Cho dù ra ngoài, anh ta cũng nên đi cùng hướng với mình, mà không phải ngược hướng.
Cô cầm lấy di động, gọi điện thoại cho Tần Nhân Thiên, rất nhanh đã được kết nối: “Về đến nhà rồi sao?”
“Chưa, đang kẹt xe ở trên đường, tôi muốn nói với bà nội, cuối tuần này lại đưa Tiểu Quân tới thăm bà ấy.” Cô dùng giọng nói bình tĩnh nói.
“Bà nội đang xem côn khúc, một lát nữa nói tôi nói với bà.” Tần Nhân Thiên cười cười.
Rất hiển nhiên, anh ta còn ở nhà, không ra ngoài.
Vậy thì người đàn ông trong xe thể thao không phải anh ta!
Cả người cô co rút lại, bỗng nhiên nghĩ tới người đàn ông giả mạo Thời Thạch lúc trước bắt cô lên trên đảo.
Rất có thể anh ta phẫu thuật thẩm mỹ, hoặc là dùng mặt nạ mô phỏng gì đó, cho nên có thể giả mạo Thời Thạch.
Từ sau lần gặp trước đó, anh ta đã mất tích, không có tin tức gì, còn tưởng rằng anh ta đã rời khỏi thành phố Long Minh, không ngờ lại vẫn còn ở thành phố Long Minh.
Anh ta là nhân vật cực kỳ nguy hiểm, không chừng đang trốn ở chỗ nào đó, giả mạo Thời Thạch hoặc là Tần nhân Thiên.
Cần phải biết rõ thân phận thật của anh ta, bắt anh ta lại mới được, nếu không Tần Nhân Thiên sẽ gặp nguy hiểm.
Mỗi lần ra ngoài, Lục Lãnh Phong đều sẽ sắp xếp hai chiếc xe, tám vệ sĩ cùng bảo vệ cô.
Cô nói vệ sĩ dừng xe ở làn bên cạnh, dặn bọn họ đưa Tiểu Quân về nhà, sau đó dẫn theo Khải Liên và hai vệ sĩ khác quay đầu xe, đi theo chiếc Bugatti phía trước.
Xe thể thao chạy đến câu lạc bộ Tày.
Hy Nguyệt đã nghe nói về nơi này, thánh địa nổi tiếng của những nhân vật trong truyền thuyết, nhưng chưa từng đi vào.
Nơi này có tường cao bao quanh, có bảo vệ canh giữ nghiêm ngặt, cánh cửa bằng sắt thép rất lớn che khuất hết tất cả tầm mắt.
Xe còn chưa dừng lại ở cửa, đã bị bảo vệ ăn mặc như cảnh sát đặc nhiệm ngăn cản.
“Nơi này là câu lạc bộ tư nhân, mời đưa ra thẻ khách hàng.”
“Tôi… Là tới làm thẻ.” Hy Nguyệt cơ trí nói.
“Mời tới phòng khách hàng bên cạnh trước, bên kia có chỗ dừng xe.” Bảo vệ nói.
Đi vào phòng cho khách, phải trải qua sự kiểm tra nghiêm ngặt trước.
Sau khi được thông qua, một quản lý tiếp tân cực kỳ xinh đẹp đi tới, đưa cô đi vào phòng cho khách.
Từ khi Hy Nguyệt từ trong xe đi xuống, cô ta đã nhìn thấy.
Xe của cô là loại được thiết kế riêng, người như vậy không sang thì cũng quý.
Làm việc ở loại chỗ này, ánh mắt biết nhìn người là cần thiết.
Cô ta không biết Hy Nguyệt.
Mợ chủ đệ nhất thành phố Long Minh, biệt danh mà người trong giới đều biết, nhưng dáng vẻ của cô như thế nào chỉ có rất ít người biết.
Bởi vì từ trước đến nay người nhà họ Lục đều sẽ không xuất hiện ở trước truyền thông, cũng không cho phép truyền thông công khai ảnh chụp.