Đệ Nhất Thuần Thú Sư Tại Thế Giới Khác

Chương 36: Sự Kiện Bãi Biển

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cả hai cùng bước lên đài, thanh niên để thanh kiếm sau lưng cúi người chào hỏi, thấy vậy Thiên Tài cũng lún tún cúi chào.

Hai bên chào hỏi hoàn tất thời gian đếm ngược cuối cùng cũng đến, hai người lao đến.

{Ken} mũi thương đem theo phong thuộc tính đánh đến trên sống kiếm, bước chân Thiên Tài dẩm lên mặt sàn để lại một dấu chân sâu.

Thanh niên bị đẩy lùi về sau mười bước lập tức nhảy lên xoay người đạp trên đuôi của Xích Bối Long, Xích Bối Long hất đuôi lên làm cho thanh

niên ở trên đuôi bay lên.

Lên đến một độ cao vừa đủ thanh niên cầm thanh kiếm đâm xuống đỉnh đầu của Thiên Tài, một cổ lực lượng uy áp đè lên người hắn.

Cùng lúc này Xích Bối Long thổi ra long tức, hoả diệm thiêu đốt thân thể đánh tới phía trước người Thiên Tài, cả trước mặt và trên đầu đều bị phong toả.

{Ầm} công kích đánh tới phía Thiên Tài ngay lập tức đánh ra, ngay khi công kích dừng lại, những người xem trên đài đầy phấn khích nhưng khi nhì đến thì chẳng có cái gì cả.

Ngay sau đó từ đằng sau lưng thanh niên một người một sói đánh tới, thanh niên xài trường kiếm không kịp phản ứng ngay lập tức bị chấn một lỗ thủng trên ngực, biến mất ngay lập tức.

Thiên Tài vừa thắng trận một cột sáng chiếu rọi lên tấm thẻ bài của hắn, Thiên Tài cầm thẻ bài lên bên trên lúc đầu là số 0 ngay sau đó lập tức xuất hiện số.

Thấy vậy hắn cũng đã hiểu được làm sao tích được tiền tệ của nơi này, Thiên Tài ngay lập tức thi đấu thêm vài chục trận nữa rồi mới rời đi.

Vừa ra khỏi phong thi đấu Thiên Tài gập lại người cầm đao kia. Thiên Tài cũng không gắp gáp chạy về chổ Linh Nhi mà đi đến trước mặt thanh niên cầm đao chào hỏi.

- Này, huynh vẫn nhớ ta chứ.

Thanh niên cầm đao ngước nhìn lên thấy Thiên Tài cười bắt lấy tay hắn nói

- Nhớ chứ, nào đến đây ngồi đi.

Sau khi trò chuyện một đoạn thời gian Thiên Tài biết rằng thanh niên trước mắt tên Tào Phùng một hướng dẫn viên lướt sóng và cưởi hải dị thú.

- Được rồi hôm nay nói chuyện tới đây thôi, chiều nay ta có ca dạy học, tạm biệt Thiên huynh đệ.

Tào Phùng đi tới trước hắn chào tạm biệt rồi rời đi, hắn cũng đi khỏi phòng đi về phía Linh Nhi cùng nàng đi mua các loại đồ đạt nào là đồ ăn nào là áo quần thậm chí cả đồ câu cũng đã mua đủ.

Chẳng mấy chóc tiền kím được đã hoàn toàn mất sạch, cảm giác hoàng giả vài giây đã hoàn toàn trở về làm ăn mày thật sự quá khủng bố, điều đó Thiên Tài có chút đau sót rồi.

— QUẢNG CÁO —



- Được rồi giờ chúng ta đi tìm chỗ nghĩ ngơi nào.

Thiên Tài xoa xoa đầu Linh Nhi rồi dắt tay nàng cùng nhau đi về phía trước, chẳng bao lâu sau hai người đã tìm được một quán trọ ở lại.

Linh Nhi đi tắm rửa một chút rồi mặt thử bộ váy Thiên Tài mới mua cho nàng, mặt vào bộ váy nàng như trở thành một tiên tử, tà áo của nàng có thể đem tất cả thế gian đem vào mộng cảnh.

Thiên Tài nhìn cảnh tượng này có chút đã trầm mê vào trong đó, Linh Nhi nhìn thấy cảnh tượng này che miệng cười nói

- Huynh thấy như thế nào đẹp chứ. Sao vậy? Sao huynh không nói gì thế.

Thiên Tài bị Linh Nhi trêu đến đỏ cả mặt nhưng hắn vẫn dẫn nàng đi đến một nhà hàng hải sãn gần đó

Hai người cùng nhau ăn uống dưới ánh nến lung linh cùng tiếng nhạc du dương hài hoà.

…….

[Sáng hôm sau]

Thiên Tài thức dậy bên cạnh hắn chính là một mỹ nữ ngủ yên trong ánh nắng chiếu rọi tôn lên nước gia trắng như bông tuyết. Thiên Tài nhẹ nhàn cuối đầu hun lên trán nàng rồi đi làm vệ sinh buổi sáng.

Lúc trở ra thì Linh Nhi đã tỉnh dậy dụi đôi mắt nhìn về phía Thiên Tài, Thiên Tài nhẹ nhàn cười nói

- Nào cô gái nhỏ tỉnh dậy đi hôm nay chúng ta sẽ ra biển chơi đó.

Linh Nhi mặt còn buồn ngủ nhưng vẫn trả lời.

- ừm.

Thiên Tài cũng không nghĩ nhiều sửa soạn một chút rồi dắt tay Linh Nhi cùng nhau đi ra biển, vừa ra ngoài biển Thiên Tài nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng vĩ đại.

Khung cảnh trước mắt không khác gì không khác gì so với hắn ở kiếp trước một bải biển tuyệt đẹp, trong lúc hắn đang trầm mê thì Tào Phùng đi đến phía hắn

- Này, bên này.

— QUẢNG CÁO —



Thiên Tài nghe âm thanh quên thuộc quay đến phía thanh âm thấy một thân ảnh quen thuộc chính là Tào Phùng.

- Phùng huynh, huynh ở đây sao.

Tào Phùng choàng tay qua vai hắn dẫn hắn đến một đài cao được sắp đặt sẳn thay hắn đăng kí một số, Thiên Tài cảm thấy có cái gì đó không đúng hỏi.

- Tào huynh, huynh đây là.

Tào Phùng nhìn về phía Thiên Tài cười một cái rồi mới nói.

- Tay đây là giúp cho huynh đăng kí một sự kiện bải biển của tháng này, phần thưởng rất tốt đó.

Nghe đến phần thưởng Thiên Tài cảm thấy thật phấn khích hỏi

- Thế phần thưởng là gì thế?

Tào Phùng không ngần ngại nói

- Là một chiếc thuyền đặt biệt chế riêng cho người đạt hạng nhất.

Thiên Tài nghe thấy là một con thuyền hắn thắc mắt.

- Tại sao lại là con thuyền chứ?

Tào Phùng thấy hắn nghi hoặc nói

- Huynh không biết sao? thuyền tại nơi này rất mắt đó, một chiếc bình thường đã là hai mươi sáu vạn linh tệ rồi đấy.

Nghe được giá cả của chiếc thuyền hắn giật hết cả mình nói

- Thật sự mắt như vậy sao?

Tào Phùng không trả lời chỉ gật đầu, điều này làm cho hắn càng thêm hào hứng đôi mắt thả ra kim quang sáng rực. Hắn ngồi xuống chờ đợi vài giây sau.

Một lão già tầm sáu mươi tuổi cầm mic rô bước lên ho khan một tiếng rồi nói.

— QUẢNG CÁO —



- Cảm ơn mọi người đã đi đến đây tham gia trận chiến bãi biển ngày hôm nay, sau đây ta sẽ nói rõ nguyên tắc thi đấu cho mọi người. Khụ…khụ, cuộc thi hôm nay chia làm ba môn thi đấu như sau.

- Trận đầu tiên chính là thi đấu bịt mắt đập dưa hấu, các người được phép sử dụng một con dị thú làm sao cho màn đập dưa của bản thân càng

đẹp càng được nhiều điểm.

- Trận thứ hai chính là thi đấu tài năng tất cả các thí sinh tự mình bày ra tài năng của bản thân ai có thể thu được tất nhiều sự bình chọn nhất.

- Trận cuối cùng chính là thi đấu trận đấu mà ai cũng có thể làm được đó chín là thi thuần phục hải thú, ban tổ chức sẽ cung cấp cho các vị thiết

bị câu hải dị thú còn thuần phục được hay không chính là việc của mọi người cuối cùng sẽ đem hải thú đi đo lường ai có dị thú tốt hơn sẽ chiến

thắng

- Mỗi trận thi đấu người đứng đầu đều sẽ nhận được một trăm điểm lùi về sau mỗi bậc trừ đi mười điểm cho tới người thứ hai mươi, sau hai

mươi sẽ không tín điểm.

- Người sau ba trận đứng thứ nhất sẽ nhận được một chiến thuyền phù hợp với hải dị thú của bản thân, các vị cũng biết giá cả của một con thuyền rồi nhỉ.

- Được rồi luật lệ ta đã thông cáo luật lệ của cuộc thi cho mọi người bây giờ mọi người chuẩn bị một chút dị thú của bản thân mình cho cuộc thi

đầu tiên cuộc thi bổ dưa hấu.

Nói rồi lão già đặt mic xuống thở hồn hộc cầm ly nước uống, còn tất cả thí sinh cũng triệu gọi ra dị thú của bản thân mình, lần này Thiên Tài

triệu gọi tiểu miêu ra sân chơi.

Thời gian trôi qua tầm mười phút người chủ trì bắt đầu cuộc thi đấu tất cả các thí sinh tham gia thi đấu điều được một người của ban tổ chức

bịt chặt đôi mắt đưa đến trước quả dưa hấu.

{bằng} một tiếng súng nổ lên tất cả thí sinh cùng lúc ra tay người nào cũng không biết đối thủ sử dụng thủ phá gì.

Thiên Tài cũng không chần chừ ra hiệu cho tiểu miêu xài đuôi xoay tròn quả dưa hấu rồi ném lên không trong tay cũng xuất hiện trường

thương đâm liên hồi về phía quả dưa.