Khi Đỗ Nhân Nhân tỉnh dậy Từ Tử Dương đã đi mất, giống như thường ngày.
Quả nhiên, đã nhiều năm như vậy, có thể thay đổi cái gì đã sớm thay đổi.
Mà cặp tài liệu của Từ Tử Dương, cũng đã không thấy.
Nghĩ tới ngày hôm qua vẻ mặt Từ Tử Dương thận trọng bảo mình ký kết cái gọi là hợp đồng hai tuần, lúc ấy cô nhìn dáng vẻ nghiêm túc của anh, còn tưởng anh thực sự có ý nghĩ gì, xem ra là cô nghĩ nhiều quá.
Cô pha một ly cà phê, xem TV một lát, hưởng thụ buổi sáng lười biếng xong, quyết định đến siêu thị mua đồ ăn.
Ba năm nay cho dù Từ Tử Dương và cô chỉ như ở chung, nhưng ít nhất những việc gì cần tiền đều là đối phương bao, cho đến bây giờ chưa từng đòi cô nửa đồng.
Chính vì vậy hai người sắp ly hôn, cô làm đồ ăn ngon cảm ơn anh cũng không tính là gì.
Đỗ Nhân Nhân nhanh chóng xách túi lớn túi nhỏ từ siêu thị trở về, mà sau khi cô vào cửa, thì phát hiện đèn không bật được.
Cô thử lại mấy lần, cảm thấy hơi kỳ lạ, đang định đi kiểm tra nguồn điện, đột nhiên bị đẩy một cái lưng dán sát vào tường.
“A!” Đỗ Nhân Nhân hét to một tiếng, khi vừa há miệng lập tức bị một mảnh vải nhét vào.
Sau đó người bị lật ở trên tường, cuối cùng một người đàn ông đè cô ở phía trên.
Mà trên lưng cô còn bị thứ gì như kim loại dán sát vào.
Người đàn ông nói nhỏ bên tai cô: “Lại kêu, tôi sẽ nổ súng!”
Đỗ Nhân Nhân bị dọa chảy đầy mồ hôi lạnh, không dám cử động chút nào.
Người đàn ông phía sau đè cô thật chặt, cô không dám la to, cũng không dám nhúc nhích. Ngay khi cô run lẩy bẩy, đột nhiên có một bàn tay xoa ngực cô.
“Ngực còn rất to, thực tao đúng không?”
Hơi thở của người đàn ông truyền tới lần nữa.
Hôm nay Đỗ Nhân Nhân mặc áo sơmi, chỉ thấy một tay người đàn ông khẽ đẩy, vươn vào trong quần áo cô, bàn tay to lập tức nắm một bên ngực cô.
“Đúng là to, xoa như vậy em có sướиɠ không?”
Người đàn ông nói, một tay bắt đầu không ngừng xoa ngực, còn vươn vào trong áσ ɭóŧ, dùng ngón tay kẹp lấy núʍ ѵú bắt đầu xoa bóp.
Ngón tay người đàn ông xoa bóp nhũ thịt, ngón tay linh hoạt nắm lấy núʍ ѵú kéo kìm, Đỗ Nhân Nhân lập tức phát hiện núʍ ѵú mình cứng lên.
“Cứng. Vυ' thật tao.”
“Thiếu người xoa như vậy, tôi thấy tao huyệt của em cũng sẽ tao, có phải đã ướt rồi hay không?”
Người đàn ông vừa nói, dùng hai ngón tay không ngừng xoa nắn núʍ ѵú của cô.
Đỗ Nhân Nhân chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ ở ngực, vừa khẩn trương lại tăng thêm mấy phần kɧoáı ©ảʍ, cô có thể cảm nhận được vậy mà mình có chút ướt.
Chỉ cảm thấy trên núʍ ѵú giống như có hai dòng điện chạy qua, lan ra khắp toàn thân, từ trước tới nay… Không có ai làm cô như thế.
Cô vừa xấu hổ vừa hưng phấn, miệng chỉ có thể phát ra âm thanh “ô ô”.
Một tay người đàn ông ôm lấy cô, cũng để súng ở chỗ bụng cô, sờ ngực xong tay lại đi xuống váy cô, không có bất cứ dạo đầu gì, cho tay vào trong qυầи ɭóŧ cô luôn.
“Ông đây sờ tao huyệt của em xem, có phải chảy nước thiếu cắm hay không.”
Lời nói của người đàn ông vang bên tai, trên vành tai còn cảm nhận được hơi nóng tập kích, hương vị nồng đậm thuộc về đàn ông bao lấy cô.
“Thực ra ông đây muốn liếʍ ngực em, chỉ có điều một tay không tiện.”
“Vừa rồi sờ tao vυ' của em lập tức biết rất thích cho đàn ông liếʍ.”
Giọng nói của người đàn ông trầm thấp gợi cảm, cho một ngón tay cắm vào trong cửa huyệt, ngón tay còn lại thì không ngừng cọ xát hạt đậu nhỏ.
“Tao huyệt chảy nước, ngứa, muốn cho người ta làm.”
Đỗ Nhân Nhân có thể cảm nhận được tiểu huyệt của mình thực sự ướt, ngón tay của người đàn ông theo dâʍ ŧᏂủy̠ không ngừng đùa nghịch tiểu huyệt cô.
“Vừa tao vừa khít, ông đây cắm em lỏng một chút lát nữa mới khiến em sướиɠ.”
“Em nhìn tao huyệt của em xem đã chảy nước thành như vậy…”
“Chính là muốn bị côn ŧᏂịŧ cắm mạnh vào…”
Người đàn ông nói mỗi một chữ, theo tiết tấu nói ngón tay ở trong tiểu huyệt không ngừng cắm mạnh vào, Đỗ Nhân Nhân cảm thấy dâʍ ŧᏂủy̠ của mình chảy càng nhiều hơn.
“Ông đây thấy em mới mua đồ ăn trở về, đợi ông xã à?”
“Ông xã em biết em thích người đàn ông khác thao em không? Ông xã em biết tay của người đàn ông khác cắm em sướиɠ như thế không?”
Người đàn ông vừa nói, vừa không ngừng dùng tay kí©ɧ ŧɧí©ɧ hạt đậu nhỏ kia, còn liếʍ lỗ tai Đỗ Nhân Nhân.
Đỗ Nhân Nhân chỉ cảm thấy hai chân mềm nhũn, không ngừng run rẩy, cô biết mình sắp tới.
Mình sắp bị người đàn ông xa lạ lẻn vào nhà dùng ngón tay cắm tới cao trào.
“Tiểu huyệt sắp bắn càng nhiều dâʍ ŧᏂủy̠, ông đây khiến em sướиɠ một lần trước, rồi chậm rãi khiến em càng sướиɠ hơn…”
Mà Đỗ Nhân Nhân đột nhiên cảm thấy người đàn ông lại cắm thêm một ngón tay, vừa không ngừng nhanh chóng rút ra cắm vào, vừa trêu đùa âm đế. Đỗ Nhân Nhân bị cắm chân căng cứng lại, cứ thế bị đưa lên cao trào.
Mà khi cô đang mê mang, người đàn ông rút ngón tay ra khỏi tiểu huyệt, ngay sau đó hai tay nắm lấy đôi tay cô, cầm dây thừng ở bên cạnh trói tay cô lại.
Còn nói một câu “ông đây sẽ chậm rãi quay lại em bị cắm dâʍ đãиɠ cỡ nào, để lại cho ông xã em về nhà xem”.
Ngay sau đó, cô mơ hồ nhìn thấy tia đỏ lập lòe, là ánh đèn đang quay mới có.
Anh ta muốn làm gì… Đừng mà…