Nhưng cô ta không dám nói ra, nếu nói ra, giữa cô ta và Lục Vinh Hàn sẽ chẳng còn gì nữa.
“Em không dám dòm ngó tới tài sản, thứ mà em muốn chỉ là sự công bằng, nếu như không phải Hạo Phong hại chết đứa con của em, chúng ta sẽ kết hôn, có cả con trai lẫn con gái, hai người sống bên nhau cả đời. Hạo Phong là người thứ ba xem vào giữa chúng ta, tất cả những gì mà bà ta có được đều là cướp đi từ chỗ của em.”
Lục Vinh Hàn lắc lắc đầu: “Cô sai rồi, cho dù đứa bé có còn đi chăng nữa, chúng ta cũng không thể kết hôn được. Có một chuyện tôi vẫn luôn chưa nói cho cô biết, ông cụ không đồng ý cho chúng ta kết hôn, người con dâu trong lòng ông ấy là Hạo Phong. Ông ấy đã nói với tôi rất nhiều lần, thái độ vô cùng cứng rắn. Nhà họ Y không giống với những hào môn khác, bọn họ là gia tộc số một ở nước ngoài, làm thông gia với nhà họ Y có thể hiện thực hóa việc phát triển lợi ích nhà họ Lục ở nước ngoài. Tôi với tư cách là người kế thừa nhà họ Lục, bắt buộc phải xếp lợi ích của gia tộc lên đầu tiên. Việc cô sảy thai chẳng qua chỉ là một chất xúc tác mà thôi.”
Đầu của Tư Mã Ngọc Như trở nên ong ong, cả khuôn mặt như co rúm lại thành một cục: “Nếu như ông cụ đã ghét bỏ gia thế của em, vậy tại sao còn tìm cho Lãnh Phong một cô gái có xuất thân bình dân giống như em, chứ không phải tìm một cô chủ nhà hào môn môn đăng hộ đối.”
“Bởi vì ông nội của Hy Nguyệt đã dùng tính mạng của chính mình để đổi lấy tính mạng của ông cụ, đây là những gì con bé xứng đáng có được. Hơn nữa đến đời của Lãnh Phong, nhà họ Lục đã có trong tay mọi thứ trên đời này rồi, không cần phải tiếp tục kết thân với ai nữa. Thằng bé chỉ cần một cô vợ hiền tài đức vẹn toàn là đủ rồi. Sự thật đã chứng minh, con mắt nhìn người của ông cụ không hề sai. Hy Nguyệt không chỉ chăm chồng dạy con, mà còn có tài năng kinh doanh xuất sắc. Có thể trở thành trợ thủ đắc lực của Lãnh Phong.” Lục Vinh Hàn nói.
Năm xưa mục đích ông đưa Lãnh Phong qua Mỹ không chỉ là để trừng phạt Hạo Phong, mà còn để củng cố tình thân giữa anh với nhà họ Y.
Quá nửa khoảng thời gian Lãnh Phong ở Mỹ đều là sống cùng với ông bà ngoại và anh.
Khi còn bé anh đã thể hiện tài năng xuất sắc.
Mới mười ba tuổi, anh đã giúp cậu cả nhà họ Y bày mưu tính kế, giúp ông ấy thành công thu mua được tập đoàn năng lượng lớn nhất Châu Âu, còn giúp cậu hai đánh bại đối thủ cạnh tranh trong giới chính trị, thành công ngồi vào vị trí thống đốc.
Bây giờ hễ có dự án thu mua quy mô lớn, cậu cả nhà họ Y đều sẽ cùng anh thảo luận phương án.
Tư Mã Ngọc Như dường như sắp sụp đổ rồi, cô ta gào thét, hò hét trong lòng, đầy căm phẫn, nhưng không dám nói ra lấy một chữ.
Lục Vinh Hàn đã thay đổi, không còn là người đàn ông dịu dàng ấm áp, yêu thương cô ta vô bờ bến như trước kia nữa rồi.
Cô ta không thể ngồi không được nữa, nếu không sẽ bị Hạo Phong lấy hết đi không còn lại bất cứ thứ gì.
Cho dù con trai của cô ta không thể trở thành người kế thừa thì cũng phải nhận được một nửa số cổ phần, trở thành cổ đông lớn thứ hai chỉ đứng sau Lục Lãnh Phong.
Nếu như con trai của Hy Nguyệt vừa ra đời đã có được mười phần trăm cổ phần.
Thì Ngọc Thanh chỉ yêu cầu được chia ba mươi phần trăm thôi cũng không quá đáng đâu.
“Vinh Hàn, bây giờ em chỉ muốn hỏi anh, anh có còn yêu em không? Anh đã từng hứa sẽ yêu em cả cuộc đời này, anh còn có thể làm được không?”
Lục Vinh Hàn lặng lẽ nhìn cô ta: “Tình cảm mà tôi dành cho cô chưa từng thay đổi.” Mà tình cảm của cô dành cho tôi đã không còn thuần khiết như trước kia nữa.
Tư Mã Ngọc Như nghẹn ngào: “Tại sao em lại thấy anh thay đổi rồi chứ? Em cầu xin anh giúp Minh Thịnh giành lại Mã Thị, anh không chịu. Nhà họ Lục mạnh đến thế, chỉ cần anh ra tay, tập đoàn OCM chắc chắn không phải là đối thủ, tại sao anh lại không giúp nó chứ?”
Ánh mắt của Lục Vinh Hàn lạnh lùng sững lại: “Mã Ngọc Linh tại sao lại xảy ra tai nạn giao thông? Ông cụ Mã chết như thế nào? Cô cho rằng tôi không biết gì hết sao? Ông trời có mắt ác giả tất gặp ác báo. Cậu ta là em trai của cô, nhưng không còn bất cứ quan hệ gì tới tôi và nhà họ Lục nữa. Tôi tuyệt đối sẽ không bởi vì cậu ta mà làm tổn hại đến vinh dự nhà họ Lục.”