Vợ Nhỏ Yêu Nghiệt Của Âu Thiếu

Chương 96

“Không nhất thiết phải giấu em, em đối với họ đã không còn yêu quý kính trọng đến mù mắt như trước đây nữa.”

Âu Minh Triết nhìn Đàm Tiểu Ân, trong đôi mắt màu hổ phách của hắn phản chiếu lại khuôn mặt nghiêm túc của cô. Giây phút ấy, khoé môi hắn không nhịn được mà cong lên, phát ra tiếng cười ấm áp. Tay trái của hắn dơ cao lên, véo vào một bên má cô, khiến nơi mềm mại kia hằn lên vết hồng hồng.

Đàm Tiểu Ân bị véo đau, còn định trừng mắt với hắn, ai dè giây sau đã nghe thấy chất giọng cười cợt của hắn vang bên tai.

“Tiểu Ân của tôi quả nhiên suy nghĩ chín chắn hơn rồi ha? Sao đột nhiên tính cách lại thay đổi chóng mặt như vậy hửm?”

Đàm Tiểu Ân lúc này mới sực nhớ ra, bản thân cô còn chưa nói cho hắn biết việc nửa đêm hôm đó cha đến tìm mình. Ban đầu còn định giấu để Minh Triết không phải bận tâm nhiều nữa, nhưng ngay lúc này suy nghĩ kỹ lại, việc mà cha của cô bắt ép cô chuyển nhượng cổ phần lúc đó, rất có thể liên quan mật thiết đến chuyện của ông xã… Cô cũng không nên giấu giếm chuyện này mãi được.

Cô thu lại cánh tay đang giữ góc áo hắn về, sau đó bước chân xuống giường. Tinh ý xích lại ngồi đối diện với hắn, cả hai giờ phút bây giờ cách nhau không đến một cánh tay. Sau vài giây do dự, Đàm Tiểu Ân mới cất tiếng, tường thuật lại chuyện hôm đó.

“Em có thể ngốc, nhưng em không phải một người không biết suy nghĩ. Minh Triết, em quyết định sẽ không tìm bất cứ tình yêu thương nào từ họ nữa… Chị gái em, có lẽ cũng đã bị cha mẹ ép buộc lợi dụng không ít. Chị ấy im lặng để bản thân chịu đựng, trước mặt em chị ấy luôn cười tươi như vậy… Họ lại nỡ lòng nào…”

Âu Minh Triết nghe xong câu chuyện mà cô kể, đáy mắt nổi lên một tia tức giận, hai người này cũng thật tài giỏi, vậy mà vẫn có thể lẽn vô được. Còn dùng thủ đoạn lừa cô gái nhỏ của hắn giao cho lão ta số lượng cổ phiếu lớn như vậy… Song, nghĩ lại vẫn tốt, vợ nhỏ của hắn nhờ vậy mà đã chín chắn hơn một chút rồi.

Ngay lúc hắn đang suy ngẫm lung tung, người con gái trước mặt hắn lần nữa cất tiếng.

“Âu Minh Triết, đến tận bây giờ em vẫn không hiểu, vì sao cha mẹ lại đối xử với những đứa con của họ như vậy… Chúng em chẳng lẽ kém cỏi đến nổi ngay cả một lời yêu thương thật lòng ngoài đầu miệng cũng không thể nói ra sao?”

Tấm rèm mỏng bị gió thổi bay phất phới bên ngoài cửa sổ, cũng vì thế mà khiến căn phòng lạnh đi.

Âu Minh Triết không trả lời cô vội, vì ngồi xổm có hơi tê chân nên mất vài giây để đứng dậy. Hắn tiến đến tủ quần áo, lấy ra một chiếc áo khoác ấm áp.

Trong khi Đàm Tiểu Ân vẫn đang chìm đắm trong suy nghĩ tiêu cực, Âu Minh Triết đã ngồi lại chỗ cũ, khoác chiếc áo ấm cho cô. Sau khi đảm bảo cơ thể cô sẽ không bị cái lạnh tác động tới nữa, hắn mới chậm chạp dùng tay búng nhẹ trán cô một cái.

“Đồ ngốc này, em nói vậy chẳng phải đang ám chỉ vợ của Âu Minh Triết này là một kẻ kém cỏi sao?”

Để cô ngây ngô một lúc, hắn lại đi tới cánh cửa sổ, nhẹ nhàng đóng cửa lại, còn cẩn thận khoá chốt. Lúc này hắn mới hoàn toàn ngồi xuống bên cạnh cô. Dù sao dưới nền nhà toàn là thảm lông, vô cùng ấm áp, cũng không lo cô bị lạnh chân.

Bàn tay ấm áp của hắn vươn tới, đem cô áp vào ngực mình, thì thầm to nhỏ với cô.

“Tiểu Ân, nếu em muốn, tôi có thể thay cha mẹ em nói hàng ngàn hàng vạn lời yêu thương. Riêng về Đàm gia, nếu em đã quyết không quan tâm tới nữa, thì cũng đừng nghĩ tới nữa. Từ nay về sau có tôi là được rồi.”

“Tôi không thể cam đoan sẽ lấp đi sự thiếu thốn tình cảm trong quá khứ của em. Nhưng hiện tại và tương lai của em, tôi có thể khẳng định, sẽ không có bất cứ tổn thương nào.”

Đàm Tiểu Ân không những nghe rõ từng chữ hắn nói, mà cô còn có thể nghe rõ tiếng trái tim của Âu Minh Triết đang đập, rất nhanh, cũng thật mãnh liệt.

Trái tim không biết nói dối, nó chỉ rung động mãnh liệt trước người mà nó thật lòng yêu thương.

Đàm Tiểu Ân từ trong lòng hắn tách ra, đôi mắt đen láy có chút rung động nhìn chằm chằm vào hắn.

“Minh Triết…”

“Để tôi kể cho em một câu chuyện nhé?” - Giọng nói của Âu Minh Triết đột nhiên vang lên, cắt ngang lời định nói của cô.

Đàm Tiểu Ân gật đầu, không biết mình có nhìn lầm hay không, ngay lúc đôi mắt chạm nhau, cô nhìn thấy trong đáy mắt hắn toát lên vẻ ưu thương.

“Anh định kể chuyện gì?”

“Chuyện tình yêu, em có thích thú nghe không?”

Đàm Tiểu Ân hơi bất ngờ, không tin được một nam nhi như hắn cũng sẽ đọc ngôn tình nha. Nhưng nghĩ là nghĩ vậy, cô vẫn vui vẻ gật đầu, bắt đầu lắng nghe từng chữ.

“Cách đây rất lâu về trước, có một đôi tình nhân rất yêu thương nhau, bọn họ yêu nhau từ hồi còn đi học. Tình cảm của họ rất tốt, nhưng mọi người lại bảo, loại tình cảm thủa còn non nớt như thế này có thể được mấy hồi…”

***

Viết truyện cũng thật khó, đang định viết thêm chap nữa mà thầy ra bài kiểm tra. Vậy mai có tiếp nhé!

Chúc tất cả những đoá hồng xinh đẹp đang cách mình một cái màn hình, chúc các bạn cả năm đều vui vẻ hạnh phúc, luôn giữ nụ cười trên môi nhé. Dù đang gặp phải hoàn cảnh gì cũng hãy tích cực lên nhé.

8/3 chỉ là một dịp để bày tỏ tình cảm, còn mình mong các bạn ngày nào cũng là ngày 8/3!