❋ 125: Mạnh Tuyết chủ động câu dẫn ~~~ tự an ủi cho Lục Dũng nhìn ~~~ côn ŧᏂịŧ thô to cắm thẳng vào huyệt ~~ Lục Dũng X Mạnh Tuyết ~~
Sau khi Lục Dũng cúp điện thoại thì xoa xoa giữa hàng mày, nơi cổ mỏi vô cùng, vừa ngửa đầu thả lỏng liền có một đôi tay mềm mại ấn ở huyệt Thái Dương của hắn nhẹ nhàng xoa bóp, “Lục tổng, có tốt hơn chút nào không?”
Giọng Mạnh Tuyết nhẹ nhàng, Lục Dũng cũng dần dần thả lỏng nhưng mà xoa tay nhỏ đang xóa huyệt Thái Dương không lâu sau liền bắt đầu chậm rãi đi xuống, đầu tiên là ấn ở ngực hắn rồi sau đó đến bụng hắn bụng, cuối cùng dừng ở dưới háng của hắn.
Lục Dũng mở mắt, nhìn chằm chằm ở cái tay đang tác loạn ở hạ thân, “Muốn à?”
Mạnh Tuyết cắn môi, ngồi xổm xuống dưới người hắn, tay nhỏ cởi dây lưng thả ra nhục côn đang bị ẩn giấu bên trong, “Lục tổng đã lâu không làm rồi, anh không khó chịu sao?”
Hỏi xong liền cúi đầu ngậm lấy qυყ đầυ cực lớn kia, đầu lưỡi nhỏ xinh đảo qua lại, Lục Dũng sảng khoái cũng không nhẫn nhịn, ấn đầu cô đưa đẩy hông, côn ŧᏂịŧ lớn đung đưa trong mồm cô ấy.
“Uhm ~ to quá ~~ Lục tổng ~ côn ŧᏂịŧ lớn ~ cắm sâu ~~~~” trong văn phòng, Mạnh Tuyết nằm trên bàn làm việc, mông chổng thật cao, trong cái hoa huyệt sưng đỏ đang bị một cây dươиɠ ѵậŧ thô tráng cắm chọc, dâʍ ŧᏂủy̠ làm miệng huyệt ướt lộc cộc, lông c* cũng hoàn toàn ướt đẫm, ướt thành một dúm mềm oặt ở một bên.
“Uhm ~~ sướиɠ quá ~~ Lục tổng ~~~” Lục Dũng cũng đang cao hứng, thấy Mạnh Tuyết hiếm khi chủ động như vậy, dâʍ đãиɠ như vậy liền rút côn ŧᏂịŧ ra, dâʍ ŧᏂủy̠ lập tức xôn xao tiết ra.
Khó hiểu quay đầu lại nhìn Lục Dũng, “Lục tổng ~~ uhm ~~ cᏂị©Ꮒ em đi ~~ sao lại dừng ~~ mau cᏂị©Ꮒ đi mà ~~~~” Mạnh Tuyết vừa nói vừa lắc cái mông của mình, Lục Dũng châm điếu thuốc ngồi một bên, chậm rãi phun ra một ngụm khói, “Thủ da^ʍ cho tôi xem!”
Mạnh Tuyết cắn răng quay đầu lại nhìn Lục Dũng, đầu lưỡi hồng nộn liếʍ môi dưới của mình, làm trò trước mặt Lục Dũng, cắm hai ngón tay vào huyệt, chọc ra rút vào mấy cái, tiếng kêu da^ʍ không ngừng vang lên, “Uhm ~ thật thoải mái ~ sướиɠ ~”
Rất nhanh, chỉ với hai ngón tay đã không thể thỏa mãn cái huyệt da^ʍ của Mạnh Tuyết, cô lại nhét thêm một ngón nữ, ba ngón tay liên tục ra vào trong cái huyệt ướt dầm dề, Lục Dũng nhìn đến nỗi hạ thân đau đớn vô cùng, “Lại đây cho tôi đυ.!”
Mạnh Tuyết lập tức bò đến trước người Lục Dũng, nhìn cây nhục hành nóng hầm hập kia vội vàng ngậm lấy, da^ʍ huyệt chảy nước dầm dề, cũng không quên ăn côn ŧᏂịŧ lớn trong miệng.
Lục Dũng ấn cằm cô, rút chim lớn ra khỏi miệng, côn ŧᏂịŧ lớn nặng trĩu nằm ở bụng nhỏ, lông c* xung quanh bị dâʍ ŧᏂủy̠ của Mạnh Tuyết làm cho ướt nhẹp thành một dúm, tinh hoàn phình phình trướng trướng, Mạnh Tuyết nuốt nước miếng, “Lục tổng ~~ cᏂị©Ꮒ em ~~”
Lục Dũng cũng không sốt ruột, tay bóp nắn cặρ √υ' trắng nõn, năm ngón tay ôm hết vυ' lớn, hắn còn cố tình kẹp đầṳ ѵú cô giữa hai ngón đùa giỡn.
Mạnh Tuyết tùy ý để hắn chơi vυ', cúi đầu tiếp tục ăn côn ŧᏂịŧ của hắn, một tay cầm gốc côn ŧᏂịŧ, một tay xoa nắn cặp trứng, đầu lưỡi đảo vòng quanh qυყ đầυ, liếʍ hết chất nhầy trắng ra, “Lục tổng ~ em thích tϊиɧ ɖϊ©h͙ anh ~ muốn ăn ~~”
Mạnh Tuyết nói xong thì há to miệng, ngậm hết qυყ đầυ vào miệng, sau đó cúi đầu xuống nuốt nửa cây hàng vào miệng, trong khoang miệng tràn đầy hương vị của hắn, Mạnh Tuyết hưng phấn tiếp tục nỗ lực nuốt căn côn ŧᏂịŧ kia, hận không thể ăn hết tất cả vào trong miệng.
Lục Dũng nhìn người phụ nữ dưới thân đang phát da^ʍ ăn côn ŧᏂịŧ của mình, cũng sướиɠ không chịu được, kéo cô lên ấn lên bàn làm việc của mình, đùi chen vào giữa, đẩy eo lên, côn ŧᏂịŧ thô tráng đâm thẳng vào da^ʍ huyệt của cô.