“Ưm…” Đường Đường rêи ɾỉ, cả người co giật bắn ra một luồng trắng đυ.c, tϊиɧ ɖϊ©h͙ rơi xuống, dính lên ga giường làm bừa bộn một mảng.
Thành ruột vặn xoắn chặt chẽ khiến Thích Yến thoải mái rên một tiếng. Cậu ta như một con thú đực mạnh mẽ cưỡi lên người một con thú khác, lấy dươиɠ ѵậŧ làm công cụ điều khiển, cọ sát tràng đạo giống như sắp ép ra nước. Cảnh tượng này khiến hai người đàn ông khác không được ăn thịt nhìn đến đỏ mắt.
Tần Dự không chịu nổi, cậu ta buông tay người đại diện ra, côn ŧᏂịŧ lớn dựng thẳng đứng: “Yến, cậu ôm ca ca lên, tôi cũng muốn tham gia.”
Mạnh Thần Dật bĩu môi, người nhỏ tuổi nhất không có nhân quyền đúng không?
Thích Yến là mẫu người thoạt nhìn gầy nhưng cởϊ qυầи áo rất có da thịt. Cậu ta cúi người kề sát lưng người quản lý, ôm cơ thể đang run rẩy của Đường Đường vào l*иg ngực, toàn bộ quá trình côn ŧᏂịŧ lớn vẫn chưa từng rút ra khỏi miệng huyệt.
Chiếc gối rơi xuống dưới sàn, Đường Đường không tìm được trọng tâm càng siết chặt miệng huyệt, thành ruột kẹp Thích Yến rên thành tiếng, l*иg ngực phập phồng mấy lần mới kìm nén được kích động muốn thao chết anh.
“Các cậu… Các cậu đừng…” Giọng của người quản lý không khỏi run rẩy, bởi vì cận thị, tròng mắt nâu nhạt còn có chút mờ mịt luống cuống.
Tần Dự liếc nhìn anh, với tay lấy được gọng kính mạ bạc đặt trên tủ đầu giường. Có mắt kính làm nên, khuôn mặt Đường Đường càng thêm văn nhã lịch sự.
“Thích nhìn anh đeo kính khi bị thao.” Tần Dự vuốt ve khuôn mặt người quản lý, khóe miệng cong thành nụ cười tà ác: “Ca ca thật da^ʍ.”
Đường Đường nghiêng đầu né tránh móng vuốt của con sói nhỏ, tức giận cả người không ngừng run rẩy.
Bởi vì uống thuốc nên nơi này đã mẫn cảm đến cực độ, chỉ cần cắm bừa tùy ý cũng khiến anh phun nước. Tần Dự không cần mở rộng miệng huyệt, đỡ cơ quan sinh dục chậm rãi tiến vào trong thăm dò.
“Hức ưm…”
Đường Đường cắn chặt môi dưới, cảm nhận được qυყ đầυ lớn đang từng bước xâm chiếm cơ thể mình. Miệng huyệt chảy nước bị nhét căng thành một bao đựng màu hồng rục. Tràng đạo đang chịu đựng một côn ŧᏂịŧ lại bị kéo căng một lần nữa, cảm giác đau đớn cùng vui sướиɠ dày đặc khiến trong đầu Đường Đường đột nhiên bùng nổ ánh sáng trắng.
Tần Dự vừa mới tiến vào được một nửa gậy thịt, anh đã bắn. Ngay sau đó tràng đạo bắt đầu căng chặt, Tần Dự thở dốc ồ ồ, tà ác nói lời dâʍ đãиɠ: “Ca ca, em muốn thao da^ʍ huyệt.” Tiếp đó không để ý thành ruột sau cao trào rất căng chặt, thắt lưng ưỡn thẳng thúc vào trong.
“A không muốn…” Đường Đường bị thao trợn tròn mắt, cả người co giật dữ dội, côn ŧᏂịŧ rung lên vài giây, sau đó rỉ ra hai giọt chất lỏng trong suốt.
Mạnh Thần Dặt ai oán, cậu ta ngồi trên giường, ánh mắt nhìn miệng Đường Đường chằm chằm như đố phụ, sau đó lại tiếc nuối dời tầm mắt.
Dâʍ ŧᏂủy̠ sau cao trào rót xuống khiến hai cây gậy thịt bên trong phồng lớn một vòng.
Tần Dự bình thường xấu xa lại cười làm nũng với anh: “Da^ʍ huyệt của ca ca phun nước nha~ thật da^ʍ.” Thắt lưng chó đực điên cuồng chuyển động như đóng cọc.
Thích Yến phía sau chôn mặt vào cổ người quản lý, môi lưỡi mềm ướt liếʍ láp da thịt non mịn, bên dưới vẫn chưa từng ngừng động tác.
Hai côn ŧᏂịŧ nổi gân xanh tím một trước một sau đυ.c lỗ hậu, da^ʍ huyệt bị thao liên tục chảy nước, cúc tâm khép chặt bị qυყ đầυ mở lớn, run rẩy tuôn ra dâʍ ŧᏂủy̠ tựa như đang lấy lòng kẻ xâm chiếm.
Đường Đường cả người xóc nảy, kính mắt cũng treo lỏng lẻo trên sống mũi. Anh thở dốc khó nhịn, miệng nhỏ đỏ hồng bật ra vài tiếng rên vụn vặt: “Ưm các cậu… Ừ a… Đừng…”
Anh muốn cầu xin lũ sói nhỏ buông tha cho mình, nhưng hai dã thú càng không màng sống chết thao càng nhanh mạnh. Miệng nhỏ kia chỉ có thể bật ra những tiếng kêu da^ʍ, không còn năng lực để nói được một câu trọn vẹn.
“Ha… Cúc huyệt của ca ca thật chặt.” Giọng của Tần Dự đã khàn đặc, nắn bóp đầṳ ѵú người quản lý đầy da^ʍ dật.
“A a a đừng bấm… Ưm ha, quá sâu a ưm…”
Kɧoáı ©ảʍ truyền đến từ đầu ngực khiến anh run rẩy, Đường Đường chưa từng biết bản thân lại da^ʍ như vậy. Anh tự phỉ nhổ chính mình, nhưng đôi mắt đỏ hồng đã rơi vào biển tìиɧ ɖu͙©.
Đôi chân thon dài đong đưa giữa không trung, đám sói thiếu niên hung mãnh tựa như chạy bằng máy, tao tâm bị qυყ đầυ lớn thao bành bạch. Đường Đường đột nhiên co giật, rít gào một tiếng bị đưa lêи đỉиɦ.
Thích Yến cũng khẽ rên, răng nanh cắn lên bả vai người quản lý, qυყ đầυ chọc thẳng vào hoa tâm phun ra một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙.
“A! Thật nóng… Ạch…”
Dòng chất dịch nóng bỏng tưới lên nhục huyệt, Đường Đường bị bỏng cả người run bần bật, nức nở nghẹn ngào thật đáng thương.
Mạnh Thần Dật sáng rực hai mắt, cậu ta lách qua Thích Yến đã được thoải mái một lần. Miệng huyệt phun ra gậy thịt lớn màu tím đỏ nổi đầy gân xanh, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng uốn lượn nhỏ xuống. Huyệt sau mềm ướt vẫn chưa kịp khép lại, Mạnh Thần Dật đã cắm cơ quan sinh dục cứng ngắc của mình vào trong.
“Ưm…” Đường Đường cắn môi ngửa cổ, nước bọt dọc theo khóe miệng chảy xuống xương quai xanh. Mắt kính viền bạc treo lỏng lẻo trên sống mũi tựa như một món đồ tìиɧ ɖu͙© khiến người khác thú tính quá độ, hô hấp của Tần Dự càng thêm thô nặng.
Cả người Đường Đường mềm nhũn, chỉ để mặc đám sói nhỏ ôm mình vào nhà vệ sinh, quay trước gương bắt đầu một vòng thao bành bạch.
Người quản lý văn nhã lịch sự bị thao ửng hồng da thịt, miệng huyệt vốn non mềm cũng bị mài thành sắc đỏ nóng ướt.
Thích Yến châm một điếu thuốc, nghe tiếng va chạm da thịt ở trong nhà vệ sinh cùng tiếng đàn ông thở dốc như câu hồn người khác. Cậu ta im lặng an ủi chính mình, chỉ lát nữa thôi sẽ đến lượt rồi.
Ca ca bồi bổ thân thể, đương nhiên cũng nên để ca ca đến phụ trách dập lửa.