Ông Xã, Từ Bỏ

Chương 15: A… A a… Đại ca ca thao em…

Ngồi trong xe Đỗ Nhân Nhân khép áo khoác trên đùi lại.

Cô thừa nhận hiện giờ cô hơi sợ Từ Tử Dương, không vì lý do gì khác, bởi vì hai ngày nay bị thao sợ.

Ngày hôm qua anh nuốt xong dâʍ ŧᏂủy̠ sau khi cao trào của cô xong, cũng không tha cho cô.

Còn lấy lý do cả ngày chưa bắn tinh, lại kéo cô tới suối nước nóng lộ thiên trong phòng.

Anh tắm cho cô trước, lấy lý do rửa sạch, ngón tay không ngừng đảo quanh cửa huyệt mềm mại, bàn tay đầy kỹ xảo khảy nhũ thịt của cô, mà môi mỏng càng không buông tha cúi đầu gặm hôn.

Đợi hôn đến khi cô thở hổn hển, trêu chọc cô toàn thân nhũn ra, thì một tay bế cô lên ngồi trên thạch trì, há miệng liếʍ láp âm đế mẫn cảm lại sưng đỏ của cô. Cửa huyệt của cô bị liếʍ đến mức lại bắt đầu lúc đóng lúc mở, không ngừng chảy ra dâʍ ɖị©ɧ.

Từ Tử Dương đột nhiên thả côn ŧᏂịŧ ra, nửa dụ dỗ nửa cưỡng ép ôm cô chậm rãi ngồi vào trong côn ŧᏂịŧ.

Thực nhanh, miệng cô hàm chứa côn ŧᏂịŧ của người đàn ông liếʍ láp, vòng eo bị du͙© vọиɠ làm cho không ngừng lắc mông, phun ra nuốt vào côn ŧᏂịŧ không ngừng chấn động. Côn ŧᏂịŧ trong cơ thể lập tức nhanh chóng xoay tròn, không ngừng run rẩy.

Mỗi lần đều đâm tới chỗ ngứa nhất của cô, nhưng khiến cô cảm thấy không đủ… Cô muốn càng nhiều hơn, muốn được thao.

Người đàn ông thấy cô trầm luân trong tìиɧ ɖu͙©, còn không ngừng nói:

“Tê… Hàm chứa côn ŧᏂịŧ bị côn ŧᏂịŧ thao sướиɠ đúng không…”

“Ừm… Mau một chút… Tao huyệt muốn bị côn ŧᏂịŧ thao thì mau một chút…”

Cô há miệng cố gắng hàm chứa côn ŧᏂịŧ cứng nóng, bị anh thao bụng tê mỏi, bị lạc trong biển tìиɧ ɖu͙©.

Cuối cùng cô chỉ có thể nghe người đàn ông rêи ɾỉ một tiếng, phun ra nuốt vào côn ŧᏂịŧ của anh, vòng eo không ngừng đùa nghịch, nói với anh: “Đại ca ca… Thao em… Thao tao huyệt của em.”

Cô đã không nhớ rõ cô bị đùa nghịch như thế nào, chỉ nhớ rõ cuối cùng hai chân của cô bị người đàn ông đặt trên vai, côn ŧᏂịŧ hung mãnh như sắp đánh vỡ thịt non, hai luồng nhũ thịt bị đâm sóng thịt lắc lư loạn lên.

Cô bị thao không ngừng kêu da^ʍ, trong đầu trống rỗng, trong tiểu huyệt không gián đoạn tê dại khiến toàn thân cô run rẩy không thôi, kɧoáı ©ảʍ thổi quét cảm quan của cô. Mãi đến khi hoa kính lại phun nước sốt lần nữa, không biết rốt cuộc mình cao trào bao nhiêu lần, người đàn ông mới bắn lên trên bụng nhỏ của cô.

Tối hôm qua sau khi cao trào xong cô vẫn luôn căng thẳng, cô sợ người đàn ông bên cạnh lại đột nhiên động dục.

Sáng nay khi cô ngâm nước nóng lần nữa, khi cảm nhận được bàn tay trên bả vai thì cả người chấn động.

Nhưng sau khi anh giúp cô mát xa vai cổ xong, chỉ cùng nhau ngâm nước nóng, cũng ở trong nước nóng ôm cô hôn thật sâu, hôn dịu dàng triền miên.

Cô vốn dĩ cho rằng hôm nay sẽ về, nhưng người đàn ông lại bảo cô thay một chiếc váy, nói muốn tới khu vui chơi gần đây.

“Vì sao muốn đi tới đó?”

“Em đã nói, muốn cùng người mình thích đến khu vui chơi hẹn hò.”

Cô nghe thấy thế sửng sốt, nhìn chằm chằm Từ Tử Dương một lúc lâu.

Cô nhớ rõ, đó là khi cả hai đi xem mắt xem một bộ phim tình cảm thanh xuân vườn trường.

Nam chính và nữ chính cùng nhau tới khu vui chơi chơi một ngày.

Bầu không khí sung sướиɠ cảm nhiễm trước màn hình to, buột miệng thốt lên: Thật tốt, có thể cùng người mình thích đến công viên chơi.

Khi cô nhớ rõ Từ Tử Dương chỉ thản nhiên nhìn cô một cái, giống như không chấp nhận được.

Nhưng không nghĩ rằng anh sẽ nhớ.

Hai người nhanh chóng đi tới khu vui chơi, trong khu vui chơi có không ít người, Từ Tử Dương cùng cô chơi mỗi trò chơi cô muốn chơi, còn nghiên cứu bản đồ xếp hàng hạng mục cho cô, sắp xếp nhà hàng cô muốn ăn, càng không chê phiền chụp mỗi bức ảnh giúp cô.

Cuối cùng hai người ngồi vòng đu quay trong khu vui chơi.

Sau khi vòng đu quay tới đỉnh, Từ Tử Dương ôm eo cô, cúi đầu nhẹ nhàng hôn cô.

Môi hơi dán vào mềm mại khiến cô run lên, mà bàn tay trên lưng lại nhuộm đỏ vành tai cô.

Nụ hôn của anh rất nhẹ rất nhẹ, không mang theo du͙© vọиɠ, giống như nam nữ chính trong phim điện ảnh.

Cả ngày sung sướиɠ, khiến cô quên mất căng thẳng, thả lỏng chính mình.

Hai bọn họ còn xem pháo hoa trong khu vui chơi, Từ Tử Dương ở bên cạnh ôm cô.

Khi pháo hoa nổ tung ở trong màn đen, cô ngẩng đầu nhìn sườn mặt của anh.

Chỉ thấy ánh sáng chiếu lên môi mỏng và lông mày dài của anh.

Cô đột nhiên phát hiện, hóa ra anh đẹp trai như thế.

Nhìn chằm chằm sườn mặt anh ở khoảng cách gần, nhìn yết hầu anh nhúc nhích, khiến tim mình đập nhanh hơn.

Khi đi ra khỏi khu vui chơi, cô làm bộ lơ đãng dùng đầu ngón tay câu lấy tay anh, mà người đàn ông trở tay nắm chặt năm ngón tay cô.

Khi trở về, anh hỏi cô có lạnh hay không, dùng chăn mỏng đắp cho cô, còn điều chỉnh ghế giúp cô.

Bảo cô ngủ một lát.

Đợi khi cô lại mở mắt ra, cô có chút không thể tin.

Xuất hiện trước mắt không phải cửa nhà, mà là một rạp chiếu phim ngoài trời vô cùng hấp dẫn.

“Vốn dĩ muốn hôm nào lại đến, nhưng anh đã hỏi trước, chỉ có tuần này có phim em thích.”

Hai bọn họ tới tương đối muộn, xe chỉ có thể đỗ trong góc.

Nhưng chuyện này không ảnh hưởng tới tâm trạng của cô.

Người đàn ông mở cốp xe ra, lấy chăn đã chuẩn bị trước, cùng với đồ ăn vặt mới mua trên đường.

Phim điện ảnh hai tiếng rưỡi, được một tiếng rưỡi, cô đã rúc vào trong lòng Từ Tử Dương.

Bên ngoài là gió lạnh, hai người ngồi trên thùng xe phía sau.

Bả vai rộng lớn ở phía sau vờn quanh cô, l*иg ngực người đàn ông truyền tới ấm áp khiến cô cảm thấy rất an toàn.

Phim điện ảnh là phim tình cảm, có một số trường hợp tìиɧ ɖu͙©, cũng có nhiều cảnh thúc giục nước mắt chảy ra.

Khi cô xem đến vành mắt ẩm ướt, trong tai được nhét một tai nghe màu lam.

Trong tai nghe truyền ra đoạn ngắn là: “Ừm… A… A a… Đại ca ca thao em…”