Editor Mạnh Thường Ca
❋ 171. Làm trò trước mặt Lục Dân, dạng háng tự an ủi ~ Lục Dân X Trần Tĩnh Di ~~~~
Rõ ràng vừa mới bị đυ. cách đây không lâu nhưng bây giờ Trần Tĩnh Di lại cảm thấy cơ thể của mình nóng rực một cách dị thường, hai núʍ ѵú bị người đàn ông ngậm ở trong miệng liếʍ mυ'ŧ làm hoa huyệt ngứa ngáy trào ra dâʍ ŧᏂủy̠ không ngừng, từng đợt từng đợt không thể ngăn được.
“Uh….ba…đừng mυ'ŧ….ư ~~~” Lục Dân há to mồm cắn day đầṳ ѵú cô, tay thì đưa xuống bóρ ѵú cô, đầu ngón tay không ngừng qua lại âu yếm môi âʍ ɦộ, “Ướt như vậy sao?”
“A..aaa…ba….~” Trần Tĩnh Di nhịn không được tách hai chân ra, ngón tay của Lục Dân gảy liên tục vào hạt châu nhỏ bên trên môi l*и, cho đến khi hai ngón tay dính đầy nước da^ʍ nhút nhát của cô thì hắn khép hai ngón tay lại cắm vào bên trong lỗ da^ʍ.
“Ba…aa….” tay nhỏ nắm chặt lấy áo của hắn, Lục Dân dùng ngón tay ra vào trong huyệt cô vài cái, “Hôm nay nứиɠ đến như vậy sao? Ở nhà quyến rũ ba còn không đủ à mà đến đây rồi lại tiếp tục?”
“Ba…hư…nhưng…con vẫn muốn….ư”
Ngón tay nhanh chóng ra vào trong người, hắn còn ác ý dùng ngón tay cái ấn vào đậu nhỏ day day, “Muốn cái gì? Nói ba xem nào?”
“Uhm…muốn…muốn…baa…dươиɠ ѵậŧ bự…ư..” ngón tay Lục Dân cắm mạch thêm mười mấy cái nữa, lòng bàn tay thô ráp cọ xát vào thịt huyệt, khi hoa huyệt Trần Tĩnh Di kẹp chặt lại run run sắp lêи đỉиɦ thì hắn lại rút ngón tay ra.
“Ba…cho con….đừng rút ra~” Trần Tĩnh Di bám vào cơ thể của Lục Dân, hai chân kẹp chặt cọ xát vào nhau liên tục, Nhưng mà dù làm như thế nào cũng vẫn cảm thấy không đủ, bên trong tiểu quyển ngày càng trống rỗng.
“Ba muốn xem con an ủi, mở hai chân ra đi, ngồi lên trên tự chơi tiểu huyệt dâʍ đãиɠ của con cho ba xem!”
Lục Dân bóρ ѵú cô làm Trần Tĩnh Di khó chịu vô cùng nhưng chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh suối nước nóng, hai đùi dạng loa thật to để lộ ra hoa được hồng phấn, một cái cửa động nho nhỏ đang hé ở nơi đó, hai ngón tay mảnh khảnh không ngừng ra ra vào vào ở trong huyệt, một bên tay còn lại tự bóp lấy vυ' mình, núʍ ѵú của cô lộ ra giữa khe hở hai ngón tay bị Trần Tĩnh Di kẹp đùa giỡn.
“Uhmmm…aa.aa..uh…ư…ba~~~” ngón tay mảnh khảnh ra ra vào vào trong lỗ da^ʍ, Trần Tĩnh Di cảm nhận được lỗ da^ʍ của mình vừa chặt vừa ướt nóng vô cùng, “Ba…ưm…~” hai chân dạng thật rộng, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy dọc xuống từ miệng huyệt.
Lục Dân nhìn bộ dạng phát da^ʍ của cô thì dươиɠ ѵậŧ ở bên trong quần tây đã xuống cứng ngắc từ lâu, hắn đưa tay cởi dây lưng quần liền tụt xuống bên hông, ©ôи ŧɧịt̠ bự lập tức dựng thẳng đứng, hắn đưa tay nắm lấy tuốt cxc.
“Ba…con muốn dươиɠ ѵậŧ….muốn ăn cxc ba….ư…muốn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của ba…~~” ngón tay đang ngày càng gia tốc ra vào trong huyệt da^ʍ, Trần Tĩnh Di vươn đầu lưỡi chuyển động lưỡi lên xuống ở trong không khí tỏ ý muốn ăn côn ŧᏂịŧ của hắn. Lục Dân đi lên phía trước vài bước rồi dừng lại ở khoảng cách gần đầu lưỡi nhất nhưng lại không thể liếʍ được đến, hắn cố tình tuốt cxc ở ngay trước cái miệng nhỏ của cô.
Hơi thở mùi hương của Lục Dân lan tràn ở chóp mũi của mình nhưng lại không thể anh hay chạm vào được cây hàng kia, Trần Tĩnh Di khó chịu vô cùng, có ý định muốn tiến lên phía trước nhưng mà Lục Dân lại lùi về phía sau, cố ý không cho cô ăn gậy thịt. “Ba…con muốn….cho con ~~~”
Ngón tay cắm ở trong huyệt càng lúc càng nhanh, “òm ọp” tiếng nước vang lên đã làm Lục Dân bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, sau khi tuốt cxc nhanh mấy cái, Lục Dân ngồi xổm xuống dưới người Trần Tĩnh Di, đưa tay nắm lấy đầu gối của cô, cúi xuống liếʍ vào hoa huyệt.
“Aaaaa….baaa….~~” Trần Tĩnh Di rút ngón tay ra để cho đầu lưỡi của hắn cắm vào trong huyệt mình, đầu lưỡi giảo hoạt không ngừng khuấy đảo lôi ra dâʍ ŧᏂủy̠ ở bên trong, liếʍ láp đánh vòng tròn xung quanh miệng huyệt, thậm chí hắn còn cắn và day ở môi âʍ ɦộ của cô.
“Aaaa….ba….sướиɠ quá….thích ~~”
Đầu lưỡi moi móc ở bên trong huyệt làm Trần Tĩnh Di sướиɠ không chịu được, đột nhiên phần thịt nhỏ bên trên huyệt da^ʍ bị liếʍ vào làm lỗ cᏂị©Ꮒ của Trần Tĩnh Di lập tức co rút thật chặt “Uh….a.aaaa…ba…đừng…đừng chơi chỗ đó~~”
Cái cái mông đang ngồi lại hơi nâng lên để làm đầu lưỡi của, Lục Dân liếʍ dễ dàng hơn, Trần Tĩnh Di ngửa đầu thét chói tai và phun ra một đợt dâʍ ŧᏂủy̠, chất dịch nóng lòng không ngừng trào ra từ miệng huyệt, tất cả đều bị Lục Dân nuốt sạch.
Khi cô đang lên cao trào Lục Dân nắm côn ŧᏂịŧ, qυყ đầυ cọ nhẹ ở nơi miệng huyệt đang run rẩy mấy cái, nói cho đến khi đầu ©ôи ŧɧịt̠ dính đầy nước da^ʍ thì hắn ôm cô bế lên, đầu năm khổng lồ kề vào miệng lỗ đυ., dươиɠ ѵậŧ lớn nóng bỏng đâm lút cán.
“Aaaaaa ~”
Hoa huyệt vốn đang lên cao trào nên co chặt lại, sau khi bị ©ôи ŧɧịt̠ bự của Lục Dân đâm vào, Trần Tĩnh Di biết bám vào người hắn, cơ thể run rẩy lại lên cao trào một lần nữa...........