Hạ Lưu

Chương 30: Con dâu lẳng lơ ăn Ꮯôn Ŧhịt̠ lớn của ba chồng

Khi Lục Tri Mẫn đến Tô thị, Tô Chí Dũng đang có cuộc họp, người đàn ông lớn tuổi bình thường không thích thể hiện, chỉ vô cùng chuyên chế trong chuyện tình ái này, thực ra là một ông chủ của một chuỗi siêu thị trên toàn quốc, từ khi gây dựng sự nghiệp đến nay đã hơn ba mươi năm, thực lực hùng mạnh, vậy nên Tô Chí Dũng có thể được tính là một đại phú hào ngầm.

Chỉ tiếc rằng con trai Tô Cảnh không muốn thừa kế sản nghiệp của bố, gia sản lớn như vậy đến bây giờ cũng không biết phải làm thế nào.

Tài liệu Lục Tri Mẫn đưa đến là tài liệu cuộc họp lần này cần dùng đến, vậy nên cô được thư ký dẫn đến tầng lầu mở cuộc họp, vách tường của phòng họp hoàn toàn là bằng kính trong suốt, trong ngoài đều có thể nhìn thấy rõ, khi Lục Tri Mẫn đi ra khỏi thang máy đã nhìn thấy Tô Chí Dũng mặc tây trang đi giày da lạnh mặt dạy bảo nhân viên, trái tim cô không khỏi co rúm lại, cô cũng có hơi sợ Tô Chí Dũng phát hỏa.

Thân hình và tướng mạo của Tô Chí Dũng khác hoàn toàn với Tô Cảnh, Tô Cảnh nhã nhặn tuấn tú, khí chất cao lãnh, vừa nhìn đã biết là làm học thuật, mà Tô Chí Dũng cường tráng cao lớn, hương vị đàn ông tràn ngập, nhìn không giống như ông chủ của một xí nghiệp, càng giống như ông trùm chém người ngoài đường, cho dù cả ngày mặc tây trang, nhìn cũng giống một tên côn đồ mặc tây trang.

Tô Chí Dũng cũng nhìn thấy Lục Tri Mẫn, vẫy vẫy tay với cô, ra hiệu cô đem văn kiện vào, Lục Tri Mẫn hít sâu một hơi, giẫm lên giày cao gót, chạy chậm vào trong, cung kính đưa văn kiện cho Tô Chí Dũng, khi Tô Chí Dũng nhận lấy, ngón tay vô tình hữu ý lướt trêu ghẹo lòng bàn tay cô, nói: "Vào phòng làm việc đợi tôi."

Lục Tri Mẫn tim đập điên cuồng, biểu cảm ngoan ngoãn nói: "Vâng."

Rời khỏi phòng họp, Lục Tri Mẫn quen thuộc đi đến phòng tổng tài của Tô Chí Dũng, cô từng bị gọi đến vài lần, vô cùng hiểu rõ nơi này, vừa bước vào trong phòng, điện thoại cô nhận được tin nhắn, ấn mở ra xem, là Tô Chí Dũng gửi đến, chỉ vài chữ đơn giản: "Cởi hết quần áo đợi."

Nhìn mấy chữ đơn giản này, tay Lục Tri Mẫn hơi run run, cô khóa trái phòng làm việc lại, làm theo yêu cầu của Tô Chí Dũng, bắt đầu cởϊ qυầи áo.

Nửa năm trước vào một buổi tối cô uống say, bị Tô Chí Dũng cưỡng bức, lúc đó Tô Cảnh đi công tác không ở nhà, cô đi uống rượu cùng bạn bè, say khướt trở về thì bị Tô Chí Dũng đưa vào phòng của ông, hai người không những làʍ t̠ìиɦ, còn quay video lại, Tô Chí Dũng dùng video đó để uy hϊếp cô, sau đó hai người trở thành quan hệ như bây giờ.

Lục Tri Mẫn lúc bắt đầu thì chán ghét, đến bây giờ thì chìm đắm trong đó, biến hóa không thể nói là nhỏ, có lẽ bản thân cô cũng có sự biếи ŧɦái ngầm đi, so với sự nhẹ nhàng khi ở cùng Tô Cảnh, cô càng thích sự thô bạo cuồng dã, làm cô sướиɠ muốn bay lên trời của Tô Chí Dũng.

Khi Tô Chí Dũng trở về, mở cửa ra thì thấy Lục Tri Mẫn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ quỳ trên thảm đợi ông, ông khẽ cười một tiếng, đóng cửa phòng làm việc lại, đi đến trước mặt Lục Tri Mẫn, giày da khẽ đá đá lên đùi cô, nói: "Mở chân ra ta xem xem."

Lục Tri Mẫn nghe lời mở chân ra, giữa hai chân được cạo lông trắng nõn bóng loáng, mà trên tao huyệt đang cắm một cây gậy mát xa thô to màu đen, gậy mát xa đang rung rung, làm cho nước da^ʍ chảy đầy đất.

"Lẳиɠ ɭơ thật." Tô Chí Dũng nhận xét một câu, tiện tay cởi bỏ tây trang trên người ra, sau đó ngồi lên ghế tổng tài, vỗ vỗ lên chân nói với cô: "Lại đây liếʍ cho ta."

Lục Tri Mẫn khó khăn bò đến, biểu cảm của cô bình tĩnh, thực ra bị gậy mát xa trong huyệt dày vò đến cao trào hai lần rồi, lúc này chân đã mềm nhũn.

Bò đến giữa hai chân Tô Chí Dũng, cô thuần thục bò lên cởi khóa quần Tô Chí Dũng ra, vừa cởi vừa dùng má cọ lên hạ bộ ông, giống như ở đó cất giấu báu vật lớn mà cô yêu nhất.

Quần rất nhanh đã được cởi ra, côn ŧᏂịŧ màu tím đen lập tức bắn ra, gương mặt Lục Tri Mẫn sát gần nên bị côn ŧᏂịŧ đập vào, dáng vẻ sững sờ của cô lập tức làm Tô Chí Dũng cười nhạo.

"Mở miệng." Ông ra lệnh, trên phương diện tình ái, ông chuyên chế tuyệt đối, không cho phép Lục Tri Mẫn có bất kỳ sự phản kháng nào.

Lục Tri Mẫn vừa há miệng ra, côn ŧᏂịŧ dữ tợn lập tức xông vào miệng cô, đâm vào chỗ sâu trong cổ họng, căn bản không cho cô thích ứng một chút nào, miệng Lục Tri Mẫn bị cắm đến nỗi không thể động đậy, còn nỗ lực trượt đầu lưỡi lấy lòng ông, rất nhanh, nước bọt không kịp nuốt xuống đã chảy xuống dọc miệng cô.

Sau khi Tô Chí Dũng cắm côn ŧᏂịŧ vào thì bắt đầu vặn vẹo cắm rút, khi nãy từ giây đầu tiên nhìn thấy Lục Tri Mẫn, ông đã muốn ấn cô lên bàn hội nghị tàn nhẫn mà thao, nhịn đến bây giờ quả thực là không dễ, vậy nên phải để bản thân mình sướиɠ một đợt, mới từ từ chơi cô.

Tuy rằng Tô Chí Dũng đã hơn năm mươi rồi, nhưng tính dục rất dồi dào, năng lực làʍ t̠ìиɦ cũng mạnh, giữ vô cùng lâu, mỗi lần đều làm Lục Tri Mẫn đến sống chết không xong, có điều chỉ cần Lục Tri Mẫn cho ông đâm sâu cổ họng, ông sẽ không nhịn được bao lâu, đâm mười mấy cái là có thể bắn.

Lần này cũng không ngoại lệ, ông đâm rút một trận trong miệng cô, rất nhanh đã bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong miệng cô, Lục Tri Mẫn nuốt từng ngụm lớn, không kịp nuốt hết, chảy hết cả ra ngoài, làm bẩn giữa hai chân của Tô Chí Dũng.

Ông bất mãn chau mày, cởi hết quần tây và quần trong của mình ra, hai chân mở ra giẫm trên mép bàn, nói với cô: "Liếʍ cho sạch."

Lục Tri Mẫn ngoan ngoãn vươn đầu lưỡi ra liếʍ giữa hai chân ông, trước tiên là bộ lông tươi tốt, sau đó là côn ŧᏂịŧ bắn tinh rồi mà vẫn thô to, sau khi liếʍ sạch lại liếʍ đến bao tinh hoàn của ông, cho đến khi Tô Chí Dũng nheo hai mắt lại, vẻ mặt say mê: "Liếʍ xuống dưới." Ông khàn giọng nói.

Động tác Lục Tri Mẫn khựng lại, đầu lưỡi mới tiếp tục đi xuống dưới, liếʍ lên đáy chậu và cúc huyệt của ông.

"Sướиɠ thật... thật là biết liếʍ." Tô Chí Dũng khen cô, giơ tay cầm điều khiển nhỏ ở trên bàn lên, ấn nút mạnh nhất, gậy mát xa giữa hai chân Lục Tri Mẫn lập tức điên cuồng chấn động.

"A a......" Cảm xúc của Lục Tri Mẫn bị đẩy lên cao nhất, lúc này gậy mát xa lại chạy nước rút một lần nữa, trong nháy mắt cô co rút đạt đến cao trào.