Cưới Rồi Mới Yêu Anh

Chương 12-1. Tự Thủ Dăm

"Bảo bối, là ở đó sao? Côn ŧᏂịŧ to lớn của chồng đυ.ng vào tử ©υиɠ của em rồi phải không? Hả? Bảo bối có sướиɠ không?"

Thiệu Nghị Ngạo nói một tràng câu hỏi thô tục, thân dưới va chạm vào nhau, giống như là mãnh hổ xuất động, nhanh chóng dữ dội. Anh dùng hai tay giữ lấy bờ mông tròn trịa của Trình Cảnh, khi nâng hông lên, liền lập tức đẩy xuống.

Hai hòn trứng căng tròn va chạm dữ dội vào bờ mông đầy đặn, phát ra những tiếng "bạch bạch" dâʍ đãиɠ, tràn ngập cả căn phòng ngủ rộng lớn.

Tại thân dưới đang kết nối của hai người, do lực va chạm quá lớn, da^ʍ thuỷ bắn ra xung quanh giống như một làn sóng hỗn loạn. Một lúc sau, thân thể hai người dính sát vào nhau, bụng, đùi, đặc biệt là giữa hai chân nhất thời không chịu nổi, tất cả đều dính đầy dâʍ ɖị©ɧ.

"A ha… Ưm…Đâm…Đâm… Đến tử ©υиɠ…Ưm…A…A…A… Bảo bối…Ưm a… Bảo bối thật…Ô… Thật sướиɠ...A…"

Thân thể và tâm trí đã hoàn toàn bị Thiệu Nghị Ngạo khống chế, Trình Cảnh rêи ɾỉ nhẹ nhàng trong lực đẩy điên cuồng và không ngừng này.

Động tác giữa hai bên hông của Thiệu Nghị Ngạo càng lúc càng nhanh, càng lúc càng kịch liệt, giông snhuw con sói đói khát nhiều năm chụp được con mồi khiến Trình Cảnh cho rằng mình sắp bị người đàn ông này thao đến chết.

Đương nhiên, sự hồi hộp diệt sạch kɧoáı ©ảʍ này khiến Trình Cảnh không thể xem thường. Sự va chạm giữa hai thân thể càng ngày càng lớn, Trình Cảnh chỉ có thể gắt gao ôm chặt lấy cổ Thiệu Nghị Ngạo mới có thể an tâm.

Hơi thở nam tính trưởng thành mạnh mẽ phả lên cần cổ nhạy cảm của Trình Cảnh, khiến Trình Cảnh lần nữa cam tâm tình nguyện, lại bị khuất phục.

Trong lòng dâng lên một cỗ rung động, huyệt khẩu nhỏ nhắn hồng hào của Trình Cảnh, giống như một người hầu thành tâm tìm kiếm chủ nhân của mình, bắt đầu dùng hết sức lực ôm chặt lấy côn ŧᏂịŧ thô tráng dữ tợn, vách thịt trong huyệt khẩu, giống như có hàng ngàn cái miệng nhỏ, thành kính hút cự long đỏ tím.

“Chà… tiểu yêu tinh dâʍ đãиɠ!”

Ngay cả Thiệu Nghị Ngạo vốn luôn rất kiên định cũng không thể nhịn được cảnh“hoàn toàn đầu hàng”vì động tình này của Trình Cảnh. Cự long quyết tâm đâm thủng tiểu yêu tinh này, kɧoáı ©ảʍ điên cuồng, khiến Thiệu Nghị Ngạo phát ra tiếng rêи ɾỉ nghẹn ngào. Ngay sau đó, cự long kia liền đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt, đυ.c ngầu của nó bắn vào huyệt tâm non mềm.

Vách thịt non mềm bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng xâm chiếm, hoa huyệt dưới hạ thể của Trình Cảnh cũng lần nữa đạt tới cao trào trong cái nóng như thiêu đốt. Mà phân thân mỏng manh phía trước, không cần ai chạm vào đã lần thứ ba phun ra thứ chất lỏng màu đυ.c!

Kɧoáı ©ảʍ tiếp diễn cùng dư vị sau khi xuất tinh khiến cả hai cùng đổ gục xuống giường. Trình Cảnh ngã trên thân thể hùng tráng của Thiệu Nghị Ngạo, làn da mỏng manh, vừa thở hổn hển, vừa lặng lẽ cảm nhận cơ bắp cường tráng nhưng không một chút dư thừa của người đàn ông dưới thân mình.

Hoa huyệt giữa hai chân như em bé đang ngủ say cứ mở ra đóng lại, như là lấy lòng cũng như muốn xoa dịu cự long khổng lồ vẫn còn cương cứng sau khi xuất tinh.

============

Nhưng ngay khi Trình Cảnh chuẩn bị chìm vào giấc ngủ, Thiệu Nghị Ngạo, người đã để Trình Cảnh nằm trên người mình, trong nháy mắt mắt đột nhiên giơ tay lên, sau đó đặt người mềm nhũn đè dưới mình vào tư thế úp mặt vào gối.

Lòng bàn tay thô và rộng, dọc theo đường cong sống lưng mềm mại duyên dáng dần dần trượt xuống từ trên xuống dưới. Cuối cùng, dưới sự run rẩy nhẹ của Trình Cảnh, lòng bàn tay đã tìm được“điểm đến” mà anh đã nhắm tới.

Bàn tay to mở ra cặp mông căng tròn mềm mại hơi sưng, trong phút chốc cúc huyệt ẩn hiện giữa hai mông xấu hổ trần trụi phản chiếu trong con ngươi sâu thẳm của Thiệu Nghị Ngạo.

"A ... anh ... đừng nhìn ... đừng nhìn ở đó ..."

Trình Cảnh nằm yếu ớt trên chiếc giường lớn phủ chăn bông màu đỏ, chưa bao giờ anh nghĩ rằng Thiệu Nghị Ngạo sẽ mở rộng mông mình ra để xem chỗ đó! Nơi đó ... nơi được dùng ... để bài tiết ... làm sao mà ... làm sao có thể để người khác nhìn như thế? !

Sau khi xuất tinh, du͙© vọиɠ giảm dần, sự xấu hổ của Trình Cảnh dần dần "nổi lên". Vặn vẹo cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ phủ đầy dấu hôn trong vô vọng, Trình Cảnh cố gắng giải thoát mông mình khỏi bàn tay của Thiệu Nghị Ngạo.

Thiệu Nghị Ngạo bị cảnh tượng đẹp đẽ giữa hai cánh mông hồng làm cho sững sờ, làm sao có thể làm theo điều Trình Cảnh mong muốn. Sự phản kháng vụng về của Trình Cảnh chỉ càng khiến hai mông tách thêm ra.

Hậu huyệt của Trình Cảnh chắc hẳn chưa từng dùng qua. Huyệt khẩu hồng hào quyến rũ khác hẳn tiểu huyệt non nớt phía trước của nữ nhân, tuy có những vòng nếp gấp nhưng dưới da^ʍ thuỷ sáng lấp lánh càng thêm da^ʍ mỹ và quyến rũ. Có lẽ là do lần đầu tiên bị người khác nhìn như vậy, hoa huyệt giống như hoa cúc đang nở rộ nhanh chóng co rút.