Lệch Quỹ Đạo

Chương 177: Văn phòng play (1) Lục Dân X Trần Tĩnh Di

Editor Mạnh Thường Ca

❋ 177. Văn phòng play ~~~ đυ. vυ' ~~ côn ŧᏂịŧ lớn không ngừng ra vào ở giữa vυ' ~~ ngậm qυყ đầυ hút lỗ nhỏ đến phun tinh ~~~ Lục Dân X Trần Tĩnh Di

Lúc đến công ty đã là 8 giờ tối, trong công ty đã không còn một ai, vừa mới tiến vào văn phòng, Lục Dân liền nâng mặt cô lên và hôn sâu.

“U…ưm…ưmm ~”

Của lớn ở phía sau đóng lại, Trần Tĩnh Di ôm lấy cổ hắn, hai chân quấn lên eo hắn, Lục Dân nâng người lên, ôm đi về phía bàn làm việc.

“Ba, không, phải làm việc.. ~” đầu lưỡi nóng nó không ngừng liếʍ liên tục ở giữa cần cổ, Trần Tĩnh Di ngẩng đầu lên, ôm lấy đầu Lục Dân nói.

“Việc bây giờ của ba chính là đυ. em.” Nói xong cởϊ qυầи áo của cô ra, áo ngực bị đẩy lên trên, Lục Dân bóρ ѵú, cúi đầu mυ'ŧ lần lượt hai bên.

“U.m…ba…~”

Lục Dân bóp lấy cặρ √υ' bự, chúng mềm mại vô cùng, hắn hận như không thể bóp nát chúng, động tác tay ngày càng mạnh, theo đó cũng mυ'ŧ núʍ ѵú mạnh một cái như thể hắn có thể hút ra sữa vậy.

“Ba! Nhẹ chút đi, đau người ta ~” Trần Tĩnh Di bị mυ'ŧ đến đau nhưng vẫn ưỡn ngực dâng nhũ mương vào miệng hắn sâu hơn và kêu da^ʍ, “Aaa..ưʍ..sướиɠ ~”

Đầu lưỡi nóng như lửa đảo vòng quanh núʍ ѵú, đầṳ ѵú bị gặm cắn liên tục, hắn liếʍ làm cô cảm thấy ngứa ngáy, phải kêu rên, “Ba..nhẹ đi…con nứиɠ ~~”

Lục Dân không nghe, cắn một phát thật mạnh vào đầṳ ѵú, tay hắn ngắt lấy núʍ ѵú một cái, “Nhẹ thì cái lỗ da^ʍ này của em có thể sướиɠ được sao?”

“A..aa..lỗ da^ʍ nứиɠ quá…muốn cu bự cơ ~~~~” hai chân kẹp lấy eo hắn, Trần Tĩnh Di nâng mông cọ vào hông của hắn, qυầи ɭóŧ sớm đã ướt đẫm, cọ lên quần tây của hắn làm ướt đẫm một mảnh, “Baaa….em muốn ©ôи ŧɧịt̠ bự của ba….thao em đi mà ~~~~”

Vυ' bị hắn mυ'ŧ đến nỗi tê tê dại dại, sâu trong tiểu huyệt dâng lên cảm giác trống trải hư không, cô nâng mông lên cọ đũng quần của hắn để côn ŧᏂịŧ hắn cứng lên, rồi vừa cọ vừa dâʍ đãиɠ mời gọi.

“Baa.em muốn…em muốn côn ŧᏂịŧ ~~”

Lục Dân bị cô cọ đến cũng không nhịn nổi nữa, ôm cô lên ghế ngồi sau đó hắn đứng dậy cởi bỏ dây lưng, côn ŧᏂịŧ lớn lập tức nhảy ra khỏi quần, Lục Dũng nắm lấy thân ©ôи ŧɧịt̠ kề qυყ đầυ vào đầṳ ѵú cô chà sát lại làm cô kêu da^ʍ,

“Aaa…ư…ba….~~”

Trần Tĩnh Di nhìn đầṳ ѵú của mình bị Lục Dân chà ©ôи ŧɧịt̠ lên nứиɠ vô cùng, cô đưa tay ép hai vυ' vào nhau, Lục Dân thuận thế cắm côn ŧᏂịŧ vào giữa ngực sau đó bắt đầu đυ. vυ'.

“Hừ! Kẹp chặt vυ' em đi!"

Giọng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên bên tai, Trần Tĩnh Di liếʍ liếʍ môi, cúi đầu nhìn qυყ đầυ bự thoắt ẩn thoắt hiện giữa vυ' mình, lỗ nhỏ trên đỉnh còn đang chảy ra chất nhầy dâʍ đãиɠ, cô liếʍ môi đợi khi đầu ©ôи ŧɧịt̠ cắm lên, Trần Tĩnh Di vươn lưỡi liếʍ vào nó.

Da đầu Lục Dân tê rần, “Ha! Đúng là đĩ nhỏ của ba!” côn ŧᏂịŧ đυ. vυ' cực nhanh, cặρ √υ' trắng như tuyết kẹp chặt lấy côn ŧᏂịŧ của hắn, vừa đón ý nói hùa vừa cúi đầu liếʍ đầu ©ôи ŧɧịt̠ của hắn.

“Ba…tiểu huyệt ngứa muốn chết rồi ~~” Trần Tĩnh Di khép lại chân, đầu lưỡi liếʍ lỗ nhỏ, Lục Dân thở phì phò, đυ. thật nhanh, khi nhét qυყ đầυ lên thật cao thì đυ. vào miệng Trần Tĩnh Di, cô mυ'ŧ mạnh đầu khấc một cái.

“Shhh! Ba bắn!”

“Phụt phụt” cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt phun hết vào miệng cô, Lục Dân ngửa đầu thở dốc, sau khi thọc vào rút ra mấy cái ngừng mới từ từ rút chim ra.........