Mộc Thanh Nịnh không nói chuyện, chậm rãi xoay người nhìn về phía người đàn ông trước mặt. Vẻ mặt người đàn ông có hơi mệt mỏi, giống như đã vài ngày không ngủ ngon, điều trí mạng nhất là đôi mắt sâu thẳm của người đàn ông đó đang nhìn chằm chằm vào cô.
Mộ Thanh Nịnh trong lòng hoảng sợ suýt chút nữa ngã xuống. Cũng may Mộc Tiêu Triệt nhanh tay ôm lấy cái mông của cô…
Không khí giữa hai người rất mập mờ, Mộc Thanh Nịnh không hiểu sao lại sinh ra cảm giác đau lòng, nghĩ đến baba sắp lấy người khác, cô không thể tiếp tục như vậy được.
Mộc Tiêu Triệt nghiêng đầu về phía trước, trực tiếp hôn lên cái miệng nhỏ của Mộc Thanh Ninh, tham lam hút lấy đầu lưỡi mềm mại của cô. Đã hai ngày không được chạm vào cô, hắn làm sao có thể chịu được…
--
Công ty chi nhánh của Mộc thị
“Sếp lớn đến trường học.”
“Ừ.”
Mộc Cảnh Tu cúp điện thoại sau khi trả lời với trợ lý ở đầu dây bên kia. Trợ lý bên kia thì cảm thấy không được tốt lắm, tốt xấu gì hắn cũng làm ở một công ty lớn, trình độ học vấn và chỉ số thông minh đều cao. Vậy mà bây giờ, công việc của mình lại là đi theo dõi? Mỗi ngày theo dõi hành tung của sếp lớn? Thật không biết sếp nhỏ đang nghĩ cái gì…
Mộc Cảnh Tu nhìn điện thoại, khóe môi hơi giương lên, mới có hai ngày, anh trai đã nhịn không được?
Này cũng thật thiếu kiên nhẫn đi, mệt hắn đã đánh giá anh trai quá cao. Không thể tưởng tượng mới có mà không nhịn được. Nhưng mà như vậy cũng tốt, cho anh trai chút phúc lợi cuối cùng, sau này tiểu Nịnh Nịnh chỉ có thể là của một mình hắn.
…
Bên trong ký túc xá, Mộc Thanh Nịnh bị hôn đến hô hấp khó khăn, xung quanh đều bị hơi thở nam tính bao phủ, sắc mặt ửng đỏ, hai tay không biết nên đặt ở đâu.
Ngay tại lúc cô nghĩ rằng mình có thể bị hôn đến chết, Mộc Tiêu Triệt mới lưu luyến buông tha cô. Cô hít thở từng ngụm từng ngụm, nhìn baba trước mắt không biết nói gì.
Thứ cứng rắn đang đè lên bụng cô bắt đầu giật giật, giống như muốn thoát ra tỏ rõ uy phong của nó…
“Hô…”
Vài phút sau, Mộc Thanh Nịnh mới hoàn hồn lùi về sau từng bước “Sau này vẫn nên để Nịnh Nịnh ở ký túc xá, so ra vẫn tốt…”
“…”
“baba sau này muốn cưới người khác, Nịnh Nịnh không muốn làm cho baba khó xử…”
“…”
“Nịnh Nịnh sợ rằng sau khi baba kết hôn…”
Nói đến đây Mộc Thanh Ninh mới phát hiện hình như đã nói sai, cho dù baba kết hôn với người khác có đối xử không còn tốt với cô…
Nói đến đoạn này, Mộc Tiêu Triệt bật cười đi đến phía trước, ngón tay thon dài câu lấy cái cằm của cô “Nịnh Nịnh ghen tị?”
Một câu nói đánh thức người đang mơ màng.
Con ngươi của Mộc Thanh Nịnh đột nhiên co rút lại, cô là đang ghen sao?
Làm sao có thể…
Cho dù là thật, cô cũng không bao giờ thừa nhận, tuyệt đối sẽ không thừa nhận!
Nhìn thấy sắc mặt đỏ bừng của Mộc Thanh Nịnh, Mộc Tiêu Triệt càng thêm khẳng định. Trước khi đến đây hắn đã sợ Nịnh Nịnh tức giận chán ghét hắn hoặc cô có người khác…
Cho đến bây giờ, bất quá mọi việc là hắn nghĩ nhiều…
Nếu là chuyện này, vậy hắn an tâm.
Mộc Thanh Nịnh lúng túng không biết nên nói gì, cô cúi đầu, chớp chớp mắt trong miệng lẩm bẩm, ở trong ngực baba bắt đầu trầm mặc.
Bàn tay to lớn của Mộc Tiêu Triệt bắt đầu cởi bỏ quần áo trên người cô, từng cái từng cái rơi xuống, anh ở bên tai cô thì thầm “Người phụ nữ kia là ông nội an bài cho Cảnh Tu.”
“…” Mộc Thanh Nịnh bối rối, vẻ mặt không biết làm sao, hoàn toàn không có hiểu được ý nghĩa trong câu nói của baba, an bài cho chú?
Đây là ý gì?
Mộc Tiêu Triệt nhẹ nhàng ôm Mộc Thanh Nịnh đặt trên giường ký túc, đè lên người cô, bàn tay vuốt ve cơ thể mềm mại của cô “Baba để cho ông nội sắp xếp mọi chuyện, sau đó đưa Cảnh Tu đến lễ cưới. Baba cũng không có nói là mình sẽ cưới, sau này ông nội cũng sẽ không thể nói gì.”
Lời này thật rõ ràng, Mộc Thanh Nịnh hiểu ngay, thủ đoạn này không phải là trộm long tráo phụng hay sao…
Này nếu bị phát hiện…, nhưng mà baba thông minh như vậy, hẳn đã an bài hết mọi thứ rồi....
Đột nhiên, Mộc Thanh Nịnh cảm thấy nhẹ nhõm, hóa ra baba sẽ không kết hôn với người khác, điều này thật tuyệt…
Hả?
Vì cái gì mà thật tuyệt…
“Nịnh Nịnh thích baba sao?”
“…”
Giọng nói trầm ấm của baba vang bên tai, khuôn mặt vốn lạnh nhạt của Mộc Thanh Nịnh đột nhiên đỏ bừng. Tất nhiên là cô thích rồi, nhưng cô không muốn nói ra.
--
Quay lạị với Mộc Cảnh Tu đang đắc ý ở nhà, hắn đang tính toán sau đêm này nên tìm Nịnh Nịnh để bồi thường như thế nào. Nghĩ đến Nịnh Nịnh, côn ŧᏂịŧ bên dưới trực tiếp ngạnh lên, này chết tiệt! Hắn trực tiếp đi phòng tắm, mở nước lạnh dập tắt dục hỏa.
Hắn vĩnh viễn sẽ không biết được mình đã bị tính kế.
…
Mộc Thanh Nịnh hai tay ôm lấy cổ Mục Tiêu Triệt “Vậy baba có muốn vĩnh viễn ở cùng một chỗ với Nịnh Nịnh?”
“Tất nhiên muốn”
“Vậy, vậy thì Nịnh Nịnh thích baba.” Nói xong, Mộc Thanh Nịnh cảm thấy da đầu hơi tê, cô ngẩng đầu lên, trực tiếp hôn lấy baba.
Nhẹ nhàng cắn mọt ngụm, cô thẹn thùng nhắm mắt không để cho baba nhìn thấy.
Sau khi Mộc Tiêu Triệt biết Nịnh Nịnh ghen, tâm tình mất mát trong nháy mắt biến mất, hơn nữa giờ này Nịnh Nịnh lại đối hắn vừa hôn vừa cắn, tinh thần nâng cao. Hai chân rắn chắc đẩy về phía Nịnh Nịnh, cầm lấy vật cứng ngắc và nóng bỏng, trực tiếp nhét vào tiểu huyệt non mềm của Mộc Thanh Nịnh…
Mộc Thanh Nịnh cảm được côn ŧᏂịŧ đang tiến vào hoa huyệt, cô mở mắt ra, tiềm thức co rút lại lắc lắc đầu: “Không, không …”
“Không? Nhưng huyệt nhỏ của Nịnh Nịnh rõ ràng đang tiết ra rất nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ nha.”
“…”
Dâʍ ŧᏂủy̠ là bởi vì lần hôn môi triền miên vừa rồi mà động tình…
Mộc Thanh Nịnh cũng không quên nụ hôn kia, nụ hôn thiếu chút nữa khiến cô hít thở không thông…
Nhìn thấy Nịnh Nịnh không nói gì, đôi mắt phượng hẹp và dài của Mộc Tiêu Triệt hơi nhíu lại
“Hôm trước Cảnh Tu đưa con đi học, hắn nói hắn muốn nuôi con?”
! ! !
Mộc Thanh Nịnh nghe vậy tim bắt đầu đập nhanh hơn, nhưng trên khuôn mặt lại giả bộ bình tĩnh “Vâng.”
“Vậy có lẽ baba phải đẩy nhanh tốc độ, khiến hắn ta nhanh chóng đi cưới đại tiểu thư Thẩm gia làm vợ.”
Mộc Thanh Nịnh nghĩ nghĩ, vẫn là nhịn không được hỏi “Baba, sao người lại biết vậy?”