Editor: Lê Hạ Băng
Tuy rằng trái tim nhỏ hoang mang rối loạn bất an mà kinh hoàng, nhưng cô vẫn là ngoan ngoãn nghe lời mà giúp hắn cở đai lưng ra, kéo khóa kéo.
Qυầи ɭóŧ màu đen đang bao lấy nam căn, thoạt nhìn nặng trĩu một khối lớn.
“Nhanh lên, nếu như lần này không làm ra giống như lần trước, anh sẽ không dễ dàng buông tha cho em đâu... Cọ tới cọ lui, em muốn tiếp tục nghỉ tiết tiếp theo sao?”
Hắn nhịn không được thúc giục cô, nhắc tới ngày hôm qua cô chạy trối chết, hắn liền tức giận.
Thẩm Manh Manh đành phải lấy hết can đảm, lột qυầи ɭóŧ của hắn ra.
Côn ŧᏂịŧ hồng nhạt to lớn, đột nhiên từ trong quần búng nhảy ra, dọa cô nhảy dựng.
Qυყ đầυ dạng ô xòe màu đỏ cao cao nhếch lên, ước chừng to nhỏ khoảng quả trứng vịt. Thân gậy bóng loáng vừa thôi vừa dài, gần xanh nổi lên từng đường dài dữ tợn đáng sợ.
“Thì ra dài như vậy...” Cô lẩm bẩm tự nói.
“Bằng không?” Hắn tự nhận là nơi đó của mình lớn lên vẫn còn tính là xinh đẹp.
“Ta cho rằng, cũng không khác lột vỏ chuối lắm...”
Nhưng mà, cùng cô cho rằng cách xa nhau khá xa.
Nghe được lời cô nói, hắn buồn cười: “Em có muốn nếm thử, xem nó có phải vị chuối hay không?”
Cô lắc lắc đầu: “Không cần!”
“Hô... Giúp anh vuốt một chút.” Hắn khàn khàn nói, lọt vào trong tai cô.
Đầu ngón tay cô khẽ run, lúc chạm đến tiểu Tu Cẩn, cảm nhận được như có điện giật, một luồng điện lưu theo đầu ngón tay mà chiu vào trong tim cô.
Cô yêu thầm hắn 5 năm, vẫn luôn ở phía sau hắn đau khổ đi theo, hiện tại thế mà lại đột nhiên cùng hắn phát triển đến một bước này.
Giống như là đang mơ vậy.
“Thật là nóng, cứng quá...” Đầu ngón tay cô từ cái đáy tinh hoàn, lẻn vào bụi cỏ đen bóng rậm rạp, sau đó dọc theo thân gậy bóng loáng, đi đến qυყ đầυ cực lớn.
Lỗ chuông ở chỗ qυყ đầυ, đã thấm ra một ít dịch trong suốt tuyến tiền liệt, ướŧ áŧ trơn trượt.
“Ưʍ...” Hắn cúi đầu hôn môi lên gương mặt của cô, tay không quy củ mà vuốt ve eo lưng của cô: “Nhanh lên, anh muốn…”
Hắn đẩy đẩy hạ thân, cọ cọ ở trong lòng bàn tay cô, kɧoáı ©ảʍ tê dại đánh úp lại, làm hắn nhịn không được phát ra tiếng than thở sảng khoái: “A... Nhanh lên, làm anh bắn ra...”
Lần đầu tiên cô nhìn thấy vẻ mặt của hắn như thế, khẩn trương mà nắm lòng bàn tay còn đang không ngừng vuốt vê côn ŧᏂịŧ trướng lớn nóng bỏng.
Cô một bên nhớ lại động tác của hắn ngày hôm qua, vừa dùng dịch ướt của hắn coi như nước bôi trơi, vuốt ve trên dưới.
Nơi đó của hắn rất thô, một bàn tay cô hoàn toàn không nắm được, đành phải thêm một tay nữa.
“A… Thật là sướиɠ, Manh Manh thật là lợi hại, làm cho anh thật thoải mái…” Hắn không chút keo kiệt nào mà cổ vũ cô.
Cô liếʍ láp môi dưới, thế nhưng cảm thấy miệng lưỡi có chút khô khô.
Từng tiếng thở nặng nề kia của hắn giống như mang theo ma lực đặc biệt gì đó, làm cho toàn thân cô mềm mại.
Bụng nhỏ của cô xôn xao, dường như có thứ gì từ tê ngứa trào ra từ hoa huyệt, ẩm ướt nóng nóng, làm ướt qυầи ɭóŧ của cô.
Cô không tự chủ được mà rụt rụt hạ thể, khát khao cầu mong có thứ gì có thể cọ xát, lấp đầy hoa huyệt.
“Ưʍ... Manh Manh...” Hắn thân mật mà gọi cô, tay đã sớm sờ vào áo trên của cô, lúc này đang leo lên tuyết nhũ cao ngất của cô.
“Ưʍ...” Thẩm Manh Manh theo bản năng mà nhíu nhíu mày.
“Manh Manh, hiện tại đến lượt em kêu cho anh nghe.” Hắn đẩy áo ngực của cô ra, cách tầng áo sơmi, xoa nắn thịt mềm trước ngực của cô.
“A...” Cô nhịn không được yêu kiều rêи ɾỉ, lực đạo vuốt ve không khỏi tăng lớn.
Âm thanh của cô làm cho lòng hắn ngứa ngáy, ây da, hắn còn muốn nghe cô rêи ɾỉ nhiều hơn nữa.
“Manh Manh, chính là như vậy, vuốt ve tinh hoàn của anh một chút, tốc độ vuốt ve lại nhanh hơn một chút.”
Hắn nói xong, nhéo nhéo núʍ ѵú trên đỉnh núi tuyết nhô lên.
“Đầṳ ѵú của em cứng, có cảm giác sao? Hửm?”
(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง