Chương 95
Tốc đgVhộ cực hạOn
Tiếng súng lạVli một lầKoLn nữLpga vang lên.
Shaorin có chút kinh ngạMwHc. Song mục luôn nhắkWm chặt cũng nhíu lạwkTi.
Vừa rồi mấkWt cảTynh giác quá.
Cô “nhìn” về phía Tanker.
Chỉh thấHEJy một súng của Trung Thành đhiã thổi bay nửa bên sọ của hắJMn. Vậy mà thiếu niên này chỉVlV lung lay vài bước, sau đVló vẫn đMwHứtQYng vữttgng, lúc lắTyc cái đwkTầVzu một cách ghê rợn. Đôi mắJMt đzỏ máu của hắhin đXCã thanh tĩpOTnh trở lạkWi, nhữRRng tia hung lệ đDhã biến mấVlt, thay sau đBDió là sự lạVlVnh lùng sâu thẳm, đoBBè nén trong đMwHó cái chết chóc ngột ngạHUt.
Hắhn thay đLpgổi rồi.
Trung Thành chỉoBB cảRrMm thấgVhy trước mắdt hoa lên, một màu đHUỏ như xé rách không gian, chưa đHUầly một cái chớp mắXCt đpOTã phủ ngập tầRRm mắEgt của hắoBBn.
Đao thật nhanh.
Tanker không ngờd bỏ qua Shaorin, tấuHPn công Trung Thành trước.
Dòng máu gϊếŧ chóc của Tanker cuối cùng cũng đhRwã thứtQYc tỉMwHnh – bởi vì hắTyn đwkTã cảRrMm nhận đwkTược sự tuyệt vọng. Dựa vào con ngườRrMi thật của hắwkTn – không thểDh nào thoát khỏi tình cảVlVnh này đdược.
Đã vậy hãy đIiểuHP bảwhn năng hiếu sát này hoàn toàn làm chủ đzi.
Âm trầttgm.
Tanker như một con ngườOi khác, lãnh tĩKoLnh hơn, đdáng sợ hơn, nguy hiểQEm hơn rấElt nhiều lầHEJn. Biết tấln công Shaorin nhấCt thờRRi không có kết quảIi gì, mà hắBVXn thì cầRn phảTyi gϊếŧ – gϊếŧ đyểRR phát tiết cái sự thèm gϊếŧ của mình.
Bởi vậy, con mồi đDhã đdược chuyểHEJn thành Trung Thành.
Tuy vậy, hắMwHn lạDhi chém hụt.
Đao khí như ánh kim, lóe lên một đwhườHUng sắDhc bén, mạRrMnh mẽ chia đOôi hẳn tòa thác nước phía sau lưng Trung Thành. Sóng khí không ngờEl lạdi làm dòng nước màu bạBDic trắlng ấVlVy chảzy ngược, cảznh tượng diễm lệ vô cùng, dườYpng như kỳ tích của tự nhiên gây dựng. Chẳng ai ngờC đXCến đgIhó chỉl là do một đPpao của Tanker.
Tuy vậy, Sharin vẫn còn ở đyây, đPpâu thểVl đRrMểgIh hắXCn tùy ý gϊếŧ chóc nữLpga. ChỉQE đQEiểym chân một cái, cô đtQYã xuấHEJt hiện sau lưng Trung Thành, nắdm lấly bảwkT vai của hắIin, kéo giật sang một bên – vừa kịtQYp né một đOao kinh diễm kia.
Chém hụt.
Tanker không tứwhc giận, không gấJMp gáp, cổ tay hắuHPn rung mạhRwnh, nhữRng thớ thịLpgt rung lên âm âm, đpOTảVlm bảOdo lực bạHEJo phát mạgVhnh mẽ nhấElt cho các cơ.
Đao thế thay đttgổi, quét sang ngang một đXCườlng.
Thế tới rấTyt nhanh, âm thanh vỡ vụn – tốc đNKNộ âm thanh dễ dàng bịIi đhột phá.
Shaorin điOang túm lấRy bảXC vai của Trung Thành lùi lạhRwi cấVzp tốc, cũng thoáng rùng mình.
Tốc đzộ thật đwháng sợ. ChỉtQY sử dụng cơ bắElp của con ngườEgi – không hề có chút lực mượn từ nguyên tố nào. Cơ nhục có thểDh đyạhRwt đYpến mứiOc đRộ này sao !?
Đao thế hắTfn tới nhanh như chớp giật, lưỡi đttgao tinh thuầwkTn, không còn đtQYao khí phủ quanh nữoBBa, nhưng lạyi bứIit phá đKoLược thanh thế, lẳng lặng mà tiến, tựa như tử thầtQYn đtQYòi mạuHPng, dắKoLt lấEgy linh hồn ngườli ta đzi trong yên lặng.
Lưỡi đBDiao đuHPã tiếp xúc với làn da của Trung Thành. ĐạhRwi não hắhRwn vẫn chưa kịBVXp làm ra phảOn ứRrMng gì, nhưng từng lỗ chân lông đttgều cảCm nhận đKoLược cái rét lạDhnh của lưỡi hái tử thầRn.
Cánh cổng đYpịrtua ngục như đPpang mở ra chào đhRwón hắBDin.
Tốc đtQYộ của Shaorin trên thực nghiệm đzảyo cũng bịVz giới hạrtun, chỉiO với 9.99% cube, đdột phá vận tốc âm thanh đNKNã là cực hạVln. Một đtQYao này của Tanker đkWã đRRạOt tới tốc đttgộ cực hạdn có thểBVX trên đwhảDho.
Shaorin cũng không còn cách nào. Trườhing sinh kiếm đRRã cầpOTm sẵgVhn nơi cánh tay, đLpgểQE lạKoLi một vòng bán nguyệt lạttgnh lẽo trên không trung, trực tiếp va chạKoLm với đHUao của Tanker.
Va chạMwHm này làm cô bịQE chấDhn đDhộng.
Cánh tay Shaorin tê rầPpn, cảy hai ngườuHPi bịKKR bắgVhn ngược ra đdằkWng sau, dính vào vách thác nước đyổi diện. ĐấPpt đwkTá xung quanh văng ra như đCạRrMn bắRRn, đlểRrM lạwkTi một hố sâu nứHEJt toác nhằrtung nhịwkTt trên bứlc vách.
Thậm chí lúc này, nhữElng tia nước bịR bắLpgn ngược lên mới ầMwHm ầzm rơi xuống.
TầOm nhìn của hai ngườyi bịy che khuấOdt.
Trung Thành lúc này mới đCịhRwnh thầOn lạhi, sự việc xảrtuy ra quá nhanh, đVlVã vượt quá cực hạXCn và khảl năng cảElm giác của hắNKNn. Đúng lúc này lưới nước màu bạOc trắwkTng xóa lạkWi rơi xuống, một lầgVhn nữHEJa khiến cảRrMnh vật trước mắMwHt hắiOn nhòe đTfi.
Tanker đwkTã lạBDii lao tới.
CảQE ngườhRwi hắzn cong lạoBBi, đoBBạiOi đMwHao cầwkTm chắpOTc, xúc lực nhanh chóng hoàn thành. Lưỡi đCao đkWỏ máu rung lên ông ông nhữlng tiếng thanh minh, dườVlVng như cực kỳ hưng phấiOn.
HắiOn vung tay, chém xuống một đoBBườXCng.
Đấlt trờkWi như bịwkT chia đlôi.
Trung Thành đtQYột nhiên cảoBBm thấHUy trước đVlVây mình cứl ăn thua với tên biếи ŧɦái này là một việc ngu ngốc như thế nào. Và càng cảlm khái mình sống đhược đPpến giờBDi đttgúng là may mắJMn.
LạoBBi càng may mắBVXn hơn khi mình bịz ném đTfi không thương tiếc như thế này.
Bóng dáng Trung Thành năng nề bay ra khỏi thác nước đgVhổ xuống đLpgang sụp đRổ ầMwHm ầTym, đTfược Frozen nhanh chóng đlỡ lấTyy.
Hai ngườyi cùng kinh hoàng nhìn cảEgnh tượng trước mắYpt.
Thác nước đTyã bịRR chia thành hai nửa không đCều. Vết cắRrMt trơn bóng, thẳng tắrtup, không biết còn kéo dài tới đuHPâu nữgIha. Nhữhng hạwht nước ở vùng bịpOT chém như cũng biến mấDht.
Quỷ dịpOT là không hề có tiếng nổ lớn hay tiếng va chạRrMm nào vang lên, mọi vật cứhRw như vậy, vô thanh vô thứwkTc mà tiêu thấiOt.
NghĩRrM đOdến một đQEao vừa rồi mà chém vào mình, cảVl hai cùng không rét mà run.
Bọn họ đRồng thờrtui lo lắTfng cho cô gái kia, đPpứYpng trước đJMao thế như vậy vẫn có thểiO ném đQEược Trung Thành ra ngoài, bảTfo vệ hắhRwn. Nếu vì vậy mà hương tiêu ngọc vẫn thì thật đEláng tiếc.
Tanker lúc này mới đtQYáp xuống.
Phát ra một đEgao như vậy, hắVzn cũng cảoBBm thấVzy thấwhm mệt. Nhưng trạPpng thái bảHEJn năng gϊếŧ chóc vẫn chưa đYpược giảPpi trừ, hắHUn linh mẫn vô cùng với các mối nguy hiểhm.
Chân vừa chạhim đLpgấHEJt, gót chân lập tứRrMc xoáy mạkWnh, cảh ngườNKNi vặn vẹo quỷ dịrtu, nằRrMm song song với mặt đKoLấElt, đtQYao trên tay nhanh chóng chém sang ngang.
QuảEl nhiên, bóng dáng Shaorin vừa vặn hiện ra ở đYpó, đhRwôi mắVlt mở ra, hư vô mờhRw mịht.
Shaorin cũng âm thầhm khϊếp sợ, vừa rồi nếu không kịttgp cắOdt đTyứwht khoảXCng cách giữRRa hai ngườhii, đYpứHEJng trước đwkTao thế quỷ dịRR đlến vậy – không biết cô có thểNKN tránh ra đttgược hay không. Thực lực trên thực nghiệm đhảTfo bịMwH giới hạiOn, dù có là Queen của trườRRng sinh đIiảuHPo cũng không ngoạhRwi lệ, nếu không huyền vũ thủ của Ren đtQYã không bịy đYpập nát thê thảtQYm như vậy. Phảrtui biết rằCng đhRwó là một trong bốn thầhRwn khí của trườHUng sinh đVzảpOTo, có thểKKR phòng hộ trước lực công kích tới 50% cube. Vậy mà lên đkWảuHPo lạTfi bịoBB đQEập nát, chỉuHP vì chủ quan khinh đhRwịwhch, đVlVυ'ng là bi ai.
Đao của Tanker vừa đQEúng lúc quét tới, cắiOt ngang dòng suy nghĩoBB này của cô.
Shaorin xoay ngườRRi, đkWểrtu lạrtui mấDhy lọn tóc đVlen dài thế mạgIhng, trườpOTng sinh kiếm trên tay nhẹ nhàng chém xuống.
Tuy nói là nhẹ nhàng, bảttgn thân Tanker cũng thấQEy một chiêu này rấht nhẹ nhàng. Nhưng dườIing như thờgVhi gian xung quanh đhều bịwkT chậm lạttgi, cảNKN bảMwHn thân hắVzn đOdang lơ lửng trên không, cảVlV thanh đBVXao đhỏ máu vẫn mang theo đdộng nặng khủng khϊếp quét ngang kia cũng đgVhều như bấkWt lực, không thểiO di chuyểpOTn theo ý muốn.
Dườhing như trờpOTi đPpấTft này, chỉVz có một kiếm nhẹ nhàng hạHEJ xuống kia là vẫn còn giữKoL đRrMược tốc điOộ vốn có của nó. Nó giống như ánh trăng dịElu dàng chứOd không mãnh liệt như ngọn lửa... chỉd chầgVhm chậm vậy thôi... mà sao nhanh đzến thế.
Tanker biết đEgây là ảEgo giác, nhưng hắIin cũng không có cách nào.
Ảo giác này không phảhRwi đKoLánh vào tâm trí hắkWn, mà đDhánh vào từng mảIinh tế bảtQYo trên cơ thểXC hắDhn, đMwHánh vào mọi vật xung quanh, vào cỏ, vào cây, vào nước, vào không khí.
Vào cảy bảiOn năng né tránh và phảRRn xạOd của hắhn.
Tâm nguyệt kiếm pháp – mãn nguyệt – cắHEJt đtQYứQEt thờTfi gian.
Xoẹt.
Lưỡi kiếm lướt qua cầttgn cổ của Tanker.
Kết thúc rồi.
...
Nửa tiếng sau đLpgó...
Tanker vẫn còn sống.
HắoBBn không biết tạMwHi sao mình vẫn có thểBVX còn sống sau khi lưỡi kiếm kia quét ngang cầkWn cổ của mình chẳng gặp chút chở ngạJMi nào. Nhưng lúc này hắVln chỉBDi muốn chết.
Bởi vì hắyn phát hiện ra, cơ thểh của mình vẫn chuyểRRn đBDiộng, lóng ngóng, chậm chạrtup, nhưng không hề nghe theo bộ não của mình chỉgVh huy nữVza.
Giống như đhiầttgu và thân hắLpgn đkWã bịTf tách ra vậy.
Trung Thành nhìn thấiOy vẻ mặt biến ảVlVo như con tắVlc kè của Tanker mà âm thầhRwm sợ hãi. HắhRwn đwkTánh bạwho hỏi cô gái vẫn đDhang yên tĩRrMnh ngồi khoang chân, thẳng lưng mà nhắKoLm mắgIht ở kia.
“HắwkTn bịRR làm sao vậy !?”
Shaorin đOôi mắJMt đTfã nhắJMm nghiền trở lạOdi, xung quanh ngườyi luôn có nhữDhng làn gió nhẹ, mang theo linh khí, tẩBVXy đTyi tấNKNt cảkW nhữElng vết bụi bẩrtun ám vào trong trận chiến. Gió làm mái tóc dài thẳng của cô khẽ bay bay, tương phảgIhn với màu da trắttgng tuyết, mềm mạMwHi như nước. Nghỉd ngơi một lúc, cô gái này đIiã khôi phục đQEược mấgIhy phầgVhn, vẻ thanh lệ thoát tục lạYpi ung dung như trước. Nghe thấwhy câu hỏi của Trung Thành, Shaorin nhẹ giọng đwháp:
“Không có gì, tôi chỉl cắht đttgứdt sự liên kết của phầln đyầYpu hắYpn và cơ thểz thôi !”
“Sự liên kết !?” Trung Thành nghe thấYpy thế kỳ quái hỏi lạzi.
“VạkWn vật đNKNều có sự liên kết. Thế này nhé, lá cây dính vào cây là do giữttga chúng có sự liên kết. Một ngày nào đhió sự liên kết này mấTft đTyi, vậy lá sẽ rờLpgi cây, dù không có sứMwHc mạHEJnh nào chia cắVlt chúng cảRrM. Giống như con ngườgIhi, một ngày nào đKKRó cũng sẽ phảVzi rờtQYi khỏi thế giới, đkWó là khi sự liên kết của họ với thế giới đElã chấOm dứlt. Không còn gì ràng buộc họ ở lạhi thế giới này nữTya.”
“Không phảEgi là do lá cây đDhã khô héo, còn con ngườttgi đuHPã già sao !?” Frozen nghe thấyy thế ngạlc nhiên hỏi lạLpgi, mấoBBy thứTf giống như quy luật hay tri thứVlVc mới thế này, cô nghe vẫn rấgIht vào.
“Đó là về mặt vật chấlt, sự liên kết tôi nói là một thứh khác, lấEgy ví dụ về con ngườHEJi đhRwi, một ngày cơ thểHU ngườli đwkTó đBVXã chết, nhưng sự liên kết của ngườVlVi đló với thế giới này vẫn còn, vậy thì ngườKoLi đKoLó vẫn có thểIi ở lạCi thế giới này dưới một dạBVXng khác.” Shaorin cườLpgi đXCáp, giọng nói nhẹ nhàng, kiên nhẫn giảzng giảwhi, dễ nghe vô cùng.
“Ý cô nói là hồn ma !?” Frozen lập tứRrMc bắHEJt đJMược đEliểpOTm sáng.
“Ừm. Cô rấYpt thông minh !” Shaorin gật đwhầTfu.
Frozen chợt thấTfy cổ quái, bịHEJ một cô gái bằMwHng tuổi khen ngợi kiểTfu này làm cô ta thấHUy không quen lắhm, mím môi hỏi:
“Vậy tạRi sao cô lạtQYi nhìn đVzược nhữdng sự liên kết ấVly !? Cô là ai !?”
MấkWy thứEg liên kết gì đpOTó nói thì đMwHơn giảYpn, nhưng ngườwkTi thườhng làm sao có thểTy nhìn thấTyy đHEJược chứEl. LoạBVXi siêu năng lực kỳ quái như vậy cũng chưa thấhRwy sách nào nhắNKNc tới, giống như nó vốn không thuộc về thế giới này.
“Tôi nhìn đwkTược vì đRRã trảh giá bằBVXng đlôi mắpOTt của mình.” Shaorin cũng không hề giấiOu diếm, vì cô nhìn đgIhược, sự liên kết của hai ngườKoLi này và trườVzng sinh đLpgảrtuo rấrtut mạPpnh, sau này chắOdc chắkWn cũng không phảYpi kẻ thù, thậm chí có thểoBB như ngườrtui nhà. Thành thật một chút đHEJểVz củng cố lạli mối liên kết này cũng không hạwkTi gì. Tiếp đRrMó, cô nhẹ giọng nói:
“Còn tôi là fake Queen thứVz hai của trườPpng sinh đKKRảRRo – tên thườMwHng gọi là Shaorin.”
Không hề giấRy diếm, fake queen là fake queen, thừa nhận thẳng thắln. Khác với Ren nghe thấOdy chữTf fake là muốn đKoLánh ngườKoLi, Shaorin rấHEJt rõ ràng thân phận của mình.
Trung Thành và Frozen mắXCt chữwh A mồm chữkW O.
LạwkTi là một “đwkTạBVXi nhân vật” !?