Tan Chảy Trong Em

Chương 6: Baba cắm miệng trên,chú thao huyệt nhỏ bên dưới

Hai giờ sau

Trong phòng khách biệt thự

Mộc Thanh Nịnh mặc một bộ đồ ngủ bằng lụa, ngoan ngoãn ngồi trên ghế sofa, nhìn chương trình tài chính trước mặt, đôi mắt nhỏ liếc nhìn ông nội đang ngồi một bên với vẻ mặt nghiêm túc.

Cô luôn sợ người ông nội này…

Vào lúc này baba đã ra ngoài sân nghe điện thoại, còn chú thì không biết đi đâu..

Cô là người duy nhất ở đây …

“Nịnh Nịnh, Tiêu Triệt đã nuôi dưỡng con cũng hơn mười năm rồi đúng không?” Mộc lão gia ánh mắt nhìn TV phía trước, khóe mắt liếc nhìn Mộc Thanh Nịnh đang ngồi yên tĩnh một bên, tựa như một con thỏ trắng nhỏ.

Mộc Thanh Nịnh run rẩy cả người, cái đầu nhỏ gật như củ tỏi: “Vâng…Ông nội … Baba đã nuôi Nịnh Nịnh được mười hai năm…”

“Ừ. Hy vọng Nịnh Nịnh là một người biết tri ân báo đáp.” Mộc lão gia nói một nửa lại ngừng lại “Tiêu Triệt cũng đã đến tuổi lấy vợ, ông hy vọng Nịnh Nịnh có thể chọn được ứng cử viên thích hợp.”

“…”

Mộc Thanh Nịnh đột nhiên nghẹn lời, cô tất nhiên nghe hiểu ý của ông nội, chính là cho cô tự đi tuyển mẹ đúng không?

Cô mới không cần đâu….

Mộc lão gia cố tình nghĩ ra ý tưởng này. Ông đã sớm nghe đồn, hai cái đứa con của mình thế nhưng lại cùng yêu thích đứa con gái không rõ lai lịch. Chuyện này nếu bị truyền đi, quả thật là đánh mất thể diện của Mộc gia. Ông phải nhanh chóng xử lý chuyện này, hơn nữa phải xuống tay từ Mộc Thanh Nịnh.

Mộc Thanh Nịnh cẩn thận nhìn ông nội, lại phát hiện ông cũng đang nhìn chằm chằm mình, trong lòng run lên, dứt khoát cúi đầu xuống. Lúc này mới nhớ ra vẫn chưa trả lời câu hỏi của ông

“Vâng…”

Tuy rằng muốn cự tuyệt, trong lòng đặc biệt muốn cự tuyệt nhưng chỉ có thể trái lương tâm hứa với ông nội…

Nghe được câu trả lời, Mộc lão gia nhẹ nhàng thở ra, nhưng được một lúc, khuôn mặt ông đột nhiên nghiêm túc “Không thì để ông đưa con về nhà cũ, con cùng thảo luận với bà nội…”

Mới nói được một nửa thì Mộc Tiêu Triệt bước vào với vẻ mặt nham hiểm, hắn liếc nhìn thoáng qua Mộc Thanh Nịnh, lại đảo mắt về Mộc lão gia đang ngồi một bên “Ba, hai người đang nói chuyện gì vậy?”

“Ta và Thanh Nịnh đang thảo luận tìm ứng cử viên cho vị trí con dâu nhà Mộc gia, Tiêu Triệt nếu ngươi không có chuyện gì có thể rời đi trước.”

Mộc lão gia nghiêm túc nói, những lời này rơi vào tai của Mộc Tiêu Triệt, trực tiếp khiến hắn sững sờ.

Chính là sau một giây ngắn ngủi, hắn rất nhanh hồi phục tinh thần “Chuyện này ba không cần lo lắng, con đã có mục tiêu thích hợp rồi.”

Cả phòng khách im ắng.

Mộc lão gia sắc mặt tái mét, Mộc Thanh Nịnh vẻ mặt hoảng sợ trong lòng miên man suy nghĩ…

Một lúc sau, Mộc lão gia thấy sắc mặt Mộc Tiêu Triệt ngày càng trầm xuống, do dự hỏi “A! Là cô gái nhà nào?”

“Mẹ lúc trước không phải đã chọn cho con đại tiểu thư Thẩm gia hay sao?” Ngừng lại một chút “Con nghĩ cô ấy thích hợp.”

“…”

“…”

Cả phòng khách lại một lần nữa an tĩnh, Mộc lão gia vẻ mặt không thể tin được. Ông vốn tưởng rằng sẽ nghe được từ trong miệng hắn “Con muốn lấy Mộc Thanh Nịnh” hoặc là “người trong lòng con là Mộc Thanh Nịnh, trừ bỏ cô ấy con sẽ không lấy ai khác”. Không nghe được những lời như vậy, lại làm cho ông không thể tin được.

Chẳng lẽ tin đồn không đúng?

Quản gia truyền đến tin tức không có khả năng xảy ra sai lầm gì đi…

Mộc Thanh Nịnh ngồi ở một bên trực tiếp hóa đá. Hóa ra baba đã có người trong lòng… Khó trách gần đây luôn lén lút sau lưng cô nghe điện thoại…

Hai người ngồi trên sofa, đều mang suy nghĩ riêng. Mộc Tiêu Triệt vẫn thập phần bình tĩnh đi đến bên cạnh Mộc Thanh Nịnh chậm rãi ngồi xuống “Nếu không có việc gì, ba có thể đi rồi. Báo với mẹ chuẩn bị thật tốt, con hi vọng hôn sự có thể càng nhanh càng tốt.”

“…” Mộc lão gia vẻ mặt khϊếp sợ, đây có phải cái đứa con kia của ông không?



Nửa giờ sau, Mộc lão gia rời khỏi, Mộc Thanh Nịnh vẫn ngây ngốc ngồi trên ghế sofa. Trong lòng cô không biết là vui vẻ hay khổ sở, cô biết rõ mối quan hệ giữa cô và baba là sai trái. Chính là không nghĩ đến hắn đã có người trong lòng...

Hiện tại đã muốn kết hôn với người phụ nữ khác…Cô không thể tin được…

Đôi chân thon dài của Mộc Tiêu Triệt đi đến bên người Mộc Thanh Nịnh, ôm lấy cô “Nịnh Nịnh có phải không vui hay không?”

Mộ Thanh Ninh rùng mình một cái rồi định thần lại, cô phát hiện mình đang được baba ôm vào lòng, khuôn mặt đỏ bừng “Không, không phải, Nịnh Nịnh đương nhiên vui vẻ…”

Trong khi nói chuyện, cô giãy dụa muốn thoát ra khỏi ngực hắn…

“Vui vẻ? Nịnh Nịnh vui vẻ cái gì?” Mộc Tiêu Triệt biết rõ ý nghĩ của cô gái trong lòng, hắn cố tình không cho cô thực hiện được, ôm cô chặt hơn.

“Con..con…” Mộc Thanh Nịnh người đàn ông đang ôm cô có chút không thích hợp, ngược lại còn đang trầm tư xem tại sao mình lại có tâm trạng như vậy.

Vài phút sau, Mộc Tiêu Triệt ôm lấy hai chân cô, nâng mông, hai người dán sát vào nhau, bộ dạng giống bế em bé, hắn hừ nhẹ “hử?”

Mộc Thanh Nịnh bây giờ mới phát hiện bị baba ôm tư thế này, cô quay đầu, vòng tay qua cổ baba, gối đầu nhỏ lên vai hắn thì thầm “Con vui vẻ là bởi vì con sẽ lập tức có mẹ…”

Mộc Thanh Nịnh nói những lời này vì muốn biết baba sẽ trả lời như thế nào.

“Ừ.”

Đúng là một mối tình ngắn ngủi mà.

Nước mắt trong nháy mắt trào ra, Mộc Thanh Nịnh kìm nén muốn khóc, một lúc sau mới nghẹn ngào: “Mẹ sẽ tốt với Nịnh Nịnh chứ?”

“Ai cũng phải đối xử tốt với Nịnh Nịnh.” Lời của Mộc Tiêu Triệt rất chắc chắn, hắn sớm đã nhận thấy cô gái đang ôm vào lòng khóc, trong lòng tuy rằng không muốn nhìn cô khóc nhưng là

Cảm giác này hình như cũng không tồi…