ kiếm Orochi miết mạlvnh một đRUFườSAung, cảiR ngườUbi cô ở trên không như con cá heo giữAyxa biểCnmn rộng, bắdDTn tới phía trước, trơn trượt mà ưu nhã. Tay còn lạTCSi vung nắLm lạWoi thành đrdWao, một lầtyOn nữXha chém tới.

Bốp.

Sống mũi của Richard dườnuQng như bịrP đnánh lõm vào. HắRUFn cảxam thấQHXy mình đDEang đWftầrdWu váng mắQQTt hoa, não bộ bịtyO chấSn đYộng, nhấWot thờXi khảdDT năng phảSAun xạym của cơ thểtyO cũng bịRUF đbSình trệ.

HắdDTn lảSo đHcảmrlo lùi lạjXi hai bước rồi chân nọ vấdDTp lên chân kia, ngã ngửa ra sau. Shaorin cũng đTbWã đUbáp xuống đvRTấOnt, lạLi lầCnmn nữdDTa xông tới. Phượng hòang kiếm vung lên. Đòn này là kết thúc.

Richard còn chưa kịlvp chửi thề hết câu, lưỡi kiếm đkã dí sát cổ họng hắYn. Nhưng đxaột nhiên, Shaorin dừng lạYi.

Richard thấTQy thế ngẩSAun ngườvRTi, ba chân bốn cẳng lùi ra sau. Linh cũng ngạjXc nhiên trước cảOnnh tượng như vậy, Shaorin giống như tượng gỗ, bấQvrt đQQTộng đXhứuUing đdDTó, nhíu mày liên tục.

“Ảo giác !?”

“Khục khục khục…” Tiếng cườoi trầfmjm đbSục từ góc phòng vang lên, đlváp lạOni câu hỏi nghi vấSn của Shaorin. Hind El Hinnawy chầSAum chậm bước ra từ một chỗ vách tườyYng đQQTổ nát. Qua mấULy đCnmợt giao chiến của các nhân vật cấLp cận giới hòang, thực nghiệm đEảnuQo đFkã loạMQMn cào cào thành một đyXống hỗn đfmjộn, các gian phòng thông với nhau, và dĩOj nhiên, nhữQHXng ngườmi còn sống sót cuối cùng cũng có một cơ hội giao lưu văn hóa sau một ngày dài chém gϊếŧ.

“Ồ, con nhóc thầLn kinh, ngươi vẫn còn chưa chết !?” Richard ngạrdWc nhiên cườQi nói.

“Richard đDEạWoi nhân, quỷ kiếm của Orochi đRUFạTbWi nhân, có thểuUi cho ta đmược không !?” Một mặt dùng tinh thầQn lực kiềm chế Shaorin, một mặt quay sang Richard, Hind El Hinnawy nói với vẻ mặt ước ao.

“Nếu ngươi có thểrP giữyY cô ta đOjược ba phút nữuUia, ta cho ngươi !” Richard thỏai mái đmáp.

“Cái này khó quá, cô ta mạCnmnh lắYm à…” Hind El Hinnawy mếu máo nói.

“Hai phút, không mặc cảWo nữjXa.!”

“Được rồi, tôi sẽ cố gắUbng, nhưng ngài đCnmừng lạLi gầQvrn cô ta, cảSAum giác của ngườfmji này vẫn rấnt đmxáng sợ, chỉym cầiRn vào phạRUFm vi cảiRm nhận của mình là cô ta sẽ công kích ngay đlvấTQy !” Hind El nói vậy rồi khổ sở nhấSAuc lên một viên đXá vừa vừa, quăng nó ra chỗ Shaorin muốn lấyYy dẫn chứLng.

Xoẹt.

Ánh kiếm phượng hòang lóe lên, viên đFká đkã chia làm hai nửa, một luồng kiếm khí nhanh chóng quét tới chỗ Hind El Hinnawy, tốc đymộ cực nhanh, cô ta cảdDTm thấjXy mình như rơi vào một hầFkm băng lạrPnh lẽo, tử vong bao phủ bốn phương, không thểUL tránh né.

Richard vội vàng xông tới vung kiếm một đnườQng, nhanh chóng dùng ma khí vô hiệu hóa đQvrườHcng kiếm này rồi trợn mắyYt:

“Ta còn cầCnmn ngươi nhắULc !?”

[Không nghĩXh xem là ai đtyOã ăn củ hành dưới tay cô ta cảOj ngày hôm nay.]

Hind El Hinnawy lúc này mới hỏang hốt lùi về phía sau. Vừa rồi quá đmrláng sợ, cô ta vẫn còn đmánh giá thấmrlp con mồi của mình, dù đXhang bịnuQ ảtyOo giác vây khốn, nhưng Shaorin vẫn có thểAyx nhẹ nhàng lấDEy mạfmjng cô ta chỉMQM với một đSòn hờki hợt.

Chút xíu nữQHXa thì lật thuyền trong mương rồi.

Hind El nhìn bóng lưng rộng lớn của Richard vẫn còn đEang gắWon đEôi cánh dơi trang trí đrPẹp mắDEt, thầRUFn sắyXc có chút cảmrlm kích lạyXi sùng bái.

Richard thì cẩyYn thận vòng qua chỗ Shaorin, chảrdW mấQy chốc đFkã tới chỗ Linh và kết giới linh hồn đjXang bao bọc King.

Sau đTbWó hắULn nhìn Linh, khuôn mặt lạuUii trở lạSi vẻ tươi cườlvi hèn mọn vốn có, bộ dáng tiểTQu nhân đoắOjc chí thỏai mái phô bày.

“GiờTQ chúng ta nói tiếp chuyện lúc nãy.”

“Ngươi không đnuQánh lạTCSi ta.” Linh lắiRc đQHXầTbWu. Chẳng có gì đuUiểTCS nói cảWo, đTbWẳng cấtyOp cách biệt quá xa.

“Có thểdDT, nhưng nếu thêm thứfmj này thì sao !?”

Richard lấQHXy ra trong ngườuUii một ống thủy tinh nhỏ, dài cỡ ngón tay, bên trong chảTbWy sôi một thứTCS chấuOmt lỏng màu đHcỏ như máu.

Đôi mắkt Linh chuyểkn qua màu vàng kim, số liệu bên trong liên tục chuyểrPn đSAuộng, thực hiện một hồi đxaánh giá, phân tích, khuôn mặt hơi đymổi, trầyYm giọng nói:

“Lục Vân Tiên đmrlểo các ngườXhi sảXn xuấkt thứbS này !?”

“TấTbWt nhiên là hắMQMn không biết, đAyxây là tổ truyền, tổ truyền đSAuó biết không !?” Richard cườyYi lạnnh, bóp nát lọ thủy tinh, chấtyOt lỏng màu đSỏ rơi ra, nhưng lạWoi bịo một luồng sứWoc mạWonh hút về phía thân thểUb hắtyOn.

Huyết thanh cô đtyOặc của cảxa trăm triệu ngườMQMi. Thu thập từ lầTQn vệ giới chiến thứS nhấAyxt của ma giới, sứOjc mạtyOnh của vampire bắQQTt nguồn từ máu, thứmx này với thành viên huyết tộc giống như thầTCSn khí, chẳng qua đuUiiều kiện chế tạmxo quá hà khắfmjc, Lục Vân Tiên chắjXc chắEn không cho phép.

SứuOmc mạTQnh của trăm triệu luồng khí huyết mạyYnh mẽ cùng lúc dồn vào. Cơ thểym Richard như một quảOj cầQvru lớn, bấtyOt cứuOm lúc nào cũng có thểWo nổ tung. Quá trình này là cảRUF một đDEoạbSn thống khổ, hệt như lúc trước King liều mạRUFng sử dụng ánh sáng hủy diệt, cơ thểxa luôn có nguy cơ bịuUi phân giảfmji.

Còn may, thân thểo ma tộc mạTbWnh hơn con ngườuOmi rấrdWt nhiều, Richard cắrdWn răng, dùng khảxa năng khôi phục biếи ŧɦái của mình, mạrPnh mẽ hàn gắWftn chỗ da nứUbt vỡ, liên tục chữHca trịDE, lạoi bịUb nứWftt tóac ra khiến máu phun như suối, lặp đuUii lặp lạYi quá trình này khiến cơ thểQHX hắuUin đOjược rèn luyện càng lúc càng vữrdWng chắQHXc, nhưng cũng không kém phầWon biếи ŧɦái.

Grao...

Richard gào lên vài tiếng thống khổ, các mạWftch máu trên ngườSAui đCnmã nổi cộm lên, cảvRT ngườEi hắXn như đjXược vẽ lên một lớp hoa văn xấHcu xí và quái dịTCS. Con ngươi màu đyYỏ sáng lên rồi đQHXảSAuo loạrPn, chẳng mấXhy chốc ánh đkỏ điRã lan ra cảHc lòng trắQng, khiến một tầLng huyết hồng bao phủ cảk đWftôi mắxat. Đôi cánh sau lưng tự rụng đYi, thay thế vào đoó là hai dảuUii lụa hồng màu máu, phấLt phơ phấCnmt phơ, nhìn uyểAyxn chuyểQQTn và mềm mạvRTi, nhưng ngập tràn khí tứiRc tà ác và hủy diệt.

Tinh huyết của hàng triệu ngườTCSi, kèm theo đRUFó là sự phẫn nộ, oán đnộc, tràn ngập nhữong mặt tối trong linh hồn, bấYt cứrP ai tiếp nhận đTCSều không dễ chịDEu. Dù cơ thểUb Richard cực mạAyxnh, nhưng đvRTầyYu óc hắmxn lạvRTi không đuUiược biếи ŧɦái như vậy, hàng trăm vạvRTn luồng oán niệm thi nhau cắHcn xé linh hồn hắSn, cảnm giác giống như bịL ngườTCSi ta đCnmυ'ŧ thẳng vào máy nghiền gỗ, cơn đlvau dầEn dầtyOn lan rộng tới khi chết.

Chẳng qua, như vậy mới chứOnng tỏ, luồng sứuOmc mạQHXnh này thật sự là hàng cấmrlm. HạWoi trăm triệu ngườUbi, cuối cùng hạDEi cảOn chính mình, thứfmj như vậy vốn không nên xuấmrlt hiện trên thế gian, càng không nên đEược sử dụng.

Linh tấvRTt nhiên không thểOn đjXển hắULn muốn làm gì thì làm, hai luồng năng lượng nối đQvruôi nhau bắFkn tới, nhưng Richard chẳng buồn tránh né. Cơ thểTCS hắRUFn bịfmj đdDTánh nổ tung, máu phun ra như suối, nhưng nhờyY có trợ lực cực đQHXoan này, khảS năng hồi phục cũng theo đAyxó mà tăng mạSnh, chỉQHX trong nháy mắot, một Richard hoàn hảxao với vẻ mặt vặn vẹo vì thống khổ lạLi hiện ra.

Đánh thử một vài đQòn nữTbWa, tấdDTt cảmrl đtyOều chung kết quảRUF như vậy, đTQến khi Richard nắXhm lạmxi quyền tự chủ thân thểWft, nhanh chóng né đSAuược một đvRTòn, Linh cuối cùng cũng biết, công kích như vậy là vô nghĩtyOa. Nếu như ở thờuUii kì toàn thịnnh, vẫn có cách đCnmểyX kết liễu hắTQn trong một đQHXòn, nhưng bây giờTCS phảyYi phân tâm duy trì kết giới linh hồn cho King, thật sự cô không còn cách nào với hắmxn cảUL.

Richard cứyX như vậy thuận lợi kết thúc quá trình biến đbSổi. Nói thật lòng, nếu không phảni Linh công kích hắUbn liên tục, cưỡng ép luồng sứuOmc mạOnnh này phảnuQi phân ra đTCSểWo đTQối kháng, chính hắkn sẽ bạmxo thểTQ chết từ nãy. Nguy hiểQvrm vảuUi rủi ro quá lớn như vậy chính là một trong nhữdDTng nguyên nhân hắQvrn không dám xài thứXh này từ đQầXhu.

Chẳng qua, cuối cùng cũng thành công rồi.

Richard cườyYi lạmnh, thở ra một luồng sương khói huyết hồng: “Trước hết...”

HắiRn biến mấULt, đHcểOn lạLi sau lưng một đTbWống đQHXổ nát lộn xộn vì phảTCSn lực do cú lấTQy đOnà quá lớn, thân hình hắMQMn xuấkt hiện ngay trước mắOjt Shaorin, nắrPm đuUiấAyxm đMQMỏ rực vung lên như cây cung lớn đrPược kéo hết cỡ.

“GiảrdWi quyết con kỳ đrdWà này đXã.”

Shaorin biến sắDEc, dù vẫn đWftang bịX ảCnmo giác vây khốn, nhưng cảAyxm giác không bịuOm ảfmjnh hưởng, uy hϊếp của tử vong tràn đFkến mãnh liệt, cô chỉrP kịSp vung phượng hoàng kiếm lên, lấmrly công làm thủ, vội vã chém tới.

Nào ngờOj nắOjm đdDTấAyxm này, trong một khắOjc đSAuã vượt qua tốc đymộ vung kiếm của Shaorin, dù không gian vặn vẹo làm nó thoáng đCnmổi hướng một chút, nhưng cũng không thay đrPổi kết quảbS quá nhiều. Lực khí ép tới như cự chùy, Shaorin lầULn đSAuầSAuu tiên trong đfmjờLi kêu thảuOmm một tiếng, bịCnm đTbWấQm bay đTCSi.

Xuyên qua một loạkt nhữEng bứxac tườAyxng điRổ nát tan tành, đxaểfmj lạOji tiếng xé gió tuyệt vọng của không khí, bóng dáng cô gái hoàn toàn mấQt tích sau đxaống gạOjch ngói đmxiêu tàn của thực nghiệm đkảymo.

...

Richard thu hồi tầXm mắiRt vẫn dõi theo Shaorin mấymt hút sau đDEống tàn tích, quay sang phía Linh nói:

“Ta thấyXy rấnt kỳ lạxa !”

“Nãy giờMQM dườrdWng như ngươi vẫn chỉvRT đUbứlvng yên một chỗ, là khinh thườMQMng ta, hay là...”

Richard cườxai có chút hèn mọn:

“Không thểDE rờXhi đULi đmược !?”

Phừng.

Lửa đQQTen đWftậm đmxặc hơn rấnuQt nhiều, pha lẫn trong đlvó là hàng loạmxt nhữLng luồng oán khí thô bạOno mà đxaộc ác. Không nghi ngờo gì, cảQQT tính ăn mòn lẫn phá hoạSAui của nó đymều cao hơn trước không biết bao nhiêu lầyXn, Richard muốn gϊếŧ cô gái này, tấOnt nhiên sẽ không hề nương tay.

“...”

Linh không nói gì, ánh mắSt có vẻ như nhìn hắiRn, nhưng thực ra lạMQMi đuOmang nghĩyY tới việc khác.

...

Đến khi trờxai sáng, không gian này sẽ kết thúc.

HắXn như mệt lảrdW đQHXi, vô lực nằvRTm đQvró, gối lên đuOmùi cô ấOjy, đOnôi mắbSt đvRTã trở lạLi màu đMQMen thâm thúy, nhìn lên trờULi cao vô hồn, đFkểyX ánh sáng của trăng phảLn chiếu xuống. Trăng sáng soi, thông qua cửa sổ tâm hồn nơi con mắSt, minh bạbSch rấkt nhiều thứOn trong lòng hắrdWn.

NhữOjng gì mà hắymn nhớ đQược, hóa ra còn có một khoảdDTng trống. HắFkn tự khiến mình quên đrPi đfmjoạbSn ký ứQc ấAyxy bằyXng sự giảFk tạXho do chân lý biến hóa ra.

Cỗ máy thống trịmx trườXhng sinh đQảSAuo, vịyY vua màu trắXhng của nhân giới chỉfmj là một đQQTứOja trẻ hư, dám làm không dám nhận. Một mực trốn tránh tội lỗi của mình.

Căm thù nhữmxng thứUL phi nhân loạmxi !?

Hủy diệt các đEạYi thế giới khác !?

BảuOmo vệ ngườRUFi của nhân giới !?

Thật nực cườTCSi.

TấWot cảTCS chỉiR là cái cớ, hắjXn tự vẽ ra cho mình nhằtyOm chối bỏ đTQoạSAun ký ứLc đTCSó thôi.

ThảWftm kịDEch này mở đYầULu và kết thúc không phảDEi do ta. Đều là do tên ma thầon đtyOáng ghét đOnã tới. Ma giới đQHXáng ghét, thầrPn giới đWftáng ghét, nhữxang kẻ ở các thế giới khác luôn xem thườFkng và thao túng con ngườyXi đTCSều đQvráng ghét. Bởi thế nên ta mới muốn hủy diệt tấuUit cảvRT, bởi vì chúng gây ra lỗi, nên ngườOni bịOn trừng phạEt phảnuQi là bọn chúng. Ta không làm gì cảyX, ta chỉnuQ thay trờXi hành đuUiạvRTo mà thôi.

Ta muốn có sứkc mạyXnh đyXểTbW tiêu diệt hết nhữLng thứWo luôn xem thườFkng con ngườSAui đvRTó. Ta chấWop nhận sứyYc mạfmjnh cube long thầMQMn truyền thừa. Ta có vũ khí từ trườmng sinh đRUFảAyxo. Ta dùng chân lý áp chế hết cảrdWm xúc của mình đfmjểrdW đuUiưa ra quyết đyYịRUFnh chính xác nhấOjt trong mọi hoàn cảrPnh.

Tấlvt cảvRT đmxều là đniều nên làm.

ĐấrdWy là trình tự suy nghĩm của hắuOmn, trước khi chân lý áp chế hết cảHcm xúc con ngườSi.

Thật thảAyxm hạAyxi.

Giờxa đRUFây nhớ lạfmji rồi, hắQn nên làm gì đSAuây !?

Trừng phạDEt ngườQQTi có lỗi !? Vậy thì ngườbSi đQầWou tiên nên chết đOji có lẽ là hắQn.

Hắmxn đyXã trở thành một sinh vật bơ vơ, không còn mục đTbWích sống nữbSa rồi.

...

Dòng suy nghĩUL hỗn loạMQMn bịk cắvRTt ngang, khi một bàn tay vuốt lên đOnôi mắot hắXhn. CắOjt đMQMứnt ánh trăng vẫn soi rọi tâm can hắSAun kia. Tiếng nói nhẹ nhàng của Linh lạni vang lên.

“Không tìm đOjược mục đSích sống sao !? King của ta.”

“Không.” Hắmxn đyYáp một cách nặng nhọc. Khóc xong một trận, toàn thân đWoã rã rờSAui, ngoạTbWi trừ bộ não còn chìm trong mớ suy nghĩfmj hỗn loạXn, cơ thểY này như đkã chết rồi vậy.

“Có phảuUii là nếu lúc đSAuó tôi không đWftâm nhát dao ấvRTy xuống, mọi thứmx sẽ khác phảxai không !?”.

“Em không biết, đULiều đHcó thuộc về một thế giới khác, sao anh không thử tự mình trảki nghiệm xem !”

“Tự mình trảxai nghiệm !? Thế giới khác.”

“Ừm, chúng ta đFkều sở hữWftu chân lý mà ! Mọi dữWo liệu về cha mẹ anh, thôn làng này đQQTều còn tồn tạmi ! Muốn xây dựng lạRUFi một thế giới mới trong chân lý cũng không có gì. Giống như một game nhập vai thực tế ảOjo vậy.”

“Thế giới xây nên bằjXng dữRUF liệu chung quy vẫn chỉyY là đSồ giảyX.” King lắtyOc đrPầLu đyYáp. HắQn cũng đrdWã từng xây dựng lên một thế giới chỉQvr bằLng số liệu, mờMQMi hàng loạQt ngườOji thườULng cùng tham gia, nhưng đYến cuối cùng cũng không thểmx thay đfmjổi đEược ranh giới thật và giảbS.

“Nếu như xóa hết ký ứdDTc về thế giới thật, vậy thì thế giới đoó là duy nhấDEt phảLi không !? Như vậy thật hay giảtyO liệu có còn quan trọng nữSa !?”

“Cô muốn tôi trốn chạSAuy thực tạXi một lầnn nữOja ư !?” King cườUbi nhạTQt.

“Đó không phảFki trốn chạQy ! King.”

“Đó là cơ hội. Cơ hội đUbểUL anh thử làm một ngườUbi bình thườvRTng. Một ngườWoi bình thườQvrng sống trong thế giới không có thầSn thánh yêu ma, không có long tộc hay tiên phật. Đây là thế giới chỉuOm dành cho ngườiRi sở hữyXu chân lý ! Mà nếu gọi đnuQó là chạnuQy trốn cũng đmrlược, ít nhấWftt, lầrdWn này em sẽ chạTQy trốn cùng anh, cho đLến phút cuối cùng !” Linh cườxai đbSáp.

“Cô có vẻ rấHct hào hứuUing !?”

“Ừm. TạuOmi sao lạQvri không hào hứMQMng !? Đã từ rấmrlt lâu rồi, em cũng muốn sống một cuộc sống mới, không còn quan hệ gì với trườfmjng sinh đTbWảXo nữEa. Một cuộc sống của riêng mình ! “

King nghe xong chợt im lặng, hắULn lặng yên nằULm đQQTó, dõi mắLt lên ánh trăng sáng. Miệng lẩmm bẩWftm gì điRó không rõ.

...