Editor: Lê Hạ Băng
Cô chỉ nuốt vào một cái qυყ đầυ, mà trong miệng đã bị nhét đầy.
Trong khoang miệng cô ấm áp ướŧ áŧ, bao vây lấy nhục hành của hắn.
Hắn thoải mái mà thở dài ra, dươиɠ ѵậŧ ở trong miệng cô nhảy nhảy hai cái, lại có chút muốn bắn ra ngoài.
Không....
Hắn âm thầm cắn chặt răng, nỗ lực điều chỉnh hô hấp, dù sao cũng không thể xuất ra sớm như vậy ở trước mặt cô được.
Hắn nhìn từ trên cao nhìn xuống liếc mắt cô một cái, hai má cô bị nhét đến phồng ra, có hơi giống như một chú hamster nhỏ, thoạt nhìn còn rất đáng yêu.
“Manh Manh, đừng chỉ ngậm nó mà không cử động, phun ra nuốt vào trên dưới một chút..... Ngô, còn có rất nhiều chỗ em còn chưa có nuốt vào đâu, ngoan, dùng tay nhỏ của em sờ sờ côn ŧᏂịŧ lớn một chút đi.”
Cô nghe lời dùng đôi tay bắt lấy côn ŧᏂịŧ thô dài của hắn, mát xa cho thân gậy ấy.
Đầu nhỏ lên lên xuống xuống, cái miệng nhỏ khép mở, đem qυყ đầυ bóng loáng ướt nóng nuốt vào, rồi lại phun ra.
“Nga ~ Manh Manh thật là giỏi, ân... Lại nhanh thêm một tý, liếʍ mắt ngựa của anh một chút, chính là nơi cao nhất ở đỉnh qυყ đầυ đó...”
Cô dùng đầu lưỡi chống lỗ chuông qυყ đầυ, thoáng dùng sức một cái.
“A ~” hắn cau mày, cả người thư thái: “Manh Manh, lại hút thêm một hút... Sâu thêm một chút nữa...”
Cô đành phải lại đem qυყ đầυ trơn bóng ngậm vào trong miệng.
Hắn nặng nề thở hổn hển, hơi thở giống đực nồng đậm ở tràn ngập trong miệng mũi của cô.
Cô cảm giác hạ thể càng thêm ngứa ngáy khó nhịn, tiểu huyệt ướt dầm dề, đang lần lượt kẹp chặt rồi thả lỏng, nhớ lại cảm giác bị nam căn thọc vào rút ra.
“Ngô ~ Tu Cẩn, phía dưới của em ngứa...” Cô cầu xin hắn, mong mỏi hắn có thể giống nhưa ngày hôm qua vậy, đem cự vật dưới háng nhét vào hạ thể cô.
“Chờ anh bắn, rồi đút em ăn no.” Hắn cười vô cùng giảo hoạt, trước sau kí©ɧ ŧɧí©ɧ hạ thể, ở trong miệng cô cắm vào rút ra.
“Ân ~” hắn cắm hơi sâu một chút, làm cho cô có chút buồn nôn.
Hắn xoa nắn bầu ngực của cô, thấy mông nhỏ của cô vặn vẹo trái phải, biết cô thực sự muốn hắn, thế là hắn nhéo đầṳ ѵú của cô một chút, nói: “Chổng mông cao lên, anh giúp em lộng một chút.”
Cô ngoan ngoãn mà chổng mông lên, trong miệng vẫn không quên liếʍ mυ'ŧ côn ŧᏂịŧ lớn của hắn.
Đầu ngón tay của hắn mơn trớn hậu huyệt của cô, đi vào trong hoa huyệt ướŧ áŧ lầy lội.
“Ướt vậy sao?” Hắn xoa xoa hoa môi của cô, lại chà xát hoa đậu nhỏ mẫn cảm, cuối cùng đem ngón giữa cắm vào bên trong u cốc.
Vừa mới thọc vào trong, liền kéo ra được một bãi mật dịch, ướŧ áŧ hết tay hắn.
“Cái miệng nhỏ này của Manh Manh sao mà nhiều nước như vậy hả, lại còn biết hút nữa chứ?”
“Ngô ~ đừng nói nữa ~” cô thật sự rất thẹn thùng mà.
Hắn ngón tay trước sau thọc vào rút ra, tốc độ có điểm chậm, cô đành phải chủ động vặn vẹo cái mông, hướng hắn muốn càng nhiều hơn nữa.
“Nhanh lên, anh sắp ra rồi.” Hắn đột nhiên rút tay ra, nhéo cằm cô.
Ngón tay kia dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ của cô, đang bóp gương mặt cô, làm cho cô mở to miệng ra.
Hắn nhanh chóng đĩnh động vòng eo, căn côn ŧᏂịŧ đi vào vừa sâu lại vừa nhanh.
Một loại cảm giác ghê tởm đột nhiên trào lên, làm cho cô mấy lần suýt nôn mửa.
“Ân ~” hắn chợt gầm nhẹ một tiếng, rút dươиɠ ѵậŧ ra, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ nùng đặc bắn ở trên cặρ √υ' của cô.
~~~Team Băng đang tuyển editor, liên hệ: https://www.facebook.com/adminlehabang01/ ~~~
“Tu Cẩn...” Cô hoảng loạn thất thố mà kêu hắn, mãi đến khi hắn nhìn về phía cô: “Anh...”
Cô còn đang chờ hắn... Đút no cái miệng nhỏ phía dưới mà...
Nhưng hắn lại mỉm cười, ôn nhu săn sóc mà dùng khăn giấy lau khô tϊиɧ ɖϊ©h͙ ở trên người cô.
Sau đó, cầm lấy qυầи ɭóŧ sạch sẽ của cô, nói: “Nào, anh giúp em mặc quần áo.”
“Em...” Cô có miệng khó trả lời: “Em còn...”
Cô rất muốn hắn.
“Hiện tại thời gian không còn sớm, còn không nhanh lên, thì sẽ đến muộn đó nha.”
Hắn nói xong, cũng không để ý hạ thể của cô đang ướt đẫm như cũ, nhanh nhẹn mà giúp cô mặc vào qυầи ɭóŧ.
“Nhưng mà phía dưới em đang còn... Rất ướt...” Cô không thoải mái mà cọ xát hai chân, cảm giác qυầи ɭóŧ đều đã bị dâʍ ŧᏂủy̠ làm ướt hết rồi.
——————
(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง