Editor: Mạnh Thường Ca
❋ 160. “Chào cờ” ~~~ khẩu giao trong phòng tắm ~ bắn đầy miệng tinh nồng ~~~~ Lục Dân X Trần Tĩnh Di
Sáng sớm hôm sau, di động trong phòng khách dưới lầu vang lên liên tục, trong phòng ngủ ở trên tầng Trần Tĩnh Di đang rúc trong ngực của Lục Dân, bên dưới chăn hai người đang quấn lấy nhau.
Trần Tĩnh Di nửa mê nửa tỉnh, cả người bị người đàn ông ôm chặt lấy vô cùng ấm áp, đùi cô gác lên đùi người đàn ông, trong hoa huyệt vẫn còn đang cắm sâu vào trong huyệt, Trần Tĩnh Di nhịn không được dụi đầu vào ngực hắn, tay nhỏ cũng ôm chặt lấy eo hắn.
Lục Dân còn tỉnh sớm cả cô, Trần Tĩnh Di dụi vào người hắn làm côn ŧᏂịŧ chôn trong huyệt cửng lên, rất nhanh lại làm đầy hoa huyệt, “Ư…~~ ba ~~”
“Bảo bối dâʍ đãиɠ! Mới sáng sớm đã kẹp lấy dươиɠ ѵậŧ của ba rồi!” Lục Dân đè người ở dưới thân, trong chăn nơi tư mật của hai người dán chặt, Lục Dân đưa đẩy mấy cái làm Trần Tĩnh Di kẹp chặt lấy côn ŧᏂịŧ của hắn.
“A….ba…sâu quá…to…ư ~~” Trần Tĩnh Di quấn lấy eo hắn, theo động tác đυ. cᏂị©Ꮒ của Lục Dân cũng theo đó mà nâng mông đón ý nói hùa.
“Ha! Bảo bối dâʍ đãиɠ! Mới sáng sớm đã thèm ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ rồi!” Mông gia tốc nắc vào huyệt nhỏ, hắn rên nhẹ một tiếng, phun hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt vào huyệt của cô.
Hai người ôm nhau không ngừng thở hổn hển, Trần Tĩnh Di dán chặt cơ thể vào người hắn, di động ở dưới lầu vẫn đang réo lên, hai người lại yên tĩnh nghe đến âm thanh cuối cùng.
“Ba mau đi nhận điện thoại đi ~” cô đẩy đẩy l*иg cứng rắn, Lục Dân chậm rãi rút dươиɠ ѵậŧ ra khỏi tiểu huyệt, nơi cửa huyệt chảy tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c ra ngoài liên tục, Lục Dân nhìn lại đè cô xuống hôn một lúc lâu mới chịu thả cô ra rồi đi xuống tầng.
“Alo?”
“Ba...... Tĩnh Di......... cả tối qua con không liên lạc được với cô ấy, cô ấy đang ở.......”
Giọng Lục Dũng có chút khàn khàn, Lục Dân nắm di động thật chặt, “Đã xử lý tốt chưa?”
“Con......... Ba...........”
“Con tự mình xử lý mọi chuyện cho tốt đi, chiều ba sẽ đưa Tĩnh Di tới.” Lục Dân nói xong rồi cúp điện thoại, tiện tay ném lên bàn thở dài một hơi mới đứng dậy đi lên lầu.
Trên giường lớn không có ai, chỗ khăn trải giường bị lưu lại một vệt nước lớn, còn có không ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ vương lại ở bên trên, Lục Dân nhíu mặt, đi đến phòng tắm.
Vừa mới mở cửa liền nhìn thấy Trần Tĩnh Di trần trụi đứng dưới vòi hoa sen tắm rửa, nhịn không được liếʍ răng hàm sau, Lục Dân vừa tự tuốt côn ŧᏂịŧ vừa đi đến gần Trần Tĩnh Di.
“Ba…ư…” Trần Tĩnh Di nhìn dươиɠ ѵậŧ cứng lên ở dưới háng của hắn, khi Lục Dân đi đến trước mặt cô, cô nắm lấy dươиɠ ѵậŧ của hắn tuốt mấy cái, Lục Dân vừa bị bàn tay nhỏ mềm mại của cô chạm vào côn ŧᏂịŧ đã lớn thêm một vòng, chỗ mã mắt mở rộng tràn chất nhầy trong suốt ra bên ngoài không ngừng, trên thân gậy ướt dầm dề, gân xanh sưng lên nhìn vô cùng đáng sợ.
“Bảo bối của ba.......”
Lục Dân vừa đến gần Trần Tĩnh Di liền ngậm lấy qυყ đầυ của hắn, đầu lưỡi đảo vòng quanh ở mã mắt trên qυყ đầυ, những dịch nhày tiết ra từ đó đều bị Trần Tĩnh Di liếʍ sạch.
Tay nhỏ nắm lấy thân gậy tuốt lên xuống, cặp trứng dái bên dưới cũng không quên đùa giỡn vỗ về, “Ư…ưm…ưmmm ~” Trần Tĩnh Di cố gắng há miệng ra thật lớn để nuốt dươиɠ ѵậŧ của hắn vào trong miệng.
Lục Dân cũng sướиɠ vô cùng, ngửa đầu nhưng tay ấn lấy đầu cô dán sát vào háng của hắn, dươиɠ ѵậŧ bự bắt đầu đưa đẩy trong miệng cô, đầu khấc cực lớn đè sâu vào đến tận cổ họng của cô.
“Ư…Ư…~” côn ŧᏂịŧ quá lớn, Trần Tĩnh Di không thể nuốt kịp nước bọt, nước bọt của cô chảy dọc xuống theo khóe miệng, đầu lưỡi liếʍ ở chỗ qυყ đầυ liên tục, sau đó cô đột ngột mυ'ŧ mạnh mã mắt làm Lục Dân hít sâu một hơi, ấn đầu cô vào sát điên cuồng đong đưa.
“Ư…ưm…~” dươиɠ ѵậŧ của Lục Dân nhấp từng cái trong miệng, Trần Tĩnh Di chỉ có thể há miệng lớn đến hết cỡ, nơi khóe miệng đau xót đến cực điểm vì bị hắn đυ. miệng, miệng nhỏ của cô chỉ có thể cố chịu mà mυ'ŧ lấy côn ŧᏂịŧ của hắn, đầu lưỡi cố gắng liếʍ mã mắt của hắn.
Eo Lục Dân sướиɠ đến tê rần, nhấc eo hùng dũng cᏂị©Ꮒ miệng cô mười mấy cái, mã mắt bắt đầu tràn ra chất nhầy nhiều hơn chảy hết vào trong cổ họng của cô, sau đó Lục Dân hung hăng đâm mạnh một cái sâu đến trong cổ họng của cô, “Phụt phụt” bắn ra một đống tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt.
Sau khi bắn tinh xong Lục Dân kéo Trần Tĩnh Di ấn ở trên tường, “Ba thật sự muốn đυ. chết con!”