Trường Sinh Đảo

Chương 12: Chương 11

Chương 11

Hổ lạkzc đawaồng bằInnng

Dưới một vách đgkQá bên ngoài khu rừng…

“ThầZZn tiễn, hôm nay mày chết chắrQc rồi”. Anachakra hoan hỉkz nói. Không biết rằKng lúc này ngườKi anh em của mình đwZzã thành cô hồn dã quỷ.

Thầawan tiễn buồn bực nhìn thiếu niên với cái mũ quái dịGpE như một cây kem đQPang tan chảtOy trên đzKKầCZQu, cảZv ngườyi đwZzeo toàn đZvồ trang sứKc bằwZzng rắKn rết. HắgkQn đPang nở một nụ cườxkIi sáng lạwn như ánh mặt trờgkQi, cặp mắPt ti hí cườWi đwZzến híp cảQP lạvezi.

Cùng một câu nói, hôm nay ThầwtRn tiễn đQPã phảtOi nghe 2 lầRnn trong ngày, thật sự là buồn bực hết sứfVrc, buồn bực hơn là bình thườKng nhữKng tên dám nói câu này với hắQzn, không bịwtR đfVránh cho răng rơi đgkQầFBZy đRnấyt thì cũng mồ yên mảnh đkHẹp rồi. Thế nhưng lúc này 2 tay còn chưa lành, mấPIwy tên hung thầKn còn đrQang đfVruổi tới, hắWn thật sự không có thờgii gian dây dưa với gã này.

ĐạgkQi nhân vật thườging chết trong tay tiểxkIu nhân vật, câu nói này hôm nay hắkzn bắit đpYầCZQu mơ hồ cảYm thấxkIy nó chính xác rồi. Nếu như chỉVp còn một tay thôi, hắyn cũng có thểK không mấet chút sứYc lực điánh cho cha mẹ tên này cũng không nhận ra hắwZzn là ai, chỉfVr là bây giờz đPIwúng là không đwZzược, hậu nghệ cung đZvã bịtO trục xuấkzt khỏi đKQgảWo, đwZzểZv lạkHi cho hắkzn một cây cung khác cũng khá tốt, nhưng tay không còn thì lấgXCy gì mà bắQYn.

Bới thế hắtOn quyết đvezoán làm ra hành đawaộng mà hắgin thấEyy mấKQgt mặt nhấDDPt, nhưng đfVrã phảGpEi làm 2 lầVpn trong ngày hôm nay.

Chạnhy.

Ngườvezi Trung Quốc có câu: Quân tử báo thù mườWi năm chưa muộn, là một ngườZvi trung quốc đQPiểwn hình và chính cống, ThầnFn Tiễn lúc này không hề do dự thểzKK hiện tinh thầvn dân tộc đKậm đKeà bảgXCn sắec của mình.

“Tên khốn, mặt ngươi ta nhớ rồi, đyừng đXfgểwtR ta gặp lạnFi” HắRnn vừa co giò chạEyy vừa há mồm chửi, chỉgXC là mặt cũng không buồn ngoái lạInni, dùng hết tốc lực phóng về phía trước.

Anacharka thấey thế hứYng thú cườIKi nói:

“Hô, còn đQYịinh chạYy sao !? Đừng phí sứtOc nữxkIa, nơi này đZZã bịpY trùng đgiộc của ta bao vây hết rồi, ngươi chạXfgy lung tung, bịxkI 1 con cắInnn phảii là đtOộc phát thân vong, nằxkIm luôn tạCZQi trận thì đInnừng trách nhé.”

ThầPIwn tiễn đxkIành dừng lạVpi, quay qua nhìn chằVpm chằZGxm vào Anachakra trừng mắGpEt hỏi:

“Vậy ngươi muốn gì !?”

“Giao cây cổ cung của ngươi ra đFBZây, đkzưa sứwZzc mạZGxnh ánh sáng hủy diệt ra nữVpa, ta sẽ cho ngươi một cơ hội sống mà rờgii khỏi đZvây, yên tâm, giao ra 2 thứnh đVpó ngươi không còn khảKQg năng uy hϊếp ta nữva, nên chắawac chắKvFn ta không rỗi hơi mà thịQzt luôn ngươi đIKâu.” Anacharka cườRni hì hì nói.

“Giao ra thì ta lấQPy gì đXfgểgXC sống trên đZZảGpEo này !? “ ThầpYn tiễn từ lạYnh nói.

“Ngươi còn sự lựa chọn nào khác sao !?”

“Còn chứawa !”

ThầZZn tiễn hết nhịGpEn nổi rồi, hắZvn bỏ chạPIwy không phảKQgi vì sợ tên này, mà là do bọn Takeshi đKvFang hô hào đDDPuổi gϊếŧ phía sau, nhưng thôi vậy, dùng thờKi gian nhanh nhấyt giảtOi quyết hắPIwn sau đyó chạkzy tiếp có lẽ vẫn kịnhp. HắQYn vừa dứnFt lờgkQi thì chỗ đeứging chỉBW còn một tàn ảznh.

Bốp.

Một bàn chân bấQzt ngờGpE xuấzKKt hiện trước mặt Anacharka, làm thiếu niên này chỉPIw kịxkIp luống cuống giơ tay ra đZGxỡ.

RẦM.

Hai tay Anacharka tê rầFBZn, cảPIw ngườkHi bịpY đZZá bắVpn vào vách điá đvezằFBZng sau, mơ hồ thấgXCy trên đkHó có vết nứet. HắWn thậm chí còn cảkHm thấyy cái khung xương khốn khổ của mình đZZang rung lên bầFBZn bật từng hồi, không biết có bịv trật khớp chưa nữgia.

“Ôi, không ngờZGx còn sứQYc phảVpn kháng, cứgi tưởng ngươi chỉgkQ biết bắyn tên thôi chứfVr !?”

Anacharka ảvo não nói rồi tiếp tục xoay ngườwZzi lăn tròn sang bên một cách chật vật.

RẦM.

VịgkQ trí cũ của hắkHn nhận thêm một cước nữfVra của ThầVpn tiễn, tạzwo thành một cái hố sâu hoắtOm, chưa dừng lạEyi, hai chân thầnFn tiễn quét ngang, lực lượng mạWnh mẽ một lầfVrn nữKvFa đkzá bay Anacharka đzwi, làm gãy mấzy mấRny cái cây và đtOểKe lạei một vệt dài trên mặt đKeấYt. Lúc này trông thiếu niên này nhếch nhác khó tảwZz, cái mũ quái dịQP cũng bịtO văng đKvFi mấCZQt, đBWểwZz lộ ra mái đBWầXfgu với các sợi tóc kết lạxkIi bằvng đKeủ loạWi dây cố quái, thoang thoáng còn nhìn thấgkQy vài còn rắwZzn nhỏ trên đgkQó.

“Ông đKvFây chạvy không phảPIwi vì sợ ngươi, đZvồ ngu ngốc ngươi cứCZQ ở đIKây to mồm, không đVpá bẹp cái mỏ đCZQó, chắkHc đInnêm nay ta mấKQgt ngủ quá”

Tuy nói như vậy, nhưng ThầgXCn tiễn không tấIKn công tiếp, vì bàn chân chuyền đBWến cảpYm giác ngưa ngứnFa làm hắQYn thấzwy có đkHiểgkQm không đwtRúng, nên đZvành công kích bằFBZng miệng.

Hắen âm thầrQm vận lực, hi vọng bài trừ cái cảDDPm giác ngưa ngứZva này ra khỏi cơ thểwtR, nhưng càng vận lực, cảnhm giác này lạgii càng rõ ràng hơn.

“Hộc, ta biết là ngươi rấzt mạznh rồi, tự sướиɠ làm gì, nhưng ngươi cũng đKeánh giá thấpYp ta rồi, nhìn lạInni dưới chân đFBZi, không cầQYn phảwtRi ra vẻ không xi nhê nữFBZa.”

Phun ra một búng máu, nhặt lạPgPi cái mũ cổ quái của mình, Anacharka lạInni khôi phục cái bảWn mặt cườzKKi hì hì mà ThầgXCn tiễn thấkzy rấRnt ghét nói.

ThầxkIn tiễn cũng không khách khi, cau mày nhìn lạnhi bàn chân của mình, lớp dày ở đyế đWã bịrQ ăn mòn không còn tý gì, bàn chân hắkHn lúc này cũng bắxkIt đZGxầwtRu tím đWen lạfVri, khỏi nói cũng biết, trúng đYộc rồi.

“Lúc ngươi đYạZvp vào vách đeá, ta cũng tiện tay đtOểz lạGpEi một con bọ cạZGxp, lực đXfgá thật là mạzKKnh đzKKó, làm cho nó cặn bã cũng chẳng còn, nhưng chỉe cầKQgn dính một chút máu của loài bò cạrQp này thôi, đwZzến kim cương cũng mục rữIKa á ! “ ThấZZy khuôn mặt âm tình bấEyt đgkQịveznh của ThầQPn tiễn, Anacharka, vẫn bình thảInnn phủi phủi chỗ quầzKKn áo bịkz bẩKen của mình, lau vết máu trên khóe miệng nói.

“Ta khuyên ngươi không nên đKQgi quá 3 bước, mỗi lầQzn dẫm chân, chấVpt đkzộc càng lan nhanh lên cơ thểxkI ngươi hơn, đawaến lúc nó lên đnFến nửa thân trên thì thầnFn tiên chắPc cũng khó sống đvezấQPy.” Anacharka tiếp tục thao thao bấwt tuyệt. Bỗng dưng hắZZn chợt im bặt, vì hắPgPn cảGpEm thấZGxy một luồng khí tứwZzc nguy hiểawam đgXCang khóa chặt mình lạKQgi, nguồn phát ra sát khí như ngưng đtOọng thành thực chấWt này, không ngờkz lạgXCi là thầYn tiễn, kẻ mà hắxkIn tưởng đrQã hoàn toàn nắem chắpYc trong tay kia.

Thầen tiễn lúc này đPã khôi phục lạFBZi cái vẻ cao ngạEyo khinh điờVpi của mình, hắWn dùng một ánh mắPIwt đkzáng thương như nhìn ngườnhi chết đyểZZ đxkIánh giá Anacharka, miệng nhàn nhạRnt nói:

“Vốn chỉBW đInnịveznh đKeánh cho cái mỏ của ngươi biến dạgXCng thôi, nhưng ngươi thật sự chọc giận ta rồi, cho ngươi 2 lựa chọn, 1 là đBWưa thuốc giảVpi ra, rồi đQzểQY ta phế hai chân, 2 là chuẩYn bịQY chờK chết đFBZi.”

“Ủa, ngươi dựa vào cái gì mà bắnFt ta chờIK chết vậy !?”

GạIKt sang một bên áp lực đVpang khóa chặt mình, Anacharka khó khăn mỉawam cườwZzi trảgkQ lờkzi, hắawan thật sự tự tin vào khảe năng sử dụng đInnộc của bảXfgn thân, ThầKn tiễn giờP đvezã hết cách di chuyểQYn, còn có khảIK năng uy hϊếp hắDDPn sao !?

ChỉY là xuấpYt phát từ sự cẩwtRn thận, hắZZn vẫn cố gắZGxng giữy khoảyng cách với tên này, đRnồng thờzwi kéo dài thờVpi gian cho chấrQt đQzộc phát tác, cẩwn thận hơn, hắgkQn còn vung tay áo, vài con điộc trùng từ đvó bay ra, rồi rấPt nhanh biến thành tấQYm màn chắZvn giữkza hắQzn và thầzn tiễn.

Nụ cườgXCi của Anacharka chưa đrQược vài giây thì đCZQã tắKQgt ngấEym, bởi vì hắzn nhìn thấey ThầWn tiễn đZGxang kéo cung, tấIKt nhiên không phảQPi bằgXCng tay, mà là bằZGxng chân, hắZGxn cắIKm một đvezầrQu nhọn của cây trườeng cung xuống đZvấzt rồi dùng chân không bịgi thương đzKKạPp lên dây cung, mũi tên ánh sáng từ từ thành hình, nhắPIwm thẳng vào Anacharka.

Trong đzKKêm tối vậy mà có thểi sáng rực một góc rừng, chiếu rõ khuôn mặt âm trầnhm của cảKvF hai thiếu niên.



Cách đEyó không xa, trên chiếc xe ngựa gọi lên từ bùa triệu hồi thứec thầgin của Takeshi.

“Ánh sáng hủy diệt, là ThầDDPn tiễn, hắwn ở đQPằZGxng trước rồi, nhanh lên nào, kẻo có đtOứwtRa ăn hôi mấkHt !” kỵ sĩgkQ đwZzang ngồi nhắwtRm mắnFt thưởng thứEyc body của nữw ninja thấZvy góc rừng phía trước chợt phát sáng, gân cổ lên nói.

“LắwZzm lờPgPi” Takeshi quát một tiếng rồi vung tay bắPIwn 4 lá bùa vào mấnFy con ngựa không đRnầYu, làm mấKey sinh vật này cơ thểCZQ rung lên kịZZch liệt rồi không ngờwtR mỗi con mọc ra thêm 1 đwtRôi cánh đnhen xì, vận tốc chiếc xe ngựa chợt tăng lên gấIKp 3, chỉpY là nhìn Takeshi lúc này sắInnc mặt tái nhợt, hiểwtRn nhiên là hao phí không ít tinh lực.

NữBW ninja đBWỡ lấFBZy hắWn đvezồng thờwi chĩPIwa cây tiểCZQu kiếm về phía kịEy sĩxkI, hàm ý là đxkIừng nhân cơ hội mà manh đtOộng.

KịQY sĩxkI Robert Mullins cũng rấXfgt thứYc thờyi mà quay mặt sang một bên, giảQz bộ mù lòa câm đveziếc, cái gì cũng không nghe, cái gì cũng không thấKvFy.

Thậm chí còn huýt sáo, ngắKm cảKvFnh ngoài cửa sổ rấIKt có ý vịIK.



Phía bên này, Anacharka đzang đwi hết từ cơn buồn bực này đeến cơn buồn bực khác.

Mẹ của ta ơi, tên này vậy mà có thểZZ bắen cung bằBWng chân, rốt cuộc hắKen còn bao nhiêu trò thế !? ChỉGpE là nhìn mũi tên ánh sáng đPIwang không ngừng to ra dầawan dầQzn kia, bứZvc tườQzng bằYng đPộc trùng của mình chắec chắRnn sẽ bịPgP xuyên qua như một tờY giấiy mỏng, bịwZz thứawa này bắnFn trúng, không chết cũng trọng thương mấPgPt.

“Được rồi, ngươi thắFBZng, thuốc giảZGxi đwây…!”

Anacharka rấPIwt nhanh làm ra quyết đgkQịZvnh sáng suốt nhấZZt lúc này, hắKvFn vẫn chưa muốn chết, dù rằRnng không có thuốc giảZGxi của hắQPn thì ThầXfgn tiễn rấpYt nhanh cũng sẽ xong đInnờPgPi, nhưng hắDDPn không muốn cược, hắKvFn còn một ngườkHi em trai phảkHi nhút nhát cầvezn đpYược bảFBZo vệ, lúc này hắnFn chưa thểnh chết đtOược.

Một viên thuốc nho nhỏ màu xanh lục đPIwược hai con trùng đZGxộc gắCZQp đWến, bay thẳng đzKKến hướng mồm thầZGxn tiễn, hình thứkHc uống thuốc này hơi ghê, nhưng cũng đQPành chịwtRu, hai tay hắIKn vẫn chưa hồi phục chút nào, hai chân đnhều bận cảnh, chỉkz là hắZvn vẫn nhếch mắIKt lên, nhìn chằnFm chằkHm vào Anacharka nói:

“Đừng hi vọng giở trờrQ, mũi tên ánh sáng đnFã thành hình, nếu không phảKi ta kềm chế nó, lập tứgXCc sẽ bắZGxn ra, với cái tốc đnFộ rùa bò của ngươi thì tránh mấFBZy cũng không thoát đCZQâu.”

“Yên tâm, thuốc giảPgPi là thật, tu chân giảQz các ngườwZzi không phảZGxi có khảKvF năng nội thịPgP sao !? Cứkz uống vào rồi nhìn hướng phát tác của viên thuốc là rõ thôi mà, ta đkHứpYng yên đrQây, không chạZZy, đzwược chưa !?” Anacharka vừa nói vừa đInnưa tay lên đwtRầWu như kiểKeu bịrQ khủng bố dùng súng uy hϊếp đpYáp.

“Ngươi biết ta là ngườgkQi tu chân !?’’ Thầkzn tiễn hiếu kỳ hỏi, tấwt nhiên là sau khi hắInnn uống viên thuốc, vừa quan sát trạvng thái cơ thểy vừa quay qua gϊếŧ thờCZQi gian. Tu chân giảzw không phảnhi là đeiều gì hiếm lạPgP, nhưng ở trái đyấnht (nhân giới), số lượng các tu chân giảawa ít đWến đeáng thương, hơn nữYa chỉy có một môn phái tu chân duy nhấfVrt là NgạGpEo Thiên Môn của hắfVrn. Môn phái này lạfVri tương đKQgối lánh đtOờWi, vì vậy, các tu chân giảkz thườyng rấPt ít khi xuấKet hiện trước mắIKt ngườyi ở nhân giới.

“Trên ngườIKi ta có vài thứDDP khá mẫn cảGpEm với linh lực của ngườvi tu chân các ngườgXCi, thôi, không nói nữzKKa, ngươi cũng thấQzy rồi, thuốc giảRni là thật, nhanh bỏ cái mũi tên đawaáng sợ kia đei, ta đwtRây phảVpi đZGxi rồi, có một đKeám nữwa cũng đKang đkzến điây, chắFBZc là tìm ngươi đQPó, trâu bò các ngườwi đZvánh nhau đZZừng đawaểZGx ruồi muỗi chết oan chứnF ! “

Anacharka nhăn nhó nói, mạawang lưới trùng đpYộc mà hắPIwn giăng sẵnhn đvang cảKenh báo có ngườii tới gầKen, chỉPIw là không sao tấnFn công nhữing thứRn đZvó đKeược, đwZziều này cũng là tấPt nhiên bởi hắRnn có ngườGpEi đvã nói cho hắnhn biết rõ chiếc xe ngựa không gian của Takeshi, lũ đtOộc trùng dù lợi hạtOi mấkHy cũng không thểVp xuyên qua tườyng không gian của thứgXC đKQgó đwtRược.

Ancharka không khỏi chột dạKe, nuốt nước bọt, mồ hội lạKnh cũng chảGpEy ra. Sắvp đKQgến rồi, sắawap đPến rồi… giờGpE này mà bịe 2 bên phát hiện ra ở đGpEây, hắYn thật sự sẽ xong luôn, nên lúc này hắQPn rấQPt gấwZzp, muốn rờRni đCZQi thật sự.

“Dùng đpYám sâu bọ của ngươi chặn bọn chúng lạPi đvi, chấgit đVpộc vẫn chưa đfVrược tiêu trừ hết, trước lúc đZvó, ngươi đeừng hòng đzi đtOâu cảgXC. “ Thầen tiễn vẫn bình tĩynh nói, chỉGpE là mũi tên ánh sáng trên cây cung đInnang ngày một to dầwn, sắgXCp bằPgPng một của tên lửa mini rồi.

“ĐạpYi ca, ta thử rồi, nhưng không có tác dụng, tha cho ta đPIwi, mà không đgiúng, ngươi không phảfVri đnFịynh bắXfgn cái thứw đRnó vào cảrQ ta lẫn bọn chúng chứgXC !? “ Anacharka dò hỏi, nhưng nhìn thấZvy khuôn mặt âm trầWm của ThầtOn tiễn hắpYn biết mình đpYoán trúng quá nửa rồi, lập tứWc hắtOn huýt gió, đwZzám trùng trừ khắInnp 4 phương tám hướng bay lạnFi, nhấtOt thờxkIi hình thành một đQPám mây nhỏ, bên cạrQnh hắwtRn.

Anacharka nhảInny tiêu sái nhảgiy lên đzám mây đXfgó, rồi quay qua nói với Thầgin tiễn :

“Mũi tên ánh sáng này chỉgXC có một, tích tụ từ nãy, bắkzn vào ta hay bọn chúng thì ngươi tự chọn đPIwi, nếu không chọn ta thì bai bai nhé, gặp lạxkIi sau “

Hắgin cườZvi hì hì lầRnn cuối rồi cưỡi đkHám mây bay đgii mấyt, đtOểxkI lạKvFi mình thầFBZn tiễn đnFứeng đwtRó với mũi tên áng sáng ngày càng to. Trong đVpêm tối thật sự rấnht bắgXCt mắwt.

“THẦN TIỄN, HÔM NAY MÀY CHẾT CHẮC RỒI.“ Có tiếng ai văng vẳng từ xa vọng lạInni, truyền đQzến tai ThầZvn tiễn chẳng khác nào có cây kim đPIwang châm châm bên tai.

LạPi một lầzwn nữQYa nghe đwược câu nói đZZáng ghét này, Thầen tiễn thực sự đPIwã đwến giới hạfVrn, hắPgPn buông chân, mũi tên áng sáng phá không bắwZzn ra, trong đnFêm đgkQen như đxkIểFBZ lạBWi một đkzườKQgng kẻ sáng rực, bay về phía cỗ xe ngựa đKang cấnhp tốc lao đtOến.