Cùng Vai Chính Thụ Cướp Vai Chính Công

Quyển 16 - Chương 4-2: Tiểu Đường văng tục / Gặp thụ chính

「A! Tôi đột nhiên nhớ tới, hôm nay trong live của kẹo mềm có người hỏi có thể hay không cùng một chỗ ăn gà hai trận liên tiếp không, cậu bình thường cũng rất kiêu ngạo, cực kỳ ngại ngùng nói chính mình không biết chơi đâu, chờ tắt live thì đi tập, tập được rồi mới chơi chùng với mọi người.」

「Vãi, thật hay giả ? Tiểu ấm áp, đây là cái gì mà đáng yêu như vậy!」

「Ta cũng nhớ tới 5555, mẹ nó, cậu ta hôm nay live nguyên ngày, buổi tối còn muốn luyện trò chơi, này cũng quá ấm áp rồi đi!」

「Chờ live của đại thần Hướng kết thúc, tôi muốn đi vào trang của cậu ta xem lại.」

「+10086」

Phanh - -

【Không muốn thức dậy dùng 98k gϊếŧ chết】

Địch nhân biến thành cái hòm bốc khói, Đường Đường không có đi loot ké, vui vẻ bừng bừng chạy đến Hướng Thương bên cạnh, âm sắc trong trẻo:

“Anh, tôi bắn trúng rồi!”

Hướng Thương nhếch môi “Ừ” một tiếng, như là đang dỗ trẻ con:

“Làm tốt lắm.”

Người mới tên là Kẹo Mềm này, tuy rằng ngây người một chút, nhưng không ngốc, cái miệng kia vừa ngọt vừa ngoan, làm cho Hướng Thương Tâm ngứa lợi hại.

Cuối cùng, bo cuối chỉ còn lại hai người bọn họ, hiện tại đã sắp đến một giờ sáng, nghe giọng của thiếu niên bên kia có chút mềm nhũn , còn mang theo sự khốn đốn gọi hắn ta, làm cho Hướng Thần cảm thấy nhột.

“Buồn ngủ à? “

Hướng Thương hạ thấp âm lượng, vẫn mang theo nụ cười, ở trong một đống chỉ trích đầy căm phẫn, hắn ta đem tai nghe đeo vào, nhẹ giọng trêu chọc:

“Kẹo mềm nhỏ, lát nữa xem tin nhắn riêng, sau đó nhanh đi ngủ.”

“Hả???”

Hướng Thương vào lúc cậu đang gọi mình bằng âm thanh mờ mịt bên trong vòng bo, để cho người mới trải nghiệm cảm giác vui vẻ khi được ăn gà, lựa chọn phớt lờ khung chat bên trong đang đủ loại mọi màu sắc

"??? Cẩu nam nhân, tên này thay đổi rồi.”

"Vãi, đây chính là câu không có lần sau sao !”

Dựa lưng vào ghế ngồi, dùng bộ dáng đại gia khoác tay lên ghế.

“Được rồi, hôm nay tới đây thôi, chúc ngủ ngon.”

Người đàn ông nói xong câu đó, không để ý fan hỏi mặt hắn ta có đau hay không, trực tiếp tắt live , đánh chữ tìm kiếm một lon kẹo mềm, nói chuyện riêng thông qua wechat của mình rồi rời khỏi và xem lại livestream của mình.

Không bao lâu, điện thoại di động của Hướng Thương vang lên, hắn ta tạm dừng video, cầm lấy điện thoại nhìn thoáng qua lời mời kết bạn, đồng ý

“Không muốn thức dậy”

Không muốn thức dậy: Mèo thăm dò.jpg

Thương: ?

Không có động tĩnh gì trong năm phút.

Không muốn rời giường: Anh? Anh là Thương Khung của trận hồi nãy???????

Nhìn cậu nhập cả nửa ngày, Hướng Thương có thể tưởng tượng được, thiếu niên rốt cuộc khϊếp sợ bao nhiêu, nói không chừng còn có thể cắn ngón tay, lăn lộn khó xử ở trên giường, đánh một đoạn chữ lại xóa đi, cuối cùng chỉ có thể dùng dấu chấm hỏi để biểu đạt tâm tình của mình.

Ngoan muốn chết......

Hướng Thương niềm nở.

Trong một tòa biệt thự tốt nhất khu vực thành phố X, trước máy tính phòng chơi game, người đàn ông vừa đánh quyền xong, rất tùy ý mặc vào một cái áo ba lỗ, tóc đen ngắn, lông mày kiếm cùng đôi mắt lạnh không dễ chọc, dung mạo cùng khí chất làm cho hắn ta thoạt nhìn vừa kiệt ngạo vừa ngạo nghễ, lười biếng dựa vào phía sau, gõ chữ trả lời.

Thương: Là tôi

Còn muốn cười nhạo:

“ Ngạc nhiên sao”

Mặt này, khung cảnh mà bản thân tự hình dung, gió xuân ngọt ngào nhộn nhịp. Mà hắn ta phán đoán, Đường Đường vốn nên cắn ngón tay, lăn lộn trên giường kia... Trên thực tế đang uống sữa nguyên chất.

Cửa sổ bị hở được vải nhựa bọc kín, hệ thống sưởi ấm cũng được người ta sửa xong, trong phòng ấm áp, Đường Đường rốt cục có thể cởi bỏ quần áo dày cộm, chỉ mặc áo ngủ, ghé vào bên giường uống sữa nóng, thực sự hy vọng mình còn có thể cao lên một chút.

Tóc đen hơi dài, thân hình nho nhỏ, đặt chén không ở ghế bên cạnh, vẫn còn vương một giọt sữa trắng ở bên cánh môi, vươn đầu lưỡi đỏ tươi liếʍ liếʍ, phù hợp với hình tượng người cùng Hướng Thương tán gẫu.

Không muốn thức dậy: “Vậy...... Vậy anh, em còn có thể mời anh chơi cùng không? Mèo nhìn lén anh.jpg

Hướng Thương gửi tới một giọng nói, rất ngắn, sau khi Đường Đường mở ra, nam nhân mỉm cười trả lời cậu: "Có thể a, được rồi kẹo mềm nhỏ, đi ngủ sớm một chút, ngủ muộn sẽ không cao."

Đường Đường: “.....” Con mẹ anh!

Rút camera ra!

Rất để ý bản thân của thế giới này cao không tới một mét bảy, Đường Đường đang cố gắng bổ sung dinh dưỡng cho mình thì lại bị đồng đội cũ trêu chọc, đầu ngón tay xanh um dùng sức chọc màn hình, hung tợn hồi âm.

Không muốn thức dậy: Được rồi ︿_︿ Cẩu nam nhân!

…………

Buổi sáng ngày hôm sau, Đường Đường thu dọn xong đồ đạc cho bản thân, đón xe đến tổng bộ tập đoàn Hạ thị, tổng bộ Vân Đậu Vừa vặn cũng nằm ở trong tòa nhà Song Tử.

Lúc trước độ hot của cậu tăng vọt, quản lý 03 gửi tin nhắn cho cậu, bảo đến công ty ký hợp đồng, hoặc là ký hợp đồng trên mạng cũng được, Đường Đường trì hoãn tới hôm nay, mới tìm được một cái cớ hoàn mỹ, hẹn với quản lý 03, hôm nay đến công ty.

Bởi vì... có vài điểm giống cẩu huyết ở trong tiểu thuyết, nếu cậu không đi anh hùng cứu mỹ nhân, chủ tịch Hạ có thể sẽ được lợi nhân vật chính Du Tử Tranh.

Xe taxi dừng ở cửa cao ốc, bảo vệ xác minh thân phận xong, Đường Đường đi vào cao ốc Song Tử tràn ngập cảm giác khoa học kỹ thuật.

Đã đến giờ làm việc từ sớm, cũng không phải giờ cao điểm buổi sáng gì cả, bên cạnh thang máy không có một ai, cho đến khi... Cửa thang máy “Đinh” một tiếng chậm rãi mở ra, bên trong có một người mặc áo sơ mi trắng quần jean, diện mạo tinh xảo như ánh mặt trời, lại xấu tính gọi điện thoại nhìn qua.

Đường Đường mặt không biến sắc đối diện với người này, chú ý tới sự kinh ngạc và chán ghét của cậu ta, trong lòng không khỏi nhớ tới một thành ngữ - oan gia ngõ hẹp.

Người này là nhân vật thụ chính của thế giới này

Du Tử Tranh.