Editor: Mạnh Thường Ca
❋ 112: Nuốt dươиɠ ѵậŧ chồng bạn thân trong ngày sinh nhật của bạn thân ~~~ Lục Dũng X Vưu Lị ~~~
Một tuần sau, sinh nhật Trần Tĩnh Di sẽ tổ chức ở biệt thự Lục gia, Trần Tĩnh Di không muốn làm to, chỉ muốn mời một số bạn bè có quan hệ tốt thời đi học cùng với bạn tốt của Lục Dũng, cũng chỉ có tầm hai ba mươi người, ngồi vây quanh một cái bàn lớn, chúc mừng sinh nhật Trần Tĩnh Di.
Vưu Lị ngồi ở bên cạnh Trần Tĩnh Di, hai người thỉnh thoảng trò chuyện cười rất vui vẻ, “Tĩnh Di, WC ở đâu vậy?”
Trần Tĩnh Di chỉ chỉ, Vưu Lị liền rời khỏi vị trí, về phía Lục Dũng bị rót không ít rượu, không lâu sau cũng vào WC, rửa tau sạch sẽ thì chợt nhìn thấy một người trong gương, không vui nhíu mày.
“Nhìn thây em thì không vui sao~ ” Vưu Lị đi đến phía sau hắn, ôm lấy eo hắn từ phía sau.
Lục Dũng kéo tay cô xuống, “Sao cô lại vào phòng của tôi và Tĩnh Di?”
“Có sao đâu? Nơi này của hai người cũng có phải lần đầu tiên em đến đâu ~ vẫn nhớ chút chút mà ~ ” Vưu Lị vừa nói vừa di chuyển tay nhỏ xuống, nơi đó của Lục Dũng vẫn chưa cứng lên, nhưng mà sờ vào thôi cũng đã hơi phồng lên một cục to.
Lục Dũng đẩy cô ra, sửa sang lại quần áo, “Tĩnh Di đang chờ tôi ở bên dưới, đi xuống đi.”
Vưu Lị nghe xong thì cười, sau khi cầm điện thoại di động lên gõ vài cái thì xoay người, Lục Dũng đứng yên tại chỗ, xoay người nhìn người phụ nữ ở phía sau, “Cô có ý gì!”
Trong di động đang phát video hai người làʍ t̠ìиɦ, Vưu Lị đi đến trước mặt hắn, tay nhỏ ấn vào hạ bộ của hắn, “Em chỉ muốn anh đυ. em thôi ~ không phải anh vẫn luôn biết sao?”
Bàn tay nhỏ mềm mại không ngừng ấn vào chỗ đang cứng lên của hắn, Lục Dũng hít sâu vài hơi, côn ŧᏂịŧ cứng lên từng chút một, lúc này Vưu Lị ngồi xổm xuống, ngón tay mảnh khảnh ấn vào hạ bộ hắn không ngừng, nhìn c̠ôи ŧɧịt̠ của hắn ngày càng bự ra, cô nhanh chóng kéo khóa xuống, giải phóng chim lớn của hắn ra.
Vừa nhìn thấy dươиɠ ѵậŧ thô tráng Vưu Lị lập tức vươn lưỡi ra liếʍ mấy ngụm ở chỗ qυყ đầυ, mùi vị tanh nồng nhanh chóng tràn ngập trong khoang miệng, Vưu Lị dán mặt lên côn ŧᏂịŧ của hắn mυ'ŧ một hơi thật sâu, sau đó nắm gốc ©ôи ŧɧịt̠ bắt đầu tuốt thật nhanh.
“Uh ~~ thật lớn ~~ ngày nào anh cũng lớn như này sao? Thế thì ở văn phòng thì làm sao bây giờ? Đυ. thư ký sao?” nhắc đến thư ký, dươиɠ ѵậŧ của Lục Dũng lại cứng thêm, Vưu Lị cầm gốc ©ôи ŧɧịt̠ ngậm lấy đầu nấm to bự.
Lục Dũng sướиɠ, hơi hẩy mông lên, cái miệng nhỏ của Vưu Lị cũng rất hiểu ý, há thật to để c̠ôи ŧɧịt̠ cắm vào sâu hơn, Lục Dũng bị cô khẩu giáo một lát thì cảm thấy không còn thỏa mãn, du͙© vọиɠ trong bị gợi lên cao đến mức kêu gào. Ấn đầu cô xương, bắt đầu dùng sức đưa đẩy hông.
“Uhm ~~ uh ~~~”
“Hừ! Rất thoải mái! Ngậm sâu hơn đi!" Lục Dũng bị cô liếʍ sướиɠ, ngửa đầu lên thở dốc mạnh mẽ, ©ôи ŧɧịt̠ thô tráng cắm đến cổ họng của người phụ nữ, Vưu Lị rất nhanh đã cảm nhận được hô hấp khó khăn, hơi đẩy đẩy bụng của hắn, côn ŧᏂịŧ hơi rút ra một chút cô mới tiếp tục chăm sóc qυყ đầυ.
“Chậc chậc ~~ Ưm ~~ ” âm thanh liếʍ mυ'ŧ vang lên trong phòng không ngừng, Lục Dũng nhịn không được đưa đẩy mông nhanh hơn, chim lớn cứ thế không ngừng đưa đẩy trong miệng cô cực nhanh.
Vưu Lị khó khăn phun ra nuốt vào côn ŧᏂịŧ hắn, qυყ đầυ của Lục Dũng rất lớn, khi chọc đến vạch của khoang miệng thì trên má bị đâm đến nhô lên một khối, hiện ra hình dáng của đầu cu, tuy Vưu Lị đang rất cực khổ nhưng vẫn tiếp tục liếʍ côn ŧᏂịŧ hắn không bỏ.
Vưu Lị quỳ gối dưới người Lục Dũng, mông chổng thật cao, cái miệng nhỏ cũng há thật to, không ngừng liếʍ ©ôи ŧɧịt̠ trong miệng, lưỡi thường càn quét nơi mã mắt, nuốt sạch chất dịch nhầy do hắn tiết ra.
“Uhm ~~ nhóp nhép ~~~” nước miếng chảy xuống từ khóe miệng, ©ôи ŧɧịt̠ vẫn cắm miệng cô không ngừng đưa đẩy, Vưu Lị ăn đến khó chịu, nhả dươиɠ ѵậŧ hắn ra, “Quá lớn ~”
Lục Dũng véo cằm cô “Con đĩ! Không phải thích ăn ©ôи ŧɧịt̠ lớn sao! Liếʍ cho đến khi tôi bắn ra!”
Sau khi Lục Dũng nói xong ấn cằm cô lại lần nữa đút ©ôи ŧɧịt̠ vào mồm cô, Vưu Lị rất khó chịu, tay nhỏ chống ở bụng hắn, Lục Dũng vốn đã muốn bắn nên lúc này ấn đầu cô đυ. mồm cực nhanh, mạnh hơn.
“Bạch bạch” hai viên trứng thường đập vào cằm cô, Vưu Lị chỉ có thể cố gắng liếʍ vào mã mắt để kí©ɧ ŧɧí©ɧ hắn màu chóng bắn ra, Lục Dũng cũng cảm nhận được điều đó nên ấn đầu cô đυ. càng nhanh.
Cái lưỡi không ngừng đâm thọc vào mã mắt, Lục Dũng cắm mười mấy cái không nhịn được nữa, nhấp mạnh một cú vào miệng cô đến tận yết hầu, “Phụt phụt” bắn tinh ra, ước chừng mười mấy phát mới dừng lại..........
Sau khi bắn xong hắn liền đẩy người phụ nữ trước mặt ra, sau khi Lục Dũng thu côn ŧᏂịŧ vào qυầи ɭóŧ xoay người đi xuống lầu, mấy người dưới lầu đề nghị đi quán bar chơi.
Trần Tĩnh Di không biết đi nơi nào, nửa tiếng sau mới nhìn thấy cô đi trên lầu xuống, vừa mới đi xuống đã bị Lục Dũng ôm vào trong ngực, “Bọn họ muốn tới quán bar, em có đi không?”
Trần Tĩnh Di nghĩ một lát, “Em không đi, mấy người cứ đi đi.”
Mấy người đó không ngừng ồn ào, “Đi cùng đi.”
“Đi nào, đi nào!”
Chung quy vẫn là không lay chuyển được bọn họ, tất cả mọi người cùng nhau chuẩn bị rời đi, Lục Dũng đột nhiên nhớ tới còn có việc, dặn bọn họ đi trước, Trần Tĩnh Di cũng không nghĩ nhiều, theo mọi người rời đi trước.......