Mấy ngày sau, năm giờ sáng Từ Tử Dương lái xe chở cô ra trạm xe buýt. Khi họ tới, nơi này đã có rất nhiều trẻ con đứng chờ.
Hoạt động cắm trại ba ngày hai đêm là trại đông của trường cô đã sắp được sắp xếp từ lâu.
Tuần trước liên hệ với trường để thêm một người cô đã rất ngại, may mà mọi người đều có lều riêng, thêm một người cũng không phải chuyện khó. Vốn dĩ cô cũng rất rối rắm, dù sao hoạt động lần này không chỉ có thầy cô giáo mà còn cả học sinh, nghĩ đến trạng thái có thể động dục bất cứ lúc nào của Từ Tử Dương gần đây, cô liền thấy sợ.
Nhưng Từ Tử Dương lại năn nỉ ỉ ôi, ngẫm lại người đàn ông này ở nhà thường ngày cũng tháo vát, cô cuối cùng cũng mủi lòng.
Địa điểm tổ chức cắm trại là một khu giải trí trong rừng.
Hoạt động lần này chủ yếu là gần gũi với thiên nhiên, tìm hiểu thêm về động vật hoang dã, để học sinh tập nấu cơm dã ngoại, còn có đốt lửa trại.
Mọi người đều dậy sớm, khi tập hợp đám trẻ đều rất háo hức.
Đỗ Nhân Nhân duy trì trật tự, Từ Tử Dương ở cạnh đã chuẩn bị một túi bánh mận chua lớn, chia cho bọn trẻ lên xe.
Bỗng có một giọng non nớt la lớn: "Chồng của cô Đỗ! Chú đẹp trai quá!"
Sau đó đám trẻ như ong vỡ tổ vây quanh Từ Tử Dương, ríu rít nói.
"Chú là chồng của cô Đỗ à?"
"Không giống lắm!"
"Cô Đỗ dữ lắm, chú hiền như vậy sao lại cưới cô ấy?"
Đỗ Nhân Nhân nghe mà vừa bực vừa cười, liếc nhìn Từ Tử Dương hôm nay ăn mặc đồ thể thao năng động, mới cảm thấy anh đúng là còn rất trẻ, mà khi vui cười với bọn nhỏ anh trông anh còn đẹp trai hơn, khiến tim cô lỡ đập loạn một nhịp.
Cô cúi đầu, tiếp tục duy trì trật tự, nội tâm khinh bỉ chính mình.
Cô đã ngủ với người đàn ông này ba năm rồi, gần đây tự nhiên lại cảm thấy anh... Hình như càng ngày càng đẹp, có khi... Cô lén nhìn tới đỏ mặt.
Vất vả lắm mới đưa các bạn nhỏ lên xe ngồi vào vị trí, mọi người đều tốn rất nhiều thể lực.
Hành trình kéo dài ba tiếng rưỡi, hơn nữa tất cả đều phải dậy sớm, trên xe nhanh chóng trở nên yên tĩnh.
Xe chạy không bao lâu, cô thấy đầu Từ Tử Dương lắc lư ngủ gục, chợt không đành lòng.
Vì đi cùng cô, người đàn ông này mấy hôm nay bận rộn giải quyết xong công việc, thậm chí đêm qua còn đè cô từ trong bếp đến trên giường, thay đổi mấy tư thế, khiến cô sau khi cao trào liên tục phải vừa khóc vừa kêu: "Đừng... A... Ông xã... Từ bỏ... Chịu không nổi..." Từ Tử Dương mới bắn lần hai.
Khi cô kéo cơ thể mệt mỏi ra khỏi phòng tắm, phòng làm việc vẫn sáng đèn.
Chờ cô thức dậy, ngoại trừ bàn ăn đã có đầy đủ bữa sáng, người đàn ông vẫn bận rộn.
Nghĩ đến, cô vừa đau lòng vừa thẹn thùng, trước đây đúng là không thấy thì ra thể lực anh lại tốt như vậy.
Cô vươn tay đỡ lấy đầu anh, để anh tựa vào vai mình.
Hơi thở của người đàn ông phả vào vai cô, sống mũi cao thẳng cùng đôi môi hồng nhuận khiến anh càng mê người, dáng vẻ mệt mỏi rã rời lúc này có chút ứa ra sữa.
Từ Tử Dương xa lạ như vậy khiến cô đột nhiên ngứa ngáy.
Cô nhìn về phía đũng quần của anh, hôm nay anh mặc đồ vận động, khi đứng thì không thấy gì, nhưng sau khi ngồi, quần bó sát lại phác họa ra thứ đó.
Cô chưa từng thử với người khác, nhưng từ các bộ phim AV, cô biết thứ đó của Từ Tử Dương rất lớn, trước kia cô còn nghĩ, đẹp mà không dùng được thì có tác dụng gì?
Nhưng bây giờ đã khác, chỗ đó của anh vừa thô vừa dài, quan trọng là cứng rắn như sắt, qυყ đầυ dựng đứng, lần nào cắm vào cũng khiến dâʍ ŧᏂủy̠ cô tràn lan, vừa sướиɠ vừa ngứa.
Còn chưa kể đến Từ Tử Dương cũng mê người khiến cô bỗng có một suy nghĩ đen tối.
Cô cầm áo khoác treo trên ghế che nửa dưới của hai người, hai tay bé nhỏ luồn vào quần bó, xuyên qua qυầи ɭóŧ mỏng manh vuốt ve qυყ đầυ.
Chớp mắt, chỗ non mềm kia cứng lên.
Cả người cô nóng rực, tay run run chơi đồ thứ cương cứng đó.
Mới nhẹ nhàng vuốt ve mấy cái, một đôi môi ấm áp kề sát tai cô.
"Muốn bị thao trên xe buýt hả?" Hơi thở của người đàn ông khiến bên dưới của cô ướt.