“Ngài Nguyễn, tự anh từ từ chơi, em sẽ không phụng bôi!” Trong nháy mắt đóng cửa xe lại, Tô Khiết nhìn về phía anh, trên mặt mang theo ý cười rõ ràng.
Bọn họ đã ly hôn, chuyện giống như lần trước ở nước M, cô tuyệt đối không cho phép xảy ra lần nữa, đương nhiên, những chuyện khác càng không thể xảy ra.
Thật ra, ở phương diện này, Tô Khiết vẫn luôn rất truyền thống.
“Tô Khiết.” Nguyễn Hạo Thần cắn răng nghiến lợi gầm nhẹ, nếu có thể, thật sự muốn hung hăng ăn tươi nuốt sống cô.
Tuy nhiên, giờ phút này rõ ràng là không thể nào, vì cô đã xuống xe, đóng cửa xe, không chút do dự rời đi.
Chỉ có điều, lúc cô rời đi, quay lưng về phía anh, cô giơ tay lên vẫy vẫy, có mấy phần khoa trương và đắc ý.
Vốn muốn dùng sức dứt áo sơ mi ra và lao xuống bắt lấy cô, nhưng Nguyễn Hạo Thần đột nhiên dừng lại, động tác này của cô?
Lại quen thuộc như vậy, quen thuộc đến mức…
Năm năm trước, lúc người phụ nữ cưỡиɠ ɧϊếp anh lúc rời đi, cũng có một động tác thế này. Lúc ấy, anh không thấy rõ bóng lưng của cô, nhưng nhớ rất rõ động tác này.
Rõ ràng nhớ lúc ấy cô có vài phần khoa trương và đắc ý.
Một giây sau, đôi mắt Nguyễn Hạo Thần đột nhiên nhíu lại, là cô! Quả nhiên là cô, người phụ nữ năm năm trước quả nhiên thật sự là cô!
Thật đúng là đi mòn gót sắt tìm chẳng thấy, đến khi gặp được chẳng tốn chút công! !
Kỳ thật, trong lòng anh đã sớm có đáp án, đã sớm nghĩ đến là cô, chỉ là vẫn luôn không chứng thực.
Bởi vì anh có tâm tư và cảm giác khác với cô, anh thậm chí có chút sợ hãi khi kiểm tra kỹ, anh sợ điều tra ra người phụ nữ năm năm trước đó không phải là cô.
Anh sợ đến lúc đó…
Vậy nên, về sau rất nhiều chuyện anh cũng không tiếp tục tra xét, nhưng giờ phút này, trong lòng anh đã hoàn toàn có đáp án.
Cũng hoàn toàn chắc chắn.
Khóe môi của anh chậm rãi câu lên, nếu người phụ nữ năm năm trước kia thật sự là cô, như vậy chuyện này…
Cho dù bây giờ bọn họ ly hôn, chỉ cần chắc chắn chuyện này, cô đừng hòng chạy.
Tô Khiết biết, chẳng qua chỉ là một chiếc áo sơ mi, không cản được anh bao lâu, vậy nên khi cô xuống xe, bằng tốc độ nhanh nhất rời đi.
Chỉ có điều, trong khoảnh khắc cô bước vào trong thang máy, theo bản năng quay người nhìn qua, nhưng không thấy có bất cứ động tĩnh gì, Tô Khiết có chút bất ngờ.
Dựa theo năng lực của Nguyễn Hạo Thần, không phải nha?
Dựa vào tính cách của anh, cũng không phải nha?
Nhưng cô cũng không dừng lại, nhanh chóng đi vào thang máy, cô thật sự không muốn có bất cứ mối liên quan nào với Nguyễn Hạo Thần.
Đối với Nguyễn Hạo Thần, bây giờ cô tránh được thì nên tránh, có thể tránh được bao xa thì tránh.
Hơn nữa, bây giờ cô còn có hẹn với Bùi Dật Duy, nghĩ đến Bùi Dật Duy, sắc mặt của cô có thêm vài phân phức tạp.