Lệch Quỹ Đạo

Chương 5. Lục Tổng, Ꮯôn Ŧhịt̠ Của Anh Thật Thô

"Lục tổng~~~~" Trần Phương đột nhiên bị vỗ mông không nhịn được quay đầu nhìn lại, chỉ thấy gương mặt của người đàn ông đỏ bừng, đứng đó nhìn thẳng vào cô.

Trần Phương mỉm cười, đi tới phía trước ôm eo hắn, sau đó thò tay vào trong quần, " Lục tổng~ Côn ŧᏂịŧ của anh thật thô a ~"

Yết hầu của Lục Dũng khẽ động, định đẩy người phụ nữ trước ngực ra, Trần Phương nắm lấy côn ŧᏂịŧ rồi bắt đầu di chuyển nhanh chóng, sau đó kiễng chân lên, liếʍ láp yết của hắn, " Lục tổng ~ Cho dù anh làʍ t̠ìиɦ với em ~ Vợ anh cũng sẽ không biết ~ Về sau nếu anh đi công tác , vợ anh lại không tiện, anh có thể ngủ với em ~ "

Giọng nói bên tai rất quyến rũ, cảm giác khô nóng ở tiệc rượu lại dâng lên. Trần Phương thấy hắn đầm đìa mồ hôi, tay cô ta bắt đầu mơn trớn qυყ đầυ, móng tay cô đưa đẩy qua lại, "Lục tổng ~ Làʍ t̠ìиɦ với em đi ~ "

Trần Phương đã đi theo Lạc Dùng nhiều năm, cô ta biết Lục Dũng là một người có du͙© vọиɠ mạnh mẽ, một lần họ ra về sau một buổi tiệc rượu, Lục Dùng uống say, trên đường trở về hai chân mở rộng để lệ đáy quần nhô lên cao, đó là khi cô ta bắt đầu muốn côn ŧᏂịŧ của hắn, muốn anh đâm mạnh vào bên trong cô.

"Lục tổng ~ Miệng dưới của em cũng chặt như miệng trên của em vậy ~" Trần Phương thổi vào tai hắn, bộ ngực kiều nộn của cô cố ý ma sát với ngực hắn, sau đó kéo bàn tay to của hắn xuống, Lục Dùng lập tức cảm thấy một cỗ dịch ướt.

“Trần Phương!"

Lục Dũng tức giận gọi tên cô ta, sau đó trên môi nóng rực, đầu lưỡi linh hoạt liếʍ láp môi hắn, sau đó đầu lưỡi nhỏ nhắn chui vào trong miệng, liếʍ qua lại trên đầu lưỡi của hắn, Lục Dũng kháng cự, nhưng cơ thể mỏng manh trong vòng tay hắn quá mềm mại, mà bàn tay trên côn ŧᏂịŧ cũng mềm mại vô cùng.

bàn tay to của hắn còn đang ở môi hoa cô ta,Trần Phương kẹp hai chân lại, hắn muốn rút tay về, cô ta càng kẹp chặt, đầu ngón tay còn dính dịch ướt, chỉ một cái chạm nhẹ, da^ʍ thuỷ đã dính đầy tay.

"Ưm ~ Lục tổng ~ Em đã ướt rồi ~~ Anh mau vào đi ~~" Tay Trần Phương nhanh chóng di chuyển trên côn ŧᏂịŧ, rồi nắm lấy hai viên trứng xoa xoa.

Lục Dũng không nhịn được rêи ɾỉ vỗ mạnh vào mông cô, “Quỳ xuống liếʍ sạch sẽ cho tôi! "

Côn ŧᏂịŧ thô to ra khỏi quần. Trần Phương quỳ trên mặt đất, dùng đầu lưỡi liếʍ Côn ŧᏂịŧ. Lạc Dùng hỏi mất kiên nhẫn, nắm cằm cô, côn ŧᏂịŧ lập tức tiến vào miệng cô ta.

" Ưm !" Côn ŧᏂịŧ thô to lấp đầy cái miệng nhỏ nhắn, Lục Dũng nhìn người đang quỳ trước mặt mình, ôm lấy đầu của cô mà dập mạnh, côn ŧᏂịŧ nóng bỏng bị đầu lưỡi ướŧ áŧ liếʍ qua lại, từ góc độ của hắn nhìn xuống, có thể nhìn thấy hai nhũ hoa mềm mại, đỉnh nhũ hoa ở trên cùng rõ ràng.

Bàn tay to nhéo nhéo cặp như hoa non mềm của cô không chút do dự, không ngừng nhào nặn, dùng hai ngón tay véo véo đầu nhũ hoa mấy lần, côn ŧᏂịŧ của Lục Dũng đột nhiên tăng tốc, ra vào trong miệng cô một cách điên cuồng, khi rút ra thì tϊиɧ ɖϊ©h͙ vẫn còn phun, tất cả đều bắn vào khuôn mặt trắng trẻo nhỏ nhắn của người phụ nữ.

Bàn tay to nắm lấy côn ŧᏂịŧ mà vuốt ve thật mạnh, bắn một lúc mới chịu dừng lại.

Sau khi xuất tinh, côn ŧᏂịŧ vẫn chưa mềm ra, hắn túm lấy Trần Phương đang nằm trên mặt đất, dùng bàn tay to tát vào mông làm hằn lên những vết đỏ.

"Ưm ~ Lạc tổng ~ a ~~~ " Còn thịt to lớn cọ tới cọ lui vào môi hoa của cô mấy lần. Ngay khi đầu dươиɠ ѵậŧ tiến vào huyệt khẩu, Lục Dũng đột nhiên thẳng lưng, cả côn ŧᏂịŧ đâm thẳng vào trong hoa huyệt, hoàn toàn đi vào.

"A ~ Lục tổng ~ Hoa huyệt đã bị lấp kín rồi ~ ưm ~"

Côn ŧᏂịŧ bị hoa huyệt hút vào, Lục Dũng đâm vào bên trong rồi hung hăng thao lộng.