[Xuyên Thư] Ăn Mật

Chương 13

[EDIT] ĂN MẬT: XUYÊN THƯ – Công tử Vu Ca

EDIT: Thiên Giai

NGUỒN CONVERT: Wikidịch

CHƯƠNG 13

Truyện được đăng sớm nhất trên s1apihd.com SKNTx2Qing. Mong mọi người ghé thăm ạ.

https://www.facebook.com/x2Qing/

https://www.wattpad.com/story/261358286-edit-%C4%91am-m%E1%BB%B9-%C4%83n-m%E1%BA%ADt-xuy%C3%AAn-th%C6%B0-c%C3%B4ng-t%E1%BB%AD-vu-ca

Cầu vote ạ 💕💕💕

- ---------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Chu Hải Quyền thật đúng là nghiêm túc suy nghĩ một chút vấn đề này.

Tiếu Dao ưu điểm, bề ngoài tốt, tuy nói không đơn thuần, tính cách cũng tính là dịu ngoan, thuộc về hình tượng hiền thê lương mẫu, đóng cửa lại không chừng là một tiểu yêu tinh, loại này bên ngoài thanh thuần, về đến nhà chỉ quyến rũ vô biên đối với nam nhân của mình, đàn ông cơ bản đều thích.

Bất quá Tiếu Dao hình như chỉ có bao nhiêu ưu điểm, nói khuyết điểm, có thể nhiều.

Đầu tiên chính là xuất thân không tốt, gia đình khá giả bình thường cũng không phải, chỉ cô đơn một mình, trong những người bình thường cũng thuộc về hạng thấp. Tiếp theo là một cái bình hoa, không có năng lực, cũng không có tài hoa gì, làm một nội trợ gia đình cũng còn ổn, chính là càng là có tiền, càng không muốn cưới người không thuộc hào môn, ngược lại càng sẽ không cưới bình hoa.

Phóng mắt nhìn những nhà có tiền ở Nam Thành, nhà giàu mới nổi hay là hào môn thế gia, từ vợ bọn họ cưới liền có thể thấy được một chút. Bình hoa mỹ nữ mỹ, tiểu võng hồng, tiểu minh tinh, có thể gả đều là gả cho một đám nhà giàu mới nổi, hào môn thế gia chân chính, cưới đại bộ phận đều là bạch phú mỹ, thuộc về kiểu người gia thế, dáng người, tướng mạo tài hoa không gì không tốt, ngẫu nhiên có người cưới minh tinh, cũng khẳng định là đại minh tinh, không phải là võng hồng hay tuyến mười tám.

Đại khái có thể cho 50 điểm.

Chu Hải Quyền tự hỏi thật lâu, cuối cùng vẫn là cho số điểm không đạt tiêu chuẩn này.

Thật cũng không phải Tiếu Dao quá kém kỏi, mà là bởi vì đối với Chu Hải Vinh mà nói, người hắn có thể cưới, vốn dĩ không phải trình độ này.

Ít nhất Chu Hải Quyền cảm thấy, nếu anh thích nam nhân, anh chắc chắn sẽ không đặt Tiếu Dao trong những đối tượng có thể suy xét kết hôn.

Bất quá điểm này của anh, rất nhanh liền hạ xuống, bởi vì Tiếu Dao trong lúc ăn cơm, đột nhiên rất cẩn thận mà hỏi anh: "Em có thể mời Triệu tiểu thư tới nhà làm khách hay không?"

Tiếu Dao mời Triệu Lê Hoa, tất nhiên là vì nịnh bợ cô ấy. Rốt cuộc mặc kệ nói từ góc độ nào, Triệu Lê Hoa vẫn là một người được chọn như như Chu gia như. Trừ việc không thể không mời cô ấy vì nhiệm vụ cốt truyện, Tiếu Dao cũng thật sự thích Triệu Lê Hoa, lần trước ở nhà Chu Tân Phong, cô ấy còn từng giải vây cho cậu, có thể thấy được lòng dạ lương thiện. Cậu luôn luôn có hảo cảm đối với nữ nhân ôn nhu nhã nhặn lịch sự.

Cậu và dì Vương giống nhau, cảm thấy Triệu Lê Hoa và Chu Hải Quyền quả thực là trời sinh một đôi. Loại hình nữ nhân hiền thê lương mẫu này, vừa nhìn đã thấy rất thích hợp với Chu Hải Quyền.

Chu Hải Quyền nói: "Khi nào?"

"Ngày mai."

Chu Hải Quyền gật gật đầu, xem như đáp ứng rồi.

Tiếu Dao cẩn thận xem xét sắc mặt Chu Hải Quyền, không phát hiện bất luận hỉ nộ gì. Cậu thật sự không hiểu Chu Hải Quyền vì sao không thích Triệu Lê Hoa, chỉ có thể nói tình yêu quá kỳ diệu, không thể nói đến logic.

Lúc Triệu Lê Hoa tới trang điểm tỉ mỉ, hương khí trên người nồng đậm lại mê người, rất dễ ngửi. Cô cùng Tiếu Dao giống nhau, người thứ nhất nịnh bợ người cũng là dì Vương, còn mang theo lễ vật cho dì Vương: "Lần trước đi Paris chơi mua nước hoa, cháu thấy dì thường xuyên dùng Tresor, liền cho dì mua một lọ."

"Cảm ơn cảm ơn, làm khó cô xuất ngoại còn nghĩ tôi." Nhìn ra được hai người rất quen thuộc, dì Vương không khách khí chút nào mà nhận.

Cắn người miệng mềm bắt người tay ngắn, cậu rốt cuộc cũng biết vì sao dì Vương ra sức mà tác hợp Chu Hải Quyền với Triệu Lê Hoa như vậy.

Triệu Lê Hoa cũng mang theo đồ vật cho Tiếu Dao, là một bộ mỹ phẩm dưỡng da: "Các cậu là diễn viên hí kịch, thường xuyênphải trang điểm, làm tổn thương làn da nhất, chị cũng mang theo món quà nhỏ cho cậu, đây là Lam thủy chi mê dùng khá tốt, rất nhiều mỹ nam chị quen biết đều đang dùng cái này, bọn họ đều nói cũng không tệ lắm."

Tiếu Dao đối với mỹ phẩm dưỡng da dốt đặc cán mai, cậu trước kia thuộc về kiểu người chỉ dùng nước trong rửa mặt làn da cũng không tồi, về sau làm Tiếu Dao, chai lọ vại bình cậu cũng là tùy tiện bôi, bởi vì căn bản là không hiểu tinh chất dưỡng da, săn da mặt nạ linh tinh khác nhau, càng không cần phải nói thương hiệu này kia, đành phải gật đầu cảm ơn mà nhận.

"Chị biết em không thiếu mấy thứ này, đây chỉ là một chút tâm ý." Triệu Lê Hoa cười tìm kiếm xung quanh, Tiếu Dao biết cô ấy đang tìm Chu Hải Quyền, liền nói: "Anh cả đang trên lầu nghỉ ngơi."

Triệu Lê Hoa cười cười, nói: "Chị không tìm anh ấy."

Chậc chậc chậc, thật là tâm tư thiếu nữ thẹn thùng.

Dù cho không phải tới tìm Chu Hải Quyền, cũng phải đi chào hỏi chủ nhà một tiếng. Tiếu Dao liền dẫn cô ấy lên lầu, Chu Hải Quyền không ở thư phòng lầu hai, mà là ở bên cạnh bể bơi trên lầu 4, nằm phía dưới ô che nắng xem văn kiện, ở xa xa là nước sông xanh biết, tháng tư cảnh xuân vô hạn.

"Hải Quyền ca," Triệu Lê Hoa cười khanh khách mà chào hỏi Chu Hải Quyền, thoạt nhìn rất là tự nhiên hào phóng. Tiếu Dao đúng lúc mà triệt hạ, dành thời gian cho hai người ở riêng, nói: "Em xuống lầu lấy chút trái cây, trong nhà còn có anh đào, là em tự mình hái, rất ngon."

Nói xong cậu không nhìn sắc mặt Chu Hải Quyền liền chạy nhanh, thời điểm đến dưới lầu vừa lúc gặp phải Chu Hải Vinh trở về, cậu đi qua lấy túi công văn trong tay Tiểu Đường, Chu Hải Vinh nói với: "Hôm nay tan tầm sớm như vậy?"

Chu Hải Vinh kêu Tiểu Đường trở về, sau đó nói với Tiếu Dao: "Hôm nay việc ít, liền trở về sớm một chút, hôm nay em làm món ngon gì đây?"

"Hôm nay anh là được hưởng phúc lây, em có làm vài món đó."

"Phúc lây? Dính quang ai?"

"Lê Hoa tỷ tới." Tiếu Dao nói.

Chu Hải Vinh sửng sốt một chút, sau đó liền cười, kéo cà vạt nói: "Chị ấy sao lại đến."

"Chị ấy sao lại không thể đến, chính là chị dâu cả tương lai của anh đó...... Anh nhanh đi tắm rửa, thay quần áo, đợi lát nữa ăn cơm."

Chu Hải Vinh cười lấy cặp tài liệu trong tay cậu qua, đi lên lầu. Tiếu Dao vào phòng bếp lấy anh đào, thấy dì Vương đang cầm chiếc đũa lay trong nồi gà Quý Phi hầm nhân sâm.

Gà Quý Phi này, cũng không phải là tên món ăn, mà thật sự là tên gọi của gà Quý Phi, tam quan năm ngón chân, lông vũ đen trắng xen kẻ, bởi vì diện mạo phú quý, giống một quý phu nhân cho nên được gọi như vậy, từ nhỏ ăn nhân sâm phấn lớn lên, càng thêm quý giá, lần trước nghe dì Vương nói nguồn gốc của gà này, dọa Tiếu Dao tới mức không dám dùng nó nấu thử đồ ăn, sợ chính mình làm không tốt lại lãng phí, cho nên món này là dì Vương làm, hiện giờ hầm sắp xong, thật xa đã ngửi được mùi hương.

"Đây là gà mái già nuôi thả trong núi, rất bổ dưỡng, tôi múc cho cậu ít canh, cậu nếm thử hương vị."

Tiếu Dao nhận lấy chén nhỏ trong tay dì Vương uống một ngụm, quả nhiên lại hương lại tiên, hàm đạm cũng vừa vừa vặn, màu canh cũng thực cũng nồng đậm, tán giọt dầu.

"Tay nghề nấu ăn của Dì Vương đúng là tốt." Cậu không quên đúng lúc vuốt mông ngựa một chút, bưng anh đào đi lên lầu, lúc đi đến cửa thang lầu lầu 4, bỗng nhiên nghe thấy được tiếng cười của Triệu Lê Hoa, dưới chân liền chậm một phách.

Triệu Lê Hoa người đoan trang như vậy, thế nhưng cũng cười thành như vậy, cũng không biết hai người đang nói cái gì, chỉ là sao lại không nghe thấy Chu Hải Quyền cười?

Tiếu Dao đột nhiên liền ý thức được, cậu hình như còn chưa từng nghe Chu Hải Quyền cười, giống như Chu Hải Quyền người này, bởi vì thiết lập con người là đại gia trưởng phong kiến, vô tình vô dục, cũng giống như việc anh ấy sẽ không cười.

《 Hào Môn Nam Tức 》 nói Tiếu Dao kiều kiều nhược nhược một đóa bạch liên hoa, thoạt nhìn "Trên giường chỉ hiểu được nằm một chỗ", "Cả đời chỉ có một loại tư thế", mộc mạc đến thần nhân nổi giận. Nhưng trên thực tế, Tiếu Dao cảm thấy Chu Hải Quyền mới là cái loại cũ kỹ đến cả đời chỉ có một loại tư thế này, chỉ biết mang một bộ mặt buồn đầu khổ làm bực chết người, không gợn sóng, thật sự là một nam nhân không thú vị, phát lương và làʍ t̠ìиɦ có khi mặt mũi cũng không có gì khác.

Cậu nghiêm túc ảo tưởng một chút, phát hiện chính mình quả nhiên không có cách nào tưởng tượng bộ dạng Chu Hải Quyền đỏ mặt tía tai phát cuồng, thật là uổng cho dáng người tốt như vậy.

Nghĩ đến đây, cậu liền nhớ tới đêm hôm đó đi nhầm phòng nhìn thấy thân thể Chu Hải Quyền, cao ráo khoẻ mạnh.

Đáng tiếc đáng tiếc, rõ ràng có thể làm máy đóng cọc.

Tiếu Dao khi vẫn còn là Trần Ngộ, so hiện tại còn gầy một chút, ngày lễ ngày tết thân thích bằng hữu nhìn thấy cậu, câu đầu tiên thường thường đều là: "Sao vẫn như gầy vậy a."

Tuy rằng xã hội hiện đại, lấy cao gầy làm đẹp, bất quá cậu vẫn hâm mộ trong trường học những học sinh khoa thể dục có dáng người cường tráng cao ráo, cảm thấy như vậy mới có dáng vẻ đàn ông.

Chờ đến sau khi cậu được tự do, cậu nhất định phải mỗi ngày rèn luyện, ít nhất là chạy bộ, tranh thủ luyện rắn chắc một chút.

Cậu nghĩ như vậy, liền theo bản năng nhìn thoáng qua thăm dò, kết quả là đối mắt với Chu Hải Quyền, mày Chu Hải Quyền nhăn lại, giống như cho rằng cậu đang nghe lén.

Triệu Lê Hoa cũng quay đầu lại nhìn, thấy Tiếu Dao bưng mâm đựng trái cây đi lên, liền ngưng cười, phất vài lọn tóc mái bên tai.

Tiếu Dao cười bưng anh đào đi tới: "Không có điểm tâm mới làm, chị nếm thử xem hương vị thế nào, nếu thích ăn cứ nói, lần sau chúng ta có thể cùng đi hái, ở nông trường trong núi, trồng cây hữu cơ không ô nhiễm môi trường."

Triệu Lê Hoa nếm nếm, nói: "Hiện tại ăn ngon vẫn là thứ hai, phải chú ý khỏe mạnh, cậu của chị ở Đông Bắc nhận thầu mấy chục mẫu đất chuyên môn loại gạo, cũng là làm nông trường hữu cơ không ô nhiễm, năm trước tặng cho bọn chị mấy túi, ăn rất ngon, đặc biệt thơm, so ra gạo Vang Thủy cũng kém hơn không ít" Cô nói lại nhìn về phía Chu Hải Quyền: "Năm nay sản lượng liền càng nhiều, mọi người nếu muốn, em nói với cậu em một tiếng, gạo mấy chục mẫu đất kia trồng ra chỉ dùng để ăn và tặng, không bán ra ngoài."

Chu Hải Quyền nói: "Hiện tại gạo nhà của bọn anh ăn chính là do một người bạn của anh tặng, vẫn còn dư nhiều."

Triệu Lê Hoa liền không nói tiếp, Chu gia người ta như vậy, mấy thứ giống như gạo ai dám đưa qua, nếu là bạn đưa, khẳng định là quan hệ rất tốt.

Triệu Lê Hoa bỗng nhiên cười hỏi nói: "Hải Vinh cũng nên tan làm rồi? Trước kia thường thấy cậu không làm việc đàng hoàng, hiện giờ muốn lập gia đình, người cũng ổn trọng hơn nhiều, khi em mới vừa nghe anh cả em nói cậu ấy bắt đầu đi làm, còn bị cho dọa nhảy dựng."

"Anh ấy vừa trở về, đang tắm rửa."

Triệu Lê Hoa nói: "Tan làm liền đúng hạn về nhà, đây đều là công lao của em nha."

"Không có, chính anh ấy tiến bộ, không có gì quan hệ với em đâu." Tiếu Dao ngượng ngùng mà nói.

Ba người liền nói chuyện phiếm một hồi, kỳ thật chủ yếu là cậu và Triệu Lê Hoa nói chuyện phiếm, Chu Hải Quyền ở trước mặt cậu hình như đặc biệt chú ý uy nghiêm đại bá ca, cậu có đôi khi đều hoài nghi Chu Hải Quyền có phải hay không ở trước mặt cậu cố ý khắc chế chính mình, luôn là dáng vẻ lạnh như băng. Triệu Lê Hoa đã hỏi tới hôn sự của cậu và Chu Hải Vinh, lúc nhắc tới cái này Tiếu Dao trộm liếc mắt quan sát Chu Hải Quyền một cái, lại thấy được một cảnh tượng hơi có chút xấu hổ.

Bởi vì ở nhà, Chu Hải Quyền chỉ đi chân trần, lộ mắt cá chân, quần là quần vận động, nam nhân mặc vận động quần, thường thường sẽ xuất hiện một ít trường hợp xấu hổ, bởi vì quần vận động vải dệt mềm mại, thực dễ dàng lộ ra vật to lớn, Chu Hải Quyền hiện giờ ngồi ở kia, chân mở có chút rộng, bại lộ đặc biệt rõ ràng, khi Tiếu Dao nhìn thấy, bỗng nhiên nổi lên ác tính tìm thú vị mà quan sát Triệu Lê Hoa, phát hiện Triệu Lê Hoa hình như cũng chú ý tới, ánh mắt xấu hổ lại nhịn không được tò mò, mà vẫn luôn trốn tránh, ngón tay trắng nõn không ngừng mà phất tóc mái bên tai, khuôn mặt đang có một chút hồng như hoàng hôn phía dưới, thoạt nhìn cả người đều trở nên diễm lệ hơn.

Thì ra nữ nhân cũng sẽ háo sắc, dù nhã nhặn lịch sự như Triệu Lê Hoa, cũng có thời điểm kìm nén không được. Tiếu Dao lại nhìn Chu Hải Quyền, lại thấy Chu Hải Quyền đang bình tĩnh mà viết hai câu lên văn kiện, nhàn tản lại nghiêm túc.

Thoạt nhìn anh cùng Triệu Lê Hoa hẳn là phi thường thân thiết, bằng không không có khả năng khách nhân ở bên cạnh ngồi, còn ở kia một bên câu được câu không mà trò chuyện, một bên còn đang làm việc.

Chu Hải Quyền a Chu Hải Quyền, con gái nhà người ta đều so anh với pháo hoa nhân gian. Lửa nóng ngượng ngùng yêu say đắm, chẳng lẽ anh đều không nhìn thấy, thật là một khúc gỗ mục.

Tác giả có lời muốn nói: Làm cái điều tra, xem đại gia giống như càng thích sớm 8 giờ đổi mới, kia từ ngày mai bắt đầu, đổi mới thời gian sửa vì sớm 8 giờ. 520 vui sướиɠ!