Trường Sinh Đảo

Chương 59: Chương 58

Chương 58

Khiên mạFJnh nhấLBt và kiếm sắCCWc nhấfwt.

“King, anh cứlw nói chuyện với con dơi đaó, việc còn lạokQi đILfểCCW em lo.” Ren cườQqi nói với King.

King lạDGnh nhạIXt gật đkầiu rồi quay nhẹ cây gậy, từng dảLBi ánh sáng như thực chấmIt nhanh chóng xuấnpnt hiện, bao bọc lấQqy cơ thểdU hắAkn. Ánh sáng tan đQti thì vịwNn trí hắLdnn đUdyứDGng đdã không còn ai.

“Chậc, đLdnúng là phiền phứqmCc.” Richard than một câu rồi khí đLdnen cũng tràn ngập, biến mấnpnt cùng King.

Hai luồng khí đkGen và trắQtng quấpCvn lấwy nhau, nhanh chóng rờSDFi khỏi tầLdnm mắqt mọi ngườwi.

“Ngươi không lo cho hắkn sao !?” Orochi nhìn hai dảILfi màu sắwng đDGối nghịSDFch va chạLBm không ngừng, đCAlánh tan hết mọi vật cảwn trên đAkườkGng chúng đokQi kìa tùy ý hỏi Ren.

“King chưa bao giờd thua cảd.” Ren nhún vai.

Rồi liếc nhìn Orochi:

“Ngươi nên lo cho mình đokQi thì hơn.”

“Cuồng vọng.” Orochi cườwi gằQqn, lưỡi kiếm đAken trên tay lạqmCi vung lên chém một đIaườntng hờvLKi hợt vào hư không.

“Hê, một lầlwn rồi còn chưa đYwiủ sao, ta có...” Ren tùy ý nói.

Nhưng rấqt nhanh, cô đIaành nuốt nửa câu nói tiếp theo lạiqSi, không gian trước mắYwit Ren như bịLB từng luồng sóng kỳ quái phá hoạkGi tan tành, lớp bảCCWo vệ huyền vũ thủ rực rỡ quang hoa, cảBn lạnpni phầUn lớn đaòn tấSDFn công, nhưng không hề nhẹ nhàng triệt tiêu đwược như trước nữSDFa mà đokQểpCv lạDDYi vô số tiếng lùng bùng, rồi xoèn xoẹt chát chúa.

Dư lực còn lạILfi đqẩCCWy bay Ren về phía sau làm hai chân cô đmIểyi lạAki một đjMườAkng kẻ dài trên mặt đlwấwt, thái đLBộ không thểUd tin đYwiược nhìn vào thanh kiếm trên tay Orochi.

“CắINt xuyên không gian !? CảINm giác còn sắwc bén hơn phượng hoàng kiếm !? Ngươi là ai !?” Ren kinh ngạnqc hỏi.

Huyền vũ thủ vừa đINỡ cho cô một đwòn này, nhưng cũng bịCAl tổn hạqi một chút. Lớp bảwNno vệ như có như không lúc này hoàn toàn hiện ra, trên đaó hiện rõ mấay vết xước khá đfnIậm.

PhảNfoi biết lúc trước ĐạSDFm Băng Băng toàn lực dùng kiếm trận, phát huy sứokQc mạUnh vượt qua cực hạwn bảBn thân vài chục lầQqn chỉokQ lưu lạfwi một vệt xước nho nhỏ trên huyền vũ thủ thôi.

Orochi tùy ý chém một đCnườYwing điqSã tạwo thành thương tổn như vậy. Thanh kiếm kia thật sự có đAkiểdm cổ quái. Năng lực của con ngườmIi hay ma tộc đokQều khó có thểB làm tổn hạdi đIXến thầmIn khí, chỉmI có thầwn khí cùng cấkGp huyền vũ thủ mới có khảfnI năng này.

Trước đwây Takeshi cầiqSm thanh kiếm này trên tay cũng không cảDGm giác đWjIược chút bấat thườwng nào, vì căn bảjMn hắDGn chưa xứUdng cho quỷ kiếm nhận chủ. ChỉIN có Orochi là chủ nhân đILfích thực của nó mới có thểWjI vận dụng mọi tính năng của cây kiếm này, trong đjMó đYwiặc trưng nhấYwit là “cắSDFt”.

Không gì không thểB cắwNnt đfwược.

Huyền vũ thủ lạvLKi là lá chắnqn bấqt khảCCW xâm phạnpnm nhấwt, trong tình trạSDFng cảLdn hai bên đqều bịAk giới hạfnIn sứnpnc mạqnh, ngoài năng lực của thầan khí, khảLB năng tự thân ngườqi sử dụng cũng rấBt quan trọng. HiểqmCn nhiên, mặt này Orochi mạqmCnh hơn Ren, dù sao hắiqSn cũng là lão quái sống cảnpn ngàn năm rồi.

“Ngươi thật sự nghĩUdy con rùa già đmIó là vô đlwịQqch sao !?” Orochi không trảCCW lờwi mà hỏi ngược lạLdni.

Huyền vũ thủ trên tay Ren rực sáng, hư ảQtnh một con rùa cực lớn hiện ra, đLdnôi mắkGt đqục ngầQtu ánh lên vẻ phẫn nộ, nhìn thẳng vào Orochi, giọng nói già nua mang theo sự tứokQc giận:

“CảFJm giác này... là ngươi phảwi không, Orochi.”

“Orochi, một trong tam đwạmIi ma thầdUn, Orochi !?” Ren kinh ngạIac thốt lên. Kẻ này cùng cấyip bậc với King và Queen trước kia chứnq chẳng chơi.

Không, thậm chí còn mạwnh hơn bọn họ nữyia. Nên biết nhữLBng kẻ đUược gọi là ma thầDGn hay thầlwn thú đwều tồn tạmIi từ thờai thượng cổ, niên đUdyạKUIi còn xa xưa hơn cảAk Long thầlwn nữCAla.

Nhưng không phảwi tên này bịnq phong ấnpnn rồi sao !? Chính tay Lục Vân Tiên phong ấQqn hắCCWn cơ mà !?

Ren càng lúc càng khó hiểdu, nhưng không thểSDF nghi ngờILf, kẻ trước mắpCvt thật sự là cườnqng đYwiịIach mạntnh nhấnpnt từ trước đLdnến giờiqS cô gặp phảii.

“Lâu như vậy không gặp, không ngờwNn ngươi lạokQi thành khí linh cho con ngườIXi, đNfoồ thấQqp kém.” Orochi cườUi khinh miệt.

Hiểdn nhiên, đILfều là vật tồn tạWjIi từ thượng cổ, các thầokQn thú cũng có sự quen biết nhấMt đCAlịlwnh.

“Khốn kiếp.” Huyền vũ gào lên tứkc giận, vòng phòng hộ tự đpCvộng triểdn khai, hình thành một bứntc tườYwing trong suốt cực lớn, ép tới phía Orochi.

“Bao năm rồi vẫn chảQq thay đCAlổi.” Orochi xoay tròn cây kiếm trước khi tích lực đnQIâm thẳng nó về phía trước.

Gió giật dữwNn dội, hai luồng lực lượng không có chút tiểIXu xảNfoo nào trực tiếp va chạiqSm, nhưng đQtều bịi kềm hãm ở mứCCWc 9,99% sứiqSc mạnqnh cube, nên cũng giống như ánh sáng của King và lửa bóng tối của Richard hình thành thế giằCnng co. Ren và con sói bạlwc dưới chân Orochi không ngừng bịU đnpnẩwy lùi về phía sau.

“Khốn.... bỏ qua ta sao !? “ Ren bực mình hét lên, tên này nói chuyện cứq coi như cô là không khí.

“Tam đLBạKUIi ma thầIan thì sao chứCAl !? Quỳ xuống hết cho ta.”

Lực lượng trọng lực tập tứdUc tỏa xa xung quanh, cây cối đqmCồng loạILft đnQIổ xuống ào ào, từng nhánh cỏ bịw ép chặt xuống mặt đdấBt, con sói của Orochi lập tứdc đfwứWjIt đYwioạIXn bốn chân, nhanh chóng trở thành một cái bánh thịNfot.

Ma khí quanh ngườINi Orochi bùng lên dữQq dội, trọng lực diễn hóa từ sứCAlc mạINnh cube lập tứqc bịpCv triệt tiêu quá nửa, hắQqn một mặt dùng quỷ kiếm đfnIối kháng với huyền vũ, một mặt dùng lực lượng cơ thểq chống lạDGi trọng lực của Ren mà mặt không đBổi sắdc, ánh mắIXt còn mang theo vẻ chế nhạnqo làm Ren tứdc muốn thổ huyết.

Hind – ed cũng muốn thổ huyết, nhưng cô ta không ngờwNn trong hoàn cảqmCnh này vẫn có thểWjI đUứnQIng thẳng đqmCược, dù hai chân run run như muốn khuỵu xuống, vẫn ngoan cườIXng đDGứQqng đwNnó, miệng lẩLBm bẩqm.

“Đau quá.... đmIau quá... khó chịCnu quá..... chết..... ngươi phảINi chết..... chết đIai cho ta...”

NhữMng lờwNni nói này như có ma lực, bấdUt cứw ai nghe phảILfi cũng cảdm thấSDFy mình rơi vào một không gian tối tăm, xung quanh cái gì cũng không thấUy, chỉCAl có mặt đdUấvLKt như màu máu dưới chân, lúc nhúc bò lên hàng loạIat ác quỷ cùng nhào tới xâu xé bọn họ.

Claude, Robert, và Frozen lập tứfwc ôm đIaầiqSu vẻ mặt thống khổ chịnQIu đdựng.

Ren cũng hơi nhíu mày, trọng lực phát ra đFJột nhiên giảjMm mạqnh, hiểDGn nhiên loạdUi công kích tinh thầwn thế này, huyền vũ thủ cũng không ngăn đnQIược.

“Ah, con đLdniên này, muốn chết sớm hơn phảLBi không !? Trọng lực thiết lập, chết đUdi cho ta.” Ren đvLKiên tiết, tập trung phầfwn lớn sứnQIc mạIanh vào Hind – ed.

Orochi hừ lạINnh, phấQtt tay, một luồng ma khí từ cơ thểw hắYwin bay qua bao quanh lấAky Hind – ed, triệt tiêu đnQIi phầLdnn lớn sứAkc mạinh của trọng lực tập trung. Nhưng sứkGc mạFJnh tăng lên một chút thôi cũng quá sứINc chịCCWu đfwựng của cô ta.

Áp lực bỗng nhiên tăng vọt làm xương cốt Hind – ed lập tứfwc kêu lách cách, phun ra một ngụm máu lớn, hô hấLdnp cũng khó khăn, nhưng càng như vậy, tinh thầLdnn lực công kích cô ta phóng ra càng mạdUnh hơn, nhữdUng ngườiqSi khác lập tứnqc chìm vào bóng đmIen sâu thẳm, mấnqt đdi ý thứCnc.

Đúng lúc này, một luồng sáng nữyia lạiqSi lóe lên, Viên đAkạdn TIMI của Trung thành một lầIXn nữka xé gió lao đqmCến, vịNfo trí không sai lệch chút nào, nhắim vào giữSDFa trán Hind – Ed.

Nhìn qua thì cô ta chết chắCAlc.

Chỉk là một bóng dáng cao lớn đIXột nhiên xuấwt hiện, cây đIXạfwi điqSao cổ quái sau lưng vung mạknh. NgườQti vừa đyiến hét lớn một tiếng, chém mạIanh xuống.

Một tiếng nổ lớn vang lên.

CảAk bóng dáng to lớn của Tanker lẫn Hind – ed đQqều bịqmC hấnqt văng đnpni, uy lực của súng TIMI đqmCủ đCAlểnQI thổi bay vài cái xe tăng, không ngờU ngoài Richard, vẫn có ngườINi dám ngạqnh kháng trực tiếp.

Dù vậy, chấMn đlwộng vẫn làm Hind – ed phảokQi kết thúc màn tinh thầNfon tra tấINn của cô ta, cảUdy hai văng ra sau như nhữMng cánh diều đntứMt dây.

Orochi cũng không dễ chịMu, hắan đkGang phảUdyi chống chọi với huyền vũ không ngừng ép tới, chịqmCu thêm trọng lực tấQtn công của Ren, lạYwii bịa một chút dư âm vụ nổ ảknh hưởng, lập tứwNnc khóe miệng trào máu, nhưng hắnQIn vẫn coi như không. Một tay giữnpn kiếm, tiếp tục đSDFối chọi, môi tay lấAky ra trong ngườLBi một bảwo vật khác:

“Bách quỷ dạCAl hành, nghe lệnh chủ nhân thật sự của các ngươi, xé xác hết bọn chúng cho ta.”

Grao....

Hàng loạCAlt, hàng loạBt yêu ma quỷ quái thi nhau xuấINt hiện từ bứINc tranh Orochi thảCAl trôi nổi trên không trung, ma khí dày đnpnặc quấnqn quanh, trọng lực lập tứjMc mấntt đWjIi ảUnh hưởng vốn có, chỉdU làm cho chúng nó chậm lạCCWi một chút. Thểa hình mỗi con ma đFJều ốm đDGói thảUdm hạFJi, nhưng cũng vì thế mà ánh mắCnt chúng toát lên vẻ thèm khát và tham lam đdUến rợn ngườCCWi.

CảB lũ đFJồng loạmIt lao về phía Ren và đCCWám ngườkGi Frozen vẫn còn đMang choáng váng đYwiứkGng lên.

“Tanker, gϊếŧ thằIXng bắQqn lén trước cho ta.” Orochi giọng khàn đINặc chát chúa ra lệnh.

Gật. Tanker ra dấmIu đILfã hiểjMu, cấCnt lạfnIi cây đAkao trên lưng, chạiy băng băng về phía phát súng vừa bắwn. Dưới môi trườjMng trọng lực ít nhấAkt gấqp mườiqSi lầfnIn trái đyiấdUt bây giờIa, hắCCWn vẫn như không cảfwm thấkGy, gạit bỏ đjMám cây cối cán đkGườLBng, ào ào lướt đnqi.

Hind – Ed đMã ngấwt xỉUu, vì áp lực, đCAlược một con quỷ lôi ra khỏi vùng trọng lực ảBnh hưởng, dựa vào một gốc cây thϊếp đKUIi.

Không giống Tanker đUdã hấINp thu tinh hoa của vô số thiên tài, cô ta giữyi nhữkGng cái xác đILfểU chơi đyiùa, vì vậy mà thực lực chẳng tăng lên bao nhiêu cảDG. Nếu vừa rồi không có Orochi đFJỡ hộ một phầiqSn, có lẽ đCnã bịdU trườUdng trọng lực này ép chết tạYwii chỗ.

...

Nhìn đokQám ma quỷ lao tới như không hề bịlw ảnqnh hưởng bởi trọng lực mình phát ra, Ren cắpCvn răng thu lạyii sứkc mạnQInh, giảQqm nhẹ thểvLK trọng cơ thểnQI, nhún chân một cái đLBã xuấqmCt hiện trước mặt Orochi, nắDGm đFJấCAlm vung lên.

“Gϊếŧ ngươi thì bọn chúng sẽ toi hết phảjMi không !?”

Orochi nhe răng, đnQIôi mắUdyt đMục ngầnQIu toát lên vẻ hứntng thú, một tay giơ lên cảnqn lạwi cú đqmCấNfom này, giọng nói chát chúa lạyii vang lên:

“Sai, nếu ta chết, chúng sẽ mấDDYt kiểwNnm soát và trào ra hàng loạFJt, cho đAkến tận thế của các ngườnQIi.”

Thấdy kẻ thù thảlwn nhiên chặn một quyền của mình như vậy, lòng tự trọng của Ren như bịnt cái gì đmIó dẫm lên. Cô lạnQInh lùng thu nắQtm đSDFấILfm, cảfnI ngườki thu liễm khí tứfnIc, rồi đkGột nhiên bộc phát:

“Cực tinh huyền vũ thấntt liên kích.”

Cùng một nắqmCm đwấFJm, nhưng lực phát bảBy lầNfon, lực sau chồng lên lực trước, tạkGo thành hiệu ứIang như lò xo bịw nén, đYwiến cực hạINn, sứUc mạfwnh sẽ bung ra ở đqầdu nắNfom đUấwNnm tràn vào ngườMi đDGối thủ.

Orochi hiểUdyn nhiên không ngờNfo đvLKến một màn này, nhưng sống đdUã bao năm cùng kinh nghiệm chiến đNfoấILfu phong phú, hắnQIn xoay tròn cổ tay, như một con rắkn quấFJn quanh đwầLBu quyền của Ren. Chân dẫm mạYwinh xuống đdUấdUt, thu ngườAki, giựt cổ tay ra đfwằdUng sau.

NắLBm đSDFấwm công phá lập tứWjIc chệch đqmCi mục tiêu, Ren bịyi Orochi giật mạinh về phía trước, thấNfot liên kích đntã đnQIến thờai đokQiểwm bộc phát, đUdành phảSDFi điánh ra.

BảLBy tiếng nổ lớn không ngừng vang lên, đwểdU lạnti một hố sâu không thấay đMáy trên mặt đDGấILft. Cơ thểnpn Ren còn bịq mấnQIt đUdà bay về phía trước theo hướng Orochi kéo, vừa đBúng lúc đMầwu gối hắSDFn dâng lên.

Nhưng tay còn lạwi của Ren cũng không nhàn rỗi, nắkm đUdấIam thứLdn hai lập tứiqSc xuấmIt hiện. Giáng mạokQnh vào đkầiqSu gối của Orochi.

Bát đSDFạILfi xà không ngờjM cô gái này còn tích trữCCW lắWjIm lực lượng đWjIến vậy, cơ thểKUI nhìn mảnqnh mai kia mà cú đpCvấqmCm như nặng ngàn cân, hắIXn cũng không nhịDGn đMược kêu lên một tiếng, bịvLK bắqn ra xa.

Nhưng dù vậy, Orochi cũng không quên thu kiếm quét thêm một đAkườUng chí mạYwing vào cổ Ren.

Huyền vũ ngay từ khi Orochi lỏng tay đkã chú ý, vòng bảlwo hộ lập tứINc hiện ra, tiếng ma sát chói tai lạBi lầINn nữUa vang vọng.

CảwNn hai lúc này mới thật sự tách nhau ra.

Lầntn đfnIầUdu tiên giao thủ, Orochi tổn thấntt vài giọt máu cùng vết bầUdym tím ở chân, Ren hơi thoát lực, cùng một vệt sước nhỏ ở cổ.

Huyền vũ thủ là tấnQIm khiên mạIanh nhấCnt, nhưng một phút lơi lỏng cũng làm nó không thểLB phát huy toàn lực, trong khi cây kiếm của Orochi lạYwii là thứi sắlwc bén nhấat.

PhầNfon lớn lực lượng đntã bịlw triệt tiêu, nhưng không khí hình thành gió cắYwit vẫn kịKUIp xuyên qua lớp bảyio hộ, đokQểpCv lạfwi cho Ren một vết sẹo khó quên.

Thương tổn ở mứSDFc này chưa là gì, cảQq hai còn chẳng buồn thở dốc lấCny sứdUc, hét lớn một tiếng, lạDDYi lao vào nhau.

Khí thế dữkG dội.