Ông Xã, Từ Bỏ

Chương 33: Hoa Huyệt Ngứa Thì Phải Rên ᗪâʍ Đãиg Một Chút (H)

Gậy mát xa như côn ŧᏂịŧ đưa vào cơ thể cô, mỗi lần tiểu huyệt đều thắt chặt, hút lấy qυყ đầυ.

Khi Từ Tử Dương rút gậy mát xa ra, cả người cô đã không còn sức lực.

Vừa rồi kɧoáı ©ảʍ tràn ngập toàn thân, nhưng lại cảm thấy hình như thiếu gì đó.

Từ Tử Dương lấy ra một cái bịt mắt màu đen che lấy mắt cô, khiến trước mắt cô chỉ có một màu đen, không nhìn thấy gì cả.

Người đàn ông hôn lên tai cô, liếʍ vành tai cô, rồi nụ hôn di chuyển xuống bụng làm cô không khỏi rùng mình.

"Cô giáo có muốn làʍ t̠ìиɦ không?" Giọng nói trầm thấp mang theo dụ hoặc vô hạn.

Đỗ Nhân Nhân gật đầu, cô muốn. Nhiệt độ từ cơ thể người đàn ông truyền tới khiến cô muốn bốc cháy, cô muốn côn ŧᏂịŧ thật sự cắm vào.

Bỗng nhiên một ngón tay mang theo dâʍ ŧᏂủy̠ trượt về cúc huyệt phía sau.

"Có phải cho học sinh xem em bị thao không? Như thế sẽ càng da^ʍ đang đúng không?"

Ngón cái của người đàn ông ra vào tiểu huyệt, mà ngón út ở cúc huyệt cũng không đứng yên, mông cô theo bản năng vặn vẹo.

"Ưʍ... A..."

Trứng rung dán trên âm đế đột nhiên rung lên, âm đế sưng đỏ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, kɧoáı ©ảʍ ngập tràn.

Mà ngón cái nhỏ bé trong tiểu huyệt càng làm cô cảm thấy trống trải ngứa ngáy.

Môi âʍ ɦộ bị mở ra, âm đế run rẩy không ngừng, tiểu huyệt bắt đầu chảy dâʍ ŧᏂủy̠.

"A... Thao em... A..."

"Muốn bị thao chỗ nào? Ai muốn bị thao? Hoa huyệt của cô giáo ngứa thì phải rên dâʍ đãиɠ một chút."

Nghe giọng khàn khàn kia hướng dẫn khiến cô bỗng có kɧoáı ©ảʍ cấm kỵ.

"Phải đủ dâʍ đãиɠ mới có côn ŧᏂịŧ đẻ ăn."

Ngón cái cố ý chơi đùa tiểu huyệt, tiểu huyệt kêu đói, muốn côn ŧᏂịŧ cho cô ăn no.

"A... Thao cô giáo... A... Thao da^ʍ huyệt của cô giáo..."

Mông bị đẩy về phía trước, gậy mát xa trong cơ thể bị rút ra, ngay sau đó bị thay vào một cái trứng rung.

"A... Muốn côn ŧᏂịŧ... Muốn côn ŧᏂịŧ cắm vào... A..."

Hai trứng rung trong ngoài cùng tấn công khiến cô ngứa ngáy, từng tầng kɧoáı ©ảʍ bị vén lên lại không cách nào được thỏa mãn.

"Cô giáo dâʍ đãиɠ thật! Da^ʍ huyệt chắc rất ngứa, vυ' cũng rất ngứa đúng không? Để tôi sờ cho cô giáo."

Đây... Là giọng của một người đàn ông xa lạ, bàn tay to ôm lấy bầu vυ' cô, không ngừng xoa nắn, tiểu huyệt ngày càng nóng, muốn được lấp đầy.

"A... A... Muốn côn ŧᏂịŧ..."

Trứng rung trong cơ thể bị lấy ra, qυყ đầυ nóng rực chen vào âʍ đa͙σ, cứ thế ra vào.

"A, côn ŧᏂịŧ lớn theo nát cô giáo rồi!"

"Thao chết cô bé dâʍ đãиɠ này!"

Lại là hai giọng nam khác, hiện tại cô không nhìn thấy gì cả, tiểu huyệt ngứa ngáy cứ bị côn ŧᏂịŧ cắm như vậy, bốn phía đều truyền tới tiếng đàn ông, cô cứ như bị thao trên bục giảng, xung quanh đều là đàn ông vây xem cô.

Tiểu huyệt ngày càng ra nhiều nước, cô cố gắng nâng mông, muốn ăn nhiều côn ŧᏂịŧ hơn.

"A... Tao huyệt của cô ngứa quá... A..."

"Sao mông vặn vẹo thế hả? Muốn bị thao nát đúng không? Lập tức thao nát cô!"

"A... Chậm... Chậm chút..."

"Chậm cô sẽ khó chịu đấy!"

Giọng nam xa lạ tăng thêm kɧoáı ©ảʍ cho cô, cô bị cắm đến hai bầu vυ' lắc lư không ngừng.

"A... Ngứa... Dùng sức... Dùng sức thao tôi..."

"Cô giáo đúng là dâʍ đãиɠ, bàn dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ của cô rồi kìa."

Bàn tay to kéo mông cô lên, chen vào cúc huyệt một qυყ đầυ.

"Sướиɠ quá... A... Nhanh quá..."

"Cô giáo dâʍ đãиɠ như vậy, không nhanh làm sao sướиɠ được!"

"A... Trước sau... A... Trước sau cùng làm... Sẽ hỏng mất..."

"Rõ ràng cô giáo dạy phải thao tất cả." Từ Tử Dương khàn giọng nói.

"A... Ưʍ... Âm đế bị trứng rung thao... A..."

"Thì sao?"

"Sướиɠ... A... Tao huyệt bị côn ŧᏂịŧ cắm... Ưʍ... Mông... Mông bị thao... A..."

Côn ŧᏂịŧ bắt đầu thọc vào rút ra thô bạo.

"A... A..."

Tiểu huyệt co rút, kɧoáı ©ảʍ từng đợt truyền khắp toàn thân, cao trào khiến cô xụi lơ. Đến cái cắm cuối cùng, Từ Tử Dương cũng bắn ra.

"Sướиɠ không?"

Giọng nghẹn ngào mang theo tìиɧ ɖu͙© vang lên bên tai, cô chỉ có thể gật đầu trong lòng hắn, cả người còn vì dư âm cao trào mà run rẩy, nói không ra lời.