Chương 24
Chuyện cũ và bứlAc thư
…
Pháp sư lẳng lặng đDiDứlAng nhìn Anacharka đlAổ từng gói bột không màu không mùi xuống con suối, nhìn hắrbn không có vẻ gì là muôn kết thúc công việc này, cô mới hỏi:
“Con suối này thông với tấfoOt cảlQA nguồn nước gầlAn đbây thật à !?”
“Ừ, lúc vừa mới lên đuPUảruFo, tôi và Racha đPGcã kiểFam tra toàn bộ đGịha hình nhữAng nơi gầlrln đwuây, hình như tấkrdt cảq nguồn nước trên đDiDảPpMo đNPQều chung một nguồn.” Anacharka cườFkli nói.
“Cậu vấpwlt vảxJ tích trữOG số thuốc này gầPlNn mườNPQi năm rồi, cứFa như vậy đlAổ đuPUi không thấUqly tiếc à !?”
Anacharka thoáng chữruFng lạrXi một chút rồi nói:
“Tôi không còn mục tiêu gì cảUql, vậy nên số thuốc này có hay không cũng không có ý nghĩzZa gì, chi bằcqng cho nhữDiDng ngườcqi còn sống trên đOGảPpMo này một cái kinh ngạlAc nho nhỏ có lẽ sẽ thú vịqIw hơn.”
Nói rồi hắcqn lạbi cườFai, nhưng nhìn nụ cườOGi xa lạPlN này, pháp sư khe khẽ thở dài một tiếng.
“Cậu còn nhớ lúc chúng ta mới gặp nhau chứxJ !?”
Anacharka ngẩPpMn ra, không hiểuu sao pháp sư lạIhi đNPQột nhiên hỏi đOGến vấPGcn đPpMề này, nhưng hắlbn vẫn trảb lờrXi:
“Đương nhiên nhớ, Sandra, chịkv là một trong hai ngườxJi tôi quan tâm nhấNkzt trên đoờdhi này, mọi thứwu về chịqi tôi đIhều nhớ.”
“Năm tôi đPlNược 11 tuổi, khi đxJang chạwuy trốn, tình cờKo đKoụng phảlbi cậu..” Sandra Scharf dùng giọng xa xăm kểDiD.
“Ừm, đlrló là lầMxFn đuầAgu tiên tôi nhìn thấZy ngườAgi nước ngoài đlrlấpwly.” Anacharka cườui nói.
“Cha con tôi đNPQắOGc tội với ông trùm ở quê nhà, nên bịDiD hắruFn sai ngườGgi đFkluổi gϊếŧ đFaã mấMxFy năm rồi, cảZ tuổi thơ của tôi hình như đqiều là trốn chạKoy cùng ẩqin núp.”
“Cho nên năng lực không gian này rấkvt thích hợp với chịMxF.” Anacharka nói xem vào, nhưng cũng không ngừng công việc trên tay lạQfqi.
“LầqIwn đAó, tôi gầlQAn như là bịAg bắFat rồi, nếu không đlrlụng phảuPUi cậu, chỉuPU là lầkrdn đNPQó tôi cũng bịrX doa cho chết khϊếp bởi cách ăn mặc của cậu.” Sandra dùng một giọng cườrbi hiếm hoi nói.
“Này này, nếu không phảbi nhờpwl cái thằPGcng ăn mặc quái dịo này thảuPU trùng đhộc ra dọa cho đlAám ngườcqi kia chạwuy chối chết hết, thì chịlrl đZã bịGg chúng tóm rồi đdhấlQAy nhé.” Anacharka nói có vẻ hơi bấlrlt mãn.
“Ừ, nhưng một con trong số chúng cũng tiện mồm cắruFn tôi luôn” Sandra nói, nghe không ra đIhược cảom xúc của cô lúc này như thế nào.
“À, ờqm, lúc điPNó tôi còn bé nên đOGiều khiểgn thứMxF này còn chưa thành thạPlNo lắdhm. Nhưng nói đFai cũng phảqIwi nói lạGgi, cái con cắlgn chịrX là rắlAn chúa ông thầAgy rởm của tôi nuôi mấGy chục năm rồi đrXấlgy, ai bịwu nó cắgn không chết đlgều thứoc tỉFklnh năng lực đlbặc biệt cảq.” Anacharka gãi đpwlầlAu gãi tai đlQAính chính.
“Có lẽ vì thế mà tôi thứrbc tỉAgnh khảzZ năng sử dụng ma lực rồi đGược ngườlbi của học viện Key West đrbi qua tìm thấNPQy.” Sandra cũng không phảlQAn bác, nhưng rồi cô cũng thêm vào một câu:
“Cũng may mà chưa chết.”
Anacharka đIhuối lý không biết nói gì hơn, năm đPGcó hắruFn chỉdh muốn làm anh hùng một lầAgn cho thỏa, ai ngờqi vừa xuấiPNt hiện đPGcã làm cô bé này sợ chết khϊếp, rồi thảIh trùng đwgộc ra đlbểQG đPpMánh đguổi bọn xấcqu giùm cô thì con rắhn chúa mà hắkrdn vẫn chưa thành thạuo đZiều khiểlgn đNkzột nhiên ngứZa răng tiện tay cắuPUn cho cô bé này một cái. Đây là vật cưng của sư phụ hắPlNn lúc đbó, kịZch đgộc vô cùng, khiến Sandra lúc đKoó gầPpMn như đuPUã chết thật.
May mắon thay, lúc đbó ma lực tiềm ẩruFn trong ngườqIwi cô không biết có phảlgi do bịPGc kí©ɧ ŧɧí©ɧ từ bên ngoài không, đPpMột nhiên thứrXc tỉFklnh, tấGt cảOG chấMxFt đGộc đQGều bịwu đrXẩZy ra, nhờq thế giữlA đgược cái mạqIwng nhỏ của cô.
Một giáo viên của học viện pháp thuật danh tiếng Key West của ĐứFac tình cờpwl đUqli ngang qua, cảum nhận đfoOược sự dao đlgộng của ma lực, nhờruF thế mà Sandra Scharf, sinh viên thiên tài của học viện đoã đruFược cấrXp giấTTry nhập học, đGgồng thờAi nhận đrbược sự bảbo hộ tối cao của chính quyền Đứlbc.
Nhữcqng kẻ truy sát cha con cô cũng vì thế mà đPlNành phảhi thu liễm lạAgi, xã hội đPlNen có quyền lực lớn thế nào trong thế giới ngầMxFm cũng không bao giờqi muốn đGgối đlrlầIhu với chính phủ.
Nhờlb thế mà mườgi năm tiếp theo Sandra đDiDược sống trong cảOGnh yên bình, đlQAồng thờhi nhận đNkzược nhữFang đlQAãi ngộ tốt nhấkvt có thểkv.
“Có thểv nói, gặp đuPUược cậu đIhã thay đrXổi cuộc đuPUờAgi tôi.” Sandra vừa nói, vừa kéo cái mũ trùm đlgầlrlu kín mít của mình ra, nhiều năm ẩwgn núp thờGgi thơ ấwgu, làm cô rấdht ngạlbi sử dụng khuôn mặt thật của mình đDiDểg gặp ai.
Nhưng lúc này, cô lạkrdi đcqểuPU lộ khuôn mặt tuyệt mỹ, mái tóc vàng óng đuặc trưng của ngườgi phương tây, nhưng không kém phầNPQn mềm mạPpMi, cùng đMxFôi mắvt màu xanh đOGậm chấkvt phong tình với sống mũi cao, kiêu ngạGgo nhưng không hề lấruFn át vẻ đlQAẹp tổng thểA của khuôn mặt ra.
Anacharka há hốc mồm, xa xa, kịQG sĩQfq cũng bịG một màn hày làm quên luôn việc múc nước, dù cổ họng đkvang khô không khốc, nhưng hắwgn cũng quên luôn việc làm ẩum ướt nó, chỉlb tặc lưỡi một cái cảOGm thán.
“Ôi mẹ nó, lạrbi là ngườrbi đkrdẹp, cái bọn này đPlNi đrbánh nhau cũng mang bồ từ bên ngoài vào chắlgc !? Chúng nó tưởng đqIwảbo này là Hawaii à !? Mà tạkrdi sao lạGi là thằOGng quái dịrX này !? Ôi, tứPGcc chết ông mấDiDt…”
$##****^$&
Sandra không biết kịrX sĩIh đAang thầom chửi tục đgằPGcng xa, cô chỉlg nhìn vào khuôn mặt đcqang há hốc của Anacharka mỉqIwm cườwui, dù biết nhau đlrlã mườFai năm, nhưng đlrlây là lầMxFn đhầAgu tiên hắPGcn nhìn thấPGcy khuôn mặt thật của mình, trước đlAây hắrXn biết, chỉzZ là hàng giảOG thôi.
Anacharka không biết phảui nói gì mới đcqúng, khuôn mặt này quá khác so với hắxJn biết trước đpwlây, từ khi gia nhập học viện Sandra luôn đlbội chiếc mũ chùm kín này, hắun cũng không biết đAược khuôn mặt cô gái này bây giờlrl.
Đẹp quá sứbc tưởng tượng của hắzZn.
Sandra thỏa mãn với vẻ kinh ngạkrdc của Anacharka, cô nhẹ giọng nói tiếp:
“Vậy nên lầPGcn này, hãy đlgểzZ tôi thay đlbổi cuộc đPlNờQGi cậu. Đừng như thế nữPGca, cậu vẫn còn sống, và còn có tôi mà.”
…
Men theo con suối lớn chỗ Anacharka và Sandra đfoOang đdhứzZng, nhữkrdng dòng nước trong veo dẫn đGến một thác nước nho nhỏ, rồi chuyểon thành nhữxJng bia trắfoOng xóa ầZm ầvm trút xuống mặt hồ bên dưới.
Bên hồ. Hai con ngườqIwi bấMxFt đruFắFklc dĩAg bịUql cuốn lên đKoảlQAo đDiDang cùng chụm đMxFầlQAu nhìn vào một thứQfq.
Một bứwgc thư bên trong hốc cây.
Không biết đqiã ở đlrlây bao lâu rồi, nhưng nhìn qua vẫn còn rấut mới, chữUql trên đFkló cũng rấkrdt rõ ràng. Tạrbm thờvi ko quan tâm xem tạGi sao Linh tìm đQfqược chỗ này, King mở bứrXc thư ra đPlNọc:
“King, em đwuã nói rồi phảvi không !? Nếu một ngày cỗ máy thống trịZ của trườFklng sinh đGảiPNo xảIhy ra vấrXn đruFề, thì hòn đkvảoo sẽ là nơi bảkrdo dưỡng cho nó.”
Câu cầwuu tiên của bứAc thư làm King nhận ra ngay ngườui lưu lạKoi thứb này là ai, cũng chỉwg có một ngườPpMi nói như vậy với hắkrdn. ChỉG là tạhi sao cô ấPGcy lạFai lưu lạQfqi thứv này, tạui sao Linh lạlQAi tìm đUqlược, làm sao cô ấhy biết đFaược là hắQGn sẽ tim ra mà đlQAọc đruFược thứkv này !? RấQGt nhiều câu hỏi hiện lên, nhưng hắiPNn tạDiDm gạPGct chúng qua một bên rồi chăm chú đzZọc tiếp.
“Anh chưa bao giờNkz làm chuyện gì không chắQGc chắPGcn, ngay khi anh nói có thểIh gϊếŧ chết đuPUược Zeus, dù hắNkzn mạAnh hơn chúng ta rấlQAt nhiều, em đzZã nghĩwg ngay đlAến việc anh muốn cùng chết với lão. Đã biết rồi thì chắFklc chắFan em sẽ ngăn cảrXn anh lạqIwi.”
“Chỉrb cầAgn em còn ở bên cạAnh anh, King, anh chắGc chắgn sẽ không thểfoO chết đlbược. Nhưng mà dù có như vậy, anh chắpwlc cũng không tránh khỏi bịKo thương nhỉG !? Thế nên em mới thúc giục anh cùng tạho ra hòn đGgảho này. Không chỉxJ đAgểo làm phòng tuyến cuối cùng của nhân loạGgi,mà còn có một tác dụng khác. “
“Nếu một ngày nào đfoOó, anh mấPGct đGi sứAc mạAgnh của mình, hay bịPpM thương không thểrX hồi phục, hòn đNPQảGo này sẽ làm tấFat cảPGc nhữbng chuyện đNPQó cho anh.”
“Còn nhớ nhữhng đlQAịDiDa đbiểGm, mà em yêu cầpwlu anh lập ra chứwu, ở mỗi nơi chỗ đoó đPGcều có lưu lạzZi nhữkrdng lờKoi nhắKon như thế này, cùng với một bảgn điPNồ dẫn đTTrến trái tim đZang không ngừng di đcqộng của hòn đhảAgo này. Là nơi tấlbt cảpwl sinh mệnh lực mà hòn đKoảGo hấiPNp thụ nhữzZng năm qua tụ tập.”
“Hòn đFaảcqo này có khảdh năng hấlrlp thụ nhữZng sinh vật đwgã chết trên nó đQGểo tự tăng trưởng, nhưng cũng không hoàn toàn là vậy. Tấkrdt cảuPU nhữPlNng gì mà nó hấup thụ đQGều tụ tập ở trung tâm hòn đGảPpMo, chỉg đcqểUql dành cho một ngườrbi thôi, đkrdó chính là anh, King. ChỉqIw cầlbn anh tìm đbược trận pháp đfoOang di đQGộng liên tục trên hòn đIhảPpMo này, toàn bộ nhữFklng gì mà hòn đOGảPlNo có đMxFược đGều sẽ là của anh. Kểdh cảGg chính hòn đuPUảQGo cũng sẽ trở thành cơ thểNPQ của anh.”
Đôi mắut hờDiD hữTTrng của King hơi co rút, đUql*иg thờNkzi mở to ra hơn một chút.
Vậy ra đPlNây là bí mật lớn nhấMxFt của thực nghiệm đpwlảKoo, là đpwlểdh chuẩbn bịkv cho hắzZn sao !? King miết miết lá thư trên tay trầlQAm ngâm, dù vậy, khuôn mặt hắFan cũng không mấIhy thay đFaổi.
Cô gái này, toàn làm chuyện thừa thãi. Nhưng lầxJn này thật sự rấwgt có ích, King kết luận. Vốn mục đoích ban đkvầkrdu hắQfqn làm ra hòn đcqảbo này là đAgểPlN nó thành chiến tuyến cuối cùng của loài ngườlQAi nếu như trận chiến với chúng thầlrln thấNPQt bạFkli, nhữFklng kẻ có sứNkzc mạdhnh lớn hơn 10% cube đwuều không thểrb có mặt trên đqIwảgo. Đây sẽ là nơi nhữkvng ngườGgi thườPpMng cuối cùng sinh sống và tái phát triểlbn.
ChỉlQA là không ngờo Queen đrbã âm thầkvm biến đoổi nơi này, biến khảcq năng tự đkrdộng hấrXp thu năng lượng đPlNểzZ tăng trườNPQng của hòn đQGảho thành dự trữrX lạui đvểqi một ngày nào đzZó sẽ chuyểgn sang cho hắkrdn. Hoàn toàn mặc kệ cái kế hoạqich trú ngụ của nhân loạDiDi gì đGó. Mỗi năm không ngừng ném lên đzZây các loạkvi tội phạFam với khảzZ năng siêu nhiên, nguy hiểdhm cực đMxFộ đPGcểNkz chúng tàn sát lẫn nhau, cung cấrbp nguyên khí không ngừng cho nơi này.
ChỉMxF cầPpMn King hấAgp thụ đDiDược nhữQfqng nguyên khí từ nhiều năm trước ấby, thương thế của hắuPUn chắxJc chắGgn sẽ khôi phục quá nửa.
“Có lẽ dù hấIhp thụ cảrX hòn đNPQảqo anh cũng không thểq khôi phục như xưa nhỉpwl !? Nhưng anh là King mà, ngườhi đAgược ông già đAó chọn, nhấlQAt đqịuPUnh sẽ có cách khác thôi đFklúng không !? Vậy hãy coi như đUqlây là chút vồn điPNầGgu tiên em cấruFp cho anh, hãy dùng nó đIhểcq tạpwlo ra nhữbng thứqi còn vĩq đDiDạNPQi hơn của ông già đPGcó. Nhé !”
Tái bút: CẩlQAn thận với Lục Vân Tiên.
“Kiều Nguyệt Nga.”
Là tên thật của Queen, ngoạOGi trừ hắOGn và 3 Fake Queen, còn ai biết đUqlược chứPGc. Bứuc thư này tấNPQt nhiên là của cô ấqy lưu lạOGi.
CẩNPQn thận với Lục Vân Tiên !? Ma chủ !? Không phảPGci hắlbn vẫn đcqang bịwu phong ấwgn trong lớp băng đPlNó sao !? Ít nhấht cảNPQ ngàn năm nữGa cũng không có hi vọng thoát ra đGgược, trừ khi King giúp đzZỡ.
Nhưng đzZờlQAi nào King làm vậy, trong đNPQầMxFu hắqin chỉqIw toàn nhữruFng ý tưởng làm thế nào đQGểg thanh toán cảzZ ma giới luôn thôi.
Bấot cứfoO thứzZ gì có thểG uy hϊếp đIhến nhân giới đPpMều phảbi loạNPQi bỏ và thanh trừ. Đây là tôn chỉlb đbầxJu tiên của trườxJng sinh đbảIho, cũng là lờwui nguyền mà Long thầIhn khắlgc sâu vào trong linh hồn hắIhn. TrườKong sinh đKoảOGo giao cho hắqIwn cũng vì mục đrXích này.
Trận chiến với chúng thầuPUn đrbã thắlQAng lợi ngoài dự tính vì có sự can thiệp của ma giới, vì vậy mà hòn đrXảzZo này lạwgi trở thành hơi thừa thãi, dùng làm nơi giam tù nhân, đTTrồng thờxJi cũng làm nơi thí luyện của nhữvng ngườgi trẻ tuổi mong muốn đxJột phá trên trườAgng sinh đPlNảfoOo là chính.
Kế hoạGch làm nơi tạkrdm trú cho nhân loạlAi gì đMxFó đoương nhiên bịlQA loạfoOi bỏ, vì vậy chuyểqn sang plan B (kế hoạdhch B). Lấoy nơi này làm thành một cái bẫy thật lớn đGểMxF dụ nhữKong ngườwgi bên ngoài ở tam giới đruFến đPpMây, sau đlbó một lượt bắFat lạKoi, hỏi nhữPpMng thông tin cầFkln thiết về thông đoạFao đrXến thế giới này của họ rồi phá hủy nó.
Bởi vậy mới có thiên tài chiến.
Mấot đxJi thông đqạGgo, vậy ngườpwli của tam giới dù có hùng mạruFnh thế nào cũng không thểlg đPGcặt chân đFaến nhân giới đAgược nữAa. Xé rách không gian !? Từ trái đwuấlbt muốn đlrlến nơi khác thì rấxJt dễ, nhưng từ nơi khác muốn điPNến trái điPNấrXt mà không có thông đPpMạkvo, chưa kểv đDiDến bứwgc tườQGng không gian của trái đPlNấvt cực kì bài ngoạFai thì đkrdều phảruFi vượt qua trườOGng sinh đqiảkrdo trước.
Tuy nhìn vào thì thấiPNy trườQGng sinh đQfqảlbo lơ lửng trên bầKou trờfoOi trái đGgấlbt, thực tế nó nằAm ở trung tâm vách ngăn, chắgn giữAa không gian của trái đgấAgt cùng nhữUqlng thế giới khác.
Có thểA nói, trườuPUng sinh đhảPGco như một anh gác cổng lâu năm, tận tụy với việc bảxJo vệ trái đqIwấrXt khỏi nhữung thế lực từ các giới khác vậy.
Mà nhữwgng ngườFkli có thểcq xé rách không gian đkvến đFaây cũng chỉDiD đlQAếm trên đfoOầwuu ngón tay, hắlAn tự tin với thực lực của trườwung sinh đZảqio, dư sứzZc đrbối phó. Ít nhấlbt là ở nhân giới này.
Chỉpwl là làm sao cô ấby biết đlbược hắDiDn sẽ lên đNkzảdho, rồi đGọc đvược bứQGc thư này !? King gấFklp lạNPQi lá thư rồi quay sang hỏi Linh.
“Làm sao cậu tìm đruFược chỗ này !?”
“Ai biết đwuược, đKoột nhiên trong khi đqIwang hôn mê, cứNPQ có ngườrbi không ngừng thì thầUqlm gì đAó vào tai tớ, vì vậy lúc tỉunh lạDiDi mới muốn đAgi tìm xem nó có thật hay không…”
“…”
“À, phảui rồi, từ sau khi tỉbnh lạxJi, hình như tớ có khảQfq năng dự đkvoán đQGấvy nhé.”
King nghiêng đqIwầfoOu, ý hỏi.
“Giọng nói chỉqIw cho biết vịwg trí cái cây này, nhưng lúc tỉQfqnh lạkvi nhìn thấNkzy cậu, trong đgầNPQu tớ lạui hiện ra cảqinh cậu trầOGm ngâm miết miết lá thư này…còn nữGa, có cảunh một cô gái rấpwlt xinh đqang vừa đGấqIwm vào mặt cậu mà gào thét gì đFkló…”
Năng lực đPG©ôи ŧɧịt̠ biệt thứwgc tỉKonh sau cơn ác mộng à !? King trầNkzm ngâm tự hỏi. Hắlrln cũng không quá tin nhữAgng lờcqi Linh vừa nói. Tương lai không thểUql nào dự đPlNoán đGược, cảvnh hắvn đhọc thư, có lẽ là do Queen cố ý truyền tảlgi vào đUqlầPGcu cô gái này thôi, còn cảTTrnh hắuPUn bịZ đPpMấPlNm vào mặt, có lẽ là sợ quá sinh hoang tưởng đbây.
Làm ngườPGci nắzZm giữDiD chân lý, hắbn hiểkrdu đAgược, muốn đTTroán trước tương lai và một việc khó khăn và phứDiDc tạxJp như thế nào, biến số trong đUqló phảpwli đrbến vài tỉqi tỉwg, cho dù là chân lý cũng không thểzZ tính ra đOGược. Làm sao một cô gái có thểlg chứA.
Chỉb là Queen, lạPlNi có thểzZ truyền thông tin vào đcqầGu cô gái này bằuPUng một phương pháp nào đPpMó, biết trước hắqIwn sẽ lên đlAảwgo này. Trong quá khứo lạwgi có thểqIw qua mắut hắAgn cảlbi tạlrlo lạrXi hòn đxJảqio.
LầPGcn đKoầruFu tiên trong đQfqờqIwi, King cảgm thấMxFy, ngườAi bạrXn đlAờhi Long thầzZn chọn cho hắDiDn này, thật sự rấuPUt bí ẩkrdn.
…