Cùng Vai Chính Thụ Cướp Vai Chính Công

Quyển 4 - Chương 30: Cách vách ngăn bị ba lão đại Ꮆiαи ᗪâʍ

“A…”

Đường Đường nghẹn ngào như muốn khóc, lại giống như cực kỳ thoải mái. Cả người cậu run rẩy dữ dội, hai tay bám chặt thắt lưng trơn bóng của đàn ông. Dòng điện nhỏ xẹt qua khiến lỗ huyệt phun đầy nước da^ʍ, tiếng phốc phốc vang lên không ngớt.

Lâu Tử Khiên thoải mái tê dại sống lưng.

Anh ta để thiếu niên nằm sấp, cả người cưỡi trên mông nhỏ va chạm đùng đùng. Qυყ đầυ chọc phải tao điểm khiến gà nhỏ phía trước không chịu được bắn tinh. Bởi vì tư thế ảnh hưởng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c dính đầy trên khuôn mặt đang ửng hồng của Đường Đường.

Khoảnh khắc lêи đỉиɦ, Sầm Trúc ngồi ghế phụ chợt lên tiếng. Giọng nói mềm nhẹ của hắn khiến Đường Đường đang thoải mái giàn giụa nước bọt, da^ʍ huyệt căng thẳng càng xoắn chặt lấy côn ŧᏂịŧ lớn. Vách thịt như mọc ra vô số miệng nhỏ điên cuồng cắи ʍút̼, kẹp khiến Lâu Tử Khiên thoải mái muốn bắn tinh.

“Shhh…” Lâu Tử Khiên thở gấp, đánh lên cặp mông trắng mịn: “Đừng kẹp chặt, bảo bối.” Quái vật dưới háng vẫn không kiêng dè, bỗng nhiên cắm thẳng vào trong miệng trực tràng.

Lần này cắm quá mạnh, Đường Đường trợn tròn hai mắt, cổ họng mất đi âm thanh, há miệng tựa như đang gào rít “A a a a…”. Cả người cậu co quắp, dòng diện trên côn ŧᏂịŧ lớn kí©ɧ ŧɧí©ɧ toàn bộ điểm mẫn cảm, cao trào thi nhau nổi lên khiến người ta thoải mái đến phát rồ!

Hơi thở của Thẩm Vận cùng Văn Tông trầm xuống, tự mình tuốt dươиɠ ѵậŧ, ánh mắt cực kỳ bất mãn rơi xuống người Lâu Tử Khiên tựa như đang thúc giục.

Lâu Tử Khiên cưỡi mông nhỏ, thao huyệt bành bạch giống như thao sεメtoy. Dươиɠ ѵậŧ dưới háng đàn ông bóng loáng nước, gân xanh thô ráp nổi ngang dọc, cắm phập một tiếng thao sâu vào bên trong, lúc kéo ra chừa lại một phần qυყ đầυ chống lên miệng huyệt.

Đường Đường không chiếm được thoải mái nức nở vặn eo mông, lỗ nhỏ chủ động cắn nuốt côn ŧᏂịŧ thô dài. Lâu Tử Khiên dây dưa môi lưỡi với cậu, thắt lưng tinh tráng chuyển động như máy đóng cọc, tiếng nước kêu bành bạch giống như đang cưỡi trên người chó mẹ phối giống, nước da^ʍ tao ngọt không khống chế được trào ra ngoài.

Sầm Trúc ngồi ghế phụ giả bộ yếu ớt, nói đến sắp khô cổ họng, còn Xương Tinh Vũ ngồi bên cạnh cũng dỗ đến mệt não lòng.

Sầm Trúc vô cùng tức giận, hắn vểnh tai lắng nghe tiếng động sau lưng. Khoang xe che kín mít, đừng nói đến âm thanh rêи ɾỉ, thậm chí còn không nghe được một tiếng động nhỏ.

Mùi vị ngọt ngấy lan tràn trong không khí khiến Sầm Trúc khịt mũi, lấy làm kỳ quái: “Tinh Vũ, anh có ngửi thấy mùi gì không?”

Huyệt thái dương Xương Tinh Vũ nảy lên, tay nắm chặt bánh lái, chỉ thấy Sầm Trúc nói nhiều khiến đầu đau như búa bổ.

“Không… không ngửi thấy.” Anh ta cố gắng ôn tồn nói: “Em ngủ trước đi, còn một lúc nữa mới đến nơi.”

Sầm Trúc không bằng lòng nhưng cũng chẳng còn cách nào khác, làm bộ nhắm mắt đi ngủ, thỉnh thoảng lại lẩm nhẩm vài câu.

Sau buồng xe là cảnh tưởng dâʍ ɭσạи không thể tả. Đường Đường run rẩy sống lưng, mồ hôi ngưng lại chậm rãi chảy xuống khe huyệt, hai tay ôm cổ đàn ông điên cuồng nhún nhảy eo mông.

“A a…”

Cậu nghẹn ngào rêи ɾỉ, cánh tay ôm chặt cơ thể đối phương. Mông thịt đầy đặn nảy lên như sóng, bên dưới một côn ŧᏂịŧ to dài cùng dây leo đang điên cuồng thao da^ʍ huyệt, cùng nhau xông lên mở căng tràng đạo.

Kɧoáı ©ảʍ da thịt cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ tương giao khiến Thẩm Vận thoải mái nheo mắt, con ngươi càng lúc càng âm trầm. Hai tay bóp chặt eo thiếu niên, bạch bạch cuồng thao càng tàn nhẫn, chỉ hận không thể cắm xuyên huyệt nhỏ.

Lại qua mười phút nữa, Đường Đường không còn sức lực, chỉ có đầy một bụng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đặc, mềm giọng xin tha nhưng thân thể không chịu khống chế, run rẩy ngồi trên côn ŧᏂịŧ của Văn Tông.

“A a a…!”

Xe vũ trang cán qua xác tang thị, thùng xe xóc nảy khiến dươиɠ ѵậŧ cắm vào độ sâu trước nay chưa từng có, Đường Đường mang theo một bụng căng chướng cùng côn ŧᏂịŧ lớn, bị thao cả người co giật, cậu nhỏ nảy lên nhưng không bắn ra được thứ gì.

Văn Tông thoải mái hừ rên, dươиɠ ѵậŧ lớn nóng bỏng hơn bất kỳ người nào thao Đường Đường mềm giọng rêи ɾỉ. Bụng dưới bằng phẳng đã nhô cao, da^ʍ ruột bị côn ŧᏂịŧ khuấy nước một vòng, không có lực cản xông thẳng vào gian da^ʍ cúc tâm.

“Da^ʍ phụ, đầy bụng tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn ra ngoài tìm dươиɠ ѵậŧ thao.” Văn Tông thở gấp, nén một hơi dập mông thịt bành bạch: “Bụng nhỏ căng như vậy, có phải bị đàn ông khác đánh dấu rồi không?”

“Hức a a… không… không có đánh dấu…”

Đường Đường vừa thoải mái vừa đau, nhếch miệng oan ức nghẹn ngào. Mông nhỏ không nghe theo mệnh lệnh của chủ nhân, nhún nhảy lên xuống khiến dươиɠ ѵậŧ thô dài quất vào trong tao điểm. Vách thịt đói khát cắn nuốt qυყ đầυ lớn, hầu hạ thoải mái như muốn nó mau chóng bắn ra nước tinh dập tắt lửa dục. Đáng tiếc tràng đạo bị mài nóng không hề hay biết, ngay cả nước tinh của đối phương cũng nóng bỏng doạ người.

Rốt cuộc đã sắp đến nơi, Sầm Trúc dọc đường không được mấy người đàn ông đáp lại, trong lòng gấp không chịu nổi. Hắn không đợi Xương Tinh Vũ lên tiếng, tự mình gõ lên vách ngăn nhắc nhở: “Thẩm ca, chúng ta sắp đến nơi rồi.”

Sầm Trúc lên tiếng khiến Đường Đường xấu hổ nức nở, cậu ngửa cổ, cả người run rẩy chống lên cơ ngực của Văn Tông, nương theo âm thanh của Sầm Trúc ra sức nhún nhảy, để côn ŧᏂịŧ lớn gian da^ʍ da^ʍ huyệt mình.

Gân xanh nổi trên cán gây chà lên điểm mẫn cảm, nóng đến mức cậu sảng khoái muốn chết. Đường Đường lắc mông nhỏ, nói năng lộn xộn: “Ư a, không được rồi, sắp không chịu nổi! Thoải mái ô a… A a sẽ chết…”

Cơ thể trắng mềm xóc nảy, một bụng nước da^ʍ bị thao ùng ùng dâʍ đãиɠ không thể tả.

“Ha… Kỹ nữ mau ngậm lấy tϊиɧ ɖϊ©h͙, ông đây muốn phối giống cho em!”

Văn Tông thở dốc, côn ŧᏂịŧ lớn ra sức chạy nước rút, đầu nấm khổng lồ cắm sâu trong trực tràng, tiếng bành bạch liên miên khiến người khác sợ hãi. Đường Đường hét một tiếng thoát khỏi dị năng, vào thời khắc sống còn giãy dụa nức nở lại bị bàn tay lớn ấn mạnh trên dươиɠ ѵậŧ nhún nhảy, dã thú gầm nhẹ một tiếng bắn ra hết thảy tinh hoa.

Sầm Trúc ngồi ghế phụ vẫn đang thao thao bất tuyệt, cách một vách chắn mỏng manh, Đường Đường hét một tiếng, cả người co giật kịch liệt, nước da^ʍ điên cuồng trào ra. Sầm Trúc sẽ chẳng bao giờ hay biết, vào lúc hắn đang nói chuyện, thiếu niên bị người đàn ông mà hắn mơ tưởng thao đỏ cúc huyệt, cách một tấm vách ngăn bị bắn đầy da^ʍ ruột.