Cùng Vai Chính Thụ Cướp Vai Chính Công

Quyển 16 - Chương 2-1: Thiếu niên nghèo khổ đáng thương không hề có một chút khí phách!

Hạ Bác Duyên ngồi trên ghế chủ tịch, lạnh nhạt ngước mắt lên, xem qua trang web trên điện thoại của trợ lý, ‘Một hộp kẹo dẻo’ là người mới chưa ký hợp đồng streamer, không có nhiều view, follow cũng ít đến đáng thương.

Hắn thu hồi tầm mắt, gập lại văn kiện trong tay đặt sang một bên, nhớ tới chuyện trợ lý ngày hôm qua ngủ say như chết làm mất mặt toàn bộ công ty, kéo khóe môi:

"A..."

Cao Gia Hứa đảm nhiệm chức vụ này nhiều năm như vậy, tính cách Hạ Bác Duyên còn không rõ sao? Rõ ràng là cảm thấy bản thân bị mất mặt nên nóng lòng muốn kéo anh ta xuống vũng nước đυ.c mà thôi.

Trong tiếng "A" này mang theo cười nhạo cùng với khinh thường, trợ lý cao trực tiếp bị một đao xuyên tim.

Trợ lý tài năng ung dung mỉm cười, cố gắng quên đi việc ngày hôm qua xe cứu thương vội vàng đến, cuối cùng nói cho mọi người biết rằng anh ta chỉ đang ngủ, hơn nữa ngủ giống như heo, gọi thế nào cũng không tỉnh!

Anh ta hắng giọng một cái, thử chào hàng ông chủ:

"Nói thật đi chủ tịch, lúc nào cũng uống thuốc như vậy thật không tốt cho sức khỏe, ngài có muốn thử không?"

Chủ tịch của bọn họ cao khoảng một mét chín, mặc âu phục vào phải gọi là rất đẹp trai, trong sự quyến rũ lại mang theo một cảm giác trầm ổn của thượng vị giả, chính là có đôi khi khí thế mạnh mẽ làm cho người ta run sợ, đặc biệt gần đây vừa mới xử lý xong cục diện rối rắm của tập đoàn họ Hạ, còn bị chứng mất ngủ, chỉ có thể uống thuốc ngày này qua ngày khác.

Ngủ không ngon, tính tình đương nhiên sẽ không tốt, tâm trạng của chủ tịch ngày càng tồi tệ, không biết đã đặt ra bao nhiêu dự tính, lãnh đạo của công ty ngày ngày đều nơm nớp lo sợ, không ngại phiền toái hỏi chủ tịch hôm nay tâm tình thế nào? Khiến cho Cao Gia Hứa cũng mệt mỏi không chịu nổi, bằng không cũng sẽ không nghe livestream xong liền ngủ như chết.

Bây giờ là giờ nghỉ trưa, Hạ Bác Duyên đêm qua không ngủ, làm việc liên tục cho tới trưa, thân thể mệt mỏi đến mức kiệt quệ nhưng mỗi một dây thần kinh đều đang được kéo căng, loại cảm giác mất ngủ này cũng không tốt lắm.

Hắn đặt bút máy xuống, nhìn dòng chữ ‘ Streamer mà bạn đang theo dõi đang phát sóng trực tiếp’ trên màn hình điện thoại, lấy điện thoại di động của mình ra:

“ Đưa cậu ta lên top cho tôi”

…………

Trong phòng nghỉ ngơi tại văn phòng.

Hạ Bác Duyên thay áo ngủ, từ trong phòng tắm đi ra, hắn đi tới bên giường, xốc chăn lên nằm trên giường lớn mềm mại, sau đó cầm lấy điện thoại mở ứng dụng Vân Đậu Live lên

Người đàn ông mất ngủ dừng lại, trước tiên dùng điều khiển từ xa kéo rèm cửa sổ, sau đó đổi một tư thế thoải mái nằm trên giường, tất cả đều chuẩn bị thỏa đáng, mở phòng của streamer, bình thản nhắm mắt.

“Này, cậu là heo sao!”

Giọng nữ trong trẻo xuyên qua loa, người đàn ông bình thản nhắm mắt:

“……” ???

Trong đầu chợt xuất hiện một đống dấu chấm hỏi, không kịp phản ứng, âm thanh này lại tiếp tục vang lên một cách hiên ngang.

“Tôi coi thường nhất mấy người phú nhị đại các anh, ỷ vào gia đình khá giả nên muốn làm gì thì làm! Không có cha mẹ, các anh có thể nuôi sống chính bản thân mình sao?”

“……”

Hạ Bác Duyên chậm rãi mở mắt, bình tĩnh nhìn trần nhà, nhớ lại đây là trợ lý đẩy mạnh tiêu thụ, chắc chắn trăm phần trăm.

Đây là một nam streamer….

Chất lượng thiết bị của người chủ trì không tốt, phát ra tạp âm rất nhỏ, giọng nữ trong trẻo biến mất, một giọng nam lại tiếp tục vang lên.

“Thẩm Triết Ngạn không biết người này chạy từ đâu tới, sau khi nhập học thì đã khinh thường phú nhị đại, giống như bản thân đã mắc phải tội ác tày trời vì bắt nạt cô ấy, bạn bè nói cái này gọi là thú vị, gọi là cỏ nhỏ quật cường, Thẩm Triết Ngạn lại chỉ cảm thấy cô ấy là một con não tàn.”

“Não tàn là bệnh truyền nhiễm, phải tránh xa một chút.”

Thuyết minh rất ổn, chỗ nên nghỉ thì nghỉ, nên kéo dài thì kéo dài, mang theo cảm xúc của nhân vật khiến trong lòng Hạ Bác Duyên cảm thấy hứng thú.

Sau đó âm thanh kia lại thay đổi, lại thành một giọng nam lười nhác khác:

“Bạn học, phiền bạn nhường đường, bạn đang cản đường tôi tặng hoa cho bạn học Vương.”

“Bạch Thanh Thanh trừng to mắt, tựa hồ như đang bị đả kích, mím chặt đôi môi lại, hốc mắt hơi phiếm hồng nép sang một bên, dưới sống lưng là bộ đồng phục chỉnh tề, lúc cô rời đi giống như một con thiên nga cao ngạo.”

“Bộ dáng quật cường thanh thuần không ra vẻ này khiến Thẩm thiếu gia cảm thấy bị thu hút? Không, Thẩm Triết Ngạn càng cảm thấy cô bị điên..... Nhanh chóng tránh xa một chút thì hơn.”

Giọng điệu của người chủ trì vô cùng nghiêm túc.

“……”

Hạ Bác Duyên hoàn toàn không ngủ được, hắn cầm lấy điện thoại di động, thoáng cái liền thấy trên màn hình hiện lên một loạt ‘Hahahahaha’ cùng ‘hắc hắc hắc hắc, phú nhị đại này quả nhiên không mù”

Sau đó suốt nửa giờ, chủ tịch Hạ mơ hồ nghe xong câu chuyện ‘cỏ nhỏ ngang bướng làm bẩn phú nhị đại quần áo’, phú nhị đại nói không cần bồi thường tiền, cỏ nhỏ trừng mắt căm giận nói phú nhị đại có phải là vì ỷ vào gia thế nên không để cô vào mắt, cuối cùng, phú nhị đại lấy điện thoại ra.

「 Thẩm Triết Ngạn, tên cẩu nam nhân này kiên trì không nổi rồi à?」

「A...Đừng, ta lần đầu nhìn thấy dáng vẻ thanh thuần như vậy của phú nhị đại. Vị hôn thê còn đang nhìn cậu đó」

「Mẹ ơi, sẽ không diễn cảnh khế ước giữa bá đạo nam thần và cô vợ nhỏ chứ? Cẩu huyết hảo cẩu huyết......」