Trường Sinh Đảo

Chương 31: Chương 30

Sau chương này tạYOLm nghỉsV mấLAy hôm :025:

Chương 30

Shirayuki - Takeshi và Orochi

“Shirayuki...Shirayuki... này, cô có còn sống không vậy !?”

Takeshi gấRp gáp kêu lên, khi hắuPjn trở về đmã thấmy Shirayuki nửa nằOTm nửa ngồi bên một gốc cây lớn, lá phong đhHỏ thẩwwm không ngừng rơi xuống, cùng lượng máu của cô chảAcy ra kết hợp lạaofi một chỗ lạLAi có vẻ mang đogầEy tính nghệ thuật.

Nhưng Takeshi không có thờaQi gian đPVâu mà ngắbYhm nhìn cái thứcPy nghệ thuật thê lương này, hắNwNn chỉPq đyZang cố gắNTyng lay nhẹ đLAánh thứjwc Shirayuki lúc này hai mắUact đHã nhắYOLm nghiền, hai tay buông thõng.

Không biết có phảmi hôm nay nữg thầhHn may mắuPjn đYOLặc biệt chiếu cố cho Takeshi không, mà sau khi đYOLược hắVEn lay vài cái cùng gọi tên, Shirayuki vậy mà lạypLi có thểpQ thỉmnh lạaofi.

“Thiế..”

“Đừng nói nữypLa, ta không sao.” Takeshi đEáp, giọng hắEDYn lúc này không còn vẻ ngang tàn coi thườjwng mọi thứjw như thườHng lệ nữsVa.

Cũng giống như ThầEn tiễn, một lầLmn suýt chết đnủ đawlểNTy hắPVn cảNTym thấLmy cuộc sống quý giá như thế nào.

Takeshi lúc này trông hết sứwEUc nhếch nhác, nhưng hắHn cũng không mấfsty quan tâm, nếu là trước đLmây, thấfsty mình đxneo trên ngườLmi bộ áo ăn mày như thế này, hắwNOn đhã có xúc đAcộng muốn mổ bụng rồi cũng nên.

Quý tộc mà.

Bây giờawl toàn bộ sự quan tâm của hắQn đgều đVEặt vào cô gái này. Ngườhi đmã tận tụy đOaGi theo hắtun từ mườogi năm nay.

“Không...sao...cứYOL đRểEDY tôi nói...cậu đaQã đVEược làm anh hùng một lầcn...vậy cũng đtuểwNO tôi làm theo ý mình một lầfstn đRi...” Shirayuki cố chấGqbp nói, dù giọng cô đuPjã bắhHt đogầaQu đOTứaQt quãng.

Nhìn tình trạaQng của Shirayuki, Takeshi bỗng thấpQy ngực mình vô cùng khó chịjwu, dườYRng như có gì đgó làm trái tim mỗi lầypLn co thắtut là một lầAcn nhói đNwNau vậy.

CảNTym giác quái quỷ gì đUacây chứly !? Mình trúng tà sao !? Là do bịaQ thứOaGc thầogn cắmn trảDfu !?

Takeshi không ngừng tự hỏi, nhưng hắUacn cũng đcồng thờaofi gật đtuầwwu đLAểTxA Shirayuki nói, còn bảpQn thân thì cẩAcn thận lắQng nghe.

Dù khảEDY năng y tế có gà đmến mứQc nào hắwwn cũng hiểyZu đQược Shirayuki lúc này sắbYhp không xong rồi.

“Nói đaQi, ta nghe đDfuây... ! “ Takeshi dùng một giọng ôn nhu nhấEt có thểsV rồi ngồi khoanh chân ngồi xuống đsVối diện Shirayuki.

Hắjwn cũng không quan tâm mấNwNy con thứwEUc thầhHn ít ỏi còn sót lạbYhi đgang thông báo có kẻ đypLịEDYch tiếp cận và đGqbang phảGqbi vấNwNt vảwEU ngăn chặn.

Ngày hôm nay hắOaGn hành xử hoàn toàn trái ngược với các quy tắEDYc đfhã đaofược dạDfuy từ bé đPVến giờQ.

ChỉcPy vì cô gái này.

Shirayuki.

“Có một thứE...tôi muốn đfstưa cho cậu !” Shirayuki tiếp tục nói với giọng yếu ớt, cô cố găng nâng tay mình lên đhHưa hắAcn lá bùa đyZang cầuPjm trong tay mà không thểLm.

Takeshi tấaoft nhiên là nhìn thấlyy thứfst này, hiểpQu ý Shirayuki, hắEDYn cầhHm tay cô lên, lật nó ra xem.

“Đây là...”

Takeshi giật mình, nói không lên lờQi.

“Là...bùa chú triệu hồi bát đPVạlyi xà...”

“Từ đPVâu cô có đNwNược thứfst này !?” Takeshi nghiêm mặt hỏi.

Bát đogạawli xà Orochi là ma vật mà gia tộc hắwNOn phong ấPqn đYOLã lâu, bùa chú này là thứh đjwểYR triệu hồi nó, cũng là thứxn đAcểTxA giam giữh nó. Nghe nói năm xưa lúc ma chủ của ma giới còn không phảwwi Lục Vân Tiên bây giờxn, nó là một trong tam đmạYRi ma thầhn uy trấEn ngũ giới, không ai không sợ.

ChỉGqb là từ khi ma giới thay đlyổi, bịwEU ma chủ đAcánh bạLmi cảDfu nghìn năm trước, nó vẫn bịxn phong ấjwn trong lá bùa này đDfuến tận bây giờDfu, do ngườaofi của gia tộc Minamoto trông coi.

Lá bùa này đtuược đaQặt trong phòng thờpQ cấhHm đcPyịUaca của gia tộc, không hiểLAu Shirayuki lấwNOy đNTyâu ra thứawl này, nếu bịfh phát hiện, cảYR hai ngườaofi họ chắwwc chắHn sẽ phảPqi chịwEUu sự đjwuổi gϊếŧ từ cảhH gia tộc.

“Lúc...này...còn quan tâm nhiều như vậy...khục...” Shirayuki đxnang nói lạHi ho ra một ngụm máu nhỏ, nhìn qua có lẽ cũng chẳng còn bao nhiêu máu đcPyểaof chảPVy ra nữlya.

Có thểR trụ đypLược đfhến lúc này hoàn toàn là như công cảEi tạqQVo cơ thểLA của cái kén ánh sáng đuPjó.

“Cô nói đwEUúng...” Takeshi cườPqi một cái tự giễu, bây giờAc mạNTyng còn chưa chắhc đtuã giữDfu đyZược, nghĩbYh nhiều đQến cái gia tộc chết tiệt đfhó làm gì.

Nếu có thểNwN chiến thắcng trở về, thì gia tộc còn làm gì đhược hắtun chứawl.

Có dám đypLối nghịyZch với IMI không !? CảPV Vatican hùng mạHnh còn phảxni cúi đhHầEDYu, một gia tộc thứcPyc thầHn nhỏ nhoi ở Nhật BảAcn thì có khảTxA năng gì chứYR.

“Gia tộc của chúng ta... là một bầNTyy sói...” Shirayuki có vẻ đaofã lâm vào mê sảgng, đpQột nhiên chuyểhn sang một chủ đfstề khác, có vẻ chẳng liên quan.

“Sao lạYRi nói như vậy !?” Takeshi ngớ ra hỏi:

“Sói luôn hoạfstt đVEộng theo bầLAy đUacàn...khục, nhưng sói con lạlyi chưa bao giờLA có một gia đjwình thực sự, bố mẹ của nó chỉwNO chăm lo cho nhữnng con sói có tiềm năng nhấuPjt.” Shirayuki nặng nề giảfsti thích.

“Thế thì sao !? Dù có là con sói con bấNTyt hạYRnh bịH ruồng bỏ đQó, không phảPqi tôi vẫn là thanh niên ưu tú nhấogt nước Nhật đAcược chọn đhểVE lên đawlảqQVo này sao !?” Takeshi gằNTyn giọng nói.

Không đHểqQV tâm đAcến nhữuPjng cái nhìn dè bỉRu của họ hàng xung quanh, Takeshi lúc mới sinh có thểwEU chấVEt rấOTt yếu, nhưng nhờjw nỗ lực của mình, hắyZn cũng đwwã đVEạct đlyược một thân kiếm pháp kha khá, cùng khảyZ năng vẽ bùa, triệu hồi thứwwc thầHn trác tuyệt, chỉYOL kém anh hai mình một chút.

“2 năm trước, tôi đEDYã nghe đcược đxnoạYOLn đYOLối thoạypLi... của gia chủ với đogạNTyi thiếu gia.”

Takeshi ngạwwc nhiên, tuy vậy hắxnn vẫn giữsV im lặng đcểwNO Shirayuki đGqbểly lạTxAi hết câu chuyện.

...

2 năm trước, trong một gian phòng kiểTxAu cổ, trảOaGi đLAầny Tatami, gia chủ của gia tộc âm dương sư đxnệ nhấEt Nhật Bảwwn, Minamoto Shikeru đogang ngồi khoanh chân đPqối diện con trai trưởng của mình là Minamoto Tachinaba.

Ánh nến bập bùng phảhHn chiếu khuôn mặt âm trầOaGm của hai cha con nhìn qua cũng chẳng anh tuấypLn cho lắOTm này.

Có lẽ đbYhây là đogặc đPViểcPym của dòng họ Minamoto, do hoạgt đQộng cùng nhữqQVng thứogc thầRn lúc nào cũng tràn ngập quỷ khí, khuôn mặt ai đNwNấVEy cũng đEDYều hơi u ám mà trầNTym trọng.

Tuổi thọ của nhữaofng âm dương sư ưu tú trong gia tộc cũng chưa bao giờqQV quá 50.

Một gia tộc bấawlt hạLAnh.

“Tachinaba, có gì cứhH nói đAci !?” Giọng nói ồm ồm có chút âm u của gia chủ Shikeru vang lên, khi lão mở miệng, mấHy ngọn nến đogã leo lét trong phòng lạbYhi có vẻ khẽ rung lên một chút, nhìn như có thểttw tắttwt bấYOLt cứYR lúc nào.

“Cha chọn Takeshi tham gia thiên tài chiến !?” Tachinaba trảOT lờEDYi không mấLAy khách khí, là thanh niên ưu tú nhấRt trong gia tộc, hắLAn có cái quyền này.

“Ừ, ta muốn giao lạEDYi bứqQVc tranh bách quỷ dạTxA hành cùng quỷ kiếm Orochi cho Takeshi.” Shikeru tiếp tục nói với giọng đpQều đaofều.

“Cái gì.” Tachinaba sửng sốt.

“Tôi có thểtu hỏi tạsVi sao không !?”

“Con nhớ chuyện xảny ra trên thực nghiệm đuPjảRo ở lầsVn thiên tài chiến thứg hai chứUac !?” Shikeru không trảfst lờmi mà chỉAc hỏi lạbYhi một câu khác.

“Là tên Triều Tiên đpQó đRã ôm bom tự sát, nhưng không phảxni đcã có lệnh cấEm rồi sao !?” Tachinaba không cho là đfstúng nói. HắLmn đYOLang cho rằbYhng ông già sợ mình lên đtuó sẽ thiệt mạfstng vô ích vì bom đwwạmn.

“Con hãy xem nhữogng bứhc ảNTynh này.” Shikeru tiếp tục không đhHáp mà chỉpQ lấmy ra thêm vài bứxnc ảNTynh đqQVặt trước mặt Tachinaba.

Tachinaba cầcm lên xem, rồi cũng ngớ ra hỏi: “ThầwEUn tiễn ?! Còn cô gái này, không phảNwNi là Lilith Ren đYOLình đhám gầyZn đNwNây sao !?”

Tachinaba tấPqt nhiên nhận ra hai ngườsVi trong ảqQVnh, hắnn từng âm thầogm đNTyi theo Takeshi vài lầNTyn, chứcPyng kiến cảtunh em trai giao thủ với gã này.

Ở bên ngoài nhìn vào thì Takeshi mới là ngườPVi mạfstnh nhấfstt trong tộc, nhưng không phảPVi vậy, hắVEn chỉQ là bùa thế thân, một tấYRm bia sống cho ngườci ta công kích mà thôi.

NgườypLi mạQnh nhấQt thực sự là Tachinaba này, luôn đgược ẩnn trong bóng tối với sự bảDfuo hộ của gia tộc.

Là ngườLAi ở bên ngoài ánh sáng, nhưng Takeshi chắxnc chắogn không bao giờGqb đYRược trở thành gia chủ, chỉwEU là hắNwNn không tự biết đOTiều đQó mà thôi, còn ngày đhêm khổ luyện. Đúng là ngu ngốc.

Takeshi có thểUac có tài, nhưng hắOTn không mang trong ngườLmi dòng máu thuầNwNn chủng, vì thế không thểE nào kế thừa linh lực của đLmờLmi trước truyền lạLAi. Điều này đEã quyết đfstịAcnh vịPV trí của hắawln trong tộc từ khi mới sinh.

Tachinaba thì khác, mang huyết thống ưu tú, trờlyi sinh đGqbã có một nguồn linh lực cực kỳ mạttwnh mẽ, còn có vô số nhữtung lá bùa ưu việt nhấLmt của nhữHng đxnờQi âm dương sư trưởng lão đcã chết đEDYểly lạcPyi. Có thểNTy nói hắEn sinh ra đaQã có mọi thứuPj.

Vậy nên hắbYhn có khá nhiều thờUaci gian nhàn rỗi với tầLmng lớp thượng lưu Nhật, và đaofương nhiên biết cô gái Lilith Ren này. Một thầhHn tượng trẻ đhang khá nổi tiếng gầAcn đNTyây. Được khá nhiều ngườogi yêu thích.

“Hai ngườUaci này đogi chung với nhau có vấYOLn đfstề gì sao !?” Tachinaba không mấEy quan tâm hỏi.

Một thanh niên ưu tú và một thầnn tượng âm nhạyZc, nhìn qua cũng không quá khập khiễng, không phảUaci mấYOLy thằwwng già trong quân đxnội bây giờPV cũng có hứpQng chơi ca sĩg sao !?

“Nếu ta nói với con, cô gái này là Queen thứn 3 của IMI thì sao !?” Shikeru cườYRi lạbYhnh nói.

“Cái gì... làm sao có thểNTy !?” Bộ mặt âm trầYOLm của Tachinaba lầLmn đTxAầcu tiên đEổi sắwEUc.

“Không có gì là không thểEDY,Tachinaba, con phảaofi luôn ghi nhớ đTxAiều này, có vậy sau này ta mới yên tâm giao phó gia tộc cho con.” Shikeru không cho là đTxAúng nói.

“Được, coi như tình báo của cha mạmnh, vậy ý cha là...” Tachinaba khoát khoát tay nói.

“LầQn thứbYh 3 này cũng không có ai thắHng đttwâu.” Shikeru cườni lạYOLnh nói.

“Vậy cha đbYhịaofnh hi sinh Takeshi !? Sao còn phảQi đypLưa bứPVc tranh cho nó !?” Tachinaba thầbYhm đEổ mồ hôi lạmnh, mấtuy phút trước hắEDYn còn thấwNOy hơi bấOTt mãn, nhưng bây giờEDY mới biết cha già lo cho hắogn đOaGến mứHc nào.

“Dù sao nó cũng là con ta, coi như là quà tiễn biệt của ngườAci cha già này đgi...” Shikeru thở ra một hơi nói.

...

Takeshi nghe xong như rơi vào hầmm băng.

Vốn tưởng mình dành đQược xuấLAt lên đyZảtuo là do nhữNTyng nỗ lực không ngừng bao năm qua.

Hóa ra hắwNOn bây giờDfu mới biết gia tộc cầawln ngườni thế thân cho anh trai Tachinaba của hắEn mà thôi. Còn tạYRi sao phảLmi chọn một ngườqQVi ưu tú trong gia tộc lên đwwảTxAo !? Hẳn là do sứGqbc ép từ bộ quốc phòng.

Nước Nhật phảDfui có ngườpQi tham gia, và phảNwNi là một thiếu niên thiên tài.

Vài tháng trước hắaQn còn cảmm thấsVy may mắuPjn biết bao nhiêu, cuối cùng nhữmng nỗ lực của mình cũng đbYhã đaofược đlyền đaofáp.

Thì ra là thế này đwNOây. Takeshi mỉwNOm cườaQi chua chát.

“Vì vậy cô mới trộm thứbYh này cho ta !?” Takeshi nhìn vào Shirayuki đLAang cực kỳ yếu ớt nói, giọng hắgn lúc này khàn khàn đmi rấUact nhiều.

Cái gì trách nhiệm với gia tộc, cái gì vinh quang của tổ quốc, thái đmộ của cha, của anh....

Đều có thểYR vứawlt đGqbi đwEUược rồi.

ChỉbYh có cô gái này luôn luôn bên cạAcnh và chăm sóc mình.

Thế nhưng sao lạwEUi nhận ra muộn thế này.

Cặp mắlyt âm lãnh của Takeshi lúc này cũng đypLã có chút cay cay. Từ khi hiểcPyu chuyện, biết mình không bằNwNng anh trai vừa sinh ra đbYhã có một nguồn linh lực khổng lồ. HắhHn chỉDfu muốn cha quan tâm mình hơn một chút, đawlược mọi ngườAci trong gia tộc thừa nhận mình cũng là con trai của Minamoto Shikeru.

Thậm chí hắjwn còn có ảypLo tưởng muốn dùng sứYRc mình đwwem lạYRi hưng thịcnh cho gia tộc, vượt qua áp lực của quốc gia nữhHa.

10 năm khổ luyện. Không quan tâm đfhến thứE gì khác ngoài luyện tập cùng rèn luyện thểTxA lực. ChịVEu đNwNựng sự nhạlyo báng của đbYhám con cháu trong gia tộc khi chúng biết hắYOLn là con ngoạpQi lai.

TấRt cảR đEDYều là vô nghĩAca.

Thật ngu ngốc.

GiờEDY đOaGây mới nhận ra chỉOaG còn một ngườfsti là có giá trịly với Takeshi, nhưng cô cũng sắLmp phảHi rờpQi xa hắYRn. Tròng mắUact Takeshi càng lúc càng cay, sống mũi cũng cực kỳ khó chịDfuu.

CảqQV thế giới này sắNwNp sửa chỉR còn lạUaci toàn kẻ thù cùng nhữVEng ngườEDYi muốn lợi dụng hắhHn.

HắsVn cắbYhn răng không bật ra tiếng khóc, nhưng hai hàng nước mặt cứE chảYOLy dài xuống đjwã bán đwwứcng tâm trạYOLng hắbYhn rồi.

Nhưng Shirayuki không nhìn thấTxAy, trong mắwNOt cô lúc này chỉcPy còn là một mảDfung mờqQV đlyục, máu mấEt quá nhiều dẫn đTxAến các giác quan khác cũng vô dụng theo.

GiờyZ đOaGây cô chỉypL còn nói chuyện theo bảtun năng. Thậm chí câu hỏi vừa rồi của Takeshi cô cũng không nghe đcPyược rõ ràng. Cô chỉn nói tiếp:

“Vậy nên... tôi đwEUã đttwột nhập vào cấLmm đgườypLng... lá bùa này, là thứly mạhHnh nhấRt trong gia tộc... Nhưng cũng đLAem lạGqbi hậu quảsV vô cùng tệ cho ngườhi sử dụng... Và nhấyZt là, phảgi hiến tế trái tim của một ngườQi trong gia tộc Minamoto mới...”

Một bàn tay đVEưa ra chặn miệng Shirayuki, ngăn cảfstn cô nói tiếp.

Takeshi lạGqbi gầOTn, ôm Shirayuki vào lòng, hắOTn nhỏ giọng nói với thái đwEUộ hơi ngập ngừng.

“Ta không muốn hiến tế cô. Ta không muốn cô chết... Shirayuki.”

Đánh gϊếŧ thì hắwNOn đPVã trảLmi qua nhiều, nhưng nói thế này với một cô gái thì chưa lầbYhn nào.

Kỳ lạyZ thay, câu nói này lạhi đOaGến đfhược tai Shirayuki, cô phát ra tiếng cườhi nhẹ, nói:

“Thiếu chủ... không cầmn phảuPji như vậy... cậu có thểcPy ....tháo mặt nạaof của tôi... ra không !?”

Takeshi không quá hiểbYhu ý câu nói của Shirayuki, nhưng vẫn ngập ngừng làm theo, lầcn lượt tháo lớp khăn che mặt của cô ra.

Rồi khuôn mặt của hắhHn chợt sữcng sờEDY, có vẻ như không tin vào nhữPVng gì trước mắDfut mình nhìn thấRy.

KịLm sĩPV Robert từng rấUact tán thưởng dáng ngườNTyi bốc lửa của Shirayuki, hắfhn luôn chắfstc mẩQm sau lớp khăn che mặt đQó là một mĩaQ nhân tuyệt thế.

Nhưng nếu hắpQn ở đcây lúc này, đcPyảcPym bảQo sẽ cảRm thấhy vô cùng thấQt vọng.

Không... có khi là khϊếp sợ cũng nên.

Vì cô gái này, không hề có khuôn mặt.

Lớp da gầGqbn mắYOLt hình như liền với miếng bịQt mặt, nên khi Takeshi tháo nó ra, kéo theo cảLA lớp ngụy trang này.

Đập vào mắYRt hắLmn là khuôn mặt của Shirayuki thật sự.

Nhưng không biết có thểbYh nói đfstây là một khuôn mặt đttwược không, vì cô gái này vốn không hề có thứEDY này.

Trên mặt Shirayuki chỉUac là một lớp cơ thịaQt khô héo, nhìn qua thì cũng biết da mặt cô đnã bịbYh lột ra từ rấbYht lâu rồi. ChỉcPy còn lạYRi lớp cơ này.

Không thển nói ngườQi lột da cực kỳ khéo tay, vì trên lớp cơ không hề có vết sẹo nào. Nhìn qua thì đYOLây đuPjúng là tiêu bảQn hoàn mỹ đhHểNTy giảgng dạYRy cho sinh viên y khoa biết về cơ mặt con ngườjwi.

“Đáng sợ lắwwm phảaofi không !? Tôi... không đNwNáng đDfuâu, cậu đbYhừng ngạjwi...” Shirayuki yếu ớt giảawli thích, cô khẽ mỉAcm cườOTi chua chát, nhưng biểOaGu thịxn trên mặt lạLmi là một đRám cơ co rút, nhìn qua có phầtun khϊếp ngườni.

Làm thế này chắQc hẳn hắwEUn không còn do dự gì nữoga chứn. Shirayuki chua chát thầwwm nghĩc.

Takeshi sữsVng sờc hồi lâu, rồi không hiểQu một luồng lửa giận từ đogâu xông lên óc hắEn.

Cái gia tộc này cũng đhHủ tàn nhẫn với các tử sĩfh mình huấpQn luyện, không ngờLm từ nhỏ đNwNã hủy đbYhi dung mạAco của nhữOaGng đYOLứfha trẻ này, làm chúng không cách nào quay trở về cuộc sống bình thườsVng.

Đồng thờwNOi cũng thuận tiện cho việc cảxni trang, thích hợp với nhiều nhiệm vụ khác nhau.

ChỉE là không ngờttw hộ vệ bên ngườQi hắRn, Shirayuki cũng phảYRi trảhi qua cảEnh này.

Takeshi cắqQVn răng, chút ảLAo tưởng cuối cùng về gia tộc đsVã tiêu biến hết sạqQVch sành sanh. HắNTyn làm ra một hành đaofộng mà trước giờYOL chưa bao giờcPy nghĩaof tới.

Hôn một cô gái.

HắPqn không đEểYR Shirayuki nói hết đsVã cúi xuống hôn lấAcy cô, dùng miệng mình chặn miệng cô gái duy nhấYOLt đOTối tốt với hắqQVn trên đOaGờhHi này lạhHi. Hai hàng nước mắuPjt vẫn chảmy dài trên má.

...

Ở xa xa, Trung Thành thông qua ống ngắgm của khấnu súng cũng thấwwy đYRược một màn này, khẽ thở dài rồi lạgi khoác khẩtuu TIMI lên vai, đjwứbYhng dậy. LấQy hai tay chùi chùi bớt đEDYi mấQy vết máu trên cơ thểuPj.

MấNTyy thứOaGc thầOTn Takeshi đUacểwNO lạAci đcPyểOaG cảLAnh giới xung quanh cũng làm hắLmn bịog thương nhẹ.

Nhưng hắpQn quyết đEịOTnh rờni khỏi chỗ này.

Nhìn một màn này, quảEDY thật hắQn cũng chẳng muốn bắaQn nữna.

...

Shirayuki không thểaof ngờNwN đaQược hắPqn lạQi có thểsV làm như vậy, hoàn toàn không hề cố kịYOL khuôn mặt hãi hùng của mình.

Đầgu óc cô dườEDYng như bịqQV chấfstn đyZộng, ý thứaQc cũng nhanh chóng quay lạwwi, không còn mơ mơ màng màng nữhHa. Hai tay dườDfung như cũng có thểNwN cử đcộng một chút.

Có thểhH thế này... cũng đnã mãn nguyện rồi.

Shirayuki rút trong bao tay ra một con dao nhỏ, đHâm nó xuyên qua lá bùa rồi đTxAâm cảc hai thứUac vào tim mình.

Con dao này là vật trung gian đcểQ dẫn lá bùa đDfuến trái tim của kẻ hiến tế.

“Ta tình nguyện.”

Đây là ý nghĩE cuối cùng của Shirayuki

Takeshi đbYhã cảyZm thấDfuy có gì đfstó không đOaGúng, hắQn rờaofi khỏi khuôn mặt Shirayuki nhìn lạyZi thì thấgy lá bùa kêu gọi Orochi đwNOã bắHt đPVầfstu hóa thành màu đRen, đNwNang ăn sâu vào trái tim của Shirayuki.

“Không bao giờsV, tuyệt đcPyối không, sau khi cô chết, ta cũng sẽ tự sát.... đEDYừng rờQi bỏ ta... Shirayuki....”

Takeshi đGqbiên cuồng kêu gào, muốn kéo lá bùa ra, nhưng không thểhH, thứsV này thậm chí còn đDfuang ăn dầogn vào trong tay hắqQVn, từng luồng ý thứQc nhanh chóng xâm nhập lên đpQạwwi não hắhHn.

Vốn dĩuPj còn một trận pháp khác đwwểPq sử dụng lá bùa, nhưng Shirayuki đogã chết, Takeshi thì đcPyang đhiên cuồng không còn đawlểypL ý đHến đAciều này.

Vậy nên lá bùa thành công tiêu hóa trái tim của Shirayuki, rồi từ bàn tay chui vào, chạRy thẳng lên đfstạLmi não của Takeshi.

Một làn khói đwNOen từ đLAó hiện ra, bao phủ cảH hai ngườogi, rồi nhanh chóng lan tỏa ra mườpQi mét xung quanh, hình thành một cái kén hắwwc ám nhốt cảUac hai vào bên trong.

Trong không gian chỉh còn vang lên tiếng kêu gào thê lương của Takeshi, không biết do đHau buồn hay thống khổ.

Trung Thành đypLứhng từ xa nhìn thấcy hoàn toàn một màn này. HắLAn vẩsVy vẩOTy đRôi tay còn đogang dính máu của mấuPjy con thứhHc thầogn, không cầawln suy nghĩYOL, lập tứhHc co giò chạbYhy thục mạogng.

Bảjwn năng qua bao lầPVn sinh tử nói cho hắyZn biết thứNwN này cực kỳ nguy hiểUacm.

Vậy nên dù cực kỳ vấLAt vảPV mới dẹp đcược lũ hộ vệ Takeshi thảOaG ra lúc trước, hắEDYn cũng không do dự lấcy một giây, lập tứAcc rờYOLi khỏi chỗ này với tốc đaQộ nhanh nhấsVt có thểOaG.

Cái kén hắVEc ám bao phủ hai ngườVEi chừng hai tiếng đLmồng hồ thì hoàn toàn thu lạaofi.

Một nam thanh niên với hai hốc mắYRt đHen âm u, mặc một bộ hakama màu đgen tỏa ra từng làn khói u ám đcứogng giữwNOa tâm của một vòng tròn bao quanh nhữogng cây cổ thụ trong rừng. Thanh kiếm với nhữLAng làn khói hắtuc ám quỷ dịNwN trôi nỗi xung quanh hắhHn.

TấNTyt cảyZ cây cối trong phạPVm vi vòng tròn này đwwều dầGqbn dầcn khô héo rồi tan thành cát bụi.

Nam thanh niên đUacưa tay bắVEt lây một nắPqm bụi rồi khẽ thở dài. NgẩbYhng lên trờbYhi thì thào:

“Shirayuki, từ giờE hai chúng ta là một, em sẽ mãi sống trong ta. Trong Orochi Takeshi này.”

Một trong tam đVEạTxAi ma thầyZn từ hơn nghìn năm trước, đqQVã thành công thoát khỏi phong ấwwn.

Bát đHạcPyi xà, Orochi.

Một kẻ có thực lực cực mạbYhnh, có thểYOL so sánh với ba fake Queen

Đã xuấht hiện trên đcảLAo.