Trường Sinh Đảo

Chương 81: Chương 80

Chương 80

Chiến thắhung thật sự.

Một bên tay áo Shaorin đklbã thấPhm ướt máu tươi.

Dù tốc đbfUộ có cao đcIến mấFWcy cũng không thểPh duy trì liên tục trong thờzi gian dài. NhữAfkng vết thương này là do các mảPhnh không gian loạAfkn lưu công kích cô.

ĐườBng hầpkFm này đEzược thánh nữflP cưỡng chế dựng lên, với thờpbxi gian chuẩbBn bịLf cực ngắqwn, tính mấiipt ổn đLfịxddnh rấJt cao. Vì thế nó chỉPB có thểPh dung nạdp đpkFược nhữPBng vật thểPh chuyểGzan đcIộng với vận tốc nhỏ hơn âm thanh. Nếu vượt qua tốc đanộ này, sẽ gây ra hiện tượng dây chuyền, khiến không giantrong đfJườhng hầehm nhăn nhúm như con giun, đbBồng thờJi nhữxddng mảkhbnh không gian bịan vỡ ra sẽ liên tục công kích vật thểan gây nên tính bấtt ổn đzinh đJó - Chính là Shaorin.

Nhưng Queen thứfJ hai của trườAfkng sinh đMảto không hề giảJm bớt tốc đlMộ chút nào. Trái lạklbi ngày càng nhanh hơn. NhữUdng mảznh không gian loạJn lưu bắlMn đxddến, nếu nhỏ thì cô lắhc mình một cái là có thểcWc tránh thoát, to hơn thì dùng phượng hoàng kiếm cắAfkt bỏ. CảbB ngườEzi như viên đhạhun bay trong môi trườKRng chân không, bay mãi, bay mãi không ngừng nghỉGza, hoàn toàn coi nhữzng trở ngạAi trong đehườpbxng hầHRm là không khí.

Mới đAược nửa đanườPBng.

Vẫn còn phảti tăng tốc.

CảAm nhận đWApườBng hầPBm đJang có xu thế nứdzQt vỡ, Shaorin cườFWci khổ không thôi. Sau đPhó thở dài, thanh kiếm đanưa lên trước ngực, đbBôi mắFWct luôn nhắpkFm chặt lạdi mở ra, miệng khẽ nói.

“Tâm nguyệt kiếm pháp. ThứlMc thứUd nhấKRt, trảdm nguyệt.”

Ánh trăng gợn sóng, như bóng trăng trong nước, rồi bịM một đhườpkFng thẳng chia làm hai nửa bằehng nhau, mặt nước đehộng, hai nửa trăng lập tứhuc tan rã. Quang cảYPLnh cũ tái hiện. Khi ảBo giác tan biến, thì Shaorin cũng đhã biến mấWHht.

Phượng hoàng kiếm – cắEtt đBứWApt khoảJhng cách.

XuấJt hiện lạHRi ở chỗ đklbườhng hầWApm còn đhang nguyên vẹn, chưa có dấcKcu hiệu sụp đMổ. Shaorin lạbfUi tiếp tục dùng tốc đanộ quỷ mịEt của mình, tiến lên, một khắAc không dừng.

...

Chiến đlMấWApu đcKcã kéo dài đcKcược bảWHhy ngày.

Hai bên đJều mệt mỏi.

Có vẻ như nguồn năng lượng dồi dào mà máu vương tộc cung cấqwp cho đanám tử đPBồ đJã cạbJen kiệt. Cặp mắant chúng lúc này ảdEqm đcIạQAm vô thầqwn, vóc dáng cũng gầzy bớt đAi một chút. Ma khí cũng chỉw còn toát ra lèo tèo. Thậm chí vòng bảzIo vệ mỏng tang còn hơn tờJ giấxddy lúc này, chúng cũng không còn sứfJc mà công phá.

Phía bên nhân loạEti.

Hơn bốn mươi ngườehi còn sống, lúc này còn khoảbfUng ba mươi. MườhFi nấcIm mồ đwược dựng lên ở trung tâm quảAfkng trườfJng. Trên đdEqó cắAm mấcWcy cành gỗ, ghi tên nhữflPng chiến binh xấfJu số.

GầUdn như tấbfUt cảJh nhữUdng ngườUdi sử dụng đWApấFWcu khí, và các siêu năng lực gia hệ lực lượng đqwều đLfã thiệt mạpkFng. NhữWHhng ngườcKci còn sống đGzaều đBã trở thành tinh anh, tuy không dám nói là bách chiến. Nhưng còn sống đlYGến lúc này đhều đklbã bách thắlMng. Đó là: Anh chàng cao lớn dùng thương, Simon, Cặp song đQAao chung vợ: Mike và Jack, và bấpkFt ngờfJ nhấJt là một cô gái tên Anna, cô ta dùng vũ khí là một chiếc rìu cán dài, lưỡi rìu to gấhp đYPLôi cơ thểklb, nhìn qua tương phảPBn vô cùng. Nhưng cô ta cũng là ngườBi đfJảEzm nhận công kích mãnh liệt nhấdt, sau Simon và cặp song đFWcao kia. À, còn quên chưa tính kịQA sĩhF Robert vĩPh đhuạPBi của chúng ta nữda.

Dưới sự trịcKc liệu liên tục của đkhbám pháp sư, đBến ngày thứan năm thì kịB sĩcWc đwã hồi phục. Cũng lăn xảEz ra chém gϊếŧ một hồi. Có lẽ do số hắYPLn may mắUdn, khi đEtám tử đJhồ ngày càng yếu, và quân ta ngày càng mạtnh lên vì lắBm kinh nghiệm. KịQA sĩh gầPBn như không có thêm một vết thương nào cảw. HắJn cũng chọn đFWcược môt thanh kiếm bảQAn to và dài khác từ xác một “đWApồng đPhội” xấpkFu số, sử dụng khá thuận tay. Tảklb xung hữbfUu đFWcột, chém gϊếŧ lăn xảPh, kịklb sĩB cũng không quên tạHRo ra hình ảkhbnh anh tuấtn tiêu sái, làm đUdám con gái hâm mộ không ngớt.

Vết thương của King lạKRi phát tác. Đến ngày thứYPL 5, cùng với lúc Robert ra trận thì hắAn đEzã lạbBi lâm vào hôn mê. Nguyên nhân cụ thểFWc thì do khối khí đWApen của Orochi đpkFã tràn lên đfJến cổ. Và hiệu suấcWct sử dụng chân lý quá cao khiến bộ não quá tảEti.

Đó cũng là hôm quân ta chết nhiều nhấklbt. 7 chiến sĩAfk thân kinh vài chiến đJhã tử vong, thêm một nữAfk pháp sư xấYPLu số, vì mảEti mê chữeha trịAfk cho một chiến binh, không kịhFp đbBểWAp ý xung quanh. Nên bịcWc một tử đdồ nhào tới cắHRn đLfứtt cầxddn cổ. Chết đJến không thểcKc chết hơn đehược nữzIa. Mọi ngườAfki ai cũng thương tiếc,nhưng không ai dám đAểB xác cô lạWHhi trong vòng sáng, vì không biết cô có thểJ bật dậy mà lao vào cắann bọn họ như ngườAi đklbầAu tiên thiệt mạcIng không.

Nhân đzây cũng nói luôn, dưới mấpbxy nấbBm mồ, chẳng có cái xác nào cảcWc, ngườlYGi ta dựng cọc với mô đUdấGzat đanểJ tượng trưng thôi. Đây là ý tưởng của Claude, kinh nghiệm bịQA đqwồng đJội nhào dậy cắiipn một lầQAn, giờhu nhớ lạkhbi hắEzn vẫn còn xoắYPLn hết tấLft cảGza nhữzng gì có thểcI xoắEtn lạBi. Nên dù King bảGzao nhữJhng cái xác không đYPLầhu sẽ chẳng sống lạhi đcIược nữklba, hắGzan vẫn nhấeht quyết quăng chúng nó ra ngoài.

Đến ngày thứAfk 7, King có tỉlYGnh lạhui một lầLfn. Lúc này nhìn hắbfUn yếu ớt không chịehu nổi. Thân thểbJe một mét tám, gầehy hẳn đehi, giống hệt một cái xào đkhbong đcWcưa trước gió. Ai ai cũng lo lắxddng cho thiếu niên này, hay đEtúng hơn là lo lắLfng cho cái đbJeườpkFng về quê mẹ của bọn họ. RấMt may, mệnh lệnh mà hắAfkn nói ra, làm tinh thầcKcn cảcKc đWApám bắant đAầcIu có chút khởi sắklbc.

Nhân lúc ma khí của đFWcám tử đehồ đAfkang suy yếu. Làm thịcIt chúng.

Lúc này, tấKRt cảbB các thiếu niên thiên tài mới vỡ lẽ, cùng dâng lên chút hưng phấdn nhàn nhạut.

Đúng rồi, sở dĩhu bọn họ sợ đcKcám tử đflPồ vì khảdEq năng miễn dịpkFch công kích bằEzng năng lượng cube của chúng. Nhưng nay đlYGám ma khí đbJeó đAã tiêu tán gầpbxn hết. Không xông lên chớp thờui cơ mà củ hành chúng nó hơi phí.

Thế là hai vịA đUdội trườAng (hờdzQ) hiện tạui, Robert và Claude đpbxã thông qua nghịKR quyết cuối cùng của trung ương, đdEqưa ra một chiến dịlMch xuấhFt sắwc nhấWApt.

Chiến dịpkFch: “Đánh bỏ mom chúng nó cho chừa nhữEzng tháng ngày uấzIt ứdzQc của quân ta đUdi”. DĩhF nhiên cái tên thô tục này là do kịPh sĩcKc quý phảani Robert đGzaặt ra. Và đhuược ngài King thẩYPLm duyệt ngay lập tứpkFc. Đơn giảxddn là vì ngài nói xong cũng lăn ra bấEtt tỉHRnh. Cọp đJi ngủ, khỉw xưng vương chính là thế này đlYGây.

May sao, mệnh lệnh này đlMược đAám đdông hưởng ứJng nhiệt liệt. TấPBt cảu cùng học tập, theo gương Robert vĩlM đkhbạdzQi, cùng ồ ạJt trào ra khỏi vòng sáng. Mang theo nhữbBng tia năng lương kinh ngườYPLi, đbBủ loạQAi nguyên tố, gió, nước, lửa, sấbJem sét... thi nhau công kích lên đxddám tử đPBồ điipang dầPBn hết xí quách ngoài kia.

Dĩqw nhiên đAfkám tử đUdồ cũng không phảhi là khối đlMấLft sét đcKcểt mặc cho ngườJhi ta thích nắqwn sao thì nắAfkn. CảlM đdEqám gào lên dữbfU tợn, cùng phóng tới, hệt như nước lũ thủy triều. Nhưng lực lượng cơ thểiip so với các siêu năng lực, thật sự chẳng đPháng so sánh.

Claude xông lên phía đbBầhFu chiến tuyến, ngửa mặt lên trờbfUi hú dài một tiếng, dưới chân hắEtn dậm mạdnh một phát đcWcem cảpbx ngườlMi bắWHhn lên trên không giống như một viên đqwạKRn pháo.

“Chết hết cho ông...!”

Từ trên cao, hai bàn tay Claude từ từ chập lạbJei với nhau. GiữWApa lòng bàn tay hắJn, là một quảPB cầzu lửa to bằhFng đGzaầhu trẻ em đWHhang dầzIn dầEzn thành hình.

Đôi mắMt Claude hưng phấQAn nhìn xuống bầiipy giun đklbang lúc nhúc phía dưới, chợt hắbBn gầWHhm lên một tiếng, đAem theo cảpbx quảdzQ cầiipu lửa trên tay từ trên không trung lao mạxddnh xuống đWApấqwt.

Uỳnh uỳnh uỳnh...!

Từng tiếng nổ như trờdi long đMấdt lở vang lên, tạWApi giữJha trung tâm nơi Claude rơi xuống, một sự dao đFWcộng hình tròn có thểlYG thấPhy đFWcược bằkhbng mắcKct thườpbxng nhanh chóng lan tỏa ra, hướng về bốn phương tám hướng xung quanh cuốn đdzQến.

Vòng tròn dao đhFộng này đLfi đJhến đLfâu, nơi đanó từng con quái vật bịcI hủy diệt đhuến đzIó. Không một chút kháng cự, không một tiếng rên la.

ĐứEtng trước sứqwc mạtnh này, bọn chúng dườPBng như đEzã trở lạbBi thờAi kì nguyên thủy của hàng ngàn vạGzan năm về trước, khi mà nhữklbng cơ bắKRp, nhữFWcng răng nanh sắlYGc bén chưa hề xuấqwt hiện, chúng chỉA là nhữHRng sinh vật thân mềm yếu ớt, đEtểlYG mặc sống chết cho tự nhiên bày bố mà thôi.

Một đhFòn này hủy diệt hơn trăm con tử đqwồ. Mỗi tội đhánh xong thì Claude cũng hết xí quách, xém chút nữFWca thì đcKcám tử đzồ hung hãn không sợ chết lao tới bắzt lấWApy ăn thịPht. May sao trong đanội có một thanh niên dùng roi, vung tới, quấun lấfJy chân hắdEqn lôi xềnh xệch Claude trở về. Trên đcWcườQAng đLfi ăn phảlYGi bao nhiêu cát bụi cùng mảMnh thịJt làm Claude mãi đAfkến tận khi về già vẫn căm hận đJám tử đJhồ và cái thằEtng khốn đWApang kéo chân mình không thôi.

Mở đanầJhu thuận lợi làm phe con ngườMi càng lúc càng hưng phấiipn, từng đdEqột pháp quyết liên tục đGzaánh ra, một loạeht vòng tròn lục mang tinh hiện lên giữpbxa không trung. Các pháp sư đhồng loạfJt thi triểdn nhữLfng chiêu thứzIc tâm đklbắFWcc nhấUdt của mình. Có mưa đhá, có lưới ánh sáng. Và thậm chí có cảB khí hủ bạbfUi ăn mòn của nercomancer. Lúc này tấQAt cảcWc mới giật mình khi có một nercomancer thật sự lên đKRảAo. Chẳng qua tên này gãi đpkFầlMu gãi tai, cườKRi hì hì rấcIt thành thật, lạkhbi ở chung với họ đbBược cảQA tuầGzan nay, đFWcối nhân xử thế không tệ. Vậy nên tấEzt cảB mặc kệ hắun, tiếp tục tận tình đtánh gϊếŧ đlYGến sướиɠ cảpkF tay.

Pháp sư thì cạWApn hết mana, lôi đAá ma lực đBắwt đdEqỏ ra, sử dụng như nước lã. DịJ năng giảPB hết xí quách thì tiếp tục cầEzm đdzQao kiếm của nhữcKcng ngườdi ngã xuống. TấJht cảdEq cùng gϊếŧ đJến đAfkỏ mắcWct.

Lượng tử đMồ vẫn còn khá đUdông. Chiến đWApấzu thảWApm liệt hơn nửa ngày, số lượng tử đbBồ chỉlYG còn một phầWHhn tư. Nhưng mọi ngườxddi cũng đdã đUdến lúc kiệt sứkhbc. Tuy bọn họ công kích mạflPnh hơn, nhưng sứtc lực và đbJeộ bền quảHR thật không bằflPng đpkFám trâu bò cục xúc này.

Lạxddi thiệt mạqwng thêm tám ngườehi nữwa.

Hơn hai mươi con ngườhFi cùng thở dốc, đqwứWApng sóng vai nhau trên chiến tuyến cuối cùng. Cặp mắJht bọn họ đJều đJhã đdỏ lên hằlMn tơ máu, chém gϊếŧ đYPLến lúc này, ngay cảh sứQAc đFWcểz đtứPBng vữMng cũng chẳng còn. Nhưng không một ai lùi lạAi, tấkhbt cảWAp đJều nghiến răng kèn kẹt nhìn cái đEtám khốn nạQAn đBã ứwc hϊếp mình chục ngày nay, nếu như ánh mắeht có thểpkF gϊếŧ ngườpbxi thì đflPám tử đhFồ này không biết đklbã chết bao nhiêu lầfJn rồi. Robert đehứKRng lên phía trước. Toàn thân hắJn lạqwi phát ra nhữcIng đbJeốm sáng vàng li ti, đHRây là khởi đMầEzu của chiêu thứehc hi sinh cuối cùng của các kịt sĩWAp bàn tròn.

Excalibur.

Dùng máu, sinh mệnh và lưỡi kiếm của mình, gọi ra luồng sáng thầkhbn thánh với uy lực tuyệt luân, có thểhF hủy diệt tấdEqt cảAfk. Lầtn trước nhờEz thanh kiếm của ông nội và sinh mệnh ngoan cườEzng, Robert mới thoát đbJeược một mạtng. Bây giờHR sử dụng lạhui, chắbJec chắKRn hắAn sẽ bịWAp phân giảpbxi ngay lập tứcWcc. Nhưng kịGza sĩhF lúc bình thườKRng hay cợt nhảbfU, lúc này vẫn cườAfki tươi, lạbBi mang theo ý vịpkF bi tráng khó tảpkF.

Claude thấdEqy thế muốn cảhn lạPhi. Nhưng nhìn vào hoàn cảznh của bọn họ lúc này. Chiêu excalibur của Robert có lẽ là hi vọng cuối cùng. Mọi ngườWHhi tuy không hiểHRu chuyện gì sắJp tới, nhưng cũng bịflP cảpkFm nhiễm bởi không khí này, cũng trầBm mặc không thôi.

Đúng lúc này, một giọng nam cao ngạbBo, phá tan bầFWcu không khí ngột ngạQAt vang lên:

“Hậu nghệ sát chiệu – Vạqwn tiễn triều tịpkFch.”

Xoẹt.

Từ sau lưng đPhám ngườkhbi. Hay đhuúng hơn là từ trong vòng bảQAo hộ. Một mũi tên ánh sáng phá không bắFWcn ra mang theo hơi nóng rực cháy không khí. Đến vịWHh trí đAám tử đanồ thì chợt tan ra, mũi tên biên dạpbxng thành một quảcKc cầQAu ánh sáng lơ lửng. Chưa đxddược nửa giây đdã vỡ tan tành tạdo ra một cơn mưa ánh sáng như pháo laze của quân liên hiệp quốc oanh kích mặt đbJeấdEqt.

Uỳnh

Uỳnh

Uỳnh.

Từng tiếng nổ đFWcinh tai nhứBc óc vang lên, theo sau đpkFó là đanấwt bay đHRá chạflPy, khói bụi mùi mịbBt. Đám tử đuồ ở dưới phạbfUm vi công kích hoàn toàn chìm đPBắFWcm trong bụi mù, chẳng thấKRy cái chi nào thòi ra.

Mặt đMấdEqt dườdng như bịpbx lộn ngược lên, rìa ngoài của đehám khói bụi đhểiip lạMi nhữwng vệt nứbBt sâu không thấcWcy đklbáy, nhưng hố sâu hung hút, cùng gạzIch đPBá bay lên bay xuống như ở dưới có ngườQAi tung hứWApng.

TấPBt cảEz đWApều nuốt nước bọt nhìn một màn này, sau đYPLó không hẹn mà cùng quay đJhầGzau nhìn vào trong vòng sáng.

ThầKRn Tiễn đehã tỉflPnh lạPBi, khuôn mặt vẫn tái nhợt, cặp mắLft ảhFm đzạEzm vô thầcKcn. Nhưng hắlYGn vẫn cắFWcn răng, gắdzQng gượng đwểdzQ không cho mình ngấtt xỉehu lầbfUn nữqwa. Thở phì phò mấYPLy cái, phun ra đAám cát bụi mắkhbc kẹt trong lỗ mũi mấAfky ngày nay. Hắehn khó khăn nói:

“Chúc mừng chiến thắPBng.”

CảcKc đtám ngớ ra, cùng quay lạAfki nhìn vùng cát bụi mịGzat mù lúc nãy, nín thở chờcWc đflPợi.

Đến khi khói tan đti hết, do một dịqw năng giảM phong hệ mấzt kiên nhẫn thôi ra một vài luồng gió lớn. CảcWcnh vật mới rõ ràng.

Ở đAfkó, ngoài gạdch đMá đQAổ nát và mặt đhấkhbt như có trăm cái máy cày chạAy qua. Chỉeh còn lạdEqi vài mảEtnh thịMt vương vãi của tử đcWcồ.

Bọn họ.

Thật sự đPBã chiến thắdzQng.