Lão Tứ Là Thiên Tài

Chương 4

” Thật vậy chăng, Trác đại ca?”

” Đúng vậy, Lăng lão đệ.”

Mắt thấy hai người bọn họ giống như càng tán gẫu càng hợp nhau, hợp đến độ thậm chí bắt đầu xưng đại ca, lão đệ, Lăng Vị Ương cảm thấy bất an cũng càng lúc càng suy nghĩ, suy tư đến nỗi cơ hồ sắp ép tới nàng không thở nổi.

” Trác đại ca, đệ……”

” Tốt lắm.” Nàng nhanh chóng mở miệng, ngang ngạnh chặn lại cảm xúc phấn khởi của em trai, sau đó hỏi cậu, “Em vì sao lại muốn tới đây? Tới tìm chị sao? Có chuyện gì?”

” Không có, chính là vừa vặn đến gần đây nên muốn cùng chị ăn bữa tối, không nghĩ tới nhờ vậy quen Trác đại ca, hôm nay thật sự là may mắn!” Nói xong, Lăng Vị Nhiên lại đem tầm mắt cùng lực chú ý quay lại người cậu hiện cảm thấy rất hứng thú. ”Đúng rồi Trác đại ca, tôi còn chưa tự giới thiệu, tôi là Lăng Vị Nhiên, học đại học văn hóa khoa truyền thông hệ ba năm. Anh tìm chị tôi có chuyện gì sao? Anh như thế nào biết được chị của tôi?”

” Tiểu Nhiên –” Lăng Vị Ương đột nhiên giật mình mở miệng muốn ngăn cản nhưng đã không kịp.

” Quen chị cậu không phải tôi, là Cao Xa.” Trác Tuyệt Phong rất nhanh đáp.

” Chị quen Cao Xa?” Lăng Vị Nhiên vừa mừng vừa sợ, khó có thể tin, trợn to hai mắt.

” Không biết.” Lăng Vị Ương nhanh chóng phủ nhận.

Lăng Vị Nhiên sửng sốt ngốc một chút, quay đầu nghi vấn nhìn về phía Trác Tuyệt Phong.

” Cô có quen, chỉ là cô không biết người kia chính là Cao Xa mà thôi. Cao Xa là nghệ danh.” Trác Tuyệt Phong vội vàng nói.

Lăng Vị Ương tức giận trừng mắt.

” Chị, anh ta nói thật sao?” Lăng Vị Nhiên lại lần nữa đem tầm mắt quay lại nhìn mặt chị cậu, ánh mắt khát vọng nhìn, bức thiết dự đoán được xác nhận.

Nếu chị thật sự quen biết Cao Xa như trong lời nói kia, như vậy…… Trời ạ! Cậu chắc cũng có vinh hạnh có thể quen anh ấy đây? Cao Xa – thần tượng của cậu?

” Em không phải nói cùng với chị ăn cơm sao? Đi thôi.” Lăng Vị Ương tránh đi ánh mắt sáng quắc tràn ngập chờ mong của cậu em, xoay người nói, cánh tay lại một phen bị giữ chặt.

” Chị!” Lăng Vị Nhiên không để ý, đứng yên tại chỗ.

Lăng Vị Ương bị em trai kiên trì khiến cho đau đầu quá, nàng nhanh nhíu nhíu mày nhìn cậu, nhưng hoàn toàn không nghĩ nói như trước, cũng không muốn thừa nhận.

Trác Tuyệt Phong đứng ở một bên nhìn cách cô đối với em trai, mà cảm giác cô giống như có điểm không có biện pháp nào đổi ý, nếu thật sự là nghĩ như vậy…… Anh đột nhiên có một ý tưởng.

” Lăng tiểu thư,” Hắn mở miệng nói,” Nếu cô thật sự không muốn cùng tôi đi gặp Tử Dược, hay để cho em trai thay cô đi một chuyến đi, tôi nghĩ……”

” Không được!” Lăng Vị Ương bất chợt trợn to hai mắt, kích động hét lớn.

Có cách rồi! Trác Tuyệt Phong ở trong lòng trầm trồ khen ngợi, tuy rằng không biết nguyên nhân là gì, nhưng điểm yếu của cô tựa hồ chính là em trai, cái này là điểm yếu chí mạng, dễ nắm bắt.

” Nếu cô vẫn lo lắng tôi lừa gạt, tôi có thể chứng tỏ thân phận mình. Nếu để em trai cô giúp một lần này thật tốt quá, tôi nghĩ có thể nhìn thấy Cao Xa, cậu nhất định cũng sẽ thật phấn khởi.”

” Có thể nhìn thấy Cao Xa sao? Tôi đi! Tôi đi!” Lăng Vị Nhiên hưng phấn thiếu chút nữa không hoa chân múa tay vui sướиɠ.

” Em không được!” Lăng Vị Ương lập tức phủ quyết.

” Vì sao?”

Bởi vì Hạ Tử Dược nhìn qua chỉ biết em là bạn trai của chị, không phải em trai sẽ lật tẩy lời nói dối của chị. Lăng Vị Ương ở trong lòng hò hét trả lời, cảm giác sắp nổi điên.

Hắn rốt cuộc muốn gặp nàng làm cái gì? Vì sao hắn vừa vặn là thần tượng của em trai? Lại cố tình trùng hợp như vậy vào đúng lúc này cậu ở đây chạy tới tìm nàng, sau đó gặp được hết thảy?

Nàng thật là sắp bị buộc phát điên rồi!

” Bởi vì Cao Xa tiên sinh công việc bề bộn, đang vắt chân lên cổ mà gấp giao ra khúc nhạc, hiện tại đúng là tranh thủ thời gian, em đi như vậy sẽ quấy rầy đến người ta.” Nàng bình tĩnh nói với cậu em, lập tức quay đầu nhìn về phía Trác Tuyệt Phong, ”Tôi nói đúng hay không, Trác tiên sinh?”

” Này thôi……”

Lăng Vị Ương dùng sức trừng hắn, không nói gì cảnh cáo anh ta tốt nhất cân nhắc rồi sau đó muốn rời đi.

Trác Tuyệt Phong có chút đăm chiêu suy nghĩ một chút sau đắn đo nói: ”Lão đệ, chị cậu nói đúng đấy, Cao Xa hiện tại thật bề bộn nhiều việc, chỉ sợ không có cách nào tiếp đãi cậu tốt. Nếu được cậu có thể cho tôi số điện thoại của cậu, chờ hắn không bận việc như bây giờ, tôi nhất định lập tức gọi điện thoại cho cậu hẹn gặp mặt hắn, cậu cảm thấy thế nào?”

Lăng Vị Ương bị buổi nói chuyện này làm tức giận, ngứa đến nghiến cả răng, chỉ có nàng biết đây là uy hϊếp, bởi vì nếu nàng không cùng anh ta đi một chuyến này, anh ta đều có thể tùy thời điểm tìm em trai nàng nói linh tinh. Thật sự là tiểu nhân thâm độc!

” Thật vậy chăng? Được, tôi cho anh số điện thoại di động.” Lăng Vị Nhiên cái gì cũng không biết, hưng phấn lập tức tiếp nhận đề nghị này.”

Trác đại ca, có thể cũng cho tôi số của anh không?” Để ngừa vạn nhất.

” Đương nhiên có thể……”

Vì thế, Lăng Vị Ương nghiến răng nghiến lợi nhìn bọn họ trao đổi số điện thoại di động, lại cái gì cũng không thể nói, chỉ có thể tức khí tới nội thương một mình.

Tên đáng ghét!

Tức người chết đi được!

Tức giận kéo dài kéo mãi cho đến sau khi cùng em trai dùng xong bữa tối, Lăng Vị Ương mới không cam lòng đành phải ngồi trên xe Trác Tuyệt Phong, cùng anh ta đi gặp Hạ Tử Dược.

Sự việc mới cách mười ngày mà thôi, nàng không nghĩ tới có thể gặp lại Hạ Tử Dược, Lăng Vị Ương giờ phút này tâm tình thật sự rất phức tạp.

Đã qua mười năm, duyên phận bọn họ mỏng đến độ ngay cả một cơ hội nhìn mặt nhau cũng chưa từng có, vì sao bây giờ mười ngày ngắn ngủn, bọn họ lại sớm hai lần chạm mặt đây?

Nếu đây không phải là duyên phận, mà là sự tình cờ thì có thể hay không lập tức lại tình cờ quá mức thế này?

Trọng điểm là hắn rốt cuộc vì sao muốn gặp nàng? Nàng thật trầm tư, không thể tự giải thích.

” Có thể hỏi anh một vấn đề được không?” Nàng đánh vỡ trầm tĩnh bên trong xe, mở miệng hỏi Trác Tuyệt Phong ngồi ở ghế điều khiển.

” Xin cứ nói.”

” Hạ Tử Dược vì sao muốn gặp tôi?” Nàng gọn gàng dứt khoát hỏi.

” Nói thực ra, tôi không biết.”

” Anh làm sao có thể không biết?”

” Tuy rằng tôi là người đại diện hắn, nhưng hắn làm việc luôn luôn thích gì làm nấy, trừ phi hắn chủ động nói cho mọi người, nếu không không có người nào biết trong lòng hắn suy nghĩ cái gì.”

Lăng Vị Ương đột nhiên không có lời nào để nói, bởi vì nếu mười năm qua, cá tính hắn thủy chung như một chưa thay đổi, như vậy hắn đích thực chính là cái loại người giống lời Trác Tuyệt Phong nói, hơn nữa người bên ngoài vĩnh viễn không biết hắn trong óc suy nghĩ cái gì.

” Thân là một người đại diện, anh không phải hẳn là muốn ngăn cản người không liên quan không tới gần hắn sao? Vì sao còn muốn giúp hắn tới tìm người xa lạ là tôi? Anh có biết tôi là một người như thế nào không?” Nàng trầm mặc một chút, nhịn không được lại hỏi hắn vấn đề này.

” Không biết, nhưng là tôi cũng không có cách nào khác.”

” Có ý gì?”

” Tựa như lúc trước tôi đã nói, hiện tại công việc trên tay hắn thật sự lửa sém lông mày, quả thực sẽ hỏa thiêu mông (tức là gấp lắm rồi í ^^), kết quả hắn lại không muốn làm việc, cả ngày ngẩn người. Tôi lại không thể lấy roi đánh hắn, chỉ có thể làm theo điều kiện của hắn.”

” Cái gọi là điều kiện, chính là đem tôi mang đi gặp hắn?”

” Đúng.”

” Sau đó hắn sẽ ngoan ngoãn làm xong công việc sao?” Cũng không phải là con nít ranh, thế nhưng còn muốn đặt điều kiện?